Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 1083: Dẫn dụ hung thủ

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 1083: Dẫn dụ hung thủ
Ta không nghĩ tới Hạ Lẫm không chỉ giỏi y thuật, mà phân tích tình tiết vụ án cũng rất có khí chất.

Ta là người ngoài ngành nghe được theo sát sự việc, Lâm Phong càng là cảm thấy hắn nói đến mười phần có đạo lý.

"Chiếu lời này của ngươi nói, người chết Lương Khải Minh cùng Mã Đức Bưu cùng một thời điểm đồng thời vào ở Quán trọ Một đêm, hẳn là hai người đều không biết tình huống lẫn nhau mà vào ở, nếu không sẽ không lạ lẫm như vậy. Trái lại, nếu như biết lẫn nhau tồn tại mà lạnh lùng đối đãi, vậy liền mang ý nghĩa hai người này xuất hiện thật không đơn giản, vô cùng có khả năng không phải bình thường là khách ở trọ. Nguyên nhân trong đó còn chờ kiểm chứng."

Lâm Phong sau khi nói đến đây, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chăm chú Hạ Lẫm không chút biểu cảm, lại dẫn rất có tỉnh lược thuật mở miệng.

"Nhưng có sự việc từ lúc ta điều tra đến bây giờ đã cảm thấy rất kỳ quái."

Lâm Phong sau khi nói đến đây, ngừng lại, mang theo ý thừa nước đục thả câu.

Ta vừa nghe được khởi điểm vội vàng thúc giục hắn nói tiếp, hắn cũng không nói.

Hắn một chút nhìn Hạ Lẫm bên cạnh ta, chờ mong ánh mắt như hi vọng Hạ Lẫm đến thúc hắn nói tiếp.

Ta tại nội tâm liếc mắt, không nghĩ tới Lâm Phong thoạt nhìn là nam nhân trầm ổn, nội tâm lại khát vọng được khích lệ như vậy.

Ta không còn cách nào, bèn cọ xát khuỷu tay của Hạ Lẫm, ra hiệu hắn nói một câu.

Hạ Lẫm ngay từ đầu không có ý định nói chuyện, bị ta cọ làm khó chịu, cùng ta dịch ra một khoảng cách, sau đó hắn cất tiếng nói làm cho Lâm Phong một trận ảo não: "Kỳ quái là hai vị người chết khi còn sống đều cùng ở một phòng vọc máy vi tính, tiếp đến lại lấy điện thoại chơi đúng hay không?"

Lâm Phong nhìn Hạ Lẫm với ánh mắt kinh ngạc, Hạ Lẫm lại tiếp tục nói: "Ta cũng cảm thấy kỳ quái, thiết bị giám sát của quán tron biểu hiện hình tượng trừ hai người khác nhau bên ngoài, hành vi cử chỉ thế mà cực kỳ tương tự, đều là vào cửa chơi máy tính trước trò chuyện QQ, tựa hồ là nhìn thấy một hình ảnh, sau lại đi tắm rửa nằm sấp trên giường chơi điện thoại tiếp, nội dung không rõ, nhưng rất có sắc tình, nếu không hai người sẽ không lộ ra..."

Hạ Lẫm chưa nói xong phần sau, nhưng Lâm Phong nghe hiểu, hắn còn lộ ra ánh mắt chỉ có nam nhân mới hiểu được.

Bọn hắn là hiểu, nhưng ta không có hiểu, ta hỏi một chút, Hạ Lẫm liền trừng ta, ra hiệu bảo ta im lặng.

Đáy lòng ta ủy khuất, lại lọt vào ghét bỏ.

Chỉ có Lâm Phong nhếch mép hướng ta giải thích: "Chờ ngươi về sau có nam nhân, ngươi liền sẽ biết."

Lâm Phong nói lời không hiểu thấu, trừ chính khí được hắn biểu lộ ra bên ngoài, đáy mắt của hắn lại mang theo vài phần tà khí.

Ta giống như xem hiểu, lại giống là nhìn không hiểu, cau mày, tiếp tục nghe bọn hắn nói chuyện.

Hai người đang theo dõi căn phòng nơi người chết đã đợi ở đó nhiều lần trước khi chết, sau khi xem xét những gì đã xảy ra, thương lượng hồi lâu, bọn họ quyết định tự mình ra tay làm con mồi dẫn dụ hung thủ ra mặt.

"Dẫn dụ hung thủ ra? Ai là người đi? Dựa vào cái gì tin tưởng hắn sẽ còn xuất hiện?"

Ta nghe được quyết định của bọn họ, lập tức hỏi ra ba vấn đề, lúc này Hạ Lẫm lại rất có kiên nhẫn trả lời ta.

"Ta đi. Ta có thể nghĩ ra biện pháp này, tất nhiên nắm chắc hắn sẽ xuất hiện."

Hạ Lẫm lúc nói lời này, một mặt chắc chắn, có thể nói không có chút gì sơ hở, nhưng ta phát hiện ngón tay của hắn vô tình giấu vào bên trong tay áo trên người hắn.

Động tác này cũng không kỳ quái, kỳ quái là, ta nhớ được hắn hầu như đều sẽ giấu đan dược ở trong tay áo hoặc trong túi.

Động tác này của hắn, là muốn lấy đan dược ra hay sao?

Nhưng hắn làm như vậy là có nguyên nhân gì? Nếu như là vụ án bình thường, hắn tất nhiên sẽ không làm như thế, trừ phi hắn thật kết luận hung thủ lần này không phải người bình thường, mà là...

Trong đầu ta, không chủ ý mà đột nhiên hiện ra đêm đó, khi công nhân xây dựng Mã Đức bưu chết, trong hành lang xuất hiện âm thanh của nữ nhân.

Thanh âm kia bi thương lạnh lẽo bên trong mang theo cỗ hàn ý khiếp người, luôn cảm giác không phải người bình thường có thể phát ra được.

Lại thêm đêm đó ta giống như gặp được quỷ đả tường, làm sao cũng không thoát khỏi hành lang được...

Còn có lời nói của Tiết Phong, dưới giường có quỷ ẩn thân, Quỷ Lực không cao, lại am hiểu đánh lén.

Thương thế của Tiết Phong chính là minh chứng tốt nhất, Ngũ Huyền Thuật của hắn lợi hại như vậy mà lại bị đánh lén, Hạ Lẫm chỉ là một bác sĩ, nếu thụ thương phải làm sao đây?

Như vậy, lần này Hạ Lẫm dụ bắt hung thủ tính nguy hiểm rất cao.

Nghĩ đến khả năng này, ta lập tức ngăn cản Hạ Lẫm tự lấy mình làm mồi nhử.

"Ta không cho phép ngươi đi!"

Bỗng nhiên ta cất cao giọng nói, kém chút hù đế tiểu cảnh sát trong phòng quan sát đang theo dõi chúng ta.

Hắn một cái mông hơn phân nửa không ở trên ghế.

Ta đột nhiên hô to, làm cho sắc mặt của Hạ Lẫm và Lâm Phong đều trở nên khó coi

"Hạ Lẫm, ta không cho phép ngươi đi làm mồi nhử, bất quá ta thà rằng đợi ở trong ngục giam Điền Trà Trấn, ta tin mệnh của ta còn không đến mức bị chết già trong tù đơn giản như vậy."

Dù cho ta mỗi lần đều biểu hiện ra vẻ không quan tâm đến Hạ Lẫm, nhưng đáy lòng ta vẫn là đối với hắn là tận cùng quan tâm.

Dù là trong lòng của hắn không có ta.

Nhưng ta không thể để hắn có chuyện.

Hạ Lẫm dường như nhìn ra trong lòng ta lo lắng, cũng đã rõ ý ta nên từ trong lời nói của hắn nghe ra điều gì đó.

Hắn bỗng nhiên dùng ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào mắt của ta, ra hiệu cho ta không cần lo lắng.

"Ta không sao, ta còn không đến mức đối phó không được vật kia."

Dù cho Hạ Lẫm nói như vậy, ta vẫn là rất lo cho hắn, cùng hắn nói rất lâu, cuối cùng là để Lâm Phong nhìn không được.

Lâm Phong quyết định tự hắn ra trận, dụ bắt hung thủ.

Trước khi dụ bắt hung thủ, Hạ Lẫm sai người thực hiện một kỹ thuật trang điểm cực cao cho Lâm Phong, hóa thành một người cực kỳ giống Lương Khải Minh, thừa dịp ban đêm giả vờ đến ở trọ tại lầu bốn của Quán trọ Một đêm, nơi vụ án xảy ra.

Vì mê hoặc 'Hung thủ', chúng ta cùng cảnh sát còn cố ý cho quét dọn gian phòng nơi vụ án phát sinh, khôi phục thành dáng vẻ tươi mát trước kia.

Nhưng ngoài dự liệu, ta, Hạ Lẫm, Lâm Phong cùng viên trinh sát hình sự ẩn nấp hai đêm tại nơi vụ án xảy ra, cũng không gặp được người gọi là hung thủ, lòng tin sụt giảm nghiêm trọng.

Chúng ta dường như muốn từ bỏ vào đêm thứ ba muộn, vừa lúc là đêm mưa.

Ngoài cửa sổ sấm chớp không ngừng, mưa rào xối xả, có cảm giác nguy hiểm ập đến.

Chúng ta ẩn núp trong phòng đến lúc mười một giờ rưỡi đêm, lúc chuẩn bị từ bỏ, cửa sổ đóng chặt sát đất bỗng nhiên bị gió phá mở.

Âm hàn khí tức liên tục không ngừng ùa vào trong phòng, mang theo gió thổi báo giông bão sắp đến, thổi lên một cỗ lạnh lẽo hàn khí.

Ta núp ở trong ngăn tủ, phát hiện Lâm Phong nằm lỳ ở trên giường chơi điện thoại di động, bỗng dần dần có dáng vẻ mềm yếu.

Lâm Phong nguyên bản giả vờ giả vịt chơi điện thoại, thân thể là căng cứng, hiện tại bỗng nhiên cỗ âm phong kia thổi vào, xuất hiện tư thế ngủ gục, điện thoại bỗng nhiên từ trong tay của hắn trượt rơi xuống mặt đất.

Mà áo ngủ kiểu nam trên người Lâm Phong lại bị hắn đưa tay cởi xuống dưới, tự bản thân hắn cởi xuống.

Cho đến khi thân trên của hắn trần trụi...

Ta nhìn thấy trên lưng Lâm Phong loáng thoáng có một nữ nhân tóc dài, váy áo ngủ màu trắng viền ren, phơi bày đùi gợi cảm xinh đẹp cưỡi trên lưng Lâm Phong, từng chút từng chút cởi lấy quần ngủ của hắn...

Con ngươi của ta bỗng nhiên phóng đại, nhất là khi nhìn đến nữ nhân kia cưỡi Lâm Phong, nữ nhân bỗng nhiên quay đầu hướng ta lộ ra một nửa cổ trống không ngay mặt sau của ả.

Ta bị dọa đến kém chút thét lên thành tiếng.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận