Bố Y Quan Đạo - Chương 626: Đáng để chờ mong

Bố Y Quan Đạo

Chương 626: Đáng để chờ mong

Nhìn Xa Vĩ mà trong lòng Nhuận Uyên cực kỳ khó chịu, lão còn nhớ rõ năm ngoái người này đến đây với bộ dạng kính cẩn và chú ý, nào có ương ngạnh như hôm nay?

Quyền lực đúng là thứ làm cho người ta muốn ngừng không được, một phần là vì thứ này làm cho người ta sinh ra cảm giác nghiện, còn một mặt có khi là quyền lực nhận lấy uy hiếp, từng bước trở nên gian nan. Bây giờ Nhuận Uyên đã gặp phải tình cảnh này, tất cả bắt đầu sau sự việc Hồng Sơn Trà, lưc ảnh hưởng của lão ở Cảng Thành giảm xuống nghiêm trọng, vì vậy mà tạo thành kết quả trực tiếp, đó chính là sự bị động.

Trước kia Nhuận Uyên có nhiều ý kiến, tuy bên dưới có kẻ lắm lời nhưng căn bản không cần lo lắng ý chí của mình không được quán triệt. Nhưng bây giờ phía đưới đã có nhiều người bằng mặt không bằng lòng, thậm chí còn có kẻ muốn tính sổ.

Lời nói về thành tích công trình của hạng mục xây dựng quận Hoàng Lăng cũng không phải được nói ra sớm nhất từ trong miệng Xa Vĩ, có một đám người ở tỉnh ủy thường hay nhắc đến vấn đề này. Xa Vĩ miêu tả cực kỳ chính xác, cũng phân tích rất tinh tế, tình hình trước mắt thì hạng mục quận Hoàng Lăng hoàn toàn được xem là thành tích công trình.

Nhưng những lời này được nói ra từ trong miệng những kẻ không biết về tình huống hiện tại và tương lai của Cảng Thành, hiện nay Cảng Thành phát triển kinh tế rất mạnh, tốc độ bành trướng của thành phố đã tiến lên theo cấp số mũ. Dưới tình cảnh này thì quan tâm đến vấn đề lâu dài của thành phố là điều kiện đặc biệt cần.

Mà hạng mục quận Hoàng Lăng chính là một cải cách, trước kia vấn đề quy hoạch và xây dựng Cảng Thành đều chỉ là đi từng vòng nhỏ và chậm rãi lan ra, từ nhỏ thành to, từ to thành to hơn, dần dần thôn phệ những vùng ngoại thành. Nhưng như vậy thì sự mở rộng thường không có quy hoạch, hoặc nói là quy hoạch quá ngắn, thành phố ngày càng phát triển thì nhất định tình hình càng ngày càng loạn.

Nếu nói thật ra thì có rất nhiều thành phố trong nước rơi vào tình cảnh như vậy, tất nhiên những thành phố lớn thì khó tránh khỏi vấn đề, dù sao những thành phố kia cũng có lịch sử trên trăm năm, mà trăm năm trước làm gì có ai quy hoạch?

Nhưng Cảng Thành thì khác, Cảng Thành hoàn toàn có thể đi trên một con đường khác, không mở rộng theo tầm nhìn ngắn mà hoàn toàn có thể quy hoạch rộng, sau đó là xây dựng thành phố. Nhưng làm như vậy lại bị người ta cho rằng muốn kiếm thành tích công trình, đúng là buồn cười.

- Cây có vỏ người có mặt, người mà không có mặt thì phải làm sao?

Nhuận Uyên thì thào nói, lão đấm mạnh lên mặt bàn, ly trà trên bàn rơi xuống, uổng phí một ly trà ngon.

Vương Hạ cản nhân viên cần vụ tiến lên dọn dẹp, chính hắn đi lên xử lý sạch sẽ, sau đó nói:

- Bí thư không nên nổi giận, trên đời những kẻ tiểu nhân lòng dạ ngắn thường không phải ít.

Vương Hạ khựng lại, hắn nhìn Nhuận Uyên rồi tiếp tục:

- Đây chính là những gì bí thư đã từng nói với tôi.

Nhuận Uyên khẽ híp mắt, lão nhìn Vương Hạ nói:

- Gần đây anh vẫn luôn đi làm, anh có thấy Trương Thanh Vân từ Hoàng Hải quay về chưa?

- Đã quay về, vài ngày nay luôn xuống tuyến dưới thị sát, giống như xuống quận Ngân Hạnh và quận Phù Hải.

- Bí thư Hoàng quận Ngân Hạnh và bí thư Củng quận Phù Hải đều tự mình đi theo anh ấy, xem ra trên phương diện quy hoạch và xây dựng thì anh ấy quyết định không thỏa hiệp.

Vương Hạ nói, giọng điệu không chen lẫn chút sắc thái tình cảm nào.

Nhuận Uyên có chút trầm ngâm mà không lên tiếng, lão giương mắt nói:

- Anh thấy quận Hoàng Lăng thế nào? Hôm nay tôi hỏi ý kiến của anh, anh đã theo tôi nhiều năm, cũng không thể ở mãi bên cạnh tôi, năm nay tôi sẽ xem xét danh sách xuống tuyến dưới rèn luyện, nếu được sẽ bổ sung cho cậu.

- Bí thư, anh...

Vẻ mặt Vương Hạ chợt chấn động.

- Nói chuyện chính, nói ra cái nhìn của anh!

- Tôi rất xem trọng vấn đề xây dựng ở quận Hoàng Lăng, khoảng thời gian qua tôi cũng đặc biệt nghiên cứu những lý lẽ của chủ tịch Trương trong vấn đề quận Hoàng Lăng, tôi cho rằng những lý lẽ này cực kỳ đúng, có thể nói là nhìn xa trông rộng. Dù có khả năng phải có chút hy sinh, nhưng nếu xét theo phương diện lâu dài thì chỗ tốt không cần nói cũng biết.

Vương Hạ cất cao giọng nói, sau đó hắn cụ thể giải thích suy nghĩ của Trương Thanh Vân, cũng nói ra những gì đáng lưu ý trong thời gian vừa qua.

Vương Hạ là thư ký của Nhuận Uyên, tất nhiên hắn biết rõ tâm tư của lãnh đạo, hắn biết rõ bí thư quan tâm nhất chính là cuộc chiến giữa Trương Thanh Vân và Xa Vĩ, cho nên hắn rất chú ý đến hai người này. Nhiệm vụ quan trọng nhất của thư ký chính là phải biết chia sẻ ưu phiền, Vương Hạ có thể là thư ký đệ nhất ở Cảng Thành, tất nhiên hắn sẽ am hiểu rất nhiều thứ. Không mất quá nhiều thời gian thì hắn đã có thể giảng giải rõ ràng tất cả những gì Trương Thanh Vân đang làm cho Nhuận Uyên.

Nhuận Uyên nghe xong báo cáo của Vương Hạ mà trầm ngâm không nói, rõ ràng lão đang châm chước, một lúc lâu sau lão mới vỗ bàn nói:

- Trương Thanh Vân này đúng là một nhân tài, thường thì những nhân tài như vậy dù đốt đuốc tìm cũng khó thấy, nhưng không ngờ tổ chức lại khăng khăng ném cậu ấy vào Cảng Thành.

- Đúng là sắt cứng cần lửa nóng, như vậy đã chứng minh những năm qua Cảng Thành đã tạo ra quá nhiều vấn đề, nếu không vì sao tổ chức lại coi đây là chảo lửa? Đáng tiếc là khi là người trong vòng phát triển thì không ngộ ra những thứ này, khi không còn cảnh tượng như xưa mới thấy rõ, đúng là mọi chuyện khó lường.

Nhuận Uyên nói ra những lời như vậy làm Vương Hạ cảm thấy kinh ngạc, lúc này Nhuận Uyên cũng thở dài một tiếng mà cảm xúc bành trướng, lão nói:

- Nếu đã như vậy thì tôi phải giúp cậu ấy sao?

- À, điều này...

Trong mắt Vương Hạ lóe lên hào quang, vẻ mặt rất do dự. Nhuận Uyên hừ một tiếng rồi nói:

- Nói rõ ràng, anh đi theo tôi nhiều năm, tôi và anh không thể thẳng thắn với nhau được sao?

- Vâng!

Vương Hạ nghiêm mặt nói:

- Tôi biết lần này anh không thể giúp đỡ cho Trương Thanh Vân, không nhịn được việc nhỏ thì sẽ có mưu lớn, người xưa thường nói đến lợi ích, tôi cảm thấy như vậy rất phù hợp.

- Chủ tịch Xa và chủ tịch Trương đã có mâu thuẫn rất lớn trong quy hoạch, chủ tịch Xa rất chú ý đến sự kiện này, nếu không thì anh ấy sẽ chẳng đến đây mà cần anh giúp đỡ.

- Nếu dựa theo tình cảnh trước mắt, nếu anh giúp chủ tịch Trương, sợ rằng sau này chủ tịch Trương sẽ có ưu thế khi chính quyền bên kia có tranh luận. Nhưng tình cảnh trước mắt anh lại không nên quá can thiệp vào nội bộ khối chính quyền, vì thế...

- Cậu nói đi, hay là lo lắng đến vấn đề thành tích công trình?

Nhuận Uyên cười ha hả, vẻ mặt lão có chút kinh miệt, lão nói:

- Hạ Tử, có vài người không quan tâm đến mặt mũi của tôi, thật ra với tình hình bây giờ, dù tôi có giúp đỡ hay không thì Trương Thanh Vân cũng khó thể thắng, mà tôi lại bị ảnh hưởng, đây là những gì anh muốn nói phải không?

Vẻ mặt Vương Hạ chợt đỏ bừng, hắn nhìn xuống sàn nhà mà không dám ngẩng đầu, trong lòng hắn quả thật đang nghĩ như vậy. Dù sao trong thường ủy Cảng Thành bây giờ cũng có hai thành viên là bí thư quận, hai người này chắc chắn sẽ giúp Xa Vĩ. Vì có nguyên nhân này mà Nhuận Uyên khó thể dùng lực ảnh hưởng để quyết định hội nghị thường ủy.

- Hạ Tử, anh vẫn chưa trưởng thành, chỉ thích nhắm mắt làm liều, không hiểu được sự đổi mới, như vậy sao anh có thể nhìn thấu Trương Thanh Vân.

- Hừ, chưa nói chủ tịch Trương năng lực công tác hơn người, hơn nữa con người cũng tốt, năng lực làm lãnh đạo cũng mạnh, đúng là tuổi trẻ tài cao.

Nhuận Uyên mỉm cười nói:

- Không ngờ anh cũng đánh giá cậu ấy rất cao, nhưng anh dù có nghĩ cũng không ra, anh có thể nhìn thấy những vấn đề mà cậu ấy nhìn thấy sao? Nếu dựa theo phân tích của anh thì bây giờ Trương Thanh Vân không có chút cơ hội nào, như vậy cậu ấy sao phải nhiệt tình chạy lên chạy xuống? Anh thấy có khả năng này sao?

- À, điều này.

Vương Hạ lắp bắp không biết trả lời thế nào cho đúng, một lúc lâu sau hắn mới nói:

- Tôi thấy chủ tịch Trương dù sao vẫn là cán bộ trẻ tuổi, có lẽ anh ấy cho rằng anh sẽ giúp đỡ, dù sao hạng mục quận Hoàng Lăng cũng do an nói ra đầu tiên.

- Ha ha!

Nhuận Uyên cười ha hả giống như nghe thấy điều gì đó cực kỳ khôi hài, lão cười mà không kiêng nể điều gì. Một lúc lâu sau lão mới ngừng cười và nhìn mặt Vương Hạ nói:

- Cậu quá xem trọng tôi, cũng quá coi thường Trương Thanh Vân, nếu Trương Thanh Vân luôn đặt hy vọng lên người kẻ khác thì đã không leo đến độ cao hôm nay.

- Tôi nói Trương Thanh Vân là nhân tài cũng không căn cứ vào những quy hoạch và xây dựng về quận Hoàng Lăng, mà cậu ấy nhìn người rất chuẩn. Trước khi Xa Vĩ đến thì cậu ấy đã điện thoại cho tôi, cậu ấy biết Xa Vĩ chắc chắn sẽ đến tìm tôi, thậm chí nói ra những gì cậu ấy cũng biết, anh thấy một người như vậy có đáng thú vị không? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Vương Hạ chợt sững sờ, hắn đứng ngây như phỗng. Không biết Nhuận Uyên nói thật hay giả, nếu là thật thì Trương Thanh Vân thật sự là thần, nhưng dù là thần thì Vương Hạ cũng không tin Trương Thanh Vân có thể thay đổi được cục diện lúc này.

Vương Hạ thật ra còn cảm thấy Trương Thanh Vân xử lý vấn đề quá qua loa, lúc này đối phương đã là cánh chim không gió, nếu cứ tiếp tục khăng khăng ý kiến của mình thì mâu thuẫn với Xa Vĩ sẽ ngày càng tăng. Lần này nếu Trương Thanh Vân không được thông qua ở hội nghị thường ủy, sẽ mất hết căn cơ, sau này nào còn phần trong hội nghị thường ủy? Nhưng Vương Hạ cũng đặt mình vào hoàn cảnh Trương Thanh Vân, vốn quyền lợi trên tay đối phương đã không nhiều, nếu không được quán triệt ý chí ở phương diện quy hoạch và xây dựng, như vậy Trương Thanh Vân còn đứng lại ở Cảng Thành được sao?

Vương Hạ nghĩ đến đây mà cảm thấy đau đầu, hắn thầm suy nghĩ, nếu như đổi Trương Thanh Vân là mình thì dưới hoàn cảnh như vậy đã khó thể hành động được gì. Nhưng bây giờ nghe giọng nói của Nhuận Uyên thì rõ ràng Trương Thanh Vân không những không có hành động, thậm chí còn phát triển mạnh hơn, đây là điểm Vương Hạ nghĩ hoài mà không thể hiểu.

"Có lẽ đây là sự chênh lệch!"

Vương Hạ thầm nghĩ, cấp bậc của hắn và Trương Thanh Vân là quá xa, nhưng nếu xét theo tuổi thì Vương Hạ hơn Trương Thanh Vân không nhiều. Nhưng cũng vì cấp bậc cách biệt quá lớn mà làm người ta không xem xét độ tuổi, trong lòng Vương Hạ thì không thể nào đưa Trương Thanh Vân so sánh với mình. Trong lòng hắn thì Trương Thanh Vân là mặt trăng, xa xôi và khó với tới, thậm chí Trương Thanh Vân còn rất thần bí, cũng vì vậy mà tất cả rất đáng được chờ mong...

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận