Bố Y Quan Đạo - Chương 605: Giao chiến trong chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành"

Bố Y Quan Đạo

Chương 605: Giao chiến trong chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành"

Đài truyền hình Cảng Thành là truyền thông quan trọng nhất, mấy năm gần đây khi kinh tế Cảng Thành phát triển cực nhanh thì đài truyền hình cũng là nước lên thuyền lên, dần dần ngày càng có sức ảnh hưởng.

Trong giai đoạn sớm nhất thì Hồng Sơn Trà đã định vị nhiệm vụ của đài truyền hình, nàng chủ trương thu nạp nhân tài không tuân theo khuôn mẫu, đồng thời cũng yêu cầu đài truyền hình bố trí những chuyên mục quan trọng, không những thỏa mãn nhu cầu của người xem trong thành phố, mà còn phải định vị trên cả nước.

Vì những mục tiêu như vậy mà vài năm gần đây tài chính tuồn về phía đài truyền hình là không thiếu, cho đến cục diện lúc này thì đài truyền hình đã có một kênh vệ tinh, ba kênh phụ khác, cơ bản có thể thu được lợi nhuận. Cho nên nếu xét theo chỉnh thể thì đài truyền hình Cảng Thành hoạt động và phát triển đã coi như cơ bản thành công.

Đài truyền hình Cảng Thành là một tòa nhà lớn trên đường Bắc Cực, đây là một tòa nhà lớn cao ngất, đối diện chính là tòa nhà Trung Tinh cao nhất Cảng Thành. Hai tòa nhà lớn cùng tôn lên vẻ đẹp cho nhau, đều tạo ra phong cảnh cho Cảng Thành.

Hôm nay từ sáng sớm thì đài truyền hình Cảng Thành đã sớm thực hiện lệnh quản chế, những hoạt động cho du khách lên thăm vào lúc bình thường đã được hủy bỏ, tất cả nhân viên cao thấp trong đài truyền hình đều trở nên cực kỳ nghiêm túc. Mười giờ sáng, ba chiếc xe biển số thị ủy chậm rãi chạy vào bãi đậu xe tòa nhà đài truyền hình, bảo vệ trước cửa nhấc tay chào, sau đó bắt đầu la hét trong bộ đàm.

Sau khi xe dừng lại ổn định thì các lãnh đạo chủ yếu của đài truyền hình đã đến nơi chuẩn bị đón tiếp, ghế lái phụ của chiếc xe đầu tiên mở ra, từ trên xe đi xuống một tiểu tử cực kỳ tinh thần. Hắn vừa xuống xe thì lập tức kéo cửa sau, trong xe chậm rãi có một người ló đầu ra, những tiếng vỗ tay nhiệt liệt chợt vang lên.

Trương Thanh Vân híp mắt nhìn nhóm người làm truyền thông mặc tây trang thẳng thớm trước mặt, hắn vẫy tay chào hỏi với mọi người. Sau đó hắn nhìn lên phía trên, tòa nhà đài truyền hình đúng là khá cao, từ trên lầu xao rũ xuống một biểu ngữ chào mừng, bên trên viết "Nhiệt liệt chào mừng lãnh đạo thị ủy đến thị sát và chỉ đạo công tác đài truyền hình!"

- Chào bí thư Trương, chào mừng anh đến thị sát đài truyền hình Cảng Thành!

Vị giám đốc mới của đài truyền hình tên là Ngô Liệt Văn, hắn xung phong lên trước để chào hỏi.

- Chào anh!

Trương Thanh Vân nói, hắn bắt tay với đối phương. Ngô Liệt Văn nhìn có vẻ hơn năm mươi tuổi, có vẻ rất hào hoa phong nhã, rất có phong thái nghệ thuật, nhưng hôm nay hắn mặc một chiếc áo màu vàng làm bùng ra chút hương vị lạnh lùng. Hắn cố ý muốn ám hiệu cho mọi người biết mình là lãnh đạo đài truyền hình.

Ngô Liệt Văn được lên chức giám đốc đài truyền hình, nếu nói về công thần thì đó chính là Trương Thanh Vân. Cũng vì Trương Thanh Vân nã pháo Hồng Sơn Trà thì giám đốc đài truyền hình khi đó là Cảnh Hướng Dương mới bị ngáng chân, vì vậy mà Cảnh Hướng Dương rớt đài. Khi Cảnh Hướng Dương rơi rụng thì Ngô Liệt Văn mới có cơ hội tiến lên đảm nhiệm chức vụ.

Vì vậy trong lòng Ngô Liệt Văn có những cảm tình cực kỳ phức tạp với Trương Thanh Vân, trong lòng hắn vốn rất cảm kích Trương Thanh Vân, nhưng dù là hắn hay Cảnh Hướng Dương trước kia cũng là người của Hồng Sơn Trà, nếu xét về phương diện này thì hắn lại cực kỳ sợ hãi Trương Thanh Vân.

Đặt biệt là lúc này Hồng Sơn Trà gặp phải chuyện không may, hắn càng chờ đợi trong lo lắng. Là người thân tín của Hồng Sơn Trà, Ngô Liệt Văn có bao nhiêu sạch sẽ? Mỗi năm hắn lễ nghĩa Hồng Sơn Trà với số tiền không nhỏ, lãnh đạo cần phải được hiếu kính, nếu xét từ phương diện quan trường thì đây là hành động đưa hối lộ, nếu xét từ quan điểm số mệnh thì Ngô Liệt Văn không có biện pháp tránh khỏi số trời.

Hôm nay hắn sắp xếp tiếp đón rõ ràng còn phô trương hơn cả Nhuận Uyên đến thăm trước đó, cùng đi với Trương Thanh Vân có hai gã phó phòng tuyên truyền, sau khi hai người này xuống xe và thấy tình cảnh cũng không khỏi có chút sững sốt.

Trương Thanh Vân trước kia dù bắn đại bác cũng không có quan hệ với phòng tuyên truyền, nào đây có thể nghĩ bây giờ toàn bộ chiến tuyến phải cúi đầu trước Trương Thanh Vân? Ngô Liệt Văn rõ ràng là người trong lòng có quỷ, chột dạ sợ hãi, còn hai gã phó phòng cũng cố gắng dựa vào Trương Thanh Vân.

Bọn họ đã thấy bây giờ thế cục chính trị trong Cảng Thành cực kỳ tinh diệu, bí thư Nhuận và chủ tịch Xa đã công khai hóa mâu thuẫn. Trong cục diện chính trị tối đen, bọn họ trước kia dù là thuộc hạ của Hồng Sơn Trà, nhưng trước kia Hồng Sơn Trà nắm phòng tuyên truyền quá lợi hại, hai người thật ra cũng không được xem như là người của nàng.

Mà tình thế lần này thì những khuynh hướng trước kia đều đã được lật bài, hơn nữa còn phải đứng thành hàng, nếu xuất phát từ sự suy xét các mặt thì bọn họ muốn ổn định nhất phải hướng về phía Trương Thanh Vân.

Hơn nữa gần đây các thủ đoạn mà Trương Thanh Vân sử dụng cũng làm bọn họ sáng mắt, bí thư và chủ tịch tranh đấu, Trương Thanh Vân lại có thể di chuyển trong khe hẹp và thu lợi từ hai phía, vì vậy mà thực lực tăng lên rất mạnh, đã mơ hồ trở thành nhân vật số ba ở Cảng Thành. Hơn nữa Trương Thanh Vân lại là cán bộ được cục tổ chức trung ương phái xuống, chỉ cần có chỗ dựa ở Cảng Thành thì tương lai sẽ cực kỳ rộng lớn.

Vì vậy mà trong khoảng thời gian gần đây phòng tuyên truyền dưới sự thúc đẩy của hai gã phó phòng mà liên kết với Trương Thanh Vân rất chặt. Đặc biệt là Triệu Khinh Dương, hắn là phó phòng thường vụ ở phòng tuyên truyền, hắn thừa dịp Trương Thanh Vân bố trí công tác để thuận thế lột da hổ làm cờ, chiến tuyến phòng tuyên truyền nằm dưới sự khống chế của hắn mà dần bình ổn trở lại.

Trương Thanh Vân tất nhiên nhìn thấy rất rõ những tâm tư nhỏ nhặt của đám người này, nhưng bây giờ hắn cũng không có suy nghĩ nuôi trồng thế lực. Trước tiên là lòng người khó dò, hắn đến Cảng Thành trong thời gian quá ngắn, còn không rõ lòng người, không dám tùy ý thành thật với nhau, còn cần phải dùng thời gian để khảo nghiệm.

Hơn nữa Trương Thanh Vân vẫn luôn có lòng kính sợ với Nhuận Uyên, bây giờ phòng tuyên truyền cũng đã làm hắn hài lòng, nhưng hắn biết mình không có độ nặng, cũng không muốn nắm chặt phòng tuyên truyền trong tay.

Thường thì tiến thêm một tấc lại muốn lên một thước, Trương Thanh Vân thừa nhận mình bị thế cục trước mặt hấp dẫn, nhưng hắn biết rõ có vài thứ hấp dẫn nhưng không được nếm thử. Hắn đã cảm thấy rất hài lòng vì thành tích vài tháng vừa rồi, cũng đã thường có nhiều ý nghĩ không an phận, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện thì Trương Thanh Vân không còn là tên thanh niên muốn tranh đấu như năm xưa, hắn biết rõ trên quan trường tìm đúng vị trí của mình mới quan trọng.

Phó bí thư đảng ủy kiêm phó chủ tịch thường vụ, hai chức danh đều có chữ "phó", hai chữ phó này đã chính thức gò ép hắn không được quá phô trương trong công tác của đảng ủy hay là chính quyền, đây cũng chính là một biểu hiện khảo nghiệm nghiêm túc của tổ chức.

Chương trình vào buổi sáng của Trương Thanh Vân ngày hôm nay chính là thị sát đài truyền hình, đồng thời hắn cũng phải thực hiện chuyên mục "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành! ", vì vậy chương trình sắp xếp rất căng.

Nhưng khi xác nhận chương trình của Trương Thanh Vân thì Ngô Liệt Văn cũng bỏ ra chút tâm tư, hắn hầu như lợi dụng từng phút, đơn giản đưa toàn bộ quá trình thị sát để thư ký Chu Hà Dương của Trương Thanh Vân xác nhận. Vì vậy hôm nay Trương Thanh Vân xuống tuyến dưới cũng không có ý cưỡi ngựa xem hoa, hắn cũng hiểu rõ được khá nhiều tình huống trong đài truyền hình.

Nhưng đây vẫn chỉ là bắt đầu, vấn đề chủ chốt hôm nay chính là chuyên mục "gặp mặt danh nhân Cảng Thành!" Đây là những thứ mà Ngô Liệt Văn không giúp được, khi mọi người đến trường quay thì bên trong đã sớm có rất nhiều người đứng chờ.

Người dẫn chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành" chính là Ngô Chí Nhã, là một người dẫn chương trình ngôi sao của đài truyền hình Cảng Thành, có rất nhiều fan hâm mộ trong nhân dân. Trước kia Trương Thanh Vân cũng đã từng xem qua nhiều chương trình của cô gái này, ấn tượng chính là nàng rất tài trí, có tri thức và bản lĩnh với tài chính là kinh tế.

Hôm nay dù chỉ là thu hình cho một chuyên mục nhưng bên trong trường quay cũng có hơn trăm đại biểu nhân dân đến tham gia, vì vậy mà bầu không khí rất nghiêm túc.

- Bí thư Trương, đây là người đẹp dẫn chương trình của chúng tôi, là Ngô Chí Nhã, cô ấy có uy vọng ở Cảng Thành không thua kém gì các vị lãnh đạo.

Ngô Liệt Văn nhiệt tình giới thiệu cho Trương Thanh Vân, sau đó hắn nói với Ngô Chí Nhã:

- Chí Nhã, đây là bí thư Trương!

- Chào anh, bí thư Trương!

Ngô Chí Nhã gật đầu chào Trương Thanh Vân, sau đó vươn tay phải, vẻ mặt cũng không quá nhiệt tình như suy nghĩ của giám đốc đài truyền hình Ngô Liệt Văn.

Trương Thanh Vân bắt tay Ngô Chí Nhã, hắn nói:

- Thời gian đã đến, bắt đầu đi!

Trương Thanh Vân xoay người nói:

- Các anh đều tản ra làm công tác của mình, sau khi xong tiết mục tôi sẽ trực tiếp quay về.

Trương Thanh Vân nói xong thì cũng không quan tâm đến những phản ứng của người khác, hắn nhìn về phía Ngô Chí Nhã tỏ ý có thể bắt đầu.

- Chào các quý thính giả, hôm nay chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành!" lại tiếp tục ra mắt mọi người, tiết mục hôm nay sẽ ra mắt mọi người một danh nhân mới, anh ấy tự nói mình là người mới trong Cảng Thành.

- Anh ấy nói mình chỉ là một thành viên của Cảng Thành được hơn hai tháng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã trở nên nổi tiếng, nhất định mọi người sẽ rất ngạc nhiên. Hôm nay chúng ta mời anh ấy tham gia chương trình để nói ra những cảm tình với Cảng Thành xinh đẹp, bây giờ thì xin mời thường ủy thị ủy, phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành, Trương Thanh Vân tiên sinh...

Sau khi Ngô Chí Nhã nói ra những lời dạo đầu rất có ý nghĩa và lý thú thi tiếng nhạc vang lên, Trương Thanh Vân chậm rãi tiến lên đài. Trên đường đi hắn vung tay chào hỏi mọi người, những tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.

Khi Trương Thanh Vân ngồi vào vị trí của mình thì tiếng vỗ tay dần ngừng lại, quá trình thu hình cũng đã bắt đầu. Mục đích tham gia chương trình lần này vì bây giờ hắn là người chủ quản các phương diện công tác như quy hoạch, xây dựng, nhà cửa, dân sinh, giao thông...Của quần chúng nhân dân Cảng Thành. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Nói cách khác thì những công tác quan trọng có liên quan đến dân sinh trong Cảng Thành bây giờ đều liên quan trực tiếp đến Trương Thanh Vân. Sau khi đất nước tiến vào cải cách thì tình hình dân sinh luôn được đặt lên độ cao chưa từng thấy. Đặc biệt là bây giờ áp lực tạo ra công việc cho nhân dân là rất quan trọng, như thế nào để đẩy mạnh chất lượng cuộc sống nhân dân, hơn nữa cũng phải xem xét quá trình phân phối kinh tế, kết quả chính là lộ rõ những mâu thuẫn trong các tầng lớp nhân dân thành phố.

Xin việc khó khăn, mua nhà khó khăn, nằm viện cũng nhiêu khê, kết hôn cũng cực khó, đây chỉ là những khó khăn bình thường mà thôi, nếu muốn giải quyết thích đáng từng sự việc thì sẽ khó khăn hơn tưởng tượng rất nhiều lần.

Cũng vì vậy mà Trương Thanh Vân gần đây mới lợi dụng điều kiện tài nguyên của phòng tuyên truyền mà kéo tất cả truyền thông lên công tác tuyên truyền, trọng tâm của công tác chính là để dân chúng và chính quyền trao đổi thẳng thắn với nhau. Trương Thanh Vân cho rằng một thành phố muốn cầu tiến thì chính quyền phải toàn lực công tác chấp chính vì dân, tuyệt đối không đặt nhân dân ra rìa.

Chỉ khi nào từ qua viên chính quyền đến nhân dân, tất cả mọi người có chung một nhận thức, mọi người cùng nhau cố gắng tiến về mục tiêu phía trước, sau đó xây dựng một thành phố hiện đại mới mở ra một thời đại mới. Mà trong quá trình này thì quan trọng chính là sự trao đổi tư tưởng giữa nhân dân và chính quyền.

Chính quyền muốn chấp chính vì dân, hơn nữa dân chúng phải ủng hộ chính quyền tự lực cánh sinh, mọi người bắt tay với nhau và giúp đỡ nhau mới tạo ra được cục diện tốt.

Trương Thanh Vân đả bỏ rất nhiều công sức cho những quy hoạch này, hắn tin những quy hoạch của mình có thể được nhân dân thừa nhận, vì vậy bây giờ hắn áp dụng không chút do dự. Nếu xét từ phương diện cá nhân thì Trương Thanh Vân dùng phương pháp như vậy để đứng vững gót chân, dựa vào nó để cắm rể ở Cảng Thành, hơn nữa còn có thể thăm dò đường đi trong quá trình cải cách đảng ủy chính quyền.

Trương Thanh Vân không có căn cơ ở Cảng Thành và thậm chí là Hoa Đông, hắn chỉ có thể nhờ vào sự ủng hộ của nhân dân mà tạo ra thành tích. Ngoài những thứ đó thì tất cả những gì khác không có ý nghĩa quá lớn với hắn, bây giờ có thể nói là thời kỳ hoàng kim của Trương Thanh Vân.

Vạn sự khởi đầu nan, Trương Thanh Vân tin chỉ cần có mở đầu tốt thì sau này sẽ càng thuận lợi, dân chúng sẽ ngày càng tin và ủng hộ chính quyền nếm thử những chính sách và cải cách mới. Cũng từ sự ủng hộ của nhân dân mà Trương Thanh Vân tin những trở ngại trên con đường của hắn sẽ được giải quyết dễ dàng.

Ngô Chí Nhã dùng một loại ánh mắt xem xét nhìn chăm chăm vào Trương Thanh Vân, là người dẫn chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành" thì nàng cũng coi là một danh nhân, mà lịch trình phát triển của nàng cũng khác biệt với những ngôi sao truyền hình khác ở trong nội địa.

Ngô Chí Nhã là người Cảng Thành, nàng là con nhà giàu có, cha mẹ là những doanh nhân nổi tiếng ở Cảng Thành, vì vậy mà nếu xét theo bối cảnh thì nàng là con nhà giàu. Bầu không khí ở Hoa Đông và những vùng lân cận là rất khác biệt, người bản địa Hoa Đông có rất ít chính trị gia, phần lớn bọn họ là những người khôn khéo trong kinh doanh, vì vậy bầu không khí chính trị ở Hoa Đông là rất mỏng.

Mà Ngô Chí Nhã là một thành viên trong nhóm du học nước ngoài, sau khi tiếp nhận giáo dục phương tây thì về nước cảm thấy cực kỳ căm hận những thế lực hắc ám trong quan trường. Đặc biệt là bây giờ trong quan trường Cảng Thành lại xuất hiện một vụ án hủ bại của Hồng Sơn Trà, điều này làm cho nàng không có chút cảm tình với người làm quan.

Ngô Chí Nhã lại biết Trương Thanh Vân đang ngồi trước mặt, vài tháng trước hắn vừa đến Cảng Thành đã lập tức bực bội với đài truyền hình, một câu nói đầu tiên của hắn đã chính thức làm cho hai biên tập viên phải đánh nát chén cơm. Ngô Chí Nhã cho rằng đây là đám người ăn thịt cá từ nhân dân, vì vậy trong lòng cũng không có chút cảm tình với Trương Thanh Vân.

Ngô Chí Nhã cảm thấy rất tiếc vì hôm nay chỉ là tiết mục thu hình, nàng nghĩ rằng nếu hôm nay là chương trình trực tiếp thì quá tốt. Nếu là trực tiếp thì nàng tuyệt đối có thể làm khó Trương Thanh Vân, người khác sợ kẻ này nhưng nàng thì không, nàng không sợ đánh mất công việc, nàng làm việc chỉ vì đây là sở thích mà thôi. Thứ hai nàng cũng không sợ bị hãm hại, nàng bây giờ có quốc tịch nước Úc, cũng không phải là người trong nước, nàng không tin quan chức có thể hãm hại công dân nước ngoài.

Trong đầu Ngô Chí Nhã đầy những suy nghĩ rối loạn, tất nhiên Trương Thanh Vân không biết người đẹp trước mặt đang có tâm tư đi chệch hướng với một người dẫn chương trình thông thường. Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy người phụ nữ này có chút khí chất kiêu ngạo nhưng cũng chẳng đáng quan tâm, hắn là người tự nhận là có thể nhìn thấu đám người làm nghệ thuật, dù kiêu ngạo, trong trắng, lả lơi cũng chỉ là một loại thủ đoạn, đều là kết quả của sự đóng gói, còn thứ gì đóng gói bên trong thì đa số khó thể nhìn rõ. Đối với thân phận của Trương Thanh Vân bây giờ thì đám người làm nghề giải trí có thể nói là không mấy quan tâm đến giới nghệ thuật.

- Chào bí thư Trương, chào mừng anh đến với chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành" của chúng tôi, trước kia anh đã xem qua chương trình này chưa? Trước kia chương trình của chúng tôi mời rất nhiều danh nhân có cống hiến cho Cảng Thành như lãnh đạo xí nghiệp, nhân sĩ kinh doanh, còn có giáo sư, bác sĩ, những nghệ thuật gia...Mà đây là lần đầu tiên có một quan chức tham gia chương trình, anh có ý kiến gì không?

Ngô Chí Nhã khẽ mở bờ môi anh đào, nàng đưa ra vấn đề đầu tiên.

Vấn đề này rất bình thường, nhưng rõ ràng Ngô Chí Nhã có tâm tư bất lương, nàng đặc biệt nhấn mạnh những người tham gia chương trình trước đây đều có cống hiến cho Cảng Thành, Trương Thanh Vân mới đến đây được vài tháng, đâu có khả năng tạo ra cống hiến? Nhưng nàng nói rất đường hoàng, cũng thầm trào phúng Trương Thanh Vân đến và được đám lãnh đạo đài truyền hình vuốt mông ngựa, biến hắn trở thành một kẻ giỏi giả vờ.

Trương Thanh Vân thàm nhíu mày, hắn là ai? Sao không nghe ra những lời nói của Ngô Chí Nhã? Hắn cầm lấy micro rồi gật đầu tự nhiên với mọi người bên dưới, hắn nói:

- "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành" là một chương trình rất tốt, tôi hôm nay được tham gia cũng coi như là vinh hạnh. Nếu nói về mặt cống hiến với Cảng Thành, chúng ta đến tham gia chương trình phải xem xét vào những cống hiến mới đáng giá sao?

- Ha ha!

Đám người bên dưới cười vang, rõ ràng lời nói của Trương Thanh Vân làm cho mọi người cảm thấy vui vẻ. Vẻ mặt Ngô Chí Nhã chợt ửng hồng, nàng đang muốn đoạt lời thì Trương Thanh Vân đã tiếp tục:

- Tôi là khách quý quan viên đầu tiên trong chương trình "Gặp mặt danh nhân Cảng Thành", tôi tham gia tiết mục chẳng qua chỉ với mục đích muốn tiến hành trao đổi với nhân dân trong thành phố, đồng thời cũng muốn mượn cơ hội để quy hoạch những biện pháp chính trị của chính quyền, phương châm chính là làm một báo cáo với toàn thể nhân dân Cảng Thành.

- Hơn nữa tôi cũng muốn mượn cơ hội này để hoan nghênh tất cả nhân dân tham dự vào trong quá trình phát triển kinh tế và xây dựng xã hội, nhân dân và chính quyền cùng tương hỗ lẫn nhau. Tóm lại một câu thì sau này công tác trao đổi tư tưởng giữa nhân dân và chính quyền sẽ được đặt nặng, hôm nay tôi cũng chỉ có thể nói sơ qua như vậy với mọi người mà thôi.

- Bốp, bốp!

Những tiếng vỗ tay bên dưới vang lên như sấm dậy, camera cố gắng thu hình, bầu không khí lập tức trở nên rất tốt. Ngô Chí Nhã có chút sững sờ, nàng không ngờ Trương Thanh Vân có tài ăn nói như vậy.

"Dối trá!"

Ngô Chí Nhã thầm nghĩ, nàng nhớ đến những đồng sự đã bị Trương Thanh Vân đá đi mà căn bản không tin đối phương nói thật. Khi nhìn thấy bầu không khí nhiệt liệt bên dưới thì nàng cũng chỉ biết cảm thán Trương Thanh Vân không hổ danh là quan lớn, nói chuyện có sức lay động cực mạnh.

Sau khi trải qua tình cảnh vừa rồi thì lý trí cũng nói cho Ngô Chí Nhã biết không nên làm bậy, dù sao người dẫn chương trình cũng phải có chức nghiệp riêng, vì vậy mà những câu hỏi đáp tiếp theo đã được lập trình hóa, có chút buồn tẻ.

Trương Thanh Vân thầm cau mày, ấn tượng của hắn về cô gái dẫn chương trình này trở nên kém cỏi, hỏi những câu không có độ nặng, căn bản không biết người nghe quan tâm điều gì.

- Alo, alo!

Hai tiếng thử micro vang lên, Ngô Chí Nhã chợt sững sờ, nàng nhìn xuống bên dưới, thì ra có người bên dưới cầm micro cắt đứt câu hỏi của nàng.

- Tiên sinh, xin hỏi anh...

Ngô Chí Nhã dùng giọng ưu nhã nói.

- À, là thế này thưa cô dẫn chương trình, vừa rồi tôi và các đồng chí bên dưới đã thương lượng với nhau, cảm thấy chủ tịch Trương đến hiện trường là một cơ hội khó thể có được. Tôi đại biểu cho mọi người đề xuất với chị không biết có thể kéo dài thời gian đặt câu hỏi tự do ra một chút được không, để chúng tôi có thể hỏi sâu hơn về những vấn đề quan tâm.

Kẻ đang nói chuyện bên dưới là một người đàn ông trung niên, lời nói không kiêu ngạo không xu nịnh, điều này làm cho người ta khó thể từ chối.

Lời này rơi vào trong tai Ngô Chí Nhã làm nàng cực kỳ xấu hổ, nàng không phải dẫn chương trình ngày một ngày hai, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống xấu hổ thế này. Dân ý thường khó trái, Ngô Chí Nhã bị người ta đưa ra vấn đề quá bức thiết, vì vậy cũng bắt buộc phải bắt đầu thời gian đặt câu hỏi tự đo.

Khi quá trình đặt câu hỏi tự do được bắt đầu thì nhân dân bên dưới tham gia tích cực chưa từng có, thậm chí có nhiều lúc làm cho tình cảnh khó thể khống chế.

Ngô Chí Nhã phải đứng lên duy trì trật tự, trên trán vã đầy mồ hôi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì hôm nay không phải là truyền hình trực tiếp, nếu không thì sai lầm của nàng là quá lớn.

Lúc này Ngô Chí Nhã giống như quên đi sự tiếc nuối của mình vì hôm nay không phải là truyền hình trực tiếp. Nàng nhìn quần chúng đang kích động bên dưới, ai cũng giành micro để cùng nói chuyện với lãnh đạo, mà Trương Thanh Vân cũng kiên nhẫn giải đáp từng câu hỏi, những tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy.

Sau đó thì quá trình trở nên trật tự hơn, vị lãnh đạo thị ủy này giống như có một năng lực đặc biệt nào đó, hắn căn bản không cần nói ra những lời duy trì trật tự. Chỉ cần một ánh mắt, một động tác, người phía dưới cũng hiểu ý, sau đó mọi người cũng biết được vấn đề thời gian, rốt cuộc không còn ầm ĩ.

Ngô Chí Nhã đột nhiên sinh ra một cảm giác vớ vẩn, bây giờ nàng giống như một kẻ dư thừa, những người trước kia là fan của mình bây giờ đều tập trung ánh mắt lên người chủ tịch Trương.

Ngô Chí Nhã luôn có cảm giác hơn người, luôn cảm thấy mình được mọi người ở Cảng Thành coi trọng, nhưng bây giờ trong lòng lại sinh ra cảm giác thất bại không nói nên lời. Nàng cảm thấy Trương Thanh Vân kia là một kẻ khó tưởng, vì sao mọi người lại quan tâm đến một quan viên giả vờ và bá đạo như vậy, thậm chí còn bỏ qua một người đẹp dẫn chương trình như mình?

"Đúng là vớ vẩn!"

Ngô Chí Nhã thầm nghĩ, ánh mắt nhìn Trương Thanh Vân lại càng chán ghét, khó trách người ta nói đám quan trường đều là loại dối trá, Ngô Chí Nhã cảm thấy hôm nay mình gặp một ví dụ sờ sờ.

Lúc này giờ thu hình đã hết, những người quay phim bắt đầu thu dọn đồ đạc, nhưng nhân dân vẫn không giảm lòng nhiệt tình. Không ai quan tâm có ghi hình hay không, mọi người càng thêm tự do, rất nhiều người đứng lên rất mất tự nhiên, tất cả vây quanh Trương Thanh Vân, mọi người đặt câu hỏi, lãnh đạo đáp lời, rất hài hòa tự nhiên.

Trương Thanh Vân tiếp xúc gần với nhân dân như vậy mà rất hào hứng, thỉnh thoảng nói ra vài lời, mọi người lại vỗ tay khen ngợi.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận