Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 136: Cao Cấp Đan
Chương trước- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Đạo Vĩnh Hằng
Chương 136: Cao Cấp Đan
Cảm nhận được khí tức hỏa diễm này, kinh động đến lãnh đạo cao tầng bên trong Đan Các, vô số người trong Đan Các cũng tìm được nơi phát ra.
Mọi người đều ngừng động tác trong tay, tụ tập lại trước phòng luyện đan của Trần Phong, nhìn xem là nhân vật phương nào mà lợi hại như vậy, dù là hơi thở của ngọn lửa cũng làm lực lượng Hỏa hệ trong người họ cũng bị nghiền ép.
Cái này cũng phải, Trần Phong hiện tại sở hữu hai cái Thiên Địa Dị Vật đó là Lôi Đình Chân Hỏa cùng Địa Hỏa, về mặt lực lượng hoàn toàn áp chế lực lượng Hỏa hệ của các tu luyện giả, ngưng tụ từ lực lượng bản thân mà thành.
-Xem ra là phu quân chân chính luyện đan rồi!
-Đi, chúng ta đi xem!
Nhan Như Ngọc nhẹ mỉm cười, trên mặt là thần sắc tràn đầy kiêu ngạo, tam nữ sóng vai bước đi.
Nghe được lời này, Tần Lập Đông sắc mặt khó coi, nghe ý tứ của các nàng là chỉ tên tiểu bạch kiểm đeo kiếm kia.
Để hắn sắc mặt càng khó nhìn là Hỏa hệ lực lượng trong người hắn bị đè nén, không thể thành thục triệu hồi mà phát ra uy lực chân chính, chứ đừng nói là đem ra luyện đan.
Có thể làm được điều này, chứng tỏ người kia thực lực cực kỳ cường đại, mới có thể nắm trong tay loại hỏa diễm uy lực bậc này.
Cả đám nhìn xuyên qua trận pháp, nhìn thấy tình cảnh bên trong là một thiếu niên đang đánh ra các trận pháp kỳ quái, trong lò đan là có hai đoàn ngọn lửa một tím bạc một hồng sắc đang bao phủ các loại dược liệu bên trong.
-Ông trời của ta a, hỏa diễm quá cường đại đi!
-Theo khí tức xem, chắc chắn hắn đang luyện chế Đan dược cao cấp.
-Phi, mẹ nó, nói đùa cái gì, nhìn xem tiểu tử kia còn chưa dứt sữa, số tuổi lẽ của ta còn nhiều hơn hắn, dù yêu nghiệt đến đâu mà ở tầm này đã luyện ra cao cấp Đan dược.
Trong Đan Các, mọi người nhìn thấy Trần Phong luyện đan đều bàn tán sôi nổi, nhưng có một điểm chung là không ai không kinh ngạc.
Theo khí tức mà đan dược phân hóa ra trong lò, một số Đan Sư có nhiều năm nghiên cứu cũng có thể cho ra đáp án là Trần Phong đang luyện chế đan dược cao cấp.
Đan dược cũng chia làm ba cấp bậc, từ Nhất đến Tam Cấp được coi là Sơ cấp đan dược, Tứ Cấp tới Lục Cấp là Trung Cấp đan dược, từ Thất đến Cửu Cấp là Cao cấp đan dược, trên nữa thì là Tiên Đan trong truyền thuyết.
Những người tập trung xem náo nhiệt nhìn vào thủ pháp của Trần Phong đều là hoa mắt thần mê, cảm ngộ ra một chí lý nào trong đó nhưng không nắm vững được.
Động tác của Trần Phong càng lúc càng nhanh, mồ hôi trên trán cũng càng ngày càng nhiều, do sử dụng Hồn Lực quá nhiều.
Mọi người nhìn hoa cả mắt, tốc độ của Trần Phong nhanh đến để bọn họ theo không kịp.
Bởi vì bọn họ không chỉ muốn nhìn rõ mỗi một động tác của Trần Phong, còn muốn lĩnh hội diệu dụng trong đó, ở trong đầu vừa nghĩ, cũng đã bỏ qua vài động tác kế tiếp.
Lão già mặt mày gian xảo trong mắt tinh quang chớp động, lão thấy một bầu trời đầy sao cùng những vầng tinh tú hiển hiện trước mắt, bình cảnh vướng bận lão bao lâu có dấu hiệu lung lay sắp đổ.
Cùng lúc này , Tần Lập Đông cũng không cam lòng, đi theo mọi người tiến về phòng Luyện Đan của Trần Phong.
-A, gia gia, ngài cũng ở đây?
Tần Lập Đông đi đến phía trước, nhìn vào một lão nhân đang xem tình huồng bên trong cất tiếng hỏi.
Lão già này cũng không phải ai khác là lão dẫn Trần Phong đi gặp lão già gian xảo chứng nhận danh hiệu Đan Sư kia.
-Ồ, Lập Đông sao ngươi lại ở đây.
Lão gia chăm chú quan sát, lại nghe có người la lên, quay đầu nhìn lại, ngạc nhiên.
Tần Lập Đông đi tới , cung kính cúi đầu, nói
-Phụ thân để cho ta tới tham gia hội võ, tìm lấy một cái danh ngạch, thuận tiện qua thăm gia gia.
Tần Lập Đông này là một Đan Sư, nhưng thực lực cũng không yếu, cũng sắp sửa đột phá Luyện Hư.
-Ha ha.. cũng tốt, sau này có tiến vào Thiên Nguyên Học Viện hảo hảo mà tu luyện, Tần gia sau này cũng nhìn vào ngươi rồi.
Lão già này nguyên lai là gia gia của Tần Lập Đông tên Tần Hoài, cũng là một cái Thất Cấp Đan Sư, uy vọng cũng khá cao trong Đan Các.
-Yên tâm đi, gia gia , ta nhất định cố gắng nghiên cứu đan đạo lẫn võ đạo, lại để cho Tần gia nâng cao một bước.
Tần Lập Đông khiêm tốn cười cười.
-Tốt , cái này không nói, trước tiên ngươi xem thủ pháp người kia.
Tần Hoài lại không để ý tới Tần Lập Đông, ánh mắt lại chăm chú lên người Trần Phong đang luyện đan.
Tần Lập Đông lại nhìn xuyên qua trận pháp, bên trong thấy được rõ ràng là tiểu bạch kiểm mà hắn gặp trên đường.
-Quả nhiên là hắn.
Tần Lập Đông cũng bị thủ pháp của Trần Phong dọa sợ, hắn cảm nhận được một điều huyền diệu trong đó.
-Gia gia, là ai bên trong luyện đan.
Thằng này chủ động đi tới, thứ nhất là mượn thân phận gia gia hắn để trang bức, thứ hai, là muốn nghe được tên tiểu bạch kiểm bên trong rốt cuộc là thần thánh phương nào.
-Bên trong người đang chứng thực tên là Trần Phong, tuổi còn nhỏ, không chỉ có được thực lực Luyện Hư sơ kỳ, mà hiện tại xem ra hắn đang luyện Thất Cấp hạ phẩm đan dược
-Người này thiên phú kinh diễm, trên mặt đan đạo tư chất phi thường nghịch thiên, dù là các thiên tài Đan Võ song tu ở Trung Châu cũng không sánh bằng.
Tần Hoài ngưng trọng nói, trong lời nói không che dấu được vẻ khiếp sợ.
-Cái gì?
Nghe gia gia nói vậy, Tần Lập Đông cả kinh kêu lên, làm ai nấy cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn
Nhưng giờ phút này hắn nào quan tâm, sắc mặt trở nên xanh mét như là nuốt phải con ruồi, hắn cũng không nghi ngờ lời nói của gia gia.
Tần Lập Đông gần đây được xem là thiên tài cũng bị thật sâu đả kích, vốn hắn xem Trần Phong tuổi quá trẻ, còn quá non nớt.
Thừa cơ hội này, nên hắn trước mặt Trần Phong trang bức một phen để có cảm giác về sự ưu việt, nhưng làm hắn thất vọng là , hắn cũng nhận ra một điều, núi này cao còn có núi khác cao hơn a.
Buồn cười hơn là trước đó còn đòi cùng người ta so tài Đan Đấu, thật nực cười tới cực điểm, hắn cảm giác mình đây là tự tát vào mặt mình a.
Ánh mắt hắn nhìn vào Trần Phong đã khác xưa, hoàn toàn là một ánh mắt cuồng nhiệt cùng sùng bái.
Khi một người đạt tới độ cao mà bản thân không thể so sánh, họ liền biến người đó thành mục tiêu theo đuổi.
Tần Lập Đông cũng tự biết mình, tuy hắn kiêu ngạo nhưng không ngu ngốc, dù gì thêm một băng hữu còn hơn thêm một địch nhân.
Lần này xem ra phải đem lễ vật tới tạ lỗi với Trần Phong a, biết đâu đối phương dễ nói chuyện, chỉ điểm một hai thứ.
Tần Lập Đông cũng không nói tiếp, chăm chú nhìn từng thủ pháp luyện đan của Trần Phong, có gắn tham ngộ ảo diệu bên trong.
Sau nửa giờ, hai tay Trần Phong đột nhiên rung lên, kết ra một ấn quyết, một trận pháp bát quát đồ xuất hiện trước mặt, trực tiếp đánh vào lò đan bên trong.
..Đinh! Đinh! Đinh!..
Lại tiếp tục qua hai canh giờ, trong lò đan phát ra âm vang rung động, mà điều này đại biểu, đan đã thành.
Lần đầu tiên luyện Thất Cấp hạ phẩm Đan Dược, Hư Linh Đan thành công.
Trần Phong cũng không có lập tức mở nắp lò, đẳng cấp đan dược càng cao, như vậy sau khi luyện thành, nên để nó ôn dưỡng và làm lạnh tự nhiên ở trong lò, hiệu quả sẽ càng tốt.
Hắn đả tọa ở một bên, khôi phục nguyên lực và hồn lực tiêu hao, cùng lúc này một khí tức cường đại phía sau hắn cũng từ từ kéo lên.
Lão già gian xảo phía sau hắn bộc phát khí thế cường đại làm những người quan sát bên ngoài thông qua trận pháp trong suốt đều kinh hãi thối lui.
Trong mắt lão là một bầu trời sao vô tận không ngừng chớp động, dường như đã lĩnh hội được thứ gì, lão đứng đó bất động như một pho tượng đá.
Thiên địa linh khí tràn ngập toàn bộ Đan Các đều bị lão già hấp thu vào trong cơ thể, tu vi của hắn cũng đề thăng vượt bậc, điều này đã làm kinh động đến toàn bộ cao tầng Đan Các có mặt tại đây.
Tại Thiên Nguyên Tại Lục, có nhiều cách tu luyện khác nhau, một trong số đó là lấy Đan nhập Võ, dùng học thức trên phương diện Đan Đạo để đột phá tu vi Võ Đạo của mình.
Một khi đã có thành tựu liền lấy Đan chứng Đạo, thành tựu Tiên Nhân phi thăng Tiên giới, mà lão già gian xảo kia là một Đan tu, nhờ thủ pháp của Trần Phong mà lão có điều lĩnh ngộ, đập vỡ bình chướng tiến cấp tu vi.
-Xảy ra chuyện gì?
Từ bên trong Đan Các, một tiếng nói mềm mại nhưng tràn đầy up áp vang lên, mọi người trong Đan Các đều sợ hãi co lại một cụm, một lời cũng không dám nói.
Rất nhanh, từ bên trong phi ra ba bóng người, hai nam một nữ, đi đầu một mỹ phụ xinh đẹp như hoa, đường cong lả lướt, thành thục vũ mị mười phần, trên thân khoác một áo bào Luyện Dược Sư tôn quý, có treo bảy cái sao vàng, tiếng nói vừa rồi cũng chính nàng phát ra.
Phía sau là hai trung niên nhân, đều cùng cấp bậc với mỹ phụ kia, trên thân đều có khí tức cuồn cuộn chấn nhiếp toàn trường.
Cả ba người xuất hiện làm toàn trường lặng ngắt như tờ, đều sùng bái nhìn về ba thân ảnh kia, mọi người ở Đan Các có chí ý tám chín phần là một Đan Sư, họ dựa theo khí tức và danh hiệu của họ thì biết ba người này là đầu sỏ Đan Các ở Hải Âu Đảo.
Mỹ phụ dẫn đầu kia tên Lý Tương Tương, hai tên trung niên kia cùng là huynh đệ, một cái là đại ca Mộ Dung Thiên, cái khác là Mộ Dung Hải, ba người này là người được Đan Tông cử đi phụ trách, giám sát phân bộ nơi này, mỗi người đều là Thất Cấp Đan Sư, một thân tu vi cũng là Hợp Thể Kỳ.
Đúng lúc này Trần Phong cũng mở mắt, đánh giá ba người vừa mới xuất hiện, Trần Phong cảm nhận những người này tu vi không kém gì Huyền Minh lão tổ.
Khi không có Hệ Thống, Trần Phong chỉ dựa vào trực giác phán đoán độ mạnh yếu của từng người, không cách nào tra rõ nguồn gốc, chỉ có cách biệt tuyệt đối mới nhìn ra ngọn nguồn.
Ba người đều nhìn lại hướng này, nhìn thấy Trần Phong ánh mắt kiên định, không sợ hãi đối mặt với họ, trong lòng cũng nãy sinh khâm phục, một tiểu tử cũng có thể đối mắt với họ mà không bị kinh sợ nhất định là nhân tài hiếm có.
Nhưng chỉ là cảm thán trong lòng, ánh mắt lập tức đảo lên lão già mặt mày gian xảo kia, trong mắt lộ ra tia kính ý rồi thu liễm, hạ xuống đứng sang một bên chờ lão già đột phá.
Xung quanh thân hình lão già hiện lên từng luồng sức mạnh kỳ lạ cổ quái, giống như cùng thiên địa câu thông, nhìn lão vẫn đứng đó nhưng làm cho người ta có cảm giác lão đã hòa nhập vào đất trời, không đứng tại đó nữa.
Trần Phong cũng không gấp, đây là một cơ hội nhìn xem một vị cường giả đột phá sẽ làm cho hắn cũng có lĩnh ngộ sau này, huống chi hắn lại cảm nhận được pháp tắc lực đang lưu chuyển xung quanh lão già.
Một canh giờ trôi qua, trong cơ thể già nua của lão già gian xảo toát ra một luồng uy áp mãnh liệt, những võ giả bậc thấp tại đây đều có cảm giác khó thở, không muốn nhìn nhiều thối lui ra xa.
Oành...Oành...
Khí tức cường đại phóng ra, xung quanh lão già lực lượng khếch tán thổi tung cả phòng luyện đan, hóa thành từng mảnh gỗ vụn, cả căn phòng được bao phủ bởi trận pháp cũng từ đó mà sụp đổ.
-Oa haha, lão phu đột phá, ông trời không phụ lòng ta...hahaha.
Lão già mở bừng mắt, trong đồng tử phóng đại hàng vạn ngôi sao lấp lánh, một lực lượng cường tại cũng từ đó mà phá ra, lão ngửa mặt lên trời cười như điên dại, khóe mắt cũng chảy ra nước mắt.
Trước ánh mắt bao người , thân hình lão già gầy yếu từ từ tỏa ra sinh cơ, bộ dáng lười nhát hèn mọn nhanh chóng thẳng tắp, hóa thân thành một trung niên nhìn qua bề ngoài chưa tới 50, khắp khuôn mặt là nụ cười rạng rỡ.
Lão đã bị kẹt ở bình cảnh quá lâu, thọ nguyên cũng vì vậy mà tiêu hao, biến thành bộ dáng già nua, bây giờ đột phá một cảnh giới, thọ nguyên gia tăng, lão cũng lấy lại được phong độ của ngày nào.
-Chúc mừng sư thúc thành công đột phá.
Ba người Lý Tương Tương cung kính chúc mừng, lão già mặt mày gian xảo đã biến thành một trung niên hán tử tràn đầy khí phách cười to không ngừng.
Nếu nói ra tu vi lão thì sẽ hù chết một đám người, vì lão vừa mới đột phá Đại Thừa sơ kỳ.
Những người ở đây quan sát đều phát mộng, cái này là có chuyện gì, ai nấy cũng mờ mịt nhìn nhau, chỉ biết lão già này có đột phá, nhưng không biết là họ được vinh hạnh thấy một cường già Đại Thừa sống sờ sờ được sinh ra.
Mọi người đều ngừng động tác trong tay, tụ tập lại trước phòng luyện đan của Trần Phong, nhìn xem là nhân vật phương nào mà lợi hại như vậy, dù là hơi thở của ngọn lửa cũng làm lực lượng Hỏa hệ trong người họ cũng bị nghiền ép.
Cái này cũng phải, Trần Phong hiện tại sở hữu hai cái Thiên Địa Dị Vật đó là Lôi Đình Chân Hỏa cùng Địa Hỏa, về mặt lực lượng hoàn toàn áp chế lực lượng Hỏa hệ của các tu luyện giả, ngưng tụ từ lực lượng bản thân mà thành.
-Xem ra là phu quân chân chính luyện đan rồi!
-Đi, chúng ta đi xem!
Nhan Như Ngọc nhẹ mỉm cười, trên mặt là thần sắc tràn đầy kiêu ngạo, tam nữ sóng vai bước đi.
Nghe được lời này, Tần Lập Đông sắc mặt khó coi, nghe ý tứ của các nàng là chỉ tên tiểu bạch kiểm đeo kiếm kia.
Để hắn sắc mặt càng khó nhìn là Hỏa hệ lực lượng trong người hắn bị đè nén, không thể thành thục triệu hồi mà phát ra uy lực chân chính, chứ đừng nói là đem ra luyện đan.
Có thể làm được điều này, chứng tỏ người kia thực lực cực kỳ cường đại, mới có thể nắm trong tay loại hỏa diễm uy lực bậc này.
Cả đám nhìn xuyên qua trận pháp, nhìn thấy tình cảnh bên trong là một thiếu niên đang đánh ra các trận pháp kỳ quái, trong lò đan là có hai đoàn ngọn lửa một tím bạc một hồng sắc đang bao phủ các loại dược liệu bên trong.
-Ông trời của ta a, hỏa diễm quá cường đại đi!
-Theo khí tức xem, chắc chắn hắn đang luyện chế Đan dược cao cấp.
-Phi, mẹ nó, nói đùa cái gì, nhìn xem tiểu tử kia còn chưa dứt sữa, số tuổi lẽ của ta còn nhiều hơn hắn, dù yêu nghiệt đến đâu mà ở tầm này đã luyện ra cao cấp Đan dược.
Trong Đan Các, mọi người nhìn thấy Trần Phong luyện đan đều bàn tán sôi nổi, nhưng có một điểm chung là không ai không kinh ngạc.
Theo khí tức mà đan dược phân hóa ra trong lò, một số Đan Sư có nhiều năm nghiên cứu cũng có thể cho ra đáp án là Trần Phong đang luyện chế đan dược cao cấp.
Đan dược cũng chia làm ba cấp bậc, từ Nhất đến Tam Cấp được coi là Sơ cấp đan dược, Tứ Cấp tới Lục Cấp là Trung Cấp đan dược, từ Thất đến Cửu Cấp là Cao cấp đan dược, trên nữa thì là Tiên Đan trong truyền thuyết.
Những người tập trung xem náo nhiệt nhìn vào thủ pháp của Trần Phong đều là hoa mắt thần mê, cảm ngộ ra một chí lý nào trong đó nhưng không nắm vững được.
Động tác của Trần Phong càng lúc càng nhanh, mồ hôi trên trán cũng càng ngày càng nhiều, do sử dụng Hồn Lực quá nhiều.
Mọi người nhìn hoa cả mắt, tốc độ của Trần Phong nhanh đến để bọn họ theo không kịp.
Bởi vì bọn họ không chỉ muốn nhìn rõ mỗi một động tác của Trần Phong, còn muốn lĩnh hội diệu dụng trong đó, ở trong đầu vừa nghĩ, cũng đã bỏ qua vài động tác kế tiếp.
Lão già mặt mày gian xảo trong mắt tinh quang chớp động, lão thấy một bầu trời đầy sao cùng những vầng tinh tú hiển hiện trước mắt, bình cảnh vướng bận lão bao lâu có dấu hiệu lung lay sắp đổ.
Cùng lúc này , Tần Lập Đông cũng không cam lòng, đi theo mọi người tiến về phòng Luyện Đan của Trần Phong.
-A, gia gia, ngài cũng ở đây?
Tần Lập Đông đi đến phía trước, nhìn vào một lão nhân đang xem tình huồng bên trong cất tiếng hỏi.
Lão già này cũng không phải ai khác là lão dẫn Trần Phong đi gặp lão già gian xảo chứng nhận danh hiệu Đan Sư kia.
-Ồ, Lập Đông sao ngươi lại ở đây.
Lão gia chăm chú quan sát, lại nghe có người la lên, quay đầu nhìn lại, ngạc nhiên.
Tần Lập Đông đi tới , cung kính cúi đầu, nói
-Phụ thân để cho ta tới tham gia hội võ, tìm lấy một cái danh ngạch, thuận tiện qua thăm gia gia.
Tần Lập Đông này là một Đan Sư, nhưng thực lực cũng không yếu, cũng sắp sửa đột phá Luyện Hư.
-Ha ha.. cũng tốt, sau này có tiến vào Thiên Nguyên Học Viện hảo hảo mà tu luyện, Tần gia sau này cũng nhìn vào ngươi rồi.
Lão già này nguyên lai là gia gia của Tần Lập Đông tên Tần Hoài, cũng là một cái Thất Cấp Đan Sư, uy vọng cũng khá cao trong Đan Các.
-Yên tâm đi, gia gia , ta nhất định cố gắng nghiên cứu đan đạo lẫn võ đạo, lại để cho Tần gia nâng cao một bước.
Tần Lập Đông khiêm tốn cười cười.
-Tốt , cái này không nói, trước tiên ngươi xem thủ pháp người kia.
Tần Hoài lại không để ý tới Tần Lập Đông, ánh mắt lại chăm chú lên người Trần Phong đang luyện đan.
Tần Lập Đông lại nhìn xuyên qua trận pháp, bên trong thấy được rõ ràng là tiểu bạch kiểm mà hắn gặp trên đường.
-Quả nhiên là hắn.
Tần Lập Đông cũng bị thủ pháp của Trần Phong dọa sợ, hắn cảm nhận được một điều huyền diệu trong đó.
-Gia gia, là ai bên trong luyện đan.
Thằng này chủ động đi tới, thứ nhất là mượn thân phận gia gia hắn để trang bức, thứ hai, là muốn nghe được tên tiểu bạch kiểm bên trong rốt cuộc là thần thánh phương nào.
-Bên trong người đang chứng thực tên là Trần Phong, tuổi còn nhỏ, không chỉ có được thực lực Luyện Hư sơ kỳ, mà hiện tại xem ra hắn đang luyện Thất Cấp hạ phẩm đan dược
-Người này thiên phú kinh diễm, trên mặt đan đạo tư chất phi thường nghịch thiên, dù là các thiên tài Đan Võ song tu ở Trung Châu cũng không sánh bằng.
Tần Hoài ngưng trọng nói, trong lời nói không che dấu được vẻ khiếp sợ.
-Cái gì?
Nghe gia gia nói vậy, Tần Lập Đông cả kinh kêu lên, làm ai nấy cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn
Nhưng giờ phút này hắn nào quan tâm, sắc mặt trở nên xanh mét như là nuốt phải con ruồi, hắn cũng không nghi ngờ lời nói của gia gia.
Tần Lập Đông gần đây được xem là thiên tài cũng bị thật sâu đả kích, vốn hắn xem Trần Phong tuổi quá trẻ, còn quá non nớt.
Thừa cơ hội này, nên hắn trước mặt Trần Phong trang bức một phen để có cảm giác về sự ưu việt, nhưng làm hắn thất vọng là , hắn cũng nhận ra một điều, núi này cao còn có núi khác cao hơn a.
Buồn cười hơn là trước đó còn đòi cùng người ta so tài Đan Đấu, thật nực cười tới cực điểm, hắn cảm giác mình đây là tự tát vào mặt mình a.
Ánh mắt hắn nhìn vào Trần Phong đã khác xưa, hoàn toàn là một ánh mắt cuồng nhiệt cùng sùng bái.
Khi một người đạt tới độ cao mà bản thân không thể so sánh, họ liền biến người đó thành mục tiêu theo đuổi.
Tần Lập Đông cũng tự biết mình, tuy hắn kiêu ngạo nhưng không ngu ngốc, dù gì thêm một băng hữu còn hơn thêm một địch nhân.
Lần này xem ra phải đem lễ vật tới tạ lỗi với Trần Phong a, biết đâu đối phương dễ nói chuyện, chỉ điểm một hai thứ.
Tần Lập Đông cũng không nói tiếp, chăm chú nhìn từng thủ pháp luyện đan của Trần Phong, có gắn tham ngộ ảo diệu bên trong.
Sau nửa giờ, hai tay Trần Phong đột nhiên rung lên, kết ra một ấn quyết, một trận pháp bát quát đồ xuất hiện trước mặt, trực tiếp đánh vào lò đan bên trong.
..Đinh! Đinh! Đinh!..
Lại tiếp tục qua hai canh giờ, trong lò đan phát ra âm vang rung động, mà điều này đại biểu, đan đã thành.
Lần đầu tiên luyện Thất Cấp hạ phẩm Đan Dược, Hư Linh Đan thành công.
Trần Phong cũng không có lập tức mở nắp lò, đẳng cấp đan dược càng cao, như vậy sau khi luyện thành, nên để nó ôn dưỡng và làm lạnh tự nhiên ở trong lò, hiệu quả sẽ càng tốt.
Hắn đả tọa ở một bên, khôi phục nguyên lực và hồn lực tiêu hao, cùng lúc này một khí tức cường đại phía sau hắn cũng từ từ kéo lên.
Lão già gian xảo phía sau hắn bộc phát khí thế cường đại làm những người quan sát bên ngoài thông qua trận pháp trong suốt đều kinh hãi thối lui.
Trong mắt lão là một bầu trời sao vô tận không ngừng chớp động, dường như đã lĩnh hội được thứ gì, lão đứng đó bất động như một pho tượng đá.
Thiên địa linh khí tràn ngập toàn bộ Đan Các đều bị lão già hấp thu vào trong cơ thể, tu vi của hắn cũng đề thăng vượt bậc, điều này đã làm kinh động đến toàn bộ cao tầng Đan Các có mặt tại đây.
Tại Thiên Nguyên Tại Lục, có nhiều cách tu luyện khác nhau, một trong số đó là lấy Đan nhập Võ, dùng học thức trên phương diện Đan Đạo để đột phá tu vi Võ Đạo của mình.
Một khi đã có thành tựu liền lấy Đan chứng Đạo, thành tựu Tiên Nhân phi thăng Tiên giới, mà lão già gian xảo kia là một Đan tu, nhờ thủ pháp của Trần Phong mà lão có điều lĩnh ngộ, đập vỡ bình chướng tiến cấp tu vi.
-Xảy ra chuyện gì?
Từ bên trong Đan Các, một tiếng nói mềm mại nhưng tràn đầy up áp vang lên, mọi người trong Đan Các đều sợ hãi co lại một cụm, một lời cũng không dám nói.
Rất nhanh, từ bên trong phi ra ba bóng người, hai nam một nữ, đi đầu một mỹ phụ xinh đẹp như hoa, đường cong lả lướt, thành thục vũ mị mười phần, trên thân khoác một áo bào Luyện Dược Sư tôn quý, có treo bảy cái sao vàng, tiếng nói vừa rồi cũng chính nàng phát ra.
Phía sau là hai trung niên nhân, đều cùng cấp bậc với mỹ phụ kia, trên thân đều có khí tức cuồn cuộn chấn nhiếp toàn trường.
Cả ba người xuất hiện làm toàn trường lặng ngắt như tờ, đều sùng bái nhìn về ba thân ảnh kia, mọi người ở Đan Các có chí ý tám chín phần là một Đan Sư, họ dựa theo khí tức và danh hiệu của họ thì biết ba người này là đầu sỏ Đan Các ở Hải Âu Đảo.
Mỹ phụ dẫn đầu kia tên Lý Tương Tương, hai tên trung niên kia cùng là huynh đệ, một cái là đại ca Mộ Dung Thiên, cái khác là Mộ Dung Hải, ba người này là người được Đan Tông cử đi phụ trách, giám sát phân bộ nơi này, mỗi người đều là Thất Cấp Đan Sư, một thân tu vi cũng là Hợp Thể Kỳ.
Đúng lúc này Trần Phong cũng mở mắt, đánh giá ba người vừa mới xuất hiện, Trần Phong cảm nhận những người này tu vi không kém gì Huyền Minh lão tổ.
Khi không có Hệ Thống, Trần Phong chỉ dựa vào trực giác phán đoán độ mạnh yếu của từng người, không cách nào tra rõ nguồn gốc, chỉ có cách biệt tuyệt đối mới nhìn ra ngọn nguồn.
Ba người đều nhìn lại hướng này, nhìn thấy Trần Phong ánh mắt kiên định, không sợ hãi đối mặt với họ, trong lòng cũng nãy sinh khâm phục, một tiểu tử cũng có thể đối mắt với họ mà không bị kinh sợ nhất định là nhân tài hiếm có.
Nhưng chỉ là cảm thán trong lòng, ánh mắt lập tức đảo lên lão già mặt mày gian xảo kia, trong mắt lộ ra tia kính ý rồi thu liễm, hạ xuống đứng sang một bên chờ lão già đột phá.
Xung quanh thân hình lão già hiện lên từng luồng sức mạnh kỳ lạ cổ quái, giống như cùng thiên địa câu thông, nhìn lão vẫn đứng đó nhưng làm cho người ta có cảm giác lão đã hòa nhập vào đất trời, không đứng tại đó nữa.
Trần Phong cũng không gấp, đây là một cơ hội nhìn xem một vị cường giả đột phá sẽ làm cho hắn cũng có lĩnh ngộ sau này, huống chi hắn lại cảm nhận được pháp tắc lực đang lưu chuyển xung quanh lão già.
Một canh giờ trôi qua, trong cơ thể già nua của lão già gian xảo toát ra một luồng uy áp mãnh liệt, những võ giả bậc thấp tại đây đều có cảm giác khó thở, không muốn nhìn nhiều thối lui ra xa.
Oành...Oành...
Khí tức cường đại phóng ra, xung quanh lão già lực lượng khếch tán thổi tung cả phòng luyện đan, hóa thành từng mảnh gỗ vụn, cả căn phòng được bao phủ bởi trận pháp cũng từ đó mà sụp đổ.
-Oa haha, lão phu đột phá, ông trời không phụ lòng ta...hahaha.
Lão già mở bừng mắt, trong đồng tử phóng đại hàng vạn ngôi sao lấp lánh, một lực lượng cường tại cũng từ đó mà phá ra, lão ngửa mặt lên trời cười như điên dại, khóe mắt cũng chảy ra nước mắt.
Trước ánh mắt bao người , thân hình lão già gầy yếu từ từ tỏa ra sinh cơ, bộ dáng lười nhát hèn mọn nhanh chóng thẳng tắp, hóa thân thành một trung niên nhìn qua bề ngoài chưa tới 50, khắp khuôn mặt là nụ cười rạng rỡ.
Lão đã bị kẹt ở bình cảnh quá lâu, thọ nguyên cũng vì vậy mà tiêu hao, biến thành bộ dáng già nua, bây giờ đột phá một cảnh giới, thọ nguyên gia tăng, lão cũng lấy lại được phong độ của ngày nào.
-Chúc mừng sư thúc thành công đột phá.
Ba người Lý Tương Tương cung kính chúc mừng, lão già mặt mày gian xảo đã biến thành một trung niên hán tử tràn đầy khí phách cười to không ngừng.
Nếu nói ra tu vi lão thì sẽ hù chết một đám người, vì lão vừa mới đột phá Đại Thừa sơ kỳ.
Những người ở đây quan sát đều phát mộng, cái này là có chuyện gì, ai nấy cũng mờ mịt nhìn nhau, chỉ biết lão già này có đột phá, nhưng không biết là họ được vinh hạnh thấy một cường già Đại Thừa sống sờ sờ được sinh ra.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
- bình luận