Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 116: Song Tu
Chương trước- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đại Đạo Vĩnh Hằng
Chương 116: Song Tu
Ninh Cung Như cũng là một người quyết đoán, một khi đã quyết tâm làm chuyện gì liền bỏ qua xấu hổ cùng rụt rè, giúp Trần Phong cởi y phục, khi thấy cái vật giữa hai chân hắn không khỏi hiếu kỳ, vươn một bàn tay đi qua nắm lấy, quan sát trên dưới bắt đầu đo đạc.
-Tiểu Như Như ngươi có đồng ý làm thê tử của ta không?
Trần Phong hai tay nâng khuôn mặt nàng lên, bốn mắt nhìn vào nhau, hắn hỏi lại một lần nữa để xác định nàng không hối hận, lúc trước nàng bị Huyền Âm khí khống chế thì không nói, nhưng hiện tại nàng tỉnh táo, hắn muốn có một xác nhận.
-Hứ, cái gì mà tiểu Như Như, nghe thật buồn nôn, ta còn hơn ngươi gần hai trăm tuổi nha.
Ninh Cung Như giả ra một bộ dáng muốn ói, nhưng vẫn gật đầu xác nhận, đồng ý làm thê tử hắn.
-Tuổi tác không quan trọng, lúc ai đó không ngoan sẽ liền bị đánh mông.
Trần Phong bộ dáng không sao cả, còn đưa ra uy hiếp.
-Có giỏi tới đây, hôm nay lão thái bà này phải làm chết tiểu tử miệng còn hôi sửa như ngươi.
Ninh Cung Như cũng bá đạo không kém, trực tiếp nắm lấy một bên ngực tròn căng, nhét ngay một nhũ hoa vào miệng Trần Phong, hai tay nàng cũng nhanh chóng ôm lấy đầu hắn mà ép sát vào một ngực mình.
Trần Phong cũng không khách khí, đã có mỹ vị đưa tận cửa mà từ chối thì quá lãng phí, hắn một tay sờ một bên ngực nàng, một tay dò xét xuống vùng rừng rậm ướt át, một ngón tay quét dọc cái khe thần thánh của Ninh Cung Như làm nàng toàn thân run rẩy khoái cảm.
Ninh Cung Như cũng hoàn toàn buông thả bản thân, bao năm qua nàng thanh tâm quả dục, một lòng truy đuổi võ đạo, nhưng nàng là một nữ nhân làm sao không có dục vọng bản thân.
Nàng cũng trả đũa lại đưa bàn tay bé nhỏ cầm lấy căn côn thịt căng cứng của Trần Phong, nhẹ nhàng vuốt ve để nó càng thêm cứng rắn, ngẩn đầu hiên ngang.
Trần Phong cũng cảm nhận được thân thể Ninh Cung Như thay đổi, càng lúc càng nóng lên, hoa huyệt cũng không ngừng chảy ra dâm thủy, hắn dùng ngón tay vét một mớ dâm thủy, đưa lên trước mặt Ninh Cung Như không khỏi cười tà ác nói.
-Sư tôn, ngươi xem đệ tử làm ngươi xuân thủy lan tràn đây.
Trần Phong nói xong rồi đưa cả ngón tay vào miệng, dâm thủy dinh dính bị hắn nhấm nuốt ngon lành, giống như mỹ vị thượng hạng nhất.
-Ngươi, tiểu ác mà này, đừng xưng hô như thế, ngươi còn!
Ninh Cung Như tuy là nói vậy, nhưng cảm giác cái xưng hô này làm cho nàng càng thêm kích thích, dâm thủy cũng tuôn thành dòng mà ra.
Nàng nhìn tình cảnh Trần Phong nuốt lấy thứ đó của nàng, trong đầu hỗn độn một mảnh, nàng chỉ nghĩ khi song tu là dùng côn thịt của hắn cắm vào tiểu huyệt của mình, nào có tình thú như vậy.
Trần Phong sau khi liếm sạch ngón tay, sau đó cười dâm đãng kéo đầu nàng qua hôn vào miệng nàng, lưỡi hắn cậy ra hai hàm răng trắng, đẩy vào miệng nàng một ngụm nước, bên trong có một loại chất lỏng , không ngờ là dâm thủy của nàng.
Ninh Cung Như trợn lên đôi mắt đẹp, nhưng vẫn không từ chối bắt đầu thưởng thức tư vị của chính mình, hai cái lưỡi như hai con linh xa hòa quyện vào nhau.
Với kỹ thuật của Trần Phong trong chốc lát Ninh Cung Như liền yêu kiều thở gấp, gò má rạng lên áng mây đỏ, hai mắt mông lung bất định, chìm đắm vào trong nụ hôn đầu đời.
Huyền Âm Khí trên người nàng cũng bị dục hỏa áp chế xuống, hiện tại nàng trở về như một người bình thường.
-Tiểu hỗn đản.. cho ta được làm nữ nhân chân chính đi.
Ninh Cung Như nhiệt tình như lửa, không thể chống đỡ nổi được dục hỏa kìm nén hơn trăm năm thủ thân như ngọc, nàng muốn một lần bị tiểu nam nhân này chiếm đoạt.
Nàng nằm ngửa xuống giường, hai mắt mê ly nhìn hắn, hai chân cong lại, tay giữ đầu gối ép lên tới ngực, mông ưỡn lên cao lộ ra cái hoa huyệt đang hé mở như mời gọi người tiến vào.
Trần Phong nhìn vào đại phương kia dục hỏa trong lòng đại thịnh, bộ dáng hiện tại của Ninh Cung Như trông cực kỳ dâm đãng, khuôn mặt nóng bỏng tràn ngập xuân sắc, dĩ nhiên đã không thể chịu nổi kích thích nữa.
-Tiểu Như nàng thật xinh đẹp.
Trần Phong hắn nằm áp lên người nàng, nhãn thần nóng bỏng nhìn chăm chú Ninh Cung Như.
-Nhân gia đã già rồi, đừng trêu ta, mau vào..!!
Ninh Cung Như bị hắn gọi thân mật như vậy, mà xấu hổ muốn chết, nàng không biết lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi, nhưng không thể chờ đợi trải nghiệm làm nữ nhân mà thúc giục.
-Trong mắt ta các nàng đều xinh đẹp!
Trần Phong lời vừa dứt, tay cầm căn côn thị đang cứng rắn nhẹ nhàng quét dọc khe suối của nàng, một tay khác thì xoa nắn âm hạch cương cứng của nàng để kích thích.
Ninh Cung Như cả người kích động run rẩy, môi mím chặt lại, nhìn vào nơi hai bộ phận tiếp xúc không chớp mắt.
-Muốn...muốn, đừng dày vò ta nữa!!...
Ninh Cung Như không chịu được, thanh âm run rẩy nói.
-Nói ra đi, sư tôn, ngươi... Muốn ta thế nào? Nhanh nói ra đi, ta đều ngươi đáp ứng ngươi.!
Trần Phong trong mắt phát ra quang vẫn tiếp tục ma sát dọc theo hoa huyệt nàng, không có ý tứ cắm vào
Thân thể nàng đang không ngừng co giật, , dâm thủy tràn lan như nước tùy thời cũng có thể không khống chế được tuôn ra thành dòng, dục hỏa ở trong người nàng càng đốt càng vượng, từ từ đốt hủy hết thảy rụt rè cùng tự tôn.
-Cho vào, ta muốn đại bảo bối của đồ đệ cắm vào bên trong ta.
Ninh Cung Như như muốn hét lên, thể xác và tinh thần toàn bộ hỏng mất, rốt cục nói ra lời ngay cả mình cũng khó có thể tin mà nói ra. cùng với, xưng hô sư đồ làm nàng cũng càng thêm kích thích.
Hai đầu gối nàng gần muốn áp sát vào ngực, cái mông tròn trịa vểnh lên thật cao, dọn ra một mảnh đất bằng phẳng để cho Trần Phong tiến vào.
Trần Phong không tiếp tục treo khẩu vị nàng, quy đầu đỉnh lấy trước cửa động, từ từ tách ra hai mép hoa huyệt tiến vào bên trong.
Hai con ngươi Ninh Cung Như nhìn trân trân vào phía dưới của mình, cái tiểu dâm huyệt nhỏ nhắn trong sạch của nàng giữ gìn hơn trăm năm, nay đang bị con côn thịt của Trần Phong từ từ nong ra.
Nàng có một cảm giác căng đầy, khoái cảm bắt đầu dồn dập xông thẳng lên đầu, hai hàm răng nàng cắn chặt, ngăn để không cho tiếng kêu đi ra.
-Ta vào nhé!
Trần Phong dừng lại động tác nhìn nàng hỏi, để cho nàng có sự chuẩn bị.
Ninh Cung Như nhẹ gật đầu, đôi mắt vẫn dán vào hạ thân mình, nàng muốn chứng kiến lần đầu của mình đã mất đi như thế nào.
Trần Phong hạ thân dùng sức hạ xuống, côn thịt hắn liền trượt theo một khe hẹp ấm áp, xuyên qua một đạo màn chắn, toàn bộ đi vào bên trong cơ thể của Ninh Cung Như, hai người chính thức hòa làm một thể.
-Đinh! Tiến độ nhiệm vụ Tiên Thiên Chi Thể 3/16.
Thoáng cái tiến vào một nơi mềm mại chặt chẽ, chỉ hơi khẽ động liền bị da thịt mềm mại bên trong xiết chặt lấy, ra sức cắn nuốt, hơn nữa còn nhẹ nhàng xiết, vô cùng ấm nóng và ướt át, Trần Phong cũng đã chân chính có được nàng.
Ninh Cung Như bị cắm tận căn đâm vào, trợn mắt tê dại, một loại khoái cảm kỳ dị tràn ngập toàn thân nàng, trong đầu trống rỗng không suy nghĩ được gì, chỉ có sự sung sướng tràn đầy.
Nng chỉ cảm thấy thời điểm thứ to lớn kia của Trầng Phong lấp đầy vào tiểu dâm huyệt của mình, chỉ có hơi chút đau nhức, sau đó lại cảm giác được đồ vật nóng rực kia tựa hồ muốn nung chảy từng tấc da thịt mềm mại mẫn cảm bên trong tiểu huyệt của mình.
Hơn nữa còn đang không ngừng nhảy lên giống như trái tim đang đập, mỗi lần rung động đều sẽ làm cho khoái cảm nàng tăng thêm một phần, cảm giác kia, phảng phất như bị hắn trực tiếp cắm thẳng vào trong nội tâm vậy.
Nàng không có cảm giác gì đau đớn do phá thân, chỉ càng thêm kích thích, nàng sắp độ phá Hợp Thể Kỳ, sức mạnh thân thể cũng cực kỳ cường hãn, đau đớn lần đầu phá thân căn bản không ảnh hưởng đến nàng, mà ngược lại đem đến khoái cảm mãnh liệt.
-Phu quân yêu ta, tiểu Như là của ngươi.!
Ninh Cung Như động tình như lửa, kéo đầu Trần Phong xuống chủ động dâng lên môi thơm, Trần Phong há mồm ngậm lấy hai cánh môi mềm mại của nàng.
Một bàn tay hắn cũng liên tục xoa nắn một con bạch thỏ cũng không quá lớn cũng không quá nhỏ của nàng, hắn lại rút côn thịt ra phân nửa kèm theo đó là một vết lạc hồng, rồi lại dùng sức cắm vào làm nàng ê a rên rĩ.
NInh Cung Như gần như điên cuồng hưởng thụ sự tấn công của hắn, hoa huyệt nàng hẹp nhỏ mà trơn trượt, vách thịt dâʍ mị quấn quýt lấy côn thịt hắn, như muốn rút sạch tinh hoa của hắn.
Trần Phong cũng là càng nhấp càng hăng, côn thịt hắn phình lớn cứng rắn, động tác nhanh chóng đầy mãnh liệt, tiến quân thần tốc. côn thịt lớn mạnh mẽ tiến tới, ra vào tiểu dâm huyệt xuân thủy lan tràn, vang lên thanh âm nhóp nhép dâm dục.
Da thịt va chạm, kết hợp vang lên, giống như một bản hòa âm hoan lạc. Hai người sướng giao hợp, ra sức thỏa mãn chính mình.
Ninh Cung Như càng them cồng nhiệt đón lấy, hiện tại nàng đã nhấm nháp tới cực lạc của ân ái nam nữ, tuy rằng trước kia nàng không được hưởng thụ tới, chỉ khi đã nếm thử, trình độ nghiện còn mãnh liệt hơn những nữ tử khác, thậm chí có cảm giác khiến cho nàng muốn buông tha hết thảy những gì nàng đang có, chỉ cần luôn luôn chìm đắm trong cảm giác cực lạc thế này.
Mấy nữ áp tai ngoài cửa nghe lén đều mặt đỏ tới mang tai, phía dưới cũng bắt đầu ngứa ngáy, dù chỉ nghe âm thanh bên trong chúng nữ cũng biết chuyện xảy ra êm đẹp.
-Xem ra nàng ấy đã chấp nhận phu quân, Mộng nhi ngươi đã nghe rồi chứ!
Trần Mộng Kỳ nói với chúng nữ bên cạnh, rồi nhìn Hạ Ức Mộng nở ra một nụ cười.
-Ừm, muội biết rồi, chúng ta đi thôi!
Hạ Ức Mộng gật đầu, chúng nữ không hề do dự bước chân rời đi, nếu mà còn ở lại tiếp tục nghe lén không chừng các nàng không kìm nổi mà xông vào.
Chỉ có Nhan Như Ngọc đôi mắt lóe sáng, nhẹ nhàng mở cửa rón rén đi vào, chúng nữ cũng nhìn thấy nàng bộ dáng như kẻ trộm thì âm thầm buồn cười trong lòng đã biết nàng đánh chủ ý gì , nhưng cũng không ai nói gì tiếp tục cất bước ra khỏi đại điện.
-Tiểu Như Như ngươi có đồng ý làm thê tử của ta không?
Trần Phong hai tay nâng khuôn mặt nàng lên, bốn mắt nhìn vào nhau, hắn hỏi lại một lần nữa để xác định nàng không hối hận, lúc trước nàng bị Huyền Âm khí khống chế thì không nói, nhưng hiện tại nàng tỉnh táo, hắn muốn có một xác nhận.
-Hứ, cái gì mà tiểu Như Như, nghe thật buồn nôn, ta còn hơn ngươi gần hai trăm tuổi nha.
Ninh Cung Như giả ra một bộ dáng muốn ói, nhưng vẫn gật đầu xác nhận, đồng ý làm thê tử hắn.
-Tuổi tác không quan trọng, lúc ai đó không ngoan sẽ liền bị đánh mông.
Trần Phong bộ dáng không sao cả, còn đưa ra uy hiếp.
-Có giỏi tới đây, hôm nay lão thái bà này phải làm chết tiểu tử miệng còn hôi sửa như ngươi.
Ninh Cung Như cũng bá đạo không kém, trực tiếp nắm lấy một bên ngực tròn căng, nhét ngay một nhũ hoa vào miệng Trần Phong, hai tay nàng cũng nhanh chóng ôm lấy đầu hắn mà ép sát vào một ngực mình.
Trần Phong cũng không khách khí, đã có mỹ vị đưa tận cửa mà từ chối thì quá lãng phí, hắn một tay sờ một bên ngực nàng, một tay dò xét xuống vùng rừng rậm ướt át, một ngón tay quét dọc cái khe thần thánh của Ninh Cung Như làm nàng toàn thân run rẩy khoái cảm.
Ninh Cung Như cũng hoàn toàn buông thả bản thân, bao năm qua nàng thanh tâm quả dục, một lòng truy đuổi võ đạo, nhưng nàng là một nữ nhân làm sao không có dục vọng bản thân.
Nàng cũng trả đũa lại đưa bàn tay bé nhỏ cầm lấy căn côn thịt căng cứng của Trần Phong, nhẹ nhàng vuốt ve để nó càng thêm cứng rắn, ngẩn đầu hiên ngang.
Trần Phong cũng cảm nhận được thân thể Ninh Cung Như thay đổi, càng lúc càng nóng lên, hoa huyệt cũng không ngừng chảy ra dâm thủy, hắn dùng ngón tay vét một mớ dâm thủy, đưa lên trước mặt Ninh Cung Như không khỏi cười tà ác nói.
-Sư tôn, ngươi xem đệ tử làm ngươi xuân thủy lan tràn đây.
Trần Phong nói xong rồi đưa cả ngón tay vào miệng, dâm thủy dinh dính bị hắn nhấm nuốt ngon lành, giống như mỹ vị thượng hạng nhất.
-Ngươi, tiểu ác mà này, đừng xưng hô như thế, ngươi còn!
Ninh Cung Như tuy là nói vậy, nhưng cảm giác cái xưng hô này làm cho nàng càng thêm kích thích, dâm thủy cũng tuôn thành dòng mà ra.
Nàng nhìn tình cảnh Trần Phong nuốt lấy thứ đó của nàng, trong đầu hỗn độn một mảnh, nàng chỉ nghĩ khi song tu là dùng côn thịt của hắn cắm vào tiểu huyệt của mình, nào có tình thú như vậy.
Trần Phong sau khi liếm sạch ngón tay, sau đó cười dâm đãng kéo đầu nàng qua hôn vào miệng nàng, lưỡi hắn cậy ra hai hàm răng trắng, đẩy vào miệng nàng một ngụm nước, bên trong có một loại chất lỏng , không ngờ là dâm thủy của nàng.
Ninh Cung Như trợn lên đôi mắt đẹp, nhưng vẫn không từ chối bắt đầu thưởng thức tư vị của chính mình, hai cái lưỡi như hai con linh xa hòa quyện vào nhau.
Với kỹ thuật của Trần Phong trong chốc lát Ninh Cung Như liền yêu kiều thở gấp, gò má rạng lên áng mây đỏ, hai mắt mông lung bất định, chìm đắm vào trong nụ hôn đầu đời.
Huyền Âm Khí trên người nàng cũng bị dục hỏa áp chế xuống, hiện tại nàng trở về như một người bình thường.
-Tiểu hỗn đản.. cho ta được làm nữ nhân chân chính đi.
Ninh Cung Như nhiệt tình như lửa, không thể chống đỡ nổi được dục hỏa kìm nén hơn trăm năm thủ thân như ngọc, nàng muốn một lần bị tiểu nam nhân này chiếm đoạt.
Nàng nằm ngửa xuống giường, hai mắt mê ly nhìn hắn, hai chân cong lại, tay giữ đầu gối ép lên tới ngực, mông ưỡn lên cao lộ ra cái hoa huyệt đang hé mở như mời gọi người tiến vào.
Trần Phong nhìn vào đại phương kia dục hỏa trong lòng đại thịnh, bộ dáng hiện tại của Ninh Cung Như trông cực kỳ dâm đãng, khuôn mặt nóng bỏng tràn ngập xuân sắc, dĩ nhiên đã không thể chịu nổi kích thích nữa.
-Tiểu Như nàng thật xinh đẹp.
Trần Phong hắn nằm áp lên người nàng, nhãn thần nóng bỏng nhìn chăm chú Ninh Cung Như.
-Nhân gia đã già rồi, đừng trêu ta, mau vào..!!
Ninh Cung Như bị hắn gọi thân mật như vậy, mà xấu hổ muốn chết, nàng không biết lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi, nhưng không thể chờ đợi trải nghiệm làm nữ nhân mà thúc giục.
-Trong mắt ta các nàng đều xinh đẹp!
Trần Phong lời vừa dứt, tay cầm căn côn thị đang cứng rắn nhẹ nhàng quét dọc khe suối của nàng, một tay khác thì xoa nắn âm hạch cương cứng của nàng để kích thích.
Ninh Cung Như cả người kích động run rẩy, môi mím chặt lại, nhìn vào nơi hai bộ phận tiếp xúc không chớp mắt.
-Muốn...muốn, đừng dày vò ta nữa!!...
Ninh Cung Như không chịu được, thanh âm run rẩy nói.
-Nói ra đi, sư tôn, ngươi... Muốn ta thế nào? Nhanh nói ra đi, ta đều ngươi đáp ứng ngươi.!
Trần Phong trong mắt phát ra quang vẫn tiếp tục ma sát dọc theo hoa huyệt nàng, không có ý tứ cắm vào
Thân thể nàng đang không ngừng co giật, , dâm thủy tràn lan như nước tùy thời cũng có thể không khống chế được tuôn ra thành dòng, dục hỏa ở trong người nàng càng đốt càng vượng, từ từ đốt hủy hết thảy rụt rè cùng tự tôn.
-Cho vào, ta muốn đại bảo bối của đồ đệ cắm vào bên trong ta.
Ninh Cung Như như muốn hét lên, thể xác và tinh thần toàn bộ hỏng mất, rốt cục nói ra lời ngay cả mình cũng khó có thể tin mà nói ra. cùng với, xưng hô sư đồ làm nàng cũng càng thêm kích thích.
Hai đầu gối nàng gần muốn áp sát vào ngực, cái mông tròn trịa vểnh lên thật cao, dọn ra một mảnh đất bằng phẳng để cho Trần Phong tiến vào.
Trần Phong không tiếp tục treo khẩu vị nàng, quy đầu đỉnh lấy trước cửa động, từ từ tách ra hai mép hoa huyệt tiến vào bên trong.
Hai con ngươi Ninh Cung Như nhìn trân trân vào phía dưới của mình, cái tiểu dâm huyệt nhỏ nhắn trong sạch của nàng giữ gìn hơn trăm năm, nay đang bị con côn thịt của Trần Phong từ từ nong ra.
Nàng có một cảm giác căng đầy, khoái cảm bắt đầu dồn dập xông thẳng lên đầu, hai hàm răng nàng cắn chặt, ngăn để không cho tiếng kêu đi ra.
-Ta vào nhé!
Trần Phong dừng lại động tác nhìn nàng hỏi, để cho nàng có sự chuẩn bị.
Ninh Cung Như nhẹ gật đầu, đôi mắt vẫn dán vào hạ thân mình, nàng muốn chứng kiến lần đầu của mình đã mất đi như thế nào.
Trần Phong hạ thân dùng sức hạ xuống, côn thịt hắn liền trượt theo một khe hẹp ấm áp, xuyên qua một đạo màn chắn, toàn bộ đi vào bên trong cơ thể của Ninh Cung Như, hai người chính thức hòa làm một thể.
-Đinh! Tiến độ nhiệm vụ Tiên Thiên Chi Thể 3/16.
Thoáng cái tiến vào một nơi mềm mại chặt chẽ, chỉ hơi khẽ động liền bị da thịt mềm mại bên trong xiết chặt lấy, ra sức cắn nuốt, hơn nữa còn nhẹ nhàng xiết, vô cùng ấm nóng và ướt át, Trần Phong cũng đã chân chính có được nàng.
Ninh Cung Như bị cắm tận căn đâm vào, trợn mắt tê dại, một loại khoái cảm kỳ dị tràn ngập toàn thân nàng, trong đầu trống rỗng không suy nghĩ được gì, chỉ có sự sung sướng tràn đầy.
Nng chỉ cảm thấy thời điểm thứ to lớn kia của Trầng Phong lấp đầy vào tiểu dâm huyệt của mình, chỉ có hơi chút đau nhức, sau đó lại cảm giác được đồ vật nóng rực kia tựa hồ muốn nung chảy từng tấc da thịt mềm mại mẫn cảm bên trong tiểu huyệt của mình.
Hơn nữa còn đang không ngừng nhảy lên giống như trái tim đang đập, mỗi lần rung động đều sẽ làm cho khoái cảm nàng tăng thêm một phần, cảm giác kia, phảng phất như bị hắn trực tiếp cắm thẳng vào trong nội tâm vậy.
Nàng không có cảm giác gì đau đớn do phá thân, chỉ càng thêm kích thích, nàng sắp độ phá Hợp Thể Kỳ, sức mạnh thân thể cũng cực kỳ cường hãn, đau đớn lần đầu phá thân căn bản không ảnh hưởng đến nàng, mà ngược lại đem đến khoái cảm mãnh liệt.
-Phu quân yêu ta, tiểu Như là của ngươi.!
Ninh Cung Như động tình như lửa, kéo đầu Trần Phong xuống chủ động dâng lên môi thơm, Trần Phong há mồm ngậm lấy hai cánh môi mềm mại của nàng.
Một bàn tay hắn cũng liên tục xoa nắn một con bạch thỏ cũng không quá lớn cũng không quá nhỏ của nàng, hắn lại rút côn thịt ra phân nửa kèm theo đó là một vết lạc hồng, rồi lại dùng sức cắm vào làm nàng ê a rên rĩ.
NInh Cung Như gần như điên cuồng hưởng thụ sự tấn công của hắn, hoa huyệt nàng hẹp nhỏ mà trơn trượt, vách thịt dâʍ mị quấn quýt lấy côn thịt hắn, như muốn rút sạch tinh hoa của hắn.
Trần Phong cũng là càng nhấp càng hăng, côn thịt hắn phình lớn cứng rắn, động tác nhanh chóng đầy mãnh liệt, tiến quân thần tốc. côn thịt lớn mạnh mẽ tiến tới, ra vào tiểu dâm huyệt xuân thủy lan tràn, vang lên thanh âm nhóp nhép dâm dục.
Da thịt va chạm, kết hợp vang lên, giống như một bản hòa âm hoan lạc. Hai người sướng giao hợp, ra sức thỏa mãn chính mình.
Ninh Cung Như càng them cồng nhiệt đón lấy, hiện tại nàng đã nhấm nháp tới cực lạc của ân ái nam nữ, tuy rằng trước kia nàng không được hưởng thụ tới, chỉ khi đã nếm thử, trình độ nghiện còn mãnh liệt hơn những nữ tử khác, thậm chí có cảm giác khiến cho nàng muốn buông tha hết thảy những gì nàng đang có, chỉ cần luôn luôn chìm đắm trong cảm giác cực lạc thế này.
Mấy nữ áp tai ngoài cửa nghe lén đều mặt đỏ tới mang tai, phía dưới cũng bắt đầu ngứa ngáy, dù chỉ nghe âm thanh bên trong chúng nữ cũng biết chuyện xảy ra êm đẹp.
-Xem ra nàng ấy đã chấp nhận phu quân, Mộng nhi ngươi đã nghe rồi chứ!
Trần Mộng Kỳ nói với chúng nữ bên cạnh, rồi nhìn Hạ Ức Mộng nở ra một nụ cười.
-Ừm, muội biết rồi, chúng ta đi thôi!
Hạ Ức Mộng gật đầu, chúng nữ không hề do dự bước chân rời đi, nếu mà còn ở lại tiếp tục nghe lén không chừng các nàng không kìm nổi mà xông vào.
Chỉ có Nhan Như Ngọc đôi mắt lóe sáng, nhẹ nhàng mở cửa rón rén đi vào, chúng nữ cũng nhìn thấy nàng bộ dáng như kẻ trộm thì âm thầm buồn cười trong lòng đã biết nàng đánh chủ ý gì , nhưng cũng không ai nói gì tiếp tục cất bước ra khỏi đại điện.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phong Ảnh Song Sát
- Chương 2: Khởi Đầu
- Chương 3: Thiên Nguyên Đại Lục
- Chương 4: Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết
- Chương 5: Hệ Thống Vĩnh Hằng
- Chương 6: Độ Kiếp
- Chương 7: Trọng Thương
- Chương 8: Lôi Đình Chân Hỏa
- Chương 9: Cường Giả Quyết Đấu
- Chương 10: Bị Đẩy Ngược
- Chương 11: Ly Biệt
- Chương 12: Một Đám Não Tàn
- Chương 13: Thành Chủ Nổi Giận
- Chương 14: Ly Khai Thanh Hạ Thành
- Chương 15: Tấn Thăng Nguyên Anh Kỳ
- Chương 16: Khiêu Khích
- Chương 17: Chém Giết Lâm Kiệt
- Chương 18: Trở Về
- Chương 19: Chân Tình
- Chương 20: Hạ Ức Mộng
- Chương 21: Toàn Bộ Rút Thưởng
- Chương 22: Chuyện Cũ
- Chương 23: Trả Thù
- Chương 24: Thành Thân
- Chương 25: Bước Vào Tu Chân Giới
- Chương 26: Lần Đầu Bỏ Chạy
- Chương 27: Khảo Nghiệm Thứ Nhất
- Chương 28: Trèo Lên Đỉnh Phong
- Chương 29: Gia nhập Cự Kiếm Môn
- Chương 30: Ghen Ăn Tức Ở
- Chương 31: Điểm Danh Vọng
- Chương 32: Huyên Huyên Say Rượu
- Chương 33: Cáo Trạng
- Chương 34: Không Sợ Chết
- Chương 35: Đấu Võ Mồm
- Chương 36: Thiên Nguyệt Cầm
- Chương 37: Vạn Kiếm Quy Tông
- Chương 38: Diệt Sát
- Chương 39: Cưỡng Gian Tiêu Ngọc Sương
- Chương 40: Chuyển Biến
- Chương 41: Rơi Vào Tay Giặc
- Chương 42: Tam Thê
- Chương 43: Tam Phượng Hòa Minh
- Chương 44: Vạn Thiên Kim
- Chương 45: Tìm Đến Cửa
- Chương 46: Cầu Thân
- Chương 47: Kế Hoạch
- Chương 48: Nướng Cá
- Chương 49: Vô Đề
- Chương 50: Men Rượu Mê Tình
- Chương 51: Chỉ Hân Quy Tâm
- Chương 52: Hạnh Phúc
- Chương 53: Bái Sư
- Chương 54: Lại Đến Vạn Kim Các
- Chương 55: Tam Sắc Lôi Kiếp
- Chương 56: Ý Nghĩa Của Hóa Thần
- Chương 57: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (1)
- Chương 58: Lĩnh Ngộ Chân Ý , Hóa Thần Kỳ (2)
- Chương 59: Huyễn Cảnh , Lật Đổ Vương Quyền
- Chương 60: Huyễn Cảnh, Hồng Trần Như Mộng
- Chương 61: Huyễn Cảnh, Hoa Bỉ Ngạn
- Chương 62: Đột Phá Hóa Thần
- Chương 63: Thương Long Tinh Huyết
- Chương 64: Khiêu Chiến
- Chương 65: Ứng Chiến
- Chương 66: Diệt Thế Hỏa Liên
- Chương 67: Bí Cảnh Sắp Mở
- Chương 68: Thu Phục Vạn Thiên Kim(1)
- Chương 69: Thu Phục Vạn Thiên Kim(2)
- Chương 70: Đấu Giá
- Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận
- Chương 72: Tới Tay
- Chương 73: Bí Cảnh Mở Ra
- Chương 74: Bắt Đầu Hành Trình
- Chương 75: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
- Chương 76: Hắc Ám Tà Long
- Chương 77: Cực Phẩm Tà Long
- Chương 78: Cặp Đôi Hoàn Mỹ
- Chương 79: Thực Lực Sở Diệu Y
- Chương 80: Đê Tiện Đạo Sĩ
- Chương 81: Thiên Đạo Quả Vào Tay
- Chương 82: Tiểu Bạch
- Chương 83: Ma Hoa
- Chương 84: Địa Hỏa Chi Linh
- Chương 85: Tiến Vào Linh Giới
- Chương 86: Linh Giới, Tinh Linh Tộc
- Chương 87: Xuân Sắc Bên Hồ
- Chương 88: Dã Chiến
- Chương 89: Tinh Linh Nữ Vương
- Chương 90: Sinh Mệnh Thần Thụ
- Chương 91: Mộc Tinh Linh
- Chương 92: Ôn Nhu Hương
- Chương 93: Bí Mật
- Chương 94: Trở Về Bí Cảnh.
- Chương 95: Kịch Chiến Huyền Vô Khuyết
- Chương 96: Trấn Long Bi Phát Uy
- Chương 97: Quần Hùng Hội Tụ
- Chương 98: Mở Ra
- Chương 99: Phượng Hoàng Cung
- Chương 100: Truyền Thừa
- Chương 101: Vạn Kim Thành
- Chương 102: Thành Công
- Chương 103: Toàn Diệt
- Chương 104: Chiến Nhạc Tử Phong
- Chương 105: Phong vân kích khởi
- Chương 106: Thiên Phu Sở Chỉ
- Chương 107: Định Tội
- Chương 108: Động thủ
- Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
- Chương 110: Đối Chiến Hợp Thể Kỳ (2)
- Chương 111: Vô Liêm Sỉ
- Chương 112: Thiên Kiếp
- Chương 113: Kết Thúc
- Chương 114: Nam Hải
- Chương 115: Do Dự
- Chương 116: Song Tu
- Chương 117: Nhan Như Ngọc
- Chương 118: Linh Hồ
- Chương 119: Hồ Ngọc Mị
- Chương 120: Kém Một Bước
- Chương 121: Băng Quan
- Chương 122: Quyết Định
- Chương 123: Ấm Áp
- Chương 124: Luyện hư
- Chương 125: Thân phận
- Chương 126: Rời đi
- Chương 127: Lên Thuyền
- Chương 128: Hải Tặc
- Chương 129: Một Nắm Tay Tru Diệt
- Chương 130: Cập Bến Hải Âu Đảo
- Chương 131: Không Cùng Rác Rưỡi Chấp Nhặt
- Chương 132: Phiền Phức Tự Đưa Tới Cửa.
- Chương 133: Tiểu Bạch Kiểm
- Chương 134: Chứng Thực Đan Sư
- Chương 135: Luyện Đan
- Chương 136: Cao Cấp Đan
- Chương 137: Bị Ám Sát
- Chương 138: Hoàng Gia
- Chương 139: Minh Nguyệt Lâu
- Chương 140: Cố Nhân
- Chương 141: Gặp mặt
- Chương 142: Hắc Y Nhân Thần Bí.
- Chương 143: Đấu Giá Hội.
- Chương 144: Kim Công Tử
- Chương 145: Ủy Khuất.
- Chương 146: Đánh Cướp
- Chương 147: Phối Hợp
- Chương 148: Nghịch Thiên Giả
- Chương 149: Đại chiến
- Chương 150: Lấy một địch ba
- Chương 151: Chim Sẻ Phía Sau
- Chương 152: Hợp Thể Viên Mãn
- Chương 153: Thần Cung Hiện Thế
- Chương 154: Chọc Thêm Phiền Phức
- Chương 155: Kinh Động
- Chương 156: Hí Lộng
- Chương 157: Mục Tiêu Mới
- Chương 158: Khởi Hành Trung Châu
- Chương 159: Khởi Hành Trung Châu (2)
- Chương 160: Động Thủ Giáo Huấn
- Chương 161: Lăn
- bình luận