Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 117: Nhan Như Ngọc
Chương trước- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Đạo Vĩnh Hằng
Chương 117: Nhan Như Ngọc
Nhan Như Ngọc bước vào trong phòng, nhìn lấy cảnh tượng Ninh Cung Như đang nhắm mắt hưởng thụ, toàn thân nàng bắt đầu phát nhiệt, nhanh chóng cởi bỏ y phục trên người tiến sát lại gần hai người.
-Cho ta nữa, ta cũng muốn.
Nhan Như Ngọc toàn thân xích lõa, tiến đến phía sau Trần Phong, ôm lấy hắn dùng đôi ngọc phong ngạo nghễ của mình bắt đầu ma sát lưng hắn, cái miệng nhỏ nhắn mở ra ngậm lấy một bên tai Trần Phong, đeầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp khiêu khích.
Nàng là đệ tử Cực Lạc Môn, dù chưa trải qua nhân sự nhưng kinh nghiệm về chuyện hoan ái, làm sao để kích thích cũng vượt phần đa phần chúng nữ.
Từ khi nàng bước vào phòng thì hai người cũng đã nhận ra nên không có bất ngờ gì, mà ngược lại càng thêm hưng phấn.
Dù gì hậu cung hiện tại cũng oanh oanh yên yên, thêm một người cũng không nhiều, có Nhan Như Ngọc hỗ trợ thì Trần Phong hắn càng thỏa mãn, hận không thể kéo hết chúng nữ vào mà làm một lượt.
-- Ưm… ưm… ư… tốt… A… Ư… thật sướng… ư… ư… a… thì… thì ra… đây là cảm giác hoan ái.
Ninh Cung Như phóng đãng rên rỉ, hoàn toàn bỏ mặc mọi thứ, chỉ muốn tận hưởng hương vị nhục dục.
Trần Phong phía sau được Nhan Như Ngọc kích thích, phía trước lại được bao bọc chặt chẽ, hắn giống như được uống vào xuân dược, con côn thịt càng dùng sức ra vào, hai tay hắn xoa bóp hai đại bạch thỏ Ninh Cung Như , miệng khóa chặt môi nàng, lưỡi hai người quấn lấy nhau.
Côn thịt hắn giống như lớn thêm một vòng, đầu khấc dữ tợn nong rộng hoa huyệt Ninh Cung Như, như một cây gậy lửa nóng thúc vào, ma sát với vách thịt non mịn.
-A..aa!
Ninh Cung Như càng lúc càng đê mê, bên trong nàng bổng nhiên xiết chặt. chỉ cảm thấy như bay lên chín tầng mây, trong ý nghĩ trống rỗng, không nhịn được phát ra một tiếng thét chói tai.
Thân thể nhào lên ôm chặt Trần Phong, từ bên sâu bên trong nàng phun ra một cổ âm tinh, cùng lúc đó Huyền Âm Chi Thể của nàng bạo phát, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy.
-Phu quân, ta yêu ngươi!
Nàng lớn tiếng nói, , nàng bị khoái cảm cực lạc bao phủ, toàn thân kịch liệt co quắp, một luồng sóng lực lượng cường đại thông qua chỗ hai người kết hợp vọt mạnh qua Trần Phong, đây là tích lũy lực lượng tinh thuần, căn bản không cần luyện hóa, trực tiếp hóa thành nguyên lực của bản thân hắn, súc tích ở không gian đan điền của hắn.
Ninh Cung Như tu vi cũng từ Luyện Hư Viên Mãn nhanh chóng rơi xuống chỉ còn Hóa Thần Kỳ rồi tiếp tục rơi xuống, Trần Phong biết đây là cái hại của Huyền Âm Chi Thể.
Hắn không buông thả không chế, tiếp tục dùng sức chạy nước rút làm Ninh Cung Như đang giai đoạn cao trào đôi mắt vô thần, mồm miệng há hốc, liên tục phát ra tiếng thét chói tai.
Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết vận chuyển, hấp thu nguyên âm cùng Huyền Âm Khí của nàng chuyển qua, theo công pháp vận hành chạy khắp cơ thể Trần Phong, tu vi hắn cũng một bước đột phá lên Hóa Thần viên mãn.
Sau vài chục lượt công kích, cảm giác đã đến cực hạn, côn thịt hắn bắt đầu phình to cắm thẳng một phát vào sâu tận tử cung nàng, một luồng Thuần Dương Chi Khí bắn thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong Ninh Cung Như.
Âm tinh như bọt sóng trào ra, cùng dương tinh kết hợp hòa quyện. cơ thể Ninh Cung Như cũng tự động luyện hóa đoàn Thần Dương Chi Khí kia, chạy qua kỳ kinh bát mạch, trung hóa Huyền Âm Khí trong cơ thể nàng, tu vi của nàng cũng dần dần hồi phục, liền muốn đột phá Hợp Thể Kỳ.
Ninh Cung Như cảm nhận thân thể mình không thuộc về mình nữa, linh hồn như muốn lìa khỏi thân xác mà đi, đôi mắt nàng long lanh ngập nước vô thần nhìn lên trên, bộ ngực phập phồng lên xuống, cứ muốn mãi ở trong cảm giác này.
Nàng cảm nhận Huyền Âm Thể của mình hoàn toàn yên tĩnh lại, cảm nhận Trần Phong đang âu yếm vuốt ve mình, trong lòng dâng lên khoái cảm cùng một niềm hạnh phúc mãnh liệt.
Cao trào qua đi, Ninh Cung Như hồi phục tinh thuần, cảm nhận dưới hạ thân còn cắm một cự vật cứng rắn, không tự chủ được mà vặn vẹo phong đồn tìm kiếm khoái cảm, lần đâu tiên hưởng thụ tư vị hoan ái khiến nàng không thể dùng được, nhưng cảm nhận lực lượng trong cơ thể, nàng phải đành nhịn xuống mà đột phá.
-Ta cần phải đột phá, hai người tiếp tục.
Ninh Cung Như rời lấy thân thể hắn, lộ ra nụ cười mê người, ôn nhu mơn trớn khuôn mặt Trần Phong, dù mới ăn xương mới biết vị, tuy có chút luyến tiếc nhưng bên cạnh còn có Nhan Như Ngọc nàng phải đi sang một bên, bế quan bắt đầu đột phá Hợp Thể Kỳ.
Nàng đi lấy y phục của mình mặc vào, rời khỏi phòng, nhường lại không gian cho hai người Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc.
Nhan Như Ngọc hiện tại dục hỏa muốn đốt tận trời, làm sao còn nhìn được, nhìn thấy Ninh Cung Như rời đi, nàng bổ nhào lên người Trần Phong đẩy hắn nằm xuống.
-Tiểu tử, hôm nay đừng hòng thoát khỏi bản cô nương, cố gắn làm cho ta hài lòng, hôm nay bản cô nương sẽ buông tha ngươi một mạng.
Nàng như một vương giả cao cao tại thượng, đang ban ân sủng ái phi tử của mình, không có một chút xấu hổ nào.
Nàng dâm đảng liếm môi vừa nói, duỗi ra bàn tay nhỏ bắt đầu vuốt ve con côn thịt đang còn ướt đẫm dâm dịch, sau khi sờ soạng vài cái, hai mắt có chút si mê nhìn chằm chằm vào đồ vật của Trần Phong một hồi, sau đó mở ra cái miệng nhỏ nhắn mà ngậm vào.
Đầu lưỡi linh hoạt không ngần ngại mà liếm sạch cỗ dâm dịch dính bên trên thân côn thịt, Trần Phong nhìn kỹ thuật của nàng thật không thể tin nổi nàng còn là xử nử a.
Dục vọng của Trần Phong hiện tại vốn là rất mạnh, mấy ngày nay lại không hề phát tiết ra, chỉ mới ra một lần làm sao thỏa mãn được hắn, hiện tại bị miệng nhỏ của nàng ngậm lấy, không thể kìm được, côn thịt mạnh mẽ dựng thẳng lên, hai tay dùng sức ấn đầu nàng xuống.
Trong nháy mắt đem cái miệng nhỏ nhắn của Nhan Như Ngọc nhét đầy căng ra thành hình chữ O, quy đầu đều vào sâu bên trong cổ họng nàng, nàng liền trợn lên đôi mắt đẹp, nhổ ra côn thịt hung hăn đánh hắn một quyền.
-Hừ, tiểu bại hoại, muốn giết tỷ tỷ sao?
Nói xong, Nhan Như Ngọc bò lên người Trần Phong, hai chân dạng ra ,một tay nắm côn thịt to lớn y hệt cây gậy sắt, một tay mở ra tiểu dâm huyệt róc rách chảy ra dâm thủy của mình, tìm đúng vị trí, dùng sức ngồi xuống, không hề để ý gì.
Côn thịt cứng rắn nhanh chóng tiến vào một nơi ấm áp mềm mại, xuyên qua tầng bình chướng đi vào tận cùng bên trong tiểu dâm huyệt của Nhan Như Ngọc.
Tại chỗ hai người kết hợp đã xuất hiện một dòng lạc hồng vô cùng chói mắt, cũng đánh dấu cho một tấm thân xử nữ nữ ra đi, nhưng ở nơi này hai kẻ đang bị dục hỏa thiêu đốt lại không hề quang tâm đến việc này mà họ chỉ tận lực cùng nhau gắt gao kết hợp lại một chỗ.
Hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu thỏa mãn, Nhan Như Ngọc hơi nhíu mày một tý, liền phấn khích vận chuyển công pháp Cực Lạc Môn khiến cho bên trong tiểu dâm huyệt mình các tầng thịt non như sống lại mà hút vào côn thịt Trần Phong.
Cảm giác tiểu dâm huyệt của mình bị nhét đầy, cái thực cốt khoái cảm kia khiến cho Nhan Như Ngọc khẽ vặn vẹo vòng eo, bờ mông bắt đầu nâng lên rồi hạ xuống, kèm theo đó là một dòng máu đỏ tươi rỉ ra, lại để cho côn thịt thô to lại cứng rắn kia hoạt động trong dâm huyệt của chính mình.
Trần Phong cảm nhận khi vừa tiến vào có một loại cảm giác như muốn lên chín tầng trời, dù hắn về phương diện này cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng xém bị Nhan Như Ngọc cho nộp vũ khí đầu hàng.
Bên trong nàng dùng từ núi non trùng chín khúc mười tám ngã rẽ cũng không đủ hình dung, trong mật đạo kia phảng phất như có một ngàn vạn xúc tua đang đồng thời đè xuống, đi vào liền tạo cho nam nhân khoái cảm vô thượng, chỉ vài lần va chạm liền muốn đạt tới đỉnh.
Lại nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, thân thể trắng ngà, đôi bầu ngực cũng khá đồ sộ không ngừng lắc lư theo nhịp lên xuống của nàng, quả là một vưu vật làm người ta phát cuồng, Trần Phong cũng không ngoại lệ.
Vưu vật này chẳng những có bề ngoài như yêu tinh, từ khi nhận truyền thừa của Chân Viêm Tử Phượng, toàn thân nàng phát ra khí chất nóng bỏng ngỗ ngược, cùng với công pháp đặc biệt của Cực Lạc Môn địa phương thần bí cũng là đặc thù, thiên phú dị bẩm.
-Tiểu yêu tinh này, không ngờ ngươi lại dâm đãng như vậy.
Trần Phong nhịn không được, hú lên quái dị vàng tiếng.
Nhan Như Ngọc làm ra khuôn mặt thỏa mãn, vẫn là không ngừng vặn vẹo, hơn nữa kéo một tay của Trần Phong qua đặt tại trên ngực mình, để cho hắn vuốt ve mình, trong miệng nói
-Ngươi còn nói, không phải là do người ta quá yêu ngươi sao, chỉ cần ở bên cạnh ngươi là ta đã mãn nguyện.
Ngón tay Trần Phong nhẹ nhàng khuấy động trên hạt anh đào trước ngực nàng, dưới eo dùng sức một chút, làm cho đầu côn thịt của mình nặng nề va chạm lên hoa tâm nàng, cười dâm nói.
-Ngươi rốt cục yêu ta hay là yêu nó!.
-Tất cả đều yêu!
Nhan Như Ngọc trả lời, tốc độ cưỡi càng nhanh hơn, bờ mông không ngừng nâng lên hạ xuống, không có chút nào che dấu dục vọng của mình.
-Thật không ngờ Nhan tiên tử bề ngoài cao quý, xinh đẹp trên giường lại phóng đãng như vậy.
Trần Phong không ngừng xoa nắn bộ ngực nàng lam nó buốn thành các hình dạng khác nhau, trong miệng vẫn đùa giỡn để gia tăng kích thích.
-A...ưm..sảng khoái, Người ta chính là rất phóng đãng a, nhưng chỉ cho mình tiểu bại hoại xem thôi, ngươi mau dùng đại bảo bối trừng phát tiểu dâm phụ này đi.
Nhan Như Ngọc hù theo, cả người nóng rực nhuộm lên một tầng mây đỏ, cái mông vẫn không ngừng nhấp nhô tạo ra những tiếng da thịt va chạm cực kỳ mê người.
- Vậy được rồi, hôm nay phu quân phải hảo hảo thỏa mãn một chút cái dâm huyệt phóng đãng này!
Trần Phong nói xong, xoay người mà dậy, chiếm cứ thế chủ động, đem Nhan Như Ngọc đặt ở dưới thân, tách ra hai cái đùi ngọc của nàng quấn ở trên lưng mình, hai tay nâng bờ mông đầy đặn của nàng, dùng sức đâm vào.
Nhan Như Ngọc đang dục tiên dục tử, lúc này bị Trần Phong dùng sức đút vào không ngừng như vậy, chỉ cảm thấy toàn thân không có một chỗ nào không thoải mái, đong đưa bờ mông phối hợp đút vào, trong miệng lớn tiếng rên rỉ
-Phu quân tốt, thứ đó của ngươi thật lớn...thật cứng ah.. đem dâm huyệt của thiếp cắm thất sảng khoái, mau dùng lực ta muốn cả đời đều cho phu quân chơi.
Trần Phong lại càng hăng hái, đem hai chân Nhan Như Ngọc khép lại cùng một chỗ, đặt tại trước ngực của nàng , khiến tiểu dâm huyệt của nàng đem côn thịt của mình kẹp càng chặt, sau đó dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng đút vào.
Lúc này nàng chỉ cảm thấy vô tận thoải mái cùng kích thích, cảm giác bên trong mình càng khít khao bao bọc lấy Trần Phong, hai tay ôm lấy hai chân của mình, dùng sức ép hướng vào trong ngực, để cho tiểu dâm huyệt của mình càng thêm nhô ra, có thể nghênh đón Trần Phong đâm vào càng sâu.
-Cho ta nữa, ta cũng muốn.
Nhan Như Ngọc toàn thân xích lõa, tiến đến phía sau Trần Phong, ôm lấy hắn dùng đôi ngọc phong ngạo nghễ của mình bắt đầu ma sát lưng hắn, cái miệng nhỏ nhắn mở ra ngậm lấy một bên tai Trần Phong, đeầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp khiêu khích.
Nàng là đệ tử Cực Lạc Môn, dù chưa trải qua nhân sự nhưng kinh nghiệm về chuyện hoan ái, làm sao để kích thích cũng vượt phần đa phần chúng nữ.
Từ khi nàng bước vào phòng thì hai người cũng đã nhận ra nên không có bất ngờ gì, mà ngược lại càng thêm hưng phấn.
Dù gì hậu cung hiện tại cũng oanh oanh yên yên, thêm một người cũng không nhiều, có Nhan Như Ngọc hỗ trợ thì Trần Phong hắn càng thỏa mãn, hận không thể kéo hết chúng nữ vào mà làm một lượt.
-- Ưm… ưm… ư… tốt… A… Ư… thật sướng… ư… ư… a… thì… thì ra… đây là cảm giác hoan ái.
Ninh Cung Như phóng đãng rên rỉ, hoàn toàn bỏ mặc mọi thứ, chỉ muốn tận hưởng hương vị nhục dục.
Trần Phong phía sau được Nhan Như Ngọc kích thích, phía trước lại được bao bọc chặt chẽ, hắn giống như được uống vào xuân dược, con côn thịt càng dùng sức ra vào, hai tay hắn xoa bóp hai đại bạch thỏ Ninh Cung Như , miệng khóa chặt môi nàng, lưỡi hai người quấn lấy nhau.
Côn thịt hắn giống như lớn thêm một vòng, đầu khấc dữ tợn nong rộng hoa huyệt Ninh Cung Như, như một cây gậy lửa nóng thúc vào, ma sát với vách thịt non mịn.
-A..aa!
Ninh Cung Như càng lúc càng đê mê, bên trong nàng bổng nhiên xiết chặt. chỉ cảm thấy như bay lên chín tầng mây, trong ý nghĩ trống rỗng, không nhịn được phát ra một tiếng thét chói tai.
Thân thể nhào lên ôm chặt Trần Phong, từ bên sâu bên trong nàng phun ra một cổ âm tinh, cùng lúc đó Huyền Âm Chi Thể của nàng bạo phát, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy.
-Phu quân, ta yêu ngươi!
Nàng lớn tiếng nói, , nàng bị khoái cảm cực lạc bao phủ, toàn thân kịch liệt co quắp, một luồng sóng lực lượng cường đại thông qua chỗ hai người kết hợp vọt mạnh qua Trần Phong, đây là tích lũy lực lượng tinh thuần, căn bản không cần luyện hóa, trực tiếp hóa thành nguyên lực của bản thân hắn, súc tích ở không gian đan điền của hắn.
Ninh Cung Như tu vi cũng từ Luyện Hư Viên Mãn nhanh chóng rơi xuống chỉ còn Hóa Thần Kỳ rồi tiếp tục rơi xuống, Trần Phong biết đây là cái hại của Huyền Âm Chi Thể.
Hắn không buông thả không chế, tiếp tục dùng sức chạy nước rút làm Ninh Cung Như đang giai đoạn cao trào đôi mắt vô thần, mồm miệng há hốc, liên tục phát ra tiếng thét chói tai.
Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết vận chuyển, hấp thu nguyên âm cùng Huyền Âm Khí của nàng chuyển qua, theo công pháp vận hành chạy khắp cơ thể Trần Phong, tu vi hắn cũng một bước đột phá lên Hóa Thần viên mãn.
Sau vài chục lượt công kích, cảm giác đã đến cực hạn, côn thịt hắn bắt đầu phình to cắm thẳng một phát vào sâu tận tử cung nàng, một luồng Thuần Dương Chi Khí bắn thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong Ninh Cung Như.
Âm tinh như bọt sóng trào ra, cùng dương tinh kết hợp hòa quyện. cơ thể Ninh Cung Như cũng tự động luyện hóa đoàn Thần Dương Chi Khí kia, chạy qua kỳ kinh bát mạch, trung hóa Huyền Âm Khí trong cơ thể nàng, tu vi của nàng cũng dần dần hồi phục, liền muốn đột phá Hợp Thể Kỳ.
Ninh Cung Như cảm nhận thân thể mình không thuộc về mình nữa, linh hồn như muốn lìa khỏi thân xác mà đi, đôi mắt nàng long lanh ngập nước vô thần nhìn lên trên, bộ ngực phập phồng lên xuống, cứ muốn mãi ở trong cảm giác này.
Nàng cảm nhận Huyền Âm Thể của mình hoàn toàn yên tĩnh lại, cảm nhận Trần Phong đang âu yếm vuốt ve mình, trong lòng dâng lên khoái cảm cùng một niềm hạnh phúc mãnh liệt.
Cao trào qua đi, Ninh Cung Như hồi phục tinh thuần, cảm nhận dưới hạ thân còn cắm một cự vật cứng rắn, không tự chủ được mà vặn vẹo phong đồn tìm kiếm khoái cảm, lần đâu tiên hưởng thụ tư vị hoan ái khiến nàng không thể dùng được, nhưng cảm nhận lực lượng trong cơ thể, nàng phải đành nhịn xuống mà đột phá.
-Ta cần phải đột phá, hai người tiếp tục.
Ninh Cung Như rời lấy thân thể hắn, lộ ra nụ cười mê người, ôn nhu mơn trớn khuôn mặt Trần Phong, dù mới ăn xương mới biết vị, tuy có chút luyến tiếc nhưng bên cạnh còn có Nhan Như Ngọc nàng phải đi sang một bên, bế quan bắt đầu đột phá Hợp Thể Kỳ.
Nàng đi lấy y phục của mình mặc vào, rời khỏi phòng, nhường lại không gian cho hai người Trần Phong cùng Nhan Như Ngọc.
Nhan Như Ngọc hiện tại dục hỏa muốn đốt tận trời, làm sao còn nhìn được, nhìn thấy Ninh Cung Như rời đi, nàng bổ nhào lên người Trần Phong đẩy hắn nằm xuống.
-Tiểu tử, hôm nay đừng hòng thoát khỏi bản cô nương, cố gắn làm cho ta hài lòng, hôm nay bản cô nương sẽ buông tha ngươi một mạng.
Nàng như một vương giả cao cao tại thượng, đang ban ân sủng ái phi tử của mình, không có một chút xấu hổ nào.
Nàng dâm đảng liếm môi vừa nói, duỗi ra bàn tay nhỏ bắt đầu vuốt ve con côn thịt đang còn ướt đẫm dâm dịch, sau khi sờ soạng vài cái, hai mắt có chút si mê nhìn chằm chằm vào đồ vật của Trần Phong một hồi, sau đó mở ra cái miệng nhỏ nhắn mà ngậm vào.
Đầu lưỡi linh hoạt không ngần ngại mà liếm sạch cỗ dâm dịch dính bên trên thân côn thịt, Trần Phong nhìn kỹ thuật của nàng thật không thể tin nổi nàng còn là xử nử a.
Dục vọng của Trần Phong hiện tại vốn là rất mạnh, mấy ngày nay lại không hề phát tiết ra, chỉ mới ra một lần làm sao thỏa mãn được hắn, hiện tại bị miệng nhỏ của nàng ngậm lấy, không thể kìm được, côn thịt mạnh mẽ dựng thẳng lên, hai tay dùng sức ấn đầu nàng xuống.
Trong nháy mắt đem cái miệng nhỏ nhắn của Nhan Như Ngọc nhét đầy căng ra thành hình chữ O, quy đầu đều vào sâu bên trong cổ họng nàng, nàng liền trợn lên đôi mắt đẹp, nhổ ra côn thịt hung hăn đánh hắn một quyền.
-Hừ, tiểu bại hoại, muốn giết tỷ tỷ sao?
Nói xong, Nhan Như Ngọc bò lên người Trần Phong, hai chân dạng ra ,một tay nắm côn thịt to lớn y hệt cây gậy sắt, một tay mở ra tiểu dâm huyệt róc rách chảy ra dâm thủy của mình, tìm đúng vị trí, dùng sức ngồi xuống, không hề để ý gì.
Côn thịt cứng rắn nhanh chóng tiến vào một nơi ấm áp mềm mại, xuyên qua tầng bình chướng đi vào tận cùng bên trong tiểu dâm huyệt của Nhan Như Ngọc.
Tại chỗ hai người kết hợp đã xuất hiện một dòng lạc hồng vô cùng chói mắt, cũng đánh dấu cho một tấm thân xử nữ nữ ra đi, nhưng ở nơi này hai kẻ đang bị dục hỏa thiêu đốt lại không hề quang tâm đến việc này mà họ chỉ tận lực cùng nhau gắt gao kết hợp lại một chỗ.
Hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu thỏa mãn, Nhan Như Ngọc hơi nhíu mày một tý, liền phấn khích vận chuyển công pháp Cực Lạc Môn khiến cho bên trong tiểu dâm huyệt mình các tầng thịt non như sống lại mà hút vào côn thịt Trần Phong.
Cảm giác tiểu dâm huyệt của mình bị nhét đầy, cái thực cốt khoái cảm kia khiến cho Nhan Như Ngọc khẽ vặn vẹo vòng eo, bờ mông bắt đầu nâng lên rồi hạ xuống, kèm theo đó là một dòng máu đỏ tươi rỉ ra, lại để cho côn thịt thô to lại cứng rắn kia hoạt động trong dâm huyệt của chính mình.
Trần Phong cảm nhận khi vừa tiến vào có một loại cảm giác như muốn lên chín tầng trời, dù hắn về phương diện này cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng xém bị Nhan Như Ngọc cho nộp vũ khí đầu hàng.
Bên trong nàng dùng từ núi non trùng chín khúc mười tám ngã rẽ cũng không đủ hình dung, trong mật đạo kia phảng phất như có một ngàn vạn xúc tua đang đồng thời đè xuống, đi vào liền tạo cho nam nhân khoái cảm vô thượng, chỉ vài lần va chạm liền muốn đạt tới đỉnh.
Lại nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, thân thể trắng ngà, đôi bầu ngực cũng khá đồ sộ không ngừng lắc lư theo nhịp lên xuống của nàng, quả là một vưu vật làm người ta phát cuồng, Trần Phong cũng không ngoại lệ.
Vưu vật này chẳng những có bề ngoài như yêu tinh, từ khi nhận truyền thừa của Chân Viêm Tử Phượng, toàn thân nàng phát ra khí chất nóng bỏng ngỗ ngược, cùng với công pháp đặc biệt của Cực Lạc Môn địa phương thần bí cũng là đặc thù, thiên phú dị bẩm.
-Tiểu yêu tinh này, không ngờ ngươi lại dâm đãng như vậy.
Trần Phong nhịn không được, hú lên quái dị vàng tiếng.
Nhan Như Ngọc làm ra khuôn mặt thỏa mãn, vẫn là không ngừng vặn vẹo, hơn nữa kéo một tay của Trần Phong qua đặt tại trên ngực mình, để cho hắn vuốt ve mình, trong miệng nói
-Ngươi còn nói, không phải là do người ta quá yêu ngươi sao, chỉ cần ở bên cạnh ngươi là ta đã mãn nguyện.
Ngón tay Trần Phong nhẹ nhàng khuấy động trên hạt anh đào trước ngực nàng, dưới eo dùng sức một chút, làm cho đầu côn thịt của mình nặng nề va chạm lên hoa tâm nàng, cười dâm nói.
-Ngươi rốt cục yêu ta hay là yêu nó!.
-Tất cả đều yêu!
Nhan Như Ngọc trả lời, tốc độ cưỡi càng nhanh hơn, bờ mông không ngừng nâng lên hạ xuống, không có chút nào che dấu dục vọng của mình.
-Thật không ngờ Nhan tiên tử bề ngoài cao quý, xinh đẹp trên giường lại phóng đãng như vậy.
Trần Phong không ngừng xoa nắn bộ ngực nàng lam nó buốn thành các hình dạng khác nhau, trong miệng vẫn đùa giỡn để gia tăng kích thích.
-A...ưm..sảng khoái, Người ta chính là rất phóng đãng a, nhưng chỉ cho mình tiểu bại hoại xem thôi, ngươi mau dùng đại bảo bối trừng phát tiểu dâm phụ này đi.
Nhan Như Ngọc hù theo, cả người nóng rực nhuộm lên một tầng mây đỏ, cái mông vẫn không ngừng nhấp nhô tạo ra những tiếng da thịt va chạm cực kỳ mê người.
- Vậy được rồi, hôm nay phu quân phải hảo hảo thỏa mãn một chút cái dâm huyệt phóng đãng này!
Trần Phong nói xong, xoay người mà dậy, chiếm cứ thế chủ động, đem Nhan Như Ngọc đặt ở dưới thân, tách ra hai cái đùi ngọc của nàng quấn ở trên lưng mình, hai tay nâng bờ mông đầy đặn của nàng, dùng sức đâm vào.
Nhan Như Ngọc đang dục tiên dục tử, lúc này bị Trần Phong dùng sức đút vào không ngừng như vậy, chỉ cảm thấy toàn thân không có một chỗ nào không thoải mái, đong đưa bờ mông phối hợp đút vào, trong miệng lớn tiếng rên rỉ
-Phu quân tốt, thứ đó của ngươi thật lớn...thật cứng ah.. đem dâm huyệt của thiếp cắm thất sảng khoái, mau dùng lực ta muốn cả đời đều cho phu quân chơi.
Trần Phong lại càng hăng hái, đem hai chân Nhan Như Ngọc khép lại cùng một chỗ, đặt tại trước ngực của nàng , khiến tiểu dâm huyệt của nàng đem côn thịt của mình kẹp càng chặt, sau đó dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng đút vào.
Lúc này nàng chỉ cảm thấy vô tận thoải mái cùng kích thích, cảm giác bên trong mình càng khít khao bao bọc lấy Trần Phong, hai tay ôm lấy hai chân của mình, dùng sức ép hướng vào trong ngực, để cho tiểu dâm huyệt của mình càng thêm nhô ra, có thể nghênh đón Trần Phong đâm vào càng sâu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
- bình luận