Ông Xã Là Chiến Thần - Chương 19: Lâm Ngọc Linh Là Người Phụ Nữ Của Tôi

Ông Xã Là Chiến Thần Chương 19: Lâm Ngọc Linh Là Người Phụ Nữ Của Tôi
Trần Tuấn Anh và những người khác ngay lập tức bước tới ngăn cách những người xem bằng một tư thế cứng rần, trong khi đó Chu Hoàng Anh thân mật ôm Lâm Ngọc Linh sải bước trở về.

Trong lúc đó, đèn flash vẫn không ngừng, mọi hành động của họ đều được đưa chụp lại, không bị gián đoạn còn có bàn luận của mọi người.

“Không phải nói Lâm Ngọc Linh làm nghề đó sao?”

“Làm sao họ lại trở thành người yêu của nhau? Tôi vẫn cảm thấy không thể nào!”

Lâm Ngọc Linh vùi đầu trong vòng tay của Chu Hoàng Anh, hai tay nằm chặt, không nói gì.

Lúc này, cô cảm giác được bước chân của anh dừng lại, lại thấy anh đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nghiêm nghị như một mũi dao sắc bén, ngón tay chỉ thẳng vào người kia trong đám người, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi tuyên bố công khai rằng Lâm Ngọc Linh là người phụ nữ của tôi. Ai dám đưa ra tin đồn của cô ấy thì… Hẹn gặp lại tại tòa”

Mặt người kia tái mét, không dám nói gì nữa cúi đầu, như một con chim cút.

Những người khác liếc nhìn nhau, sau đó nhắm mắt lại, chỉ chuyên tâm chụp ảnh.

Bát quái thì vui đấy nhưng mạng sống quan trọng hơn.

Vả lại cũng đã chụp được, vẫn nên giữ lấy cái mạng nhỏ này kiếm tiền nuôi gia đình Mọi người nhìn Chu Hoàng Anh ôm Lâm Ngọc Linh lên xe.

Rầm!

Cửa xe đóng lại, ngăn cách khung cảnh bên trong, nhưng các phóng viên vẫn chụp được cảnh Lâm Ngọc Linh tựa vào ngực Chu Hoàng Anh vào phút cuối, sau đó người kia nhẹ nhàng vuốt tóc cô.

Dưới ánh mắt mọi người, xe vụt đi như mũi tên, nhanh chóng rời khỏi khu vực này, cho đến khi hoàn toàn biến mất mọi người mới miễn cưỡng thu lại tầm mắt.



“Chà”

Ai đó hét lên: “Bây giờ tôi đã tin vào tình yêu: “Không quan trọng là có thật hay không, nhanh chóng gửi tư liệu về đài truyền hình, chậm một giây thôi là sẽ mất rất nhiều lượt xem: “Đúng đúng đúng”

Các phóng viên sử dụng tốc độ nhanh nhất để biến tin tức này thành bom tấn của ngày hôm nay và đăng nó lên mạng.

“Chuyện lớn được đưa ra ánh sáng: Sự thật sau khi anh hùng cứu mỹ nhân”

“Cú ngoặt khiếp sợ: Tự mình xác nhận quan hệ yêu đương”

“Thủ trưởng Hoàng Anh: Lâm Ngọc Linh và tôi là bạn trai và bạn gái”

Trong nhất thời, những tin tức tương tự đã xuất hiện.

Dưới mỗi tiêu đề có rất nhiều hình ảnh với độ nét cao, đặc biệt là cảnh Chu Hoàng Anh hôn Lâm Ngọc Linh, gần như được chia thành hàng chục góc, tất cả đều được đưa lên mạng, đài truyền hình cũng nhanh chóng phát trực tiếp tin này.

Không nói đến việc khán giả ngạc nhiên như thế nào, ông Thanh ngồi trước TV nhìn thấy cảnh này đã vô cùng tức giận.

Choang!

Ông ném chiếc tách trà sứ trắng xanh đắt tiền ra ngoài, rồi gầm đầy tức giận.

“Cậu đi gọi ngay đồ khốn Chu Hoàng Anh đó về đây”

Trên xe.



Lâm Ngọc Linh vẫn chưa tỉnh táo lại, trong đầu đều là hình ảnh các phóng viên hùng hổ hăm dọa.

Cô duỗi tay ôm đầu gối, thân thể gầy yếu run lên, nhìn cô như một con thú nhỏ bị thương, khiến người ta thương xót.

Chu Hoàng Anh bảo tài xế lái xe, sau đó cởi áo khoác, cúi người, phủ lên người cô.

Một hơi thở nam tính xa lạ truyền đến chóp mũi cô, Lâm Ngọc Linh không quen nên hơi giấy giụa.

Chu Hoàng Anh cúi đầu nhìn xuống cô, trầm giọng nói: “Chống cự lại đụng chạm của tôi sao?”

“Tôi..”

Lâm Ngọc Linh ngẩng đầu, nhưng không dám nhìn anh quá lâu, thấp giọng “Ù” một tiếng.

Coi như là vậy đi.

Chu Hoàng Anh khoác lại áo khoác cho.

cô, giọng nói nhàn nhạt không nghe được bất kỳ cảm xúc nào: “Sau này, chúng ta phải học cách làm quen với những chuyện như vậy, bởi vì còn xảy ra rất nhiều”

Anh dừng động tác, nói lại một lần nữa: “Đừng quên kể từ bây giờ, thân phận của cô là bà Linh”

Hai chữ “Bà Linh” dường như tiếp thêm sức mạnh cho cô, Lâm Ngọc Linh nhìn chăm chẩm vào người đàn ông trước mặt.

Thủ trưởng nối tiếng máu lạnh trong Quân khu phía Bắc, cách quản lý tàn nhãn ở quân khu của anh từ lâu đã được mọi người biết đến Nhưng anh như mặt trời ấm áp giữa trời mùa đông chiếu sáng trái tìm cô.

Cô cúi đầu không nói thêm gì nữa, Chu Hoàng Anh tiếp tục hỏi: “Không bị thương chứ?”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận