Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 611: Kiếm Thiên Vũ

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 611: Kiếm Thiên Vũ
Tôi nhanh chóng lui về sau mấy bước, phát hiện ra Hạ Doanh đã ở đằng sau tôi

Trong bóng tối, cô ta cầm một thanh bảo kiếm, tản mát ra vừa nhu hòa lại sắc bén

Tôi liền nhận ra, đây là kiếm Thiên Vũ, là Hạ gia gia truyền chi bảo. Nghe nói thời điểm Hạ gia mới thành lập, có một đích nữ vô cùng lợi hại, nàng chính là dùng thanh kiếm này, sáng lập nên Hạ Gia huy hoàng.

Bởi vì thanh kiếm này quá mức trân quý, cho nên vẫn luôn được bảo tồn trong bảo tàng các củaHạ Gia, không người nào dám tùy ý sử dụng. đại trưởng lão đã từng nói đùa vỡi tôilại, chờ tu vi của tôi tiến bộ, chân chính làm đích nữ của Hạ Gia, tôi mới có tư cách sử dụng thanh bảo kiếm này.

Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, tôi còn chưa dám dùng thanh kiếm này thì Hạ Doanh tên giả mạo kia đã dám dùng.

Trong lòng tôi càng thêm giận dữ, giọng lạnh lùng nói: "Hạ Doanh ngươi thật to gan, đây là muốn làm phản sao?"

"Ngươi cứ việc nói?" Hạ Doanh đâu còn dáng vẻ dịu dàng thường ngày mà một mặt sát khí, "An Tố cô có biết tôi có bao nhiêu căm thù với cô?"

Hạ Doanh từng bước tới gần tôi, linh lực bên người càng thêm tăng vọt, chĩa Kiếm Thiên Vũ lên cổ tôi

Cho tới bây giờ tôi vẫn che giấu linh lực của mình, không có bất kỳ chống cự nào trơ mắt nhìn kiếm thiên vũ cứa vào da thịt mình, máu tươi máu tươi nhuộm đỏ lưỡi kiếm, tôi vẫn bất động.

"Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì, từ lúc cô sinh ra đã tốt hơn ta, cô liền có được mọi thứ ta mong muốn!" Hạ Doanh tức giận hai con mắt đỏ lên, trong lúc nói chuyện lại làm cho lưỡi kiếm càng cứa sâu vào da thịt tôi hơn, máu tươi chảy ra càng nhiều hơn

Tôi chỉ lạnh lùng nói: "Ta vốn có hết tất cả? nhưng những thứ này căn bản không phải ta muốn, nếu như có thể, ta tất cả đều sẽ cho cô."

Những lời tôi nói đều là thật lòng, nhưng Hạ Doanh không nghe lọt tai câu nào

" Bớt ở bên cạnh ta nói hươu nói vượn đi!"Hạ Doanh hét lớn một tiếng, theo động tác của cô ta, động mạch chủ trên cổ tôi bị cắt đứtt, máu tươi chảy ròng, " ta thật đặc biệt hận cô, cô biết không! nguyền rủa Cái gì, chi chính cái gì, ta căn bản không quan tâm những chuyện này! Ta chỉ cần ngươi đau đến chết đi đi sống lại!"

Những lời tê tâm liệt phế này của Hạ Doanh tôi căn bản cũng chả để tâm nhiều, chỉ đang tính toán tình huống bên ngoài

Sau khi thừa kế tu vi của Đại trưởng lão, năng lực xem bói của tôi tiến bộ vượt bậc, tôi chỉ cần một chút liền có thể tính toán được tình huống của đám người Tiết Phong bên kia

Tôi đoán không sai, Hạ Doanh tới đối phó tôi, đám người hạ gia chi thứ đối phó với đám người Tiết Phong

Tiết Phong bọn hắn có mấy người, nhưng chúng tôi hiển nhiên đã có chuẩn bị. trước khi đến Hạ gia, tôi đã sớm để Hạ Lẫm cùng Tiết Phong an bài tốt, Tiết Phong từ Tiết Gia tìm người trợ giúp, Hạ Lẫm cũng an bài tốt một số người có tu vi ở Hạ Gia, nấp trong bóng tối, tùy thời cơ hành động

Bởi vậy người chi thứ đối với đám người Tiết Phong hạ thủ cũng đừng mong chiếm thế thượng phong

Tôi bấm ngón tay tính toán, quả nhiên Tiết Phong bọn hắn đã giải quyết xong đám người chi thứ, bất quá Hạ Doanh bên này tin tức phong bế, cho nên mới không biết thôi.

Trong lúc tôi bấm đốt tay tính toán, Hạ Doanh tiếp tục ngưng tụ linh lực vào mũi kiếm

"An Tố, ngươi không phải tự phụ mình năng lực tu luyện thiên phú? Được, ta liền phế kinh mạch của ngươi, xem ngươi có gì tốt!"

Hạ Doanh hét lớn một tiếng, lại đột nhiên rút kiếm ra hướng chân tay tôi đâm tới

Quả nhiên, Hạ Doanh nói sẽ không giết tôi, nhưng cũng không có ý định bỏ qua cho tôi, muốn mượn cơ hội này để hành hạ tôi

Nhưng tôi đời nào để cho cô ta toại nguyện

Trong lúc Hạ Doanh tới gần, tôi bỗng ngẩng đầu lên, khóe miệng vẽ lên một nụ cười băng lãnh

"Phế kinh mạch của ta? Phải hỏi xem ngươi có bản lĩnh này hay không."

Dứt lời, tôi căn bản không để ý đến biểu cảm ngây người vì quá kinh ngạc của Hạ Doanh, đem toàn bộ linh lực che giấu trước đó bộc phát

Hạ Doanh hoàn toàn không nghĩ tới, tôi đột nhiên cường đại như vậy, lập tức hoảng, tranh thủ thời gian giơ kiếm lên phòng thủ

Không thể không nói, thanh bảo kiếm trong tay Hạ Doanh đích thị là Thần khí lợi hại, linh lực của tôi cao hơn Hạ Doanh nhiều lần, nhưng thanh kiếm trên tay Hạ Doanh có thể cản được linh lực của tôi.

"Cô….cô không bị trọng thương?" Hạ Doanh cả người đếu chấn kinh, rốt cục cũng phản ứng lại, sắc mặt trắng bệch, "Mà lại linh lực của cô.. Làm sao có thể trở nên lợi hại như vậy!"

Tôi căn bản không trả lời câu hỏi của cô ta, chỉ đem linh lực lần nữa đánh về phía cô ta!

Hạ Doanh bị dọa cho sợ, tranh thủ thời gian muốn né tránh, nhưng cô ta làm sao có thể tránh được tôi, nhưng cô ta cũng biết được sự lợi hại của thanh bảo kiếm, lần nữa giơ thanh kiếm yểm hộ trước mặt

Thế nhưng cùng là một chiêu thức trước, tôi làm sao có thể cho cô ta tránh được đến lần thứ 2

Tôi trực tiếp khom người xuống, trượt trên mặt đất, đánh thẳng linh lực từ dưới lên người Hạ Doanh

Hạ Doanh hoảng lập tức muốn đem bảo kiếm ngăn cản phía dưới cơ thể, nhưng tốc độc của cô ta so sao kịp với tôi, chưa kịp phản ứng đã bị linh lực của tôi đánh tới

"A!" Hạ Doanh phát ra một tiếng thét tê tâm liệt phế chói tai, toàn bộ đùi bị linh lực của tôi xuyên qua, cơ thể nghiêng 1 cái, cả người máu me đầm đìa ngã xuống đất, kiếm trong tay chống đỡ không nổi rơi xuống mặt đất

Hạ Doanh mặc dù bị trọng thương, nhưng cô ta cũng biết Kiếm Thiên Vũ bây giờ chính là ngọn cỏ cứu mạng mình, nên cố nén đau đớn, giãy dụa bổ nhào qua muốn cầm được bảo kiếm

Thế nhưng là phản ứng của tôi nhanh hơn một bước

Xoay người một cái đã vọt lên nắm chắc kiếm Thiên Vũ trong tay

"An Tố! Không cho cô cướp đồ vật của ta!" Hạ Doanh tê tâm liệt phế gọi.

"cướp đồ vật của cô?" Tôi cười lạnh, không chút do dự đem linh lực của mình bức vào thanh bảo kiếm, Kiếm Thiên Vũ nháy mắt phát ra ánh hào quang chói sáng, chiếu sáng cả căn phòng tăm tối, "Ngươi thấy rõ ràng, đây rốt cuộc là đồ vật của ai!"

Dứt lời, tôi không chút lưu tình đem kiếm kề ngang cố Hạ Doanh

Kiếm Thiên Vũ còn chưa chạm vào da Hạ Doanh nhưng kiếm khí bén nhọn, đã vạch trên cổ cô ta một vết thương cực lớn

Hạ Doanh sắc mặt trắng bệch, toàn thân đều không ngừng run rẩy,sợ hãi nhìn tôi

Đột nhiên, cô ta dường như nhìn thấy vật gì sau lưng tôi, sợ hãi trên mặt nhanh chóng biến mất, khóe miệng cong lên một tia đắc ý

Tôi liền cảm giác có gì đó không đúng, vừa định quay người liền cảm thấy một cỗ linh lực phía sau đang tiến gần
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận