Nợ Âm Khó Thoát - Chương 315: phản kích

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 315: phản kích

Nghe thấy tiếng của Hoàng Tiểu Tiên, tôi gật gật đầu, không điên một lần, thì làm sao biết bản thân có làm được hay không, Hoàng Tiểu Tiên muốn thử, vậy tôi sẽ đi theo phò tá chị ta, thì đã làm sao!

Hoàng Tiểu Tiên điều chỉnh bản thân hết nửa ngày, coi như là ổn định lại cảnh giới chị ta vừa mới bước lên, đến tối, Hoàng Tiểu Tiên đi ra khỏi phòng, nhìn tôi nói;

- Đi thôi!

Tôi đứng dậy từ trên sô-pha, đi theo cạnh Hoàng Tiểu Tiên, ra khỏi biệt thự, tôi vội vàng hỏi Hoàng Tiểu Tiên, chị ta có biết chỗ trú ngụ của bọn chúng không? Bằng không nếu cứ nhắm mắt đi tìm, chưa chắc đã tìm ra manh mối.

Hoàng Tiểu Tiên cười cười, nói điều này không cần tôi lo lắng, chị ta sẽ giải quyết được, nói xong, Hoàng Tiểu Tiên trực tiếp lái xe, chúng tôi cùng nhau đi vào trong khu thành phố.

Đi xe gần một tiếng, cuối cùng Hoàng Tiểu Tiên cũng phanh lại, tôi đưa một lá bùa giấu khí cho Hoàng Tiểu Tiên, thứ này dù gì cũng giấu đi được ít khí mùi, ít nhiều cũng có chút tác dụng,

Hoàng Tiểu Tiên không từ chối, mà nhận lấy bùa giấu khí, kế đó, tôi và Hoàng Tiểu Tiên cùng nhau bước vào một nhà máy.

Đây là nhà máy sản xuất búp bê, diện tích nhà máy khá rộng, nhưng tôi lại tò mò là tại sao Hoàng Tiểu Tiên lại dẫn tôi tới đây, lẽ nào, người của tộc cửu vĩ Thiên Hồ đang ở bên trong nhà máy này sao?

Hoàng Tiểu Tiên không nói gì, cứ đi thẳng, tôi đi theo sau lưng chị ta, tiến vào trong nhà máy.

Đợi khi đã vào trong, cuối cùng cũng có một bảo vệ đi ra, hỏi chúng tôi đến đây làm gì?

Nhưng bảo vệ là người thường, Hoàng Tiểu Tiên không ra tay giết người đó, nhìn người đó một cái, bảo vệ trực tiếp ngất lịm.

Hoàng Tiểu Tiên dẫn theo tôi, tiếp tục đi vào bên trong.

Không lâu sau, trước mắt tôi và Hoàng Tiểu Tiên, xuất hiện bốn người mặc áo choàng đen, trên người còn toát ra luồng khí quen thuộc.

Không sai, chính là bọn chúng, khí mùi của tộc cửu vĩ Thiên Hồ, lòng tôi kinh hãi, Hoàng Tiểu Tiên rốt cuộc đã dùng cách gì để tìm được đến nơi này?

- Người đến xin dừng bước, nơi này không phải chỗ để các người tùy ý xông vào!

Những người kia ném ánh mắt âm hiểm về phía tôi, khiến tôi cảm thấy rợn hết người, bốn tên này bị mù à? Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh sống sờ sờ ra đấy mà không nhìn thấy sao?

- Chị dùng hoan thuật, thực lực của chúng thấp, không nhìn thấy chị, em giúp chị giải quyết chúng đi!

Chính lúc này, tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên bỗng rót vào trong tai tôi, hóa ra là như vậy.

Quả nhiên thực lực của bốn người này không ra sao cả, cảnh giới Trúc Cơ, chỉ là một món ăn vặt đối với tôi mà thôi, tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên một câu, có giết không?

Hoàng Tiểu Tiên lắc đầu, nói rất nhiều những người giống bọn chúng đều chỉ nghe theo mệnh lệnh của phía trên, không cần thiết đuổi cùng giết tận, còn những kẻ có lòng phản bội, không tha cho bất kỳ ai!

Tôi hiểu ý của Hoàng Tiểu Tiên, trực tiếp đánh trọng thương bốn tên nọ, cuối cùng chỉ làm cho chúng ngất đi, tôi và Hoàng Tiểu Tiên mới tiếp tục đi vào sâu hơn.

Nhưng kì lạ là, ngoài bốn tên kia ra, thì suốt dọc đường, không có ai xuất hiện ngăn cản chúng tôi, điều này khiến tôi cảm thấy quái lạ.

Thậm chí cảm thấy trong này còn có chỗ nào đó sai sai, dựa theo lý mà nói, không phải nên có người mạnh hơn xông ra ngăn cản chúng tôi hay sao?

Cứ thế, tôi và Hoàng Tiểu Tiên đi tới một tòa nhà làm việc, đến bên dưới tòa nhà, tôi nhìn thấy một người quen.

Hoàng Quân, không ngờ hắn lại đang ở đây đợi chúng tôi? Xem ra chuyến ghé thăm của chúng tôi, đã sớm nằm trong dự liệu của người khác.

Lần này, trước mặt Hoàng Quân, còn có ba người mặc áo choàng đen, khí mùi trên người bọn chúng khiến người ta có cảm giác ngột ngạt, thực lực của ba người, có lẽ đều là cảnh giới Tiên Thiên, có điều vẫn chưa mạnh bằng ba tên bị tôi giết tối hôm đó, chưa đủ để làm tôi kinh sợ.

Nhưng ánh mắt nhìn tôi của Hoàng Quân, lấp đầy vẻ oán độc, hình như hận không thể trực tiếp xông lên, xé nát tôi thành trăm mảnh, đối với điều ấy, tâm trạng tôi lại chẳng hề bị ảnh hưởng.

- Mẹ nó, đúng là oan gia ngõ hẹp, tao không đi tìm mày, mày lại tự tìm đến tận cửa, hôm nay tao nhất định sẽ cho mày biết, đắc tội với bản thiếu gia, sẽ phải chịu hậu quả như thế nào!

Hoàng Quân nhìn tôi chằm chằm, lạnh giọng nói với tôi, nghe vậy tôi không kiềm được mà thấy buồn cười, có cẳm giác não của Hoàng Quân nhất định có vấn đề, hắn cho rằng ba tên cảnh giới Tiên Thiên đã đủ để ngăn cản chúng tôi sao?

Mà nếu tôi đoán không sai, Hoàng Quân có lẽ không nhìn thấy Hoàng Tiểu Tiên sau lưng tôi, xem ra thực lực của chị ta tăng lên, bản lĩnh cũng tăng lên không ít.

Tôi bước lên trước một bước, ba tên kia lập tức xông tới, lòng tôi trùng xuống, thân hình trực tiếp biến mất khỏi chỗ cũ, khi tôi tiếp cận một người trong số đó, nắm đấm đã vung lên đập vào phần bụng của y.

“Thình” một tiếng, tôi thấy y văng ngược ra sau, tên này có lẽ là Tiên Thiên cấp một, bây giờ một chiêu của tôi, cũng đủ để đả thương Tiên Thiên cấp một.

Có điều tôi biết, bọn chúng nhất định chỉ là đám tay sai, còn hai tên kia, cũng ngang bằng cảnh giới với tôi, không dễ đối phó như tên vừa nãy.

Mắt thấy hai tên kia kẻ trước người sau áp sát tôi, lập tức, trong tay tôi xuất hiện một trường kiếm, thời khắc Thị xuất hiện, thân kiếm khẽ rung nhẹ, phát ra tiếng than của kiếm, luồng ánh sáng màu đỏ máu trên thân kiếm không ngừng chuyển động.

Kiếm khí được kích phát, trường kiếm trong tay vung lên, lập tức, từng luồng kiếm khí bắt đầu công kích hai bọn chúng, đồng thời, thân hình tôi đã biến mất khỏi chỗ cũ.

Dưới tình hình thế này, tôi chỉ có thể chọn lựa nhắm vào một tên, hạ gục một tên trước, sau đó mới tới tên còn lại, trường kiếm trong tay giơ lên, kiếm khí vô cùng sắc lạnh, trong nháy mắt đã tiếp cận tên hồ tộc trước mắt.

Có điều thực lực của gã cũng không phải là để trưng bày, ngay lập tức đã có phản ứng, tránh khỏi nơi nguy hiểm, mà khóe miệng tôi lại khẽ nhếch lên, một bàn tay đập xuống người gã.

Thình!

Một âm thanh trầm đục truyền ra, thân người gã hồ tộc như một con diều đứt dây, bay ngược ra sau.

Lúc này, gã hồ tộc cuối cùng cũng đã tiếp cận tôi, tôi có thể cảm nhận được rõ luồng gió thổi tới sau lưng mình, không do dự quay mạnh người lại, một lá bùa Linh Bộc ném vào người gã.

ầm ầm…

một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình của gã đang lao tới chỗ tôi bỗng khựng lại tại chỗ, cả người bắt đầu run lẩy bẩy, sau khi khói đen của vụ nổ tan đi, tôi cũng đã xuất hiện trước mặt gã.

Một chân tôi ngay lập tức giơ lên đạp vào ngực gã, “thịch” một tiếng, gã hồ tộc bị tôi đá bay văng ra.

Tôi xuất hiện ngay trước mắt Hoàng Quân, nhàn nhạt nói:

- Nguyện vọng của mày hình như vẫn chưa thực hiện được thì phải!

Nói xong, một tay tôi nắm chặt lấy cổ áo hắn, một nắm đấm như trời giáng đập trúng bụng hắn.

Cả người Hoàng Quân co rúm lại, có điều tôi không thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như thế, lại là một cú đá giơ lên, lần này, Hoàng Quân phát ra tiếng thét thất thanh.

- Thằng khốn nạn, còn không mau thả công tử nhà chúng tao ra!

Ngay lập tức, không biết từ đâu truyền tới một tiếng gầm, nghe vậy, cả người tôi bàng hoàng, bởi vì tôi đã cảm nhận được trong giọng nói này, mang một luồng khí thế có thể áp chế được cả người tôi.

Luồng khí thế này, ít nhất cũng phải là cảnh giới Nguyên Đan, dù sao, tôi cũng không có cách chống đỡ lại luồng năng lượng ấy, giây tiếp theo, một bóng người đã đứng trước mặt tôi, mặt mày hung dữ, vung một nắm đấm hướng về phía tôi.

Nếu mà bị nắm đấm này đập trúng, chắc là tôi sẽ chết ngay tại chỗ, nhưng Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh đã ra tay rồi!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận