Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 625: Là tôi làm liên lụy đến em

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 625: Là tôi làm liên lụy đến em
Tôi chợt hoảng hốt.

Công chúa Cao Lệ căn bản không biết linh hồn Tiết Xán đang rất yếu ớt nên lúc động thủ cũng không biết nặng nhẹ, tôi rất sợ hãi, nàng chẳng quá chỉ muốn uy hiếp tôi, nhưng lại vô tình để cho vi hồn của Tiết Xán chao đảo.

Nghĩ đến đây, tôi cũng không đành lòng nắm chặt Ninh Uyển Uyển trong tay, lập tức thỏa hiệp: "Công chúa! Cô thả Tiết Xán ra, tôi cũng sẽ trả lại Ninh Uyển Uyển cho cô!"

Công chúa Cao Lệ bản chất đơn thuần, hơn nữa ở những lần tiếp xúc trước đây của chúng tôi, nàng hiểu rõ tôi không phải là người nói không giữ lời, cho nên chỉ cúi đầu nói: "Được, ta hiểu rồi, ngươi mau buông nàng ta ra, ta cũng sẽ buông Tiết Xán ra. Hai chúng ta thả tay cùng một lúc."

Ninh Uyển Uyển nghe xong những lời này, trong lòng đột nhiên có chút gấp, quát Công chúa Cao Lệ: "Cô không cần thả Tiết Xán ra! An Tố quá lo lắng cho Tiết Xán! Cô hoàn toàn có thể khống chế Tiết Xán, để An Tố thả ta ra. "

Tôi không khỏi kinh ngạc liếc nhìn Ninh Uyển Uyển.

Phải nói, tôi vẫn đánh giá thấp mức độ tham lam của Ninh Uyển Uyển, nhìn thấy công chúa Cao Lệ chèn ép Tiết Xán, vậy mà lòng tham lam như không đáy, không chỉ muốn bảo vệ mình chu toàn còn muốn đem cả Tiết Xán đi.

Cao Lệ công chúa hiển nhiên sửng sốt, có chút ngạc nhiên liếc nhìn Ninh Uyển Uyển, hình như đang nghĩ Ninh Uyển Uyển trong trí nhớ của nàng không nên là người có thể nói những lời như vậy.

Nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại, nhanh chóng nói: "Không, bây giờ điều quan trọng nhất là bảo vệ sự an toàn của ngươi."

Ninh Uyển Uyển định mở miệng muốn nói gì đó, nhưng rốt cuộc cũng không đoán ra được tâm tư Cao Lệ công chúa, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi không nói nữa.

Cao Lệ công chúa không thèm để ý tới nàng ta nữa, chỉ trừng mắt nhìn tôi một cái, nói: "An Tố, còn không thả người"

Tôi tin tưởng vào tính cách của Công chúa Cao Lệ, chậm rãi nói: "Được rồi, chúng ta cùng nhau buông tay. Một, hai, ba, buông ra!"

Lời nói vừa dứt, hất Ninh Uyển Uyển ra, đồng thời công chúa cũng tin vào lời nói của mình, lập tức buông Tiết Xán trong tay ra.

Đột nhiên, tôi không thể quan tâm nhiều như vậy, mà lập tức xông tới, ôm chặt Tiết Xán

Mặc dù trước đó đây là tình huống nguy hiểm, nhưng Tiết Xán từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh.

Nửa còn lại, Cao Lệ công chúa cũng ôm Ninh Uyển Uyển vào lòng.

“Ngươi… ngươi không sao chứ?” Thời điểm Cao Lệ công chúa nhìn thấy Ninh Uyển Uyển, trên mặt thoáng qua một tia ửng hồng, nhưng hơn cả nàng vẫn lo lắng nhìn Ninh Uyển Uyển.

Ngược lại, Ninh Uyển Uyển chỉ hơi nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia chán ghét.

Tôi biết quá rõ tính cách của Ninh Uyển Uyển, tôi biết trong lòng cô ấy hẳn là đề phòng và chán ghét một người phụ nữ xa lạ đột nhiên xuất hiện như vậy, nhưng vết thương của cô ấy bây giờ quá nghiêm trọng, cả quỷ khí của cô ấy cũng đã đều bị tôi phong ấn. Hiền giờ người duy nhất mà cô ta có thể bám vào là Công chúa Cao Lệ.

Ước chừng Ninh Uyển Uyển cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng sắc mặt vẫn trầm xuống, trầm giọng nói: "Thật sự cảm ơn cô, cô coa thể đưa ta ra khỏi đây được không?"

Công chúa Cao Lệ không nghi ngờ gì về thân phận của Ninh Uyển Uyển, tuy rằng trong mắt hiện lên vẻ thất vọng vì thái độ có phần xa lánh của nàng, nhưng cũng vội vàng gật đầu nói: "Được rồi, đi thôi."

Nhìn Ninh Uyển Uyển rời đi, tôi thật sự muốn đuổi theo ngay lập tức, dù sao thì Ninh Uyển Uyển cũng là đàn bà quỷ quyệt, tôi để cô ấy đi lần này, không biết bao giờ mới có thể bắt được cô ta.(truyện dịch bởi Hoàng Ngọc Quỳnh)

Nhưng lúc này hơi hồn trên người Tiết Xán lơ lửng không cố định, căn bản tôi không thể rời đi, đành phải cắn răng, lập tức ngưng tụ hồn phách Tiết Xán.

Dù sao cơ hội giết Ninh Uyển Uyển còn nhiều nhưng nếu vi hồn của Tiết Xán có vấn đề gì thì thật sự sẽ tiêu đời.

Nghĩ đến đây, tôi cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ nhanh chóng truyền quỷ khí cho anh ấy, cuối cùng vi hồn của anh cũnh từ từ ổn định.

Cho dù đã xảy ra chuyện nguy hiểm, nhưng Tiết Xán từ đầu đến cuối vẫn giữ bình tĩnh, ở trong lồng ngực, anh ấy ngẩng đầu nhìn tôi từ trên xuống dưới, giống như là đang dò xét xem tôi có bị thương ở đâu không.

“Tiết Xán, anh không sao chứ?” Tôi lo lắng ôm anh.

Tiết Xán lắc đầu, dừng một chút, sau đó đột nhiên nói: "An Tố, thực xin lỗi."

Tôi tưởng anh ấy đang xin lỗi về việc để cho Ninh Uyển Uyển có thể chạy thoát, vội lắc đầu: "Không sao, dù sao sau này chúng ta cũng vẫn có cơ hội bắt lại Ninh Uyển Uyển."

Tiết Xán đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt to trong veo chạm vào ánh mắt của tôi, ánh mắt lạnh lùng nhưng có gì đó xa lạ với tôi, "Anh không xin lỗi vì cô ấy rời đi. Anh thật ra chỉ đang cảm thấy mình đã trở thành gánh nặng cho em."

Tôi sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Sao anh lại nói như vậy? Anh chẳng qua là hiện tại hồn phách chưa đủ ổn định."

“Nhưng quả thực là do anh mà em bị người khác khống chế.” Tiết Xán mở mắt ra, nhẹ giọng nói, trong giọng điệu không có chút cảm xúc nào, nhưng tôi biết tính cách của anh, trong lòng tôi lúc này hẳn đang rất khó chịu.

Đúng vậy, anh ấy từng là người bảo vệ tôi, nhưng giờ anh ấy đã trở thành người cần tôi bảo vệ, anh ấy không thể chịu đựng được là chuyện bình thường.

Tôi muốn an ủi Tiết Xán, nhưng cảm thấy lúc này không cần thiết phải nói thêm gì nữa, đành phải nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai gầy của anh ấy.

Đúng lúc này, từ xa đột nhiên có tiếng la lo lắng, tôi vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tiết Phong cùng Hạ Lẫm đang vội vàng chạy về phía tôi.

“Hai người không sao chứ?” Tiết Phong đi tới trước mặt chúng tôi liền phóng túng hỏi.

Hạ Lẫm không nói gì, nhưng một tia lo lắng thoáng qua trong mắt, sau khi xác định tôi hoàn toàn không sao, mới nói: "Chị sao rồi?"

Tôi chỉ đơn giản giải thích những gì đã xảy ra vừa rồi.

"Chết tiệt! Hóa ra là Cao Lệ công chúa." Nghe nói Cao Lệ công chúa đưa Ninh Uyển Uyển đi, Tiết Phong không khỏi cảm thán, "Vậy em có nghĩ là công chúa Cao Lệ có biết được thân phận thực sự của Ninh Uyển Uyển không?”

“Em không biết.” tôi nói. Nhưng với sự thông minh của Ninh Uyển Uyển, chỉ cô ấy sẽ nói là do đã uống thuốc quên của Ninh gia nên không còn nhớ đã xảy ra chuyện gì chín trăm năm trước. Dù sao thì chuyện linh hồn xuyên không về quá khứ cũng quá hoang đường, Cao Lệ công chúa chắc chắn không thể nghĩ tới cấp độ này.(truyện dịch bởi Hoàng Ngọc Quỳnh)

Sự tồn tại của công chúa Cao Lệ lúc này hoàn toàn không phải là vấn đề, việc cấp bách nhất chính là tìm cách ngưng tụ lại hồn phách của Tiết Xán.

Tôi trầm mặc nhìn Tiết Xán, phải nói là cơ thể anh ấy càng ngày càng yếu, điều khiến tôi lo lắng hơn cả không phải là vấn đề thể chất của Tiết Xán, mà là tâm lý của anh ấy. Tôi biết lòng tự trọng của Tiết Xán quá lớn. Anh ấy chắc chắn sẽ không thể chấp nhận được tình trạng yếu ớt hiện tại của mình, còn cần chúng tôi bảo vệ anh ấy, thậm chí cảm thấy trở thành gánh nặng cho chúng tôi.

“Những chuyện này tạm thời bỏ qua đi” Tôi vuốt vuốt mi tâm nói: “Chúng ta vẫn nên nhanh chóng tìm Thần khí tiếp theo.”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận