Nợ Âm Khó Thoát - Chương 366: Hố trời

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 366: Hố trời

Nghe đến đây, tôi không kìm được mà hít một hơi lạnh, hóa ra, đây chính là nguồn gốc của hố trời Âm Tang!

Nhiều thi thể đến vậy, oán khí và khí âm sát trong đó, đừng nói là kẻ mạnh cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, cho dù là thực lực khủng bố hơn, cũng không thể siêu độ các oan hồn trong hố trời Âm Tang.

Tạm thời thu lại tâm trạng kinh hãi, tôi nhìn hai người trước mặt, cất tiếng hỏi:

- Hóa ra là vậy, thế về sau thì sao? Hai vị, tôi nghe nói hố trời Âm Tang hình như xuất hiện tình trạng dị thường, tin tức này có thật hay không?

Trước khi làm một việc gì đó, tôi nhất định phải hiểu rõ mọi tình hình, như vậy mới có lợi cho tôi về sau.

Nếu không, đến lúc đó cái gì tôi cũng không biết, thì còn nói chuyện gì! Trước đó, tôi nhất định phải nghe ngóng nhiều tin tức hơn!

- Làm gì có tin giả, cậu không nhìn thấy trong thành phố Giang Tân có rất nhiều tu sĩ à?

Khi tôi nói xong, một tu sĩ gầy gò cất tiếng đáp lời tôi.

- Không sai, khoảng thời gian trước, có người phát hiện một ngọn lửa màu đen ở gần hố trời Âm Tang, bởi vì vô tình chạm phải, mà một cánh tay đã lập tức hóa thành bụi, cũng may chạy được thoát, truyền tin tức ra bên ngoài.

- Tin tức này vừa truyền ra, lập tức có người đoán, hố trời Âm Tang tồn tại đã nhiều năm như vậy, nói không chừng bên dưới thực sự đã nuôi dưỡng được một bảo bối lớn nào đó.

- Cậu cũng biết, bảo bối đều có lực hấp dẫn đối với tất cả mọi người, sau khi tin tức lan truyền ra ngoài, cuối cùng có người nói, ngọn lửa màu đen đó, chính là Minh Hỏa có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ trên trần đời!

Minh Hỏa!

Tim tôi khẽ giật một cái, Minh Hỏa, không ngờ ở chỗ này lại thật sự có Minh Hỏa, lúc trước là lão Doãn nói tin tức cho tôi biết. mặc dù tôi biết lão Doãn sẽ không lừa tôi, nhưng lại lần nữa xác định có tồn tại, thật khiến tôi cảm thấy có phần kích động.

- Huynh đài, Minh Hỏa khủng bố đến vậy sao?

Tôi nhìn người vừa nói, cất tiếng gặng hỏi.

- Nào chỉ có khủng bố, cậu biết không? Tên chạy thoát ra ngoài truyền tin, là cảnh giới Tiên Thiên cấp bảy đấy, mà ngọn lửa đó hình như vẫn chưa phải là Minh Hỏa chính cống, mà chỉ là một tia lửa nhỏ bị rò rỉ ra bên ngoài mà thôi!

Khi nghe thấy lời nói đó, tôi cảm thấy lần này đi lấy Minh Hỏa, chỉ e không đơn giản, chỉ riêng ở thành phố Giang Tân này, tôi đã cảm nhận thấy không ít người mạnh hơn tôi, trong đó không chỉ có cảnh giới Nguyên Đan, mà còn mạnh hơn thế nữa.

Tôi cảm thấy, lần này, trong những tu sĩ đi tới Giang Tân, vẫn có rất nhiều tu sĩ có thực lực cao thâm, mà mục đích, e rằng cũng chính là vì Minh Hỏa.

Lúc trước đã thiêu rụi một cánh tay của một tên cảnh giới Tiên Thiên cấp bảy chỉ trong vòng vài giây, nếu nói vậy, Minh Hỏa chính cống, không biết còn mạnh tới mức độ nào, thật khiến người ta không dám tưởng tượng.

Bảo bối có uy lực khủng bố thế này, các tu sĩ đều không thể cự tuyệt mê hoặc của năng lượng khủng bố, hiện tại, mong ước duy nhất của tôi chính là có thể lợi dụng một chút Minh Hỏa, thiêu đốt sạch cổ độc trong người Trúc Tẩm Ngưng.

Sau đó, xem xem có thể luyện thành công ấn Minh Hỏa hay không, như vậy, chuyến đi tới thành phố Giang Tân lần này cũng không cảm thấy đáng tiếc, bởi vì những chuyện cần làm đều đã làm được.

- Chính vào ba ngày trước, cả hố trời Âm Tang đột nhiên xuất hiện một kết giới dị thường, kết giới này xuất hiện, cũng khiến tất cả mọi người ý thức được, bên dưới hố trời Âm Tang, thật sự có thứ gì đó, càng ngày càng nhiều người đi tới kết giới của hố trời Âm Tang.

Nói đến đây, người con trai trước mặt bỗng dừng lại, không tiếp tục nói nữa, tôi khẽ nhíu mày, vội vàng hỏi:

- Sau đó thì sao?

- Sau đó chẳng thu hoạch được gì, những người cho rằng đi vào trong kết giới sẽ có món bảo bối tốt nào đó,cuối cùng đều tay không đi về, hai người bọn tôi cũng từng vào trong đó, thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt, hơn nữa lại vô cùng nguy hiểm!

Tu sĩ nọ xua tay, nhìn tôi nói, tôi lại khẽ ngây ra, trong lòng càng thêm tò mò về hố trời Âm Tang, cho dù nói thế nào, tôi cũng phải đi tới đó một chuyến, dù sao trong đó cũng đã xuất hiện qua Minh Hỏa, mà đây cũng là thứ quan trọng nhất hiện giờ tôi muốn có được.

Từ trong miệng hai người biết được vị trí của hố trời Âm Tang, tôi lập tức dẫn theo Trúc Tâm Ngưng rời đi, quay trở về khách sạn, đang chuẩn bị lên tiếng, bảo Trúc Tẩm Ngưng ở lại trong khách sạn, tôi ra ngoài xem qua tình hình trước.Thì Trúc Tẩm Ngưng đã nói:

- Đừng có mà muốn bỏ tôi lại, đi một mình!

Nói xong, Trúc Tẩm Ngưng đứng dậy, đi theo sau tôi, thấy vậy tôi không biết phải làm sao, lắc lắc đầu, nói:

- Biết rồi, không bỏ cô lại, tối nay chúng ta đi qua chỗ hố trời Âm Tang xem tình hình thế nào!

Nói xong, Trúc Tẩm Ngưng cũng gật đầu, tiếp theo, để chiều theo ý nguyện của Trúc Tẩm Ngưng, tôi và cô ta ra ngoài dạo bộ, mãi cho đến tối, chúng tôi mới thuê một chiếc xe, đi tới nơi hai người kia nói.

Khi chúng tôi lái xe ra tới khu ngoại ô, đến địa điểm, dựa vào những gì hai người nói, nơi đó đã bị kẻ mạnh trong đạo môn dùng trận pháp để che đi, cho nên nhất định phải đến một nơi đặc biệt thì mới có thể tiến vào trong.

Đợi sau khi tôi và Trúc Tẩm Ngưng tìm được chỗ, lại thấy bên ngoài có hai người đứng canh gác, thực lực của cả hai người đều không tầm thường, đều là cảnh giới Tiên Thiên cấp tám.

Thường thì sẽ không để ý những người từ trong ra, nhưng người đi vào, thì phải nán lại, thì ra mỗi người nếu muốn vào trong, đều nhất định phải dùng mười viên Chân Nguyên Đan để làm phí vào.

Trên danh nghĩa thì là để cho những vị tiền bối đã bố trận pháp, nhưng tôi biết, có thể đây là một phương thức moi tiền của một môn phái nào đó có thế lực khá lớn.

Có điều cũng không muốn nhì nhằng chuyện không đâu, tôi trực tiếp giao ra hai mươi viên Chân Nguyên Đan, sau đó bước vào trong kết giới của hố trời Âm Tang, khi bước vào trong, lập tức, một sóng âm trực tiếp truyền thẳng vào trong não tôi.

Dường như là vô số các tạp âm, tiếng khóc tiếng kêu ai oán đầy đau khổ, giọng nói vừa phẫn nộ vừa không cam tâm, khi nghe thấy những âm thanh này, tôi cảm giác ngực mình khó thở, mà Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh sắc mặt bỗng tái nhợt.

Khi phản ứng lại tôi lập tức dùng chân nguyên phong tai lại, đồng thời cũng giúp cả Trúc Tẩm Ngưng.

- Cẩn thận chút, trong này rất cổ quái!

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, thấp tiếng nói!

Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, sau đó đi theo sau lưng tôi, tôi và Trúc Tẩm Ngưng đi tiếp lên trước, ở giữa, có một cái hố khổng lồ sâu không thấy đáy, nhìn thấy cái hố, tôi mới thấy trong lòng mình có cảm giác tuyệt vọng.

Bởi vì trong cái hố này, đã từng chôn vùi hơn ba mươi vạn người Thần Châu.Mà âm thanh khủng bố kia, hình như là truyền ra từ dưới hố, tôi quan sát kĩ một lát, một lớp màng che phủ màu vàng đất gần như đã che đậy hết cả cái hố, thậm chí, rất nhiều chỗ xung quanh cũng đã bị che lấp.

Dựa vào tin tức tôi đạt được khi trước, kết giới này đột nhiên xuất hiện, căn bản là không có triệu chứng báo trước, cho nên kết giới vì sao lại xuất hiện, đều không một cái biết.

- Khốn kiếp, tôi vào trong này mà cũng phải thu phí?

Chính lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gầm phẫn nộ, chỉ nghe giọng nói, tôi đã biết, vị này, chắc chắn là kẻ mạnh trên cảnh giới Tiên Thiên.

Giọng nói mang theo khí thế không thể miêu tả bằng lời!

Hai tên trông giữ ngoài cửa nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn để cho người đàn ông trung niên tiến vào trong.

- Tiền bối Vương Mãnh, mời ngài!

Nói xong, người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm liếc mắt nhìn hai tên nọ.

Sau đó, sắc mặt người đàn ông trung niên đại biến, hô lên;

- Không hay rồi, thực lực của tôi bị kiềm hãm!

Tiếng kinh hô của người đàn ông truyền ra, hai tên thu phí ngoài cửa vội vàng cất tiếng:

- Tiền bối Vương Mãnh, đây là do năng lượng thần kì của kết giới kì lạ kia, bất cứ người nào có năng lượng vượt qua cảnh giới Nguyên Đan cấp một, khi đi vào trong, thực lực đều bị kiềm hãm xuống Nguyên Đan cấp một, cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, cũng sẽ bị như vậy!

Nghe vậy, sắc mặt Vương Mãnh đen khịt lại, không nói gì nữa, tiếp tục tiến lên, tôi đứng tránh sang một bên, mở đường cho ông ta.

Khí thế của người này rất hùng hổ, không cần thiết phải xảy ra xung đột với ông ta.

- Vương Mãnh? Đó là đệ tử thiên tài Vương Mãnh của môn phái Hỏa Viêm?

- Đúng rồi, ngoài ông ta ra thì còn ai vào đây nữa, nghe nói ngày trước ông ta còn chưa đến ba mươi tuổi, đã đạt tới cảnh giới Nguyên Đan cấp hai, thật là khủng bố!

- Khà khà, ai nói không phải chứ, mà nghe đồn người của môn phái Hỏa Viêm, tính khí ai cũng nóng nảy, gặp phải thì tốt nhất đừng có tròng vào, xem ra là thật rồi!

Nhìn Vương Mãnh đang ở trước mặt, mà xung quanh tôi, lại vang lên những tiếng dị nghị, bọn họ đều nhìn theo bóng lưng rời đi của Vương Mãnh, ánh mắt lộ ra vẻ hâm mộ.

Có lẽ đúng là hâm mộ, bởi vì thực lực của Vương Mãnh là thiên phú trời cho.

Tôi khẽ nhíu mày, quan tâm nhất lại là câu nói của hai tên thu phí cửa vào, chỉ cần cảnh giới cao hơn Nguyên Đan cấp một, đều sẽ bị kiềm hãm xuống cảnh giới Nguyên Đan cấp một sao?

Hoặc và bởi vì thực lực của tôi chưa tới Nguyên Đan, cho nên khi vào đây không có cảm giác gì, kết giới này thật quá đỗi thần kỳ, không ngờ lại có năng lực đáng sợ như thế.

Nếu thực sự như vậy, thế thì tôi ở trong này không cần phải cẩn thận quá, thực lực đều bị kiềm hãm xuống cảnh giới Nguyên Đan cấp một? tôi hiện tại đương nhiên không cần sợ ai cả.

- Đi, chúng ta đi tiếp lên trước xem thế nào!

Tôi đưa mắt nhìn Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh, thấp tiếng nói!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận