Nợ Âm Khó Thoát - Chương 145: biến cố

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 145: biến cố

Cậu ta dường như không ngờ rằng công kích của tôi lại nhanh đến như vậy, không có chỗ thoát, Chu Đào vội vàng đưa hai bàn tay ra, nắm chặt lấy kiếm Kim Tiền của tôi.

Ầm! Một tiếng, kiếm Kim Tiền mang theo khí thế hừng hực, trực tiếp đâm thủng lòng bàn tay chỉ có khí âm sát bủa vây của Chu Đào.

Chu Đào há to miệng, một tiếng thét ngay lập tức vang vọng khắp hành lang, mặt mày Chu Đào méo xệch, khí âm sát trên tay cũng đã bắt đầu mau chóng tan ra.

Đối với điều đó, lòng tôi không hề bị lay động, lập tức, một bàn tay khác giơ lên, mạnh mẽ đập về phía Chu Đào.

Lúc này đây, ánh mắt cậu ta cực kỳ hung ác, hình như nhìn ra ý đồ của tôi, bàn tay bị kiếm xuyên thấu vội vàng thu lại, cả người mạnh mẽ lùi ra sau.

Bàn tay tôi đập vào khoảng không, lòng hơi nghẹn lại, không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn như thế mà Chu Đào cũng kịp phản ứng, xem ra cũng không ngốc như tôi nghĩ.

Lần này sau khi Chu Đào thoát thân, bèn cảnh giác cao độ nhìn tôi chằm chằm, hình như chỉ sợ tôi lại giống như lúc nãy.

Nhìn thấy dáng vẻ cảnh giác của cậu ta, lòng tôi hơi buồn bực, lần này nếu muốn tiếp tục ra tay, chỉ sợ có chút khó khăn.

Nhìn Chu Đào phía đối diện, thân hình tôi tiếp tục tiến lại gần, nhưng không ngờ cậu ta lại lựa chọn chạy trốn, hình như không muốn vướng víu với tôi nữa.

Chu Đào vội vã quay người, xông lên phía tầng trên, mắt tôi híp lại, cậu ta chạy lên tầng trên, vậy thì tôi cũng không cần thiết phải đuổi theo, chẳng may trên đó có gì mờ ám, không có tý lợi nào đối với tôi.

Mà mục đích chính của chúng tôi, mới là thu phục Chu Tư Mộng.


Vội vàng quay đầu lại, nhìn ra sau lưng, lúc này Hạ Mạch và Hàn Đại Lương đang dồn sức chống trả Chu Tư Mộng, nhưng tôi lại phát hiện ra điểm kỳ lạ, Chu Tư Mộng dường như chỉ một lòng muốn đối phó Hàn Đại Lương, đối với công kích của Hạ Mạch ở một bên, Chu Tư Mộng chỉ cố gắng chống đỡ, thỉnh thoảng mới tung ra đòn tấn công với Hạ Mạch.

Gần như phân nửa tinh lực, đều dùng lên trên người Hàn Đại Lương.

Mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng tôi vẫn phóng vào vòng chiến đấu của bọn họ, chuẩn bị làm phiền Chu Tư Mộng một lát, như vậy mới thuận lợi cho Hạ Mạch và Hàn Đại Lương có cơ hội ra tay.

Nhìn trúng cơ hội, tôi liên tục ném ba lá bùa Phá Sát về phía Chu Tư Mộng, không thể không nói, tôi phát hiện tôi rất có tiềm lực trợ giúp người khác.

Ba lá bùa Phá Sát thành công làm loạn tiết tấu của Chu Tư Mộng, trường kiếm trong tay Hạ Mạch trực tiếp chém xuống phần ngực của ả, một vết thương màu đen từ từ xuất hiện, rất nhiều khí âm sát cũng chui ra ngoài từ trong vết thương ấy.

Tiếng gào thảm thiết của Chu Tư Mộng vang vọng khắp hành lang, đột nhiên, Chu Tư Mộng quay ngoắt đầu lại, hốc mắt đen ngòm nhìn tôi chằm chằm, da gà toàn thân tôi lập tức nổi hết lên.

Nhưng giây tiếp theo, công kích của Hàn Đại Lương đã áp sát tới bên Chu Tư Mộng, tôi cũng hiểu ra Chu Tư Mộng bị Hàn Đại Lương và Hạ Mạch quấn chặt lấy, cho dù Chu Tư Mộng có muốn giết tôi, chỉ sợ cũng không có thời gian.

Cho nên tôi hoàn toàn không thấy sợ hãi, thời gian chiến đấu càng lâu, tôi phát hiện trên người Chu Tư Mộng, càng xuất hiện nhiều thêm những vết thương, khí âm sát mau chóng toát ra ngoài.

Tôi có thể cảm nhận được, luồng khí trên người Chu Tư Mộng đã bắt đầu yếu đi, cho dù nói thế nào, hiện tại Chu Tư Mộng đang phải đối mặt, chính là hai kẻ mạnh trong cảnh giới tiên thiên.

Cứ cho rằng ả có sự trợ giúp của đại trận, nhiều nhất cũng chỉ thắng được một trong hai người Hạ Mạch và Hàn Đại Lương mà thôi.

Thân hình Chu Tư Mộng không ngừng bị ép lùi ra sau, đến ngay cả cơ thể cũng không còn hung hăng như trước, nhìn thấy những việc trước mắt, lòng tôi nhẹ nhỏm hơn hẳn, tà không thắng chính, Chu Tư Mộng cũng đã hại chết không ít người, cuối cùng đã đến lúc ả phải đền tội.

Trong đầu lóe qua suy nghĩ này, tiếp đó tôi nhìn thấy Chu Tư Mộng bị tấn công không ngừng, thân hình rõ ràng đã mất kiểm soát, nhưng chính vào lúc Chu Tư Mộng ngẩng đầu lên, trong đôi hốc mắt của ả, máu tươi lại bắt đầu chảy ra bên ngoài.

Mà qua mấy lần, tôi gần như có thể xác định được một quy luật nhỏ, đó chính là mỗi khi máu trong hốc mắt của Chu Tư Mộng chảy ra ngoài, chứng minh ả đã tức giận.

Ầm!

Đột nhiên, một tiếng vang cực lớn bỗng truyền ra khắp cả tòa ký túc, mà hình như âm thanh này truyền tới từ dưới mặt đất.

Tiếp đó, khi âm thanh vừa dứt, Chu Tư Mộng bắt đầu phát ra những tiếng cười khiến người ta lạnh gáy.

- Hi hi hi... ha ha ha...

Chu Tư Mộng cười lớn, quần áo và bộ tóc trên đầu ả đều bay loạn xạ trên không trung, trong cả tòa ký túc, tràn ngập khí âm sát hại người, khí âm sát, đang dùng một tốc độ nhanh như chớp lao tới chui vào trong cơ thể Chu Tư Mộng.

Điều này khiến cho thân hình quỷ hồn của Chu Tư Mộng vốn dĩ đã nhạt đi rất nhiều, bỗng rõ rệt trở lại, thậm chí nhìn có vẻ còn mạnh hơn cả lúc trước, trái tim tôi lập tức nhảy lên trên tận cổ họng, chả nhẽ Chu Tư Mộng mạnh hơn trước rồi sao?

“Vụt!” một tiếng, mắt tôi trợn lớn, bởi vì thân hình Chu Tư Mộng đã biến mất ngay tại chỗ, một bóng hình màu đỏ đang hiện ra trong không trung, không ngừng lao vun vút tới chỗ bên này.

Đến ngay cả Hạ Mạch và Hàn Đại Lương đều chưa thể phản ứng lại, chỉ trong ganh tấc, Chu Tư Mộng đã ở ngay trước mặt hai người bọn họ.

Hai bàn tay bị khí âm sát bao trùm đập thẳng về phía hai người, Hạ Mạch và Hàn Đại Lương đều không kịp chống đỡ.

Thình!

Thân hình Hạ Mạch và Hàn Đại Lương văng ra, chân của hai người dính chặt dưới đất, nhưng lại kéo thành một vệt dài trên mặt đất.

Lùi ra sau mấy mét, Hạ Mạch và Hàn Đại Lương mới ổn định lại được thân người, nhưng khi vừa ổn định lại, Chu Tư Mộng phía đối diện lại không để cho họ được thở, ả không hề dừng lại, trực tiếp áp sát lại gần.

Khí thế hừng hực đáng sợ, nhìn thấy vậy, trong tay tôi vội vàng lấy ra ba lá bùa Ngũ Lôi, hi vọng thứ này có thể cướp được chút thời gian cho Hạ Mạch và Hàn Đại Lương.

Nhưng khi bùa Ngũ Lôi bay ra, Chu Tư Mộng quay đầu nhìn tôi, một tay phất một cái, một luồng khí âm sát to như bắp chân phóng thẳng tới chỗ tôi, đánh tan lực đạo lôi điện.

Luồng khí âm sát vẫn tiếp tục phóng tới, hiện tại căn bản không còn ai có thể giúp tôi, tôi cố gắng điều động hết linh khí trong người mình ra, chống đỡ đả kích của luồng khí kia.

Lòng tôi nặng nề vô cùng, giương mắt nhìn luồng khí ấy đánh trúng cánh tay mình, một luồng năng lượng khủng khiếp truyền tới từ trên cánh tay, lông mày tôi nhíu chặt, lực công kích khủng bố trực tiếp đánh văng cả người tôi bay vụt ra sau.

“ Rầm!” một tiếng, tôi cảm thấy cơ thể mình va vào tường, một cơn đau thấu tim truyền tới từ sau lưng.

Hai cánh tay lúc này đây như mất đi cảm giác, kiếm Kim Tiền cũng tuột khỏi tay rơi xuống đất, trước ngực vô cùng khó chịu.

Phụt!

Cuối cùng, một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng tôi, chỉ là một luồng khí âm sát không quá lớn, nhưng lại có thể làm cho tôi bị trọng thương, chênh lệch, đây chính là chênh lệch!

Khi tôi tiếp tục đưa mắt nhìn vào trong chiến trường, Hạ Mạch và Hàn Đại Lương cũng đã bị Chu Tư Mộng ép loạng choạng lùi ra sau, luồng khí trên người Chu Tư Mộng rõ ràng đã thay đổi.

Lẽ nào là nói, vừa rồi trong lúc chiến đấu, Chu Tư Mộng đã đột phá lên cảnh giới quỷ vương? Điều này rõ ràng khiến người ta khó mà chấp nhận.

- Không hay, thực lực của thứ này tăng lên đột ngột rồi!

Tiếng hô trầm trầm của Hàn Đại Lương vang lên, còn về Hạ Mạch, mặt mày u ám, cũng không nói gì, hai người toàn lực chống đỡ, biến cố đột nhiên xảy ra này, e rằng chính là điều chúng tôi nghĩ cũng không nghĩ tới.

Thịch!

Đột nhiên, thân hình Hàn Đại Lương bị một đấm của Chu Tư Mộng đánh bay văng ra, trường kiếm trong tay Hạ Mạch cũng bị ả ta nắm chặt.

Khí âm sát bao quanh bàn tay nắm chặt trường kiếm của Hạ Mạch của ả, không ngờ lại không hề bị thương, những tiếng “xi xi xi” phát ra từ trong lòng bàn tay, những chỉ cần có một chút khí âm sát bị tiêu tan, lập tức sẽ có càng nhiều khí âm sát hơn toát ra để bù vào.

Tiếp đó, tôi nhìn thấy trên mặt Chu Tư Mộng, xuất hiện một nụ cười tà ác.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận