Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
Chương trước- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Đạo Vĩnh Hằng
Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
-Haizz.. Mặc dù Từ Nhiên có một đứa con không ra gì , nhưng hắn cũng là người chính trực tội không đáng chết a
Cổ lão đầu nhìn cái chết thê thảm của Từ Nhiên mà bóp trán thở dài tiếc nuối , dù sao lão cũng đã ở đây gần mười năm nuôi Huyên Huyên , hai bên thường xuyên qua lại không có tình cũng có nghĩa
Vì một tên nhi tử không ra gì mà bỏ mạng , âu tất cả đều có số mệnh do trời định muốn tránh cũng tránh không thoát
-Tiền bối , mặc dù hắn không đáng chết nhưng hắn dạy dỗ ra một đứa con như vậy cũng là tội đáng chết , nếu hôm nay không phải ta xuất thủ dạy dỗ tên Từ Vũ Hàn thì ngài sẽ ra tay , một khi thông tin nơi này truyền đi và bằng cách nào đó lọt vào trong tai của địch nhân , tiền bối và Huyên Huyên không lẽ phải tìm một nơi khác tiếp tục ẩn nhẫn
Trần Phong nghiêm trang nói , hắn lo lắng cũng đúng người có thể phong ấn một thân thực lực của Cổ lão sẽ có thực lực hoặc thế lực sau lưng khủng bố cỡ nào , lỡ không may qua một con đường nào đó truyền vào tai học thì hai ông cháu này sẽ gặp nguy hiểm
Cổ lão đầu chỉ biết gật đầu , ánh mắt có chút phức tạp ," người trẻ tuổi này sát phạt quả quyết , lạnh lùng như sương không buông tha cho địch nhân cơ hội , ngày sau ắt thành tựu không thể đo lường
Hắn không để ý cái nhìn của người khác , ai phạm hắn hoặc người bên cạnh hắn hoàn trả gấp trăm lần , bất quá tràn phong ba này qua đi , phải cho hắn nhanh chóng rời khỏi để tránh phiên phức Cự Kiếm Môn cũng không phải thế lực mà Trần Phong hiện giờ có thể chọc nổi.
-Ngươi nói rất có đạo lý , ngươi rất thích hợp thể sinh tồn trên cái thế giới này , ngươi không giết họ , họ sẽ giết nguơi lòng dạ mềm yếu sẽ dần dần bị đào thải và chỉ để cho kẻ mạnh sống sót , xem ra Cổ Thiên Kỳ ta an nhàn quá lâu quên mất hào khí năm đó rồi
-Các ngươi đi theo ta!
Cổ lão đầu cảm thán một tiếng đứng thẳng tắp sống lưng lên nhìn Trần Phong cùng Huyên Huyên nói một câu rồi dẫn đầu bước vào trong .
-Đại ca ca ngươi không có chuyện gì chứ?
Huyên Huyên chạy lại kéo tay Trần Phong lo lắng hỏi
-Không có việc gì!
-Đại ca ca sau này Huyên Huyên trở thành cường giả , ta sẽ giúp ngươi đánh chết lũ ngu ngốc kia , ta cũng sẽ không để cho ngươi chịu thương tổn , Huyên Huyên sẽ bảo vệ ngươi
Trần Phong cũng khá cảm động , tay nàng còn nhỏ nhưng đã có quyết tâm thủ hộ người bên cạnh , đúng là một tiểu nữ hài thiện lương a
-Huyên Huyên đáng yêu như vậy , đôi tay này làm sao dùng để đánh người , yên tâm khi nào ta bị bắt nạt Huyên Huyên đánh bọn chúng giúp ca ca được không? Chúng ta vào xem gia gia ngươi có dặn dò gì nào
Nói xong Trần Phong nắm tay tiểu nha đầu đi vào , bên ngoài bọn người vây xem náo nhiệt cùng những người bị chộp tới cũng dần tản đi ai về nhà nấy .
----------------------------
Bên ngoài sơn mạch Hoành Vân cách Thanh Hạ Thành vài trăm dặm lộ trình , có một đoàn người ngựa trên dưới hai mươi người , kéo theo phía sau một cổ kiệu xa hoa trang nhã , từ phục sức có chữ Kiếm làm cho người ta biết đây là biểu tượng của Cự Kiếm Môn , bá chủ toàn bộ khu vực Lam Vân đế quốc này
-Bẩm .. Lâm công tử , ngọc giản truyền tin từ Thanh Hạ Thành truyền đến Từ Vũ Hàn đã bị người giết chết , cùng với năm tên đệ tử ngoại môn
Lúc này có một người ăn mặc trang phục thị về cầm một cái ngọc giản trong tay , cung kính đứng trước chiếc kiệu hai tay dâng nên ngọc giản cuối đầu nói
-Cái gì? chó của ta mà cũng dám giết? là ai ăn tim hùm gan báo dám động người của Cự Kiếm Môn ta
Trong chiếc kiệu xa hoa đi ra một thanh niên , người này một thân cẩm y nho nhã , bộ dáng không quá 25 tuổi khuôn mặt được coi là dễ nhìn cũng chưa tới múc anh tuấn , hắn tức giận từ bên trong bước ra nhận lấy ngọc giản truyền tin .
Hắn chính là Lâm Kiệt đệ tử hạch tâm của Cự Kiếm Môn và là con của Chấp Pháp Trưởng lão của Cựu Kiếm Môn , 90 tuổi bước vào Nguyên Anh hậu kì , tại Tây đại lục này cũng là thiên tài hiếm có
Ngọc giản truyền tin là thứ dùng để trao đổi tin tức cách xa vạn dặm , chỉ cần nói những điều muốn nói lên ngọc giản , dùng linh lực hay nguyên lực tràn vào khắc ấn trận pháp giống với bên ngọc giản của người cần được nhận , thì sẽ nhanh chóng có thông tin chính xác .
-Một người trẻ tuổi không rõ lai lịch sao? một Kim Đan viên mãn cũng dám giết người của ta , đánh chó cũng phải nễ mặt chủ nay ngươi giết luôn nó thì hậu quả hắc hắc!
Sau khi nghe tất cả tin tức ngọc giản , khuôn mắt hắn lộ ra vẻ tươi cười nhưng rất quỷ dị
-Đi tiếp tục tiến về Thanh Hạ Thành , mất một con chó , tìm lại tên tiểu tử này cũng coi nhưng không uổng công chuyến du lịch lần này , nếu hắn không thức thời xử luôn cũng không muộn
Lâm Kiệt cười lạnh một tiếng , phất tay ra hiệu cho đội ngũ đi tiếp rồi tự mình bước vào trong kiệu tiếp tục hành trình
---------------------------------
Lúc này Cổ lão đầu đứng trước mặt Trần Phong và Huyên Huyên từ tốn nói
-Trần tiểu tử , nơi này cũng không còn thích hợp ngươi ở lâu , ta xem thương thế ngươi đã khỏi hoàn toàn , ngươi giết sáu cái đệ tử Cự Kiếm Môn , không lâu bọn họ chắc sẽ nhận được tin tức , một khi điều tra ra họ không chừng sẽ phái ra cao thủ Hóa Thần trở lên , người dù có chắp cánh cũng khó thoát
Đa tạ tiền bối , ta lập tức đi liền sẽ không liên lụy người vô tội của Thanh Hạ Thành!
Trần Phong trầm giọng nói , hắn biết việc ở nơi này sẽ nhanh chóng truyền đi , hắn cũng không muốn dính dáng tới hai ông cháu này , cứ để cho Cổ lão yên bình ở lại đâu luyện hóa đan dược cỡi bỏ phong ấn
-Ngươi cứ yên tâm , xung quanh toàn thành ta rất uy tín , sẽ không có ai đem sự liên quan lên trên người ta haha!
Như nhìn thấu được tâm tư của Trần Phong lão đầu cười ha ha nói rồi nhìn sang Huyên Huyên
-Tiểu tử ta có một chuyện muốn nhờ ngươi!
-Tiền bối cứ nói , nếu có thể giúp ta sẽ cúc cung tận tụy
Lão đầu nhìn xem Trần Phong một chút rồi nhìn qua Huyên Huyên nói
-Huyên Huyên tiểu nha đầu này ta nhờ ngươi chiếu cố , nếu đi theo ta sẽ có một ngày gặp nguy hiểm , hi vọng ngươi có thể mang lại cho nó một cuộc sống bình an
-Còn Huyên Huyên nhớ lời gia gia , trời đất có thể biến đổi , nhật nguyệt có thể phai mờ , nhưng tâm chúng ta phải như gương sáng , mới có thể sống không uổng một kiếp người .
Trần Phong cùng Huyên Huyên hai mặt nhìn nhau không biết lão đây là có ý gì.
-Gia gia , ngài nói gì ta không hiểu!
Lão già trầm ngâm một chút mới trịnh trọng nhìn Huyên Huyên mà nói
-Cái đó sau này ngươi sẽ hiểu , ngươi tên gọi Cổ Cẩn Huyên , nhà ở Cổ gia Trung Châu . Còn ta cũng đã an nhàn quá lâu rồi , quên mất đi cái phong thái năm xưa cũng đã đến lúc đi làm vài thứ rồi
Lão đầu nói xong toàn thân biến hóa , sống lưng thẳng tắp mái tóc hoa râm biến thành đen nhánh ,hóa thành bộ dạng một trung niên nhân tầm cỡ 40 tuổi uy vũ bá khí , tu vi của lão hiện giờ cũng đã khôi phục mấy phần nên biến về diện mạo vốn có
-Gia gia ngươi định bỏ ta mà đi sao , Huyên Huyên không muốn a
Huyên Huyên lao đến ôm chặt Cổ lão đầu khóc thương tâm , à mà bây giờ hết lão rồi .
-Ngoan , nghe lời gia gia đi theo Trần Phong hắn sẽ chiếu cố ngươi , ta phải đi làm một vài thứ nếu có cơ hội trở về Trung Châu , gia gia có rảnh sẽ tìm đến ngươi .
Cổ Thiên Kỳ xoa xoa đầu Huyên Huyên an ũi xong móc ra một cái ngọc bội màu tím đưa cho Trần Phong rồi nói
-Huyên Huyên nhờ ngươi chăm sóc , khi nào ngươi đến Trung Châu nhớ đưa cái này cho gia chủ Cổ gia Cổ Thiên Anh , nàng ấy sẽ an bài cho Huyên Huyên
-Tiền bối yên tâm , ta tuyệt sẽ không phụ lòng ngài , chiếu cố tốt Huyên Huyên không làm nhục mệnh
Trần Phong cung kính chắp tay nói , tiện tay ném cái ngọc bội vài trong Cửu Tôn Tháp
Cổ Thiên Kỳ cười gật gật đầu thở phào một cái , coi như đã hoàn thành một tâm nguyện
-Chúng ta đi thôi Huyên Huyên , đại ca ca đưa ngươi về nhà của ta .
Trần Phong biết đây là Cổ Thiên Kỳ cần đi làm việc phải làm , không yên lòng nhất là đứa nhỏ này , nên hắn phải đáp ứng mang nàng đi , sau này tới Trung Châu rồi tính tiếp
-Gia gia ngươi phải sớm tới thăm Huyên Huyên nha , nếu không ta sẽ giận không nói chuyện với ngài nữa đâu .
Trần Phong kéo tay Huyên Huyên ra khỏi giang phòng bước ra khỏi Thanh Hạ Thành, nàng khóc lóc ỷ ôi nhìn về phía gia gia nàng lần cuối
Cổ Thiên Kỳ mỉm cười hòa ái rồi bóng hình dần dần tiêu thất khỏi gian phòng .
-
Cổ lão đầu nhìn cái chết thê thảm của Từ Nhiên mà bóp trán thở dài tiếc nuối , dù sao lão cũng đã ở đây gần mười năm nuôi Huyên Huyên , hai bên thường xuyên qua lại không có tình cũng có nghĩa
Vì một tên nhi tử không ra gì mà bỏ mạng , âu tất cả đều có số mệnh do trời định muốn tránh cũng tránh không thoát
-Tiền bối , mặc dù hắn không đáng chết nhưng hắn dạy dỗ ra một đứa con như vậy cũng là tội đáng chết , nếu hôm nay không phải ta xuất thủ dạy dỗ tên Từ Vũ Hàn thì ngài sẽ ra tay , một khi thông tin nơi này truyền đi và bằng cách nào đó lọt vào trong tai của địch nhân , tiền bối và Huyên Huyên không lẽ phải tìm một nơi khác tiếp tục ẩn nhẫn
Trần Phong nghiêm trang nói , hắn lo lắng cũng đúng người có thể phong ấn một thân thực lực của Cổ lão sẽ có thực lực hoặc thế lực sau lưng khủng bố cỡ nào , lỡ không may qua một con đường nào đó truyền vào tai học thì hai ông cháu này sẽ gặp nguy hiểm
Cổ lão đầu chỉ biết gật đầu , ánh mắt có chút phức tạp ," người trẻ tuổi này sát phạt quả quyết , lạnh lùng như sương không buông tha cho địch nhân cơ hội , ngày sau ắt thành tựu không thể đo lường
Hắn không để ý cái nhìn của người khác , ai phạm hắn hoặc người bên cạnh hắn hoàn trả gấp trăm lần , bất quá tràn phong ba này qua đi , phải cho hắn nhanh chóng rời khỏi để tránh phiên phức Cự Kiếm Môn cũng không phải thế lực mà Trần Phong hiện giờ có thể chọc nổi.
-Ngươi nói rất có đạo lý , ngươi rất thích hợp thể sinh tồn trên cái thế giới này , ngươi không giết họ , họ sẽ giết nguơi lòng dạ mềm yếu sẽ dần dần bị đào thải và chỉ để cho kẻ mạnh sống sót , xem ra Cổ Thiên Kỳ ta an nhàn quá lâu quên mất hào khí năm đó rồi
-Các ngươi đi theo ta!
Cổ lão đầu cảm thán một tiếng đứng thẳng tắp sống lưng lên nhìn Trần Phong cùng Huyên Huyên nói một câu rồi dẫn đầu bước vào trong .
-Đại ca ca ngươi không có chuyện gì chứ?
Huyên Huyên chạy lại kéo tay Trần Phong lo lắng hỏi
-Không có việc gì!
-Đại ca ca sau này Huyên Huyên trở thành cường giả , ta sẽ giúp ngươi đánh chết lũ ngu ngốc kia , ta cũng sẽ không để cho ngươi chịu thương tổn , Huyên Huyên sẽ bảo vệ ngươi
Trần Phong cũng khá cảm động , tay nàng còn nhỏ nhưng đã có quyết tâm thủ hộ người bên cạnh , đúng là một tiểu nữ hài thiện lương a
-Huyên Huyên đáng yêu như vậy , đôi tay này làm sao dùng để đánh người , yên tâm khi nào ta bị bắt nạt Huyên Huyên đánh bọn chúng giúp ca ca được không? Chúng ta vào xem gia gia ngươi có dặn dò gì nào
Nói xong Trần Phong nắm tay tiểu nha đầu đi vào , bên ngoài bọn người vây xem náo nhiệt cùng những người bị chộp tới cũng dần tản đi ai về nhà nấy .
----------------------------
Bên ngoài sơn mạch Hoành Vân cách Thanh Hạ Thành vài trăm dặm lộ trình , có một đoàn người ngựa trên dưới hai mươi người , kéo theo phía sau một cổ kiệu xa hoa trang nhã , từ phục sức có chữ Kiếm làm cho người ta biết đây là biểu tượng của Cự Kiếm Môn , bá chủ toàn bộ khu vực Lam Vân đế quốc này
-Bẩm .. Lâm công tử , ngọc giản truyền tin từ Thanh Hạ Thành truyền đến Từ Vũ Hàn đã bị người giết chết , cùng với năm tên đệ tử ngoại môn
Lúc này có một người ăn mặc trang phục thị về cầm một cái ngọc giản trong tay , cung kính đứng trước chiếc kiệu hai tay dâng nên ngọc giản cuối đầu nói
-Cái gì? chó của ta mà cũng dám giết? là ai ăn tim hùm gan báo dám động người của Cự Kiếm Môn ta
Trong chiếc kiệu xa hoa đi ra một thanh niên , người này một thân cẩm y nho nhã , bộ dáng không quá 25 tuổi khuôn mặt được coi là dễ nhìn cũng chưa tới múc anh tuấn , hắn tức giận từ bên trong bước ra nhận lấy ngọc giản truyền tin .
Hắn chính là Lâm Kiệt đệ tử hạch tâm của Cự Kiếm Môn và là con của Chấp Pháp Trưởng lão của Cựu Kiếm Môn , 90 tuổi bước vào Nguyên Anh hậu kì , tại Tây đại lục này cũng là thiên tài hiếm có
Ngọc giản truyền tin là thứ dùng để trao đổi tin tức cách xa vạn dặm , chỉ cần nói những điều muốn nói lên ngọc giản , dùng linh lực hay nguyên lực tràn vào khắc ấn trận pháp giống với bên ngọc giản của người cần được nhận , thì sẽ nhanh chóng có thông tin chính xác .
-Một người trẻ tuổi không rõ lai lịch sao? một Kim Đan viên mãn cũng dám giết người của ta , đánh chó cũng phải nễ mặt chủ nay ngươi giết luôn nó thì hậu quả hắc hắc!
Sau khi nghe tất cả tin tức ngọc giản , khuôn mắt hắn lộ ra vẻ tươi cười nhưng rất quỷ dị
-Đi tiếp tục tiến về Thanh Hạ Thành , mất một con chó , tìm lại tên tiểu tử này cũng coi nhưng không uổng công chuyến du lịch lần này , nếu hắn không thức thời xử luôn cũng không muộn
Lâm Kiệt cười lạnh một tiếng , phất tay ra hiệu cho đội ngũ đi tiếp rồi tự mình bước vào trong kiệu tiếp tục hành trình
---------------------------------
Lúc này Cổ lão đầu đứng trước mặt Trần Phong và Huyên Huyên từ tốn nói
-Trần tiểu tử , nơi này cũng không còn thích hợp ngươi ở lâu , ta xem thương thế ngươi đã khỏi hoàn toàn , ngươi giết sáu cái đệ tử Cự Kiếm Môn , không lâu bọn họ chắc sẽ nhận được tin tức , một khi điều tra ra họ không chừng sẽ phái ra cao thủ Hóa Thần trở lên , người dù có chắp cánh cũng khó thoát
Đa tạ tiền bối , ta lập tức đi liền sẽ không liên lụy người vô tội của Thanh Hạ Thành!
Trần Phong trầm giọng nói , hắn biết việc ở nơi này sẽ nhanh chóng truyền đi , hắn cũng không muốn dính dáng tới hai ông cháu này , cứ để cho Cổ lão yên bình ở lại đâu luyện hóa đan dược cỡi bỏ phong ấn
-Ngươi cứ yên tâm , xung quanh toàn thành ta rất uy tín , sẽ không có ai đem sự liên quan lên trên người ta haha!
Như nhìn thấu được tâm tư của Trần Phong lão đầu cười ha ha nói rồi nhìn sang Huyên Huyên
-Tiểu tử ta có một chuyện muốn nhờ ngươi!
-Tiền bối cứ nói , nếu có thể giúp ta sẽ cúc cung tận tụy
Lão đầu nhìn xem Trần Phong một chút rồi nhìn qua Huyên Huyên nói
-Huyên Huyên tiểu nha đầu này ta nhờ ngươi chiếu cố , nếu đi theo ta sẽ có một ngày gặp nguy hiểm , hi vọng ngươi có thể mang lại cho nó một cuộc sống bình an
-Còn Huyên Huyên nhớ lời gia gia , trời đất có thể biến đổi , nhật nguyệt có thể phai mờ , nhưng tâm chúng ta phải như gương sáng , mới có thể sống không uổng một kiếp người .
Trần Phong cùng Huyên Huyên hai mặt nhìn nhau không biết lão đây là có ý gì.
-Gia gia , ngài nói gì ta không hiểu!
Lão già trầm ngâm một chút mới trịnh trọng nhìn Huyên Huyên mà nói
-Cái đó sau này ngươi sẽ hiểu , ngươi tên gọi Cổ Cẩn Huyên , nhà ở Cổ gia Trung Châu . Còn ta cũng đã an nhàn quá lâu rồi , quên mất đi cái phong thái năm xưa cũng đã đến lúc đi làm vài thứ rồi
Lão đầu nói xong toàn thân biến hóa , sống lưng thẳng tắp mái tóc hoa râm biến thành đen nhánh ,hóa thành bộ dạng một trung niên nhân tầm cỡ 40 tuổi uy vũ bá khí , tu vi của lão hiện giờ cũng đã khôi phục mấy phần nên biến về diện mạo vốn có
-Gia gia ngươi định bỏ ta mà đi sao , Huyên Huyên không muốn a
Huyên Huyên lao đến ôm chặt Cổ lão đầu khóc thương tâm , à mà bây giờ hết lão rồi .
-Ngoan , nghe lời gia gia đi theo Trần Phong hắn sẽ chiếu cố ngươi , ta phải đi làm một vài thứ nếu có cơ hội trở về Trung Châu , gia gia có rảnh sẽ tìm đến ngươi .
Cổ Thiên Kỳ xoa xoa đầu Huyên Huyên an ũi xong móc ra một cái ngọc bội màu tím đưa cho Trần Phong rồi nói
-Huyên Huyên nhờ ngươi chăm sóc , khi nào ngươi đến Trung Châu nhớ đưa cái này cho gia chủ Cổ gia Cổ Thiên Anh , nàng ấy sẽ an bài cho Huyên Huyên
-Tiền bối yên tâm , ta tuyệt sẽ không phụ lòng ngài , chiếu cố tốt Huyên Huyên không làm nhục mệnh
Trần Phong cung kính chắp tay nói , tiện tay ném cái ngọc bội vài trong Cửu Tôn Tháp
Cổ Thiên Kỳ cười gật gật đầu thở phào một cái , coi như đã hoàn thành một tâm nguyện
-Chúng ta đi thôi Huyên Huyên , đại ca ca đưa ngươi về nhà của ta .
Trần Phong biết đây là Cổ Thiên Kỳ cần đi làm việc phải làm , không yên lòng nhất là đứa nhỏ này , nên hắn phải đáp ứng mang nàng đi , sau này tới Trung Châu rồi tính tiếp
-Gia gia ngươi phải sớm tới thăm Huyên Huyên nha , nếu không ta sẽ giận không nói chuyện với ngài nữa đâu .
Trần Phong kéo tay Huyên Huyên ra khỏi giang phòng bước ra khỏi Thanh Hạ Thành, nàng khóc lóc ỷ ôi nhìn về phía gia gia nàng lần cuối
Cổ Thiên Kỳ mỉm cười hòa ái rồi bóng hình dần dần tiêu thất khỏi gian phòng .
-
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
- bình luận