Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 108: Động thủ
Chương trước- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Đạo Vĩnh Hằng
Chương 108: Động thủ
- Trần Phong ngươi mau nhận mệnh đi, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ngươi không thể nào chạy ra khỏi Tây đại lục này, hiện tại các tiền bối tông môn của Tây đại lục đều ở đây, ngươi có mọc cánh cũng khó thoát.
Lữ Hàn Vũ từ trận doanh Thúy Yên Môn bước ra một bước, đứng trước mặt Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc, toàn bộ quảng trường, ánh mắt mọi người đều khóa chặt vào thân ảnh hai người, lo sợ họ thi triển ra thủ đoạn chạy trốn.
- Ta vốn dĩ không nghĩ tới là phải đi, mặc dù các ngươi vu hại ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết, tuy vậy muốn chiến liền chiến, Trần tam gia tiếp tới cùng.
Trần Phong tay cầm kiếm hướng xuống đất, khí định thần nhàn, khóe miệng cười gằn, hắn cũng biết, những lão quái vật Hợp Thể Kỳ cao cao tại thượng từ xưa tới nay rất quan tâm tới mặt mũi, nếu không bị ép tới cùng thì sẽ không động thủ với hắn.
Cho nên trận chiến này hắn không hề lo lắng, dưới Hợp Thể mà không phải thiên tài vượt cấp thì hắn có thể thủ thắng, còn có Nhan Như Ngọc bên cạnh, hắn có thể chém giết một trận rồi phũi mông bỏ đi, không ai làm gì được.
Thành Chủ Mạc Thành, Mạc Thương Lan thân là cường giả Đại Thừa Kỳ thì cũng không để ý những chuyện nhỏ nhặt này, hắn có hơi nghiền ngẫm nhìn xoáy vào Trần Phong một chút, rồi phi thân bay khỏi hiện trường, những người này sống chết liền cũng không liên quan tới hắn, hắn chỉ trợ giúp mở ra Bí Cảnh mà thôi.
- Hàn Vũ, ngươi đi bắt kẻ này, cũng vì rất nhiều môn phái trưởng lão tông chủ tiết kiệm phiền phức.
Lữ Vân Sơn nhìn con trai mình phân phó, Lữ Hàn Vũ là một hậu bối, tu vi cũng là Hợp Thể sơ kỳ, cho hắn ra tay cũng là danh chính ngôn thuận, không ai nói được gì, điều này cũng rất hợp ý mọi người ở đây.
Thù giết con bất cộng đái thiên, làm sao hắn có thể bỏ qua cơ hội diệt trừ Trần Phong, nếu Trần Phong còn sống một ngày hắn càng bất an, với tiềm năng của kẻ này sẽ không lâu sau, kẻ bị diệt sẽ là Thúy Yên Môn của hắn.
- Vâng.!
Lữ Hàn Vũ cuối đầu đá một tiếng, rồi nhìn một lượt quảng trường, nhìn những người đã tập trung sát ý vào Trần Phong.
- Chư vị bằng hữu tại đây, có thể hay không cùng ta sóng vai nhất chiến, rảm yêu trừ ma, đánh giết Trần Phong, để báo thù cho những oan hồn đã khuất.
Lữ Hàn Vũ cũng cổ động thêm những người xung quanh, hắn là một người cẩn thận, chỉ sợ vạn vô nhất thất, một mình hắn lên động thủ không chừng Trần Phong sẽ có cơ hội chạy trốn, càng nhiều người tiến lên cũng có thể dễ dàng đem Trần Phong cầm xuống, mà không phí nhiều công sức tại sao không dùng.
Lời nói của Lữ Hàn Vũ lại khơi gợi thêm lửa giận của mọi người, dĩ nhiên là lửa giận nhắm vào Trần Phong, còn Nhan Như Ngọc thì mọi người bỏ qua, họ nghĩ chắc chắn nàng đã bị Trần Phong dùng thủ đoạn khống chế, bắt nàng lại không tổn thương là được, còn Trần Phong phải lăng trì xử tử.
Nhanh chóng cũng có gần ngàn người tiến lên, quần hùng cùng nổi lên, gần ngàn thiên tài,, mục tiêu nhắm thẳng vào Trần Phong, trong đó có gần trăm cường giả, tất cả đều là Luyện Hư trở lên, còn lại người, kém nhất, cũng đều là Hóa Thần hậu kỳ.
- Trần Phong này loại vô ác không tha, người người phải trừ diệt, chúng ta đồng ý trợ Hàn Vũ huynh một chút sức lực, chém giết kẻ này.
- Không sai, chém giết hắn, chúng ta đều là bụng làm dạ chịu, người này giết nhiều người như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha hắn.
- Loại người khiến nhân thần cộng phẫn, ha ha, chết rồi cũng là xong hết mọi chuyện. Cùng ra tay, tuyệt đối không thể để hắn ly khai nửa bước.
Gần ngàn đệ tử thiên tài các môn phái, sát cơ tầng tầng, những người này đều có người nhà, huynh đệ bằng hữu tông môn mình không thể trở ra từ bí cảnh, lại nghe những câu xuyên tạc sự thật của đám người, liền nhắm vào Trần Phong cho là hắn ở bên trong chém giết, huynh đệ tỷ muội mình
Trần Phong nhìn trận hình nghiêm túc như vậy cũng hơi nhàm chán, đành đùa giỡn một phen.
- Oa, các ngươi tập trung đông như thế làm gì? Chẳng lẻ muốn diễn kịch cho mọi người xem, tới tới, cứ tự nhiên diễn cho chúng ta xem là được, cho các ngươi nổi danh thoáng phát, đến, diễn một cái, mọi người vỗ tay.
- Tốt!
- Ba ba ba...!
Trần Phong lập tức hô to dẫn đầu vỗ tay, những người ngầm ủng hộ Trần Phong, cùng một đám đệ tử Cự Kiếm Môn cũng buồn cười, lập tức có những tiếng vỗ tay vang giòn vang lên.
- Trần Phong, chết tới nơi còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, hôm nay chúng ta thay mặt cho thân bằng hảo hữu chém ngươi dưới kiếm.
Lữ Hàn Vũ âm trầm nói, những người khác cũng là tức giận phi thường, nhưng Trần Phong này có thực thực chém giết một cái siêu cấp thiên tài là Nhạc Tử Phong, nên họ cũng chưa lao lên động thủ, chờ những Luyện Hư Kỳ ra tay.
- Ta nào có, các ngươi thiệt là, làm gì mà căng thẳng như vậy, ta đây không phải xua tan bầu không khí này sao, các ngươi không muốn thì thôi vậy, rõ ràng còn nói ta hung hăng càn quấy, các ngươi mới hung hăng càn quấy, thiệt là, loạn oan uổng người tốt.
Trần Phong nhìn xem Lữ Hàn Vũ lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận mà nói.
- Ha ha ha..!!
Cự Kiếm Môn đám đệ tử cùng Vi Thủy Các đệ tử nghe đều phá lên cười, Nhan Như Ngọc bên cạnh liền cũng mặt đỏ bừng, bờ vai run rẩy, quả thật xua tan không khí áp lực lập tức.
- Hừ, nói nhiều vô ích, coi chừng,mọi người không nên kế trúng hắn, hắn đúng muốn nhiễu loạn đạo tâm các ngươi, cho các ngươi tự loạn trận cước, không cách nào phát huy ra nguyên bản thực lực, ngàn vạn đừng bị lừa.
- Võ mồm là vô dụng, hôm nay ngươi cũng không thể sống sót mà lếch ra khỏi chỗ này!.
Lữ Hàn Vũ cười lạnh nhìn Trần Phong, hắn nghĩ Trần Phong muốn thừa cơ hội giở âm mưu quỷ kế để thoát thân, nào có dễ dàng như vậy.
- Hừ! Tiểu tử âm hiểm, xem tý trúng mưu kế của ngươi rồi! Cho hai người các ngươi một cơ hội toàn thây, giao báu vật trên người ra, rồi bó tay chịu trói, chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết không bị thần hình đều diệt, đến khi đó đừng trách chúng ta không khách khí.
Những người còn lại cũng khôi phục tâm tình, oán hận nhìn Trần Phong, họ cũng thèm nhỏ dãi thanh Vô Cực Phá Thiên Kiếm trong tay Trần Phong.
- Tiểu tình lang, bọn hắn uy hiếp chúng ta, ta phải sợ!..
Nhan Như Ngọc làm ra bộ dáng nữ nhân yếu đuối, dựa sát vào Trần Phong, ôm lấy cánh tay hắn, bộ ngực ép sát đến biến hình, làm nũng nói, xem nàng cái bộ dáng kia, rõ ràng cho thấy cố ý làm trò đấy.
Nhưng nhìn vào cảnh này cũng làm không ít người kém chút phun máu mũi, hận không thể lao lên, dẫm Trần Phong xuống mà thay vào chỗ đó, trong chốc lát bầu không khí ngưng trọng đã tản đi không ít.
- Ân, tiểu yêu tinh,ta cũng sợ ah, thật sự là rất sợ đó ah, lại nói, các ngươi muốn đối với chúng ta không khách khí, các ngươi muốn như thế nào đối với chúng ta ah, chẳng lẽ các ngươi muốn đối với chúng ta làm ra chuyện cầm thú, đó là không có khả năng, ta nói cho các ngươi biết, ta Trần Phong tuyệt đối sẽ không cho các ngươi làm gì thì làm, kể cả nữ nhân của ta cũng vậy, các ngươi đừng mơ tưởng thực hiện được hành vi đồi bại.
Trần Phong cũng sợ hãi, ôm lấy Nhan Như Ngọc bên cạnh, cánh tay cũng run run, nhìn xem Lữ Hàn Vũ cùng đám người sát ý tầng tầng, âm dương quái khí mà nói.
- PHỐC!”
Lập tức, người chung quanh nghe thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình, Trần Phong này, rốt cuộc là loại người thế nào, sắp chết đến nơi còn có tâm tư đùa giỡn, chẳng lẽ nhiều cao thủ như vậy hắn không sợ tý nào sao lại còn nói được ra những lời vô sỉ như vậy.
- Hỗn trướng, chư vị đừng phí miệng lưỡi với hắn, đã cho hắn một cơ hội toàn thây, hắn không quý trọng, cần gì phải cùng hắn so đo.
Lữ Hàn Vũ thét lên một tiếng, uy áp của cường giả Hợp Thể Kỳ tràn ra, làm vô số ngươi cảm thấy khó thở.
- Mẹ nó, một lũ ngu vờ cờ lờ, đánh thì lao lên, phải hay là không sợ lão tử mà lầm bầm lầu bầu,, đánh hay không đánh ah, muốn đánh tựu tranh thủ thời gian, đừng tiếp tục nói nhảm, nếu chịu phục không đánh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, giao hết giới chỉ trên người ra, ta có thể miễn cưỡng cho các ngươi lăn đi.
Trần Phong khó chịu nói, nói nhiều như vậy mà không có chim đầu đàn lên cho hắn đại khai sát giới, chẳng lẻ muốn hắn một mình xông vào mà đồ sát.
Nhưng bên trận doanh bên kia có một tên Hợp Thể Kỳ, Trần Phong cũng không khinh xuất, gọi ra Hỏa Hỏa trợ trận.
- Hừ! Tốt, Trần Phong, đã ngươi muốn chết, như vậy chúng ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Lữ Hàn Vũ khinh thường quát to, nói xong, cả người lập tức biến mất tại chỗ, một luồng uy áp Hợp Thể Kỳ đè tới Trần Phong, trong lúc đó hai tay hắn kết ấn, một mảnh vô số văn tự màu vàng không biết tên, trên người hắn hiện ra, phát ra một luồng khí tức hủy diệt.
Những người khác cũng khẽ động, từng cái cường giả Luyện Hư Kỳ liền thi triển ra pháp tắc không gian, xuất hiện bên cạnh Trần Phong, từng tầng chưởng ấn đánh tới Trần Phong.
Nhan Như Ngọc cầm trong tay hỏa diễm trường kiếm đón đỡ vài tên Luyện Hư Kỳ cường giả, Hỏa Hỏa sau khi rời khỏi Tây Mạc Bí Cảnh thực lực cũng liền tiến lên Luyện Hư Kỳ, nàng cũng liền triệu hồi ra gần trăm Hỏa Nhân, trong đó cũng có hai tên Luyện Hư sơ kì, đội hình khá cường hãn.
Trong nháy mắt, biển lửa ngập trời, từng luồng khí lãng chấn động khiến xung quanh cây cối đổ rạp, những đại lão cầm đầu các môn phái chú trọng thân phận cũng không ra tay tham dự, liền tránh ra xa xa, uống trà ngồi xem náo nhiệt.
- Hừ, không biết sống chết.
Trần Phong hừ lạnh, đôi mắt lóe ra sát ý, thi triển ra Nhị Trọng Chiến Thân, đôi Sí Diệm Viêm Long Dực mọc ra sau lưng, Khinh Vân Tế Nguyệt triển khai né tránh những đòn công kích.
Đồng thời một chiêu Tam Kiếm, Trảm Thương Khung bay ra, một đạo kiếm quang hoàng kim bắn ra, xuyên qua thân thể hai tên cường giả Hóa Thần viên mãn, thân thể hai tên lập tức bị cắt ra làm hai khúc, Nguyên Anh nhanh chóng thoát ra, trên mặt hai cái tiểu nhân đều là vẻ sợ hãi mãnh liệt, cấp tốc bỏ chạy.
Trần Phong lúc này là nghiêm chỉnh dùng toàn lực, không giống như với Huyền Vô Khuyết mà đánh từ từ, một chiêu kiếm đi ra là mười phần sức mạnh, sau đó hư ảnh Đế Hoàng sau lưng hắn chuyển động, bảy khỏa ngọc châu cũng điên cuồng hấp thụ thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao từ chiêu kiếm vừa rồi.
- Hoàng Minh Thần Chưởng.
Cùng lúc đó Lữ Hàn Vũ đồng thời hét lớn một tiếng, lập tức, trên người màu vàng phù văn mạnh mẽ liền hướng phía Trần Phong giết tới, tốc độ cực kỳ kinh khủng.
- Không tốt!..
Lữ Hàn Vũ từ trận doanh Thúy Yên Môn bước ra một bước, đứng trước mặt Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc, toàn bộ quảng trường, ánh mắt mọi người đều khóa chặt vào thân ảnh hai người, lo sợ họ thi triển ra thủ đoạn chạy trốn.
- Ta vốn dĩ không nghĩ tới là phải đi, mặc dù các ngươi vu hại ta, muốn đẩy ta vào chỗ chết, tuy vậy muốn chiến liền chiến, Trần tam gia tiếp tới cùng.
Trần Phong tay cầm kiếm hướng xuống đất, khí định thần nhàn, khóe miệng cười gằn, hắn cũng biết, những lão quái vật Hợp Thể Kỳ cao cao tại thượng từ xưa tới nay rất quan tâm tới mặt mũi, nếu không bị ép tới cùng thì sẽ không động thủ với hắn.
Cho nên trận chiến này hắn không hề lo lắng, dưới Hợp Thể mà không phải thiên tài vượt cấp thì hắn có thể thủ thắng, còn có Nhan Như Ngọc bên cạnh, hắn có thể chém giết một trận rồi phũi mông bỏ đi, không ai làm gì được.
Thành Chủ Mạc Thành, Mạc Thương Lan thân là cường giả Đại Thừa Kỳ thì cũng không để ý những chuyện nhỏ nhặt này, hắn có hơi nghiền ngẫm nhìn xoáy vào Trần Phong một chút, rồi phi thân bay khỏi hiện trường, những người này sống chết liền cũng không liên quan tới hắn, hắn chỉ trợ giúp mở ra Bí Cảnh mà thôi.
- Hàn Vũ, ngươi đi bắt kẻ này, cũng vì rất nhiều môn phái trưởng lão tông chủ tiết kiệm phiền phức.
Lữ Vân Sơn nhìn con trai mình phân phó, Lữ Hàn Vũ là một hậu bối, tu vi cũng là Hợp Thể sơ kỳ, cho hắn ra tay cũng là danh chính ngôn thuận, không ai nói được gì, điều này cũng rất hợp ý mọi người ở đây.
Thù giết con bất cộng đái thiên, làm sao hắn có thể bỏ qua cơ hội diệt trừ Trần Phong, nếu Trần Phong còn sống một ngày hắn càng bất an, với tiềm năng của kẻ này sẽ không lâu sau, kẻ bị diệt sẽ là Thúy Yên Môn của hắn.
- Vâng.!
Lữ Hàn Vũ cuối đầu đá một tiếng, rồi nhìn một lượt quảng trường, nhìn những người đã tập trung sát ý vào Trần Phong.
- Chư vị bằng hữu tại đây, có thể hay không cùng ta sóng vai nhất chiến, rảm yêu trừ ma, đánh giết Trần Phong, để báo thù cho những oan hồn đã khuất.
Lữ Hàn Vũ cũng cổ động thêm những người xung quanh, hắn là một người cẩn thận, chỉ sợ vạn vô nhất thất, một mình hắn lên động thủ không chừng Trần Phong sẽ có cơ hội chạy trốn, càng nhiều người tiến lên cũng có thể dễ dàng đem Trần Phong cầm xuống, mà không phí nhiều công sức tại sao không dùng.
Lời nói của Lữ Hàn Vũ lại khơi gợi thêm lửa giận của mọi người, dĩ nhiên là lửa giận nhắm vào Trần Phong, còn Nhan Như Ngọc thì mọi người bỏ qua, họ nghĩ chắc chắn nàng đã bị Trần Phong dùng thủ đoạn khống chế, bắt nàng lại không tổn thương là được, còn Trần Phong phải lăng trì xử tử.
Nhanh chóng cũng có gần ngàn người tiến lên, quần hùng cùng nổi lên, gần ngàn thiên tài,, mục tiêu nhắm thẳng vào Trần Phong, trong đó có gần trăm cường giả, tất cả đều là Luyện Hư trở lên, còn lại người, kém nhất, cũng đều là Hóa Thần hậu kỳ.
- Trần Phong này loại vô ác không tha, người người phải trừ diệt, chúng ta đồng ý trợ Hàn Vũ huynh một chút sức lực, chém giết kẻ này.
- Không sai, chém giết hắn, chúng ta đều là bụng làm dạ chịu, người này giết nhiều người như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha hắn.
- Loại người khiến nhân thần cộng phẫn, ha ha, chết rồi cũng là xong hết mọi chuyện. Cùng ra tay, tuyệt đối không thể để hắn ly khai nửa bước.
Gần ngàn đệ tử thiên tài các môn phái, sát cơ tầng tầng, những người này đều có người nhà, huynh đệ bằng hữu tông môn mình không thể trở ra từ bí cảnh, lại nghe những câu xuyên tạc sự thật của đám người, liền nhắm vào Trần Phong cho là hắn ở bên trong chém giết, huynh đệ tỷ muội mình
Trần Phong nhìn trận hình nghiêm túc như vậy cũng hơi nhàm chán, đành đùa giỡn một phen.
- Oa, các ngươi tập trung đông như thế làm gì? Chẳng lẻ muốn diễn kịch cho mọi người xem, tới tới, cứ tự nhiên diễn cho chúng ta xem là được, cho các ngươi nổi danh thoáng phát, đến, diễn một cái, mọi người vỗ tay.
- Tốt!
- Ba ba ba...!
Trần Phong lập tức hô to dẫn đầu vỗ tay, những người ngầm ủng hộ Trần Phong, cùng một đám đệ tử Cự Kiếm Môn cũng buồn cười, lập tức có những tiếng vỗ tay vang giòn vang lên.
- Trần Phong, chết tới nơi còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, hôm nay chúng ta thay mặt cho thân bằng hảo hữu chém ngươi dưới kiếm.
Lữ Hàn Vũ âm trầm nói, những người khác cũng là tức giận phi thường, nhưng Trần Phong này có thực thực chém giết một cái siêu cấp thiên tài là Nhạc Tử Phong, nên họ cũng chưa lao lên động thủ, chờ những Luyện Hư Kỳ ra tay.
- Ta nào có, các ngươi thiệt là, làm gì mà căng thẳng như vậy, ta đây không phải xua tan bầu không khí này sao, các ngươi không muốn thì thôi vậy, rõ ràng còn nói ta hung hăng càn quấy, các ngươi mới hung hăng càn quấy, thiệt là, loạn oan uổng người tốt.
Trần Phong nhìn xem Lữ Hàn Vũ lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận mà nói.
- Ha ha ha..!!
Cự Kiếm Môn đám đệ tử cùng Vi Thủy Các đệ tử nghe đều phá lên cười, Nhan Như Ngọc bên cạnh liền cũng mặt đỏ bừng, bờ vai run rẩy, quả thật xua tan không khí áp lực lập tức.
- Hừ, nói nhiều vô ích, coi chừng,mọi người không nên kế trúng hắn, hắn đúng muốn nhiễu loạn đạo tâm các ngươi, cho các ngươi tự loạn trận cước, không cách nào phát huy ra nguyên bản thực lực, ngàn vạn đừng bị lừa.
- Võ mồm là vô dụng, hôm nay ngươi cũng không thể sống sót mà lếch ra khỏi chỗ này!.
Lữ Hàn Vũ cười lạnh nhìn Trần Phong, hắn nghĩ Trần Phong muốn thừa cơ hội giở âm mưu quỷ kế để thoát thân, nào có dễ dàng như vậy.
- Hừ! Tiểu tử âm hiểm, xem tý trúng mưu kế của ngươi rồi! Cho hai người các ngươi một cơ hội toàn thây, giao báu vật trên người ra, rồi bó tay chịu trói, chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết không bị thần hình đều diệt, đến khi đó đừng trách chúng ta không khách khí.
Những người còn lại cũng khôi phục tâm tình, oán hận nhìn Trần Phong, họ cũng thèm nhỏ dãi thanh Vô Cực Phá Thiên Kiếm trong tay Trần Phong.
- Tiểu tình lang, bọn hắn uy hiếp chúng ta, ta phải sợ!..
Nhan Như Ngọc làm ra bộ dáng nữ nhân yếu đuối, dựa sát vào Trần Phong, ôm lấy cánh tay hắn, bộ ngực ép sát đến biến hình, làm nũng nói, xem nàng cái bộ dáng kia, rõ ràng cho thấy cố ý làm trò đấy.
Nhưng nhìn vào cảnh này cũng làm không ít người kém chút phun máu mũi, hận không thể lao lên, dẫm Trần Phong xuống mà thay vào chỗ đó, trong chốc lát bầu không khí ngưng trọng đã tản đi không ít.
- Ân, tiểu yêu tinh,ta cũng sợ ah, thật sự là rất sợ đó ah, lại nói, các ngươi muốn đối với chúng ta không khách khí, các ngươi muốn như thế nào đối với chúng ta ah, chẳng lẽ các ngươi muốn đối với chúng ta làm ra chuyện cầm thú, đó là không có khả năng, ta nói cho các ngươi biết, ta Trần Phong tuyệt đối sẽ không cho các ngươi làm gì thì làm, kể cả nữ nhân của ta cũng vậy, các ngươi đừng mơ tưởng thực hiện được hành vi đồi bại.
Trần Phong cũng sợ hãi, ôm lấy Nhan Như Ngọc bên cạnh, cánh tay cũng run run, nhìn xem Lữ Hàn Vũ cùng đám người sát ý tầng tầng, âm dương quái khí mà nói.
- PHỐC!”
Lập tức, người chung quanh nghe thiếu chút nữa thổ huyết bỏ mình, Trần Phong này, rốt cuộc là loại người thế nào, sắp chết đến nơi còn có tâm tư đùa giỡn, chẳng lẽ nhiều cao thủ như vậy hắn không sợ tý nào sao lại còn nói được ra những lời vô sỉ như vậy.
- Hỗn trướng, chư vị đừng phí miệng lưỡi với hắn, đã cho hắn một cơ hội toàn thây, hắn không quý trọng, cần gì phải cùng hắn so đo.
Lữ Hàn Vũ thét lên một tiếng, uy áp của cường giả Hợp Thể Kỳ tràn ra, làm vô số ngươi cảm thấy khó thở.
- Mẹ nó, một lũ ngu vờ cờ lờ, đánh thì lao lên, phải hay là không sợ lão tử mà lầm bầm lầu bầu,, đánh hay không đánh ah, muốn đánh tựu tranh thủ thời gian, đừng tiếp tục nói nhảm, nếu chịu phục không đánh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, giao hết giới chỉ trên người ra, ta có thể miễn cưỡng cho các ngươi lăn đi.
Trần Phong khó chịu nói, nói nhiều như vậy mà không có chim đầu đàn lên cho hắn đại khai sát giới, chẳng lẻ muốn hắn một mình xông vào mà đồ sát.
Nhưng bên trận doanh bên kia có một tên Hợp Thể Kỳ, Trần Phong cũng không khinh xuất, gọi ra Hỏa Hỏa trợ trận.
- Hừ! Tốt, Trần Phong, đã ngươi muốn chết, như vậy chúng ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Lữ Hàn Vũ khinh thường quát to, nói xong, cả người lập tức biến mất tại chỗ, một luồng uy áp Hợp Thể Kỳ đè tới Trần Phong, trong lúc đó hai tay hắn kết ấn, một mảnh vô số văn tự màu vàng không biết tên, trên người hắn hiện ra, phát ra một luồng khí tức hủy diệt.
Những người khác cũng khẽ động, từng cái cường giả Luyện Hư Kỳ liền thi triển ra pháp tắc không gian, xuất hiện bên cạnh Trần Phong, từng tầng chưởng ấn đánh tới Trần Phong.
Nhan Như Ngọc cầm trong tay hỏa diễm trường kiếm đón đỡ vài tên Luyện Hư Kỳ cường giả, Hỏa Hỏa sau khi rời khỏi Tây Mạc Bí Cảnh thực lực cũng liền tiến lên Luyện Hư Kỳ, nàng cũng liền triệu hồi ra gần trăm Hỏa Nhân, trong đó cũng có hai tên Luyện Hư sơ kì, đội hình khá cường hãn.
Trong nháy mắt, biển lửa ngập trời, từng luồng khí lãng chấn động khiến xung quanh cây cối đổ rạp, những đại lão cầm đầu các môn phái chú trọng thân phận cũng không ra tay tham dự, liền tránh ra xa xa, uống trà ngồi xem náo nhiệt.
- Hừ, không biết sống chết.
Trần Phong hừ lạnh, đôi mắt lóe ra sát ý, thi triển ra Nhị Trọng Chiến Thân, đôi Sí Diệm Viêm Long Dực mọc ra sau lưng, Khinh Vân Tế Nguyệt triển khai né tránh những đòn công kích.
Đồng thời một chiêu Tam Kiếm, Trảm Thương Khung bay ra, một đạo kiếm quang hoàng kim bắn ra, xuyên qua thân thể hai tên cường giả Hóa Thần viên mãn, thân thể hai tên lập tức bị cắt ra làm hai khúc, Nguyên Anh nhanh chóng thoát ra, trên mặt hai cái tiểu nhân đều là vẻ sợ hãi mãnh liệt, cấp tốc bỏ chạy.
Trần Phong lúc này là nghiêm chỉnh dùng toàn lực, không giống như với Huyền Vô Khuyết mà đánh từ từ, một chiêu kiếm đi ra là mười phần sức mạnh, sau đó hư ảnh Đế Hoàng sau lưng hắn chuyển động, bảy khỏa ngọc châu cũng điên cuồng hấp thụ thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao từ chiêu kiếm vừa rồi.
- Hoàng Minh Thần Chưởng.
Cùng lúc đó Lữ Hàn Vũ đồng thời hét lớn một tiếng, lập tức, trên người màu vàng phù văn mạnh mẽ liền hướng phía Trần Phong giết tới, tốc độ cực kỳ kinh khủng.
- Không tốt!..
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
- bình luận