Nợ Âm Khó Thoát - Chương 180: đột nhiên mất trọng lượng

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 180: đột nhiên mất trọng lượng

Đi ra khỏi căn phòng đá, là tới một hành lang, trong hành lang chúng tôi không gặp phải bất kỳ cơ quan bí mật nào, không lâu sau, chúng tôi đã tới căn phòng đá thứ hai.

Khi chúng tôi vừa bước vào trong căn phòng, tôi nhìn thấy sắc mặt Dương Hùng đại biến, vội vàng lắp ba lắp bắp, thậm chí có chút hoảng sợ lên tiếng:

- Chỗ này, chính là chỗ này, chính là chỗ này...

Lông mày tôi hơi nhíu lại, lập tức nhìn chăm chú vào trong căn phòng, lúc này, Ngô Quân và Đường Dũng đã đặt mấy cây đèn huỳnh quang lên vài chỗ cao, cả căn phòng đá trong chốc lát đã sáng bừng.

Ở giữa căn phòng đá, xếp bảy cỗ quan tài, bảy cỗ quan tài đều chắn ngang giữa căn phòng, Nhìn cứ giống như muốn chặn đường đi của chúng tôi.

Tôi còn nhớ, Dương Hùng kể qua, bọn ở trong Nop Lor, phát hiện ra một thành cổ, rất nhiều người trong số họ đã chôn thân ở bên trong, chính trong căn phòng có bảy cỗ quan tài này.

Tôi cũng chú ý đến, cỗ quan tài nằm giữa hình như đã bị mở ra, Dương Hùng lúc đó nói với tôi, chính vào lúc bọn họ mở quan, đã gặp phải nguy hiểm chí mạng.

Trong quan tài có thứ gì đó màu đen bay ra, chỉ cần bị cắn, sẽ chết ngay tức khắc, Dương Hùng cũng là ở một trong những cỗ quan tài này, lấy được ngọc bội Song Ngư.

Tôi nhìn Dương Hùng, phát hiện ông ấy rất sợ hãi, có lẽ khi nhìn thấy những cỗ quan tài, trong lòng liền nghĩ tới lúc xảy ra hoạn nạn, nhưng sắc mặt giáo sư Lâm lại lạnh tanh, cất tiếng nói:

- Sợ cái gì mà sợ, những thứ ở trong quan tài đã không còn ở đây nữa rồi.

Nói xong, giáo sư Lâm đã đi tới chỗ bảy cỗ quan tài, Lý Tuyết Nhi cũng không ngăn cản, xem ra bảy cỗ quan tài này không có gì nguy hiểm.

Nhưng tôi phát hiện, thì ra trong đội ngũ lần trước, cũng có giáo sư Lâm.

Tôi nhìn Dương Hùng, nói với ông ấy:
Interesting For You
Adskeeper
Bí quyết Nghe rõ hơn cho người nặng tai- Cuộc sống vui vẻ
Hôi nách 20 năm tôi chỉ cách khỏi đến già chỉ với thứ này
Kinh nghiệm hay giúp ngăn ngừa bệnh viêm lợi, răng lung lay
Vật vã vì đau bụng kinh 20 ngày mỗi tháng - Học ngay cách sau


- Bác Dương, lần trước bác kể với cháu, vậy miếng ngọc bội Song Ngư này bác phát hiện ra từ trong cỗ quan tài nào?

Nghe vậy Dương mới phản ứng lại, lập tức chỉ tay về cỗ quan tài nằm ở góc ngoài cùng bên trái.

Dương Hùng đi theo sau lưng tôi, mặc dù cảm thấy không có nguy hiểm, nhưng tôi vẫn vận hành linh khí trong người mình, chỉ sợ đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dù sao thì ở nơi này, chỗ nào cũng rất kỳ bí, cho nên tôi không dám chủ quan.

Đến trước cỗ quan tài, tôi đưa mắt nhìn vào bên trong, tôi phát hiện, ở trong quan tài không ngờ lại có hai bộ xương người.

Nhưng đây là chỉ là bộ xương của trẻ em, tôi thấy có chút quái lạ, trong quan tài có hai bộ xương, nhưng trong ngọc bội lại chỉ có một quỷ sơ sinh?

- Ngũ hành nhiều hơn hai, bát quái thiếu đi một, quả nhiên là vu thuật tà môn.

Chính vào lúc này, tôi nghe thấy tiếng nói của Lý Tuyết Nhi, hình như cô ta cũng đang thăm dò manh mối từ trong những cỗ quan tài, tôi nhìn vào hai cỗ quan tài khác, bên trong đều chỉ có một cỗ thi thể, có điều hiện tại chỉ còn lại xương cốt.

Chỉ duy nhất trong cỗ quan tài trước mặt, có hai đứa trẻ con.

Ù ù cạch cạch, tôi hoàn toàn nhìn không ra điều gì mờ ám, có điều đến ngay cả Lý Tuyết Nhi cũng nhìn không ra, tôi đương nhiên càng không thể.

- những cỗ quan tài này có lẽ là một loại vu thuật, mà những con dơi lúc trước các ông nói, hẳn là đã được nuôi, dùng kịch độc, có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất giết chết một người.

Lý Tuyết Nhi nhàn nhạt lên tiếng, trong ánh mắt cũng lóe lên tư vị khó hiểu, mà lòng tôi thì lại nghĩ tới chuyện ngọc bội SOng Ngư, tại sao chỉ có duy nhất cỗ quan tài này có ngọc bội Song Ngư cơ chứ?

Tôi hơi nghi ngờ, bèn lấy công cụ trong người ra, tìm một cỗ quan tài khác, lột bộ quần áo mục nát trên bộ xương ra,muốn nhìn xem có thứ gì bên trong hay không.

Đột nhiên, tôi phát hiện, dưới đáy quan tài, cũng có một miếng ngọc bội Song Ngư khác, tôi vội vội vàng vàng câu miếng ngọc bội lên.

- Những cỗ quan tài khác đều có, mau tìm lên.

Nhìn thấy hành động của tôi, giáo sư Lâm cũng lập tức hô lên với Ngô Quân bên cạnh, nhưng tôi lại nhíu chặt mày, vội vàng lên tiếng:

- Đừng động, thứ này không được tùy tiện chạm vào!

Nói xong, liền lấy ra hai lá bùa Phá Sát, bọc ngọc bội Song Ngư lại, Ngô Quân kia vì nghe thấy tiếng hô của tôi, nên cũng không dám động đậy linh tinh, mà nghi hoặc nhìn tôi.

Lúc này, Lý Tuyết Nhi cũng lấy ra một miếng ngọc bội Song Ngư từ trong một cỗ quan tài khác.

- Bên trong ngọc bội ẩn giấu một âm hồn, có chút kỳ quái, nếu không cẩn thận, sẽ bị âm hồn xâm chiếm cơ thể.

Lý Tuyết Nhi nói xong, trong tay cũng xuất hiện một lá bùa, phong ngọc bội Song Ngư lại.

Sáu miếng ngọc bội, tôi và Lý Tuyết Nhi mỗi người ba miếng, một miếng khác nằm trong tay Dương Hùng, lúc này ánh mắt tôi lại rơi lên cỗ quan tài ở trong cùng góc bên trái.

Dương Hùng lấy được một miếng ngọc bội, vậy một miếng khác, liệu có phải đang nằm dưới bộ xương của đứa trẻ thứ hai không?

Nghĩ vậy tôi liền đi ngay tới, lật lật hai bộ xương lên, đồng thời trong lòng cũng thầm đọc chú An Sinh.

Dù nói thế nào, người chết cũng phải được tôn trọng nhất, không nên kinh động đến bọn họ, nhưng dưới tình hình này, lại không thể làm gì khác.
THÔNG TIN HỮU ÍCH
Adskeeper
Rolex bán đồng hồ bản sao siêu rẻ nhân kỷ niệm 110 năm thành lập
Quà tặng giảm 40% cho tai nghe trợ thính Mimita nhật bản
Bí kíp trị nám đang được chị em truyền tai nhau nhiều ngày qua
Kinh nghiệm hay giúp ngăn ngừa bệnh viêm lợi, răng lung lay


Không lâu sau, quả nhiên tìm thấy một miếng ngọc bội Song Ngư khác nằm dưới bộ xương của đứa trẻ thứ hai.

Tám miếng?

Ngọc bội Song Ngư tổng cộng có tám miếng? Điều này khiến tất cả chúng tôi ai nấy đều kinh ngạc, chỉ điều bây giờ đạt được ngọc bội Song Ngư, cũng không biết có tác dụng gì không.

Ánh mắt giáo sư Lâm nóng rực, tôi nhìn ra được tâm trạng của ông ta trong ánh mắt, ông ta muốn có ngọc bội Song Ngư, nhưng tôi không nói gì, mà cất ngọc bội Song Ngư trong tay vào người.

- Đi thôi, chỗ này không có thêm phát hiện gì nữa rồi.

Tiếng nói của Lý Tuyết Nhi vang lên, trong căn phòng đá này, chúng tôi cũng không phát hiện thêm gì, cho nên lại tiếp tục đi vào trong nơi sâu hơn.

Bởi vì đoàn người phía trước đã phát hiện ra chúng tôi, tiếp theo đây, hành động của chúng tôi phải chậm lại, nhất định phải cẩn thận cảnh giác, chỉ sợ lại gặp phải thủ pháo.

Ra khỏi căn phòng đá, trước mắt chúng tôi lại là một hành lang, đi được khoảng hai phút, lại xuất hiện hai đoạn hành lang giao nhau.

Cũng chính là nói, hiện tại, trước mặt chúng tôi có hai con đường.

- Làm thế nào bây giờ?

Khi nhìn thấy đoạn hành lang giao nhau, tôi cũng cất tiếng hỏi.

Chúng tôi đều không biết trong hai hành lang trước mắt sẽ gặp phải những chuyện gì, lẽ nào phải chia nhau ra sao?

- Muốn chia nhau ra đi không?

Lý Tuyết Nhi hỏi, hình như cô ta sao cũng được, tùy ý đi vào đoạn hành lang nào cũng như nhau cả, điều này rất bình thường, bởi vì thực lực của cô ta đã đủ mạnh, cho nên đi bất kỳ hành lang nào, cô ta cũng đều có lòng tự tin rất lớn.

Nhưng Dương Hùng lại trực tiếp lên tiếng;

- Tôi không khuyến khích chia nhau ra, mọi người phải đi cùng nhau, sức mạnh mới càng thêm lớn, nếu như gặp phải đoàn người kia, khả năng giành thắng lợi của chúng ta cũng cao hơn.

Tôi nhìn Dương Hùng, hiểu suy nghĩ trong lòng ông ấy, Dương Hùng biết, thực lực của tôi không bằng Lý Tuyết Nhi, nếu chúng tôi đi theo Lý Tuyết Nhi, an toàn của chúng tôi sẽ càng được đảm bảo.

Suy nghĩ của Dương Hùng rất bình thường, tôi không tiếp tục nói gì nữa, giáo sư Lâm cũng không nói gì, mà nhìn Lý Tuyết Nhi.

Lúc này giáo sư Lâm đã để cho Lý Tuyết Nhi làm chủ, Lý Tuyết Nhi không ngừng đánh giá hai con đường, một lúc sau, cũng nhàn nhạt cất lời:

- Nếu đã vậy, thì cùng nhau đi con đường bên phải nhé, phía trước sẽ xảy ra những gì tôi không biết, hy vọng trái hung phải cát!

Nghe vậy tôi hơi ngây ra, lòng nghĩ, ở trong này, chỉ sợ không tồn tại cách nói trái hung phải cát, bởi tất cả đều là vì ngăn cản con người đi vào sâu bên trong, nơi đâu cũng cất giấu sát cơ, thậm chí là vu thuật đáng sợ, cho nên cách nói trái hung phải cát, không phù hợp.

Sau khi Lý Tuyết Nhi lựa chọn xong, chúng tôi đi vào hành lang phía bên phải, vẫn là Lý Tuyết Nhi đi trước.

Bởi vì đường đã bị phân ra, cho nên bây giờ tôi rõ ràng cảm nhận được, hành lang đã chật chội hơn một chút.

Lòng tôi bỗng lo lắng, nếu ở trong thông đạo chật chội này, bỗng xảy ra chuyện gì....

Chính vào lúc tôi trong đầu tôi đang nghĩ đến những điều ấy, lập tức cảm thấy dưới chân mất đi trọng lượng.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận