Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 1091 - 1095

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 1091 - 1095
Edit by Như oanh

Ba Chúng tôi cùng lên xe đến hộp đêm gặp Nghiêm Kỳ.

Khi gặp mặt , Tiết phong miễn cưỡng điều tra chân tướng từ miệng tên Nghiêm Kỳ kia, tất nhiên hắn ta chối bay chối biến. Bảo mình là con của ohus ông trong vùng làm sao có thể làm ra loại chuyện này.

Sau khi Hạ Lẫm lên tiếng nói về tất cả những thứu đã điều ra được. Thuận thế đe doạ: “Nếu như còn dám chối cãi không thừa nhận thì người tiếp theo bị oán quỷ kia tìm tới báo thù chính là anh “ , Hl đe doa mục đích tìm ra người thứ 4 trong 4 hung thủ đã hại Đồng Ngữ.

Ngay lúc này Hạ Lẫm nhận được cuộc gọi từ Lâm Phong nói điều tra ra được một chút manh mối mới bảo chúng tôi tới ngay.

Hạ Lẫm trầm giọng :”Đoá Nhã đi cùng tôi đến chỗ LP , còn Tiết Phong anh ở lại xem tình hình Nghiêm Kỳ kia , tôi lo lắng nữ quỷ sẽ tìm tới báo thù sẽ đứt đoạn manh mối mà chúng ta tìm được .”

Vừa định rời khỏi hộp đêm, Tiết Phong đột nhiên ngăn tôi lại.

"Giữ lại lá bùa cứu mạng, xé nát nếu có nguy hiểm, ta sẽ tới càng sớm càng tốt."

Không hiểu sao Tiết Phong lại gọi một mình tôi, thậm chí anh ta còn đưa cho tôi một hình tam giác màu vàng tươi có đính lá bùa ở nơi mà Hạ Lẫm không thấy.

Nhưng ta cũng không nghĩ nhiều, cảm tạ Tiết Phong cảm tạ.

Chỉ là ánh mắt Tiết Phong rất kỳ quái, cho ta cảm giác ta chính là bảo bối quý hiếm của anh ta.

"Linh lực của cô lúc có lúc không, cũng không đủ để bảo vệ chính mình. Đi theo Hạ Lẫm , đừng lạc. Ta sẽ lo lắng."

Đôi mắt Tiết Phong rất dịu dàng khi nhìn tôi, thậm chí khiến tôi cảm thấy thần sắc của anh ấy như đang đắm chìm.

Tôi bị ánh mắt của anh ta làm cho bối rối, nhưng đó không phải là cảm giác như Hạ Lẫm mang lại.

Đối mặt Tiết Phong , ta cự tuyệt, cảm giác được anh ta ánh mắt không đúng, tựa như ...

Giống như mỗi lần nhìn đến Hạ Lẫm , đều có cảm giác ngọt ngào, sống vì anh, chết vì anh.

Ý nghĩ này chợt hiện lên trong đầu, ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tiết Phong ôn nhu khuôn mặt, lập tức lảo đảo khoảng cách với anh .

"Cảm ơn tấm bùa cứu mạng của anh, nhưng tôi tin rằng Hạ Lẫm sẽ bảo vệ tôi ngay cả khi không có anh ấy."

Những lời nói xa lạ mà tôi buột miệng nói ra đã chia cắt mối quan hệ thân tình mà tôi và Tiết Phong cuối cùng đã gây dựng nên.

Edit by Như oanh

Tôi cầm lá bùa cứu mạng mà anh ấy tặng, siết chặt và nới lỏng, cuối cùng trả lại cho anh ấy.

Lúc tôi xoay người rời khỏi, tôi không để ý rằng ánh mắt Tiết Phong dần dần lộ ra tâm tình cô đơn khi nhìn tôi.

Lá bùa cứu mạng tôi đưa cho anh ấy đã rơi trên mặt đất mà không hề hay biết.

Ngồi trên Land Rover của HL và , dọc đường chúng tôi không nói nên lời.

Hạ Lẫm còn không có hỏi tôi chuyện tôi bị TP gọi đi, điều này không nghi ngờ gì nữa, khiến tôi cảm thấy mình không có chỗ trong lòng anh ấy.

Đầu óc tôi bỗng trở nên hỗn loạn, không biết lời nói và việc làm của Tiết Phong đã làm tâm tôi rối loạn, hay sự thờ ơ của HL khiến trái tim tôi lạnh lẽo.

Tôi nhìn dòng xe cộ tấp nập và những quầy hàng lụp xụp ngoài cửa sổ, bỗng nhiên một lọ nước hoa ô tô được ném vào ghế lái.

"đây là?"

Đột nhiên ném một lọ nước hoa, không hiểu Hạ Lẫm , đối với mình làm cái gì?

Để xịt nước hoa lên ô tô hoặc ...

"Xịt vào, bẩn."

Hạ Lẫm lời ít mà ý nhiều ba chữ, ta đầu tiên là sững sờ, lập tức cảm thấy anh ta đây là tại biến tướng nói ta bẩn.

Ta ủy khuất nhìn chằm chằm trong tay nước hoa bình, nửa ngày không có phản ứng.

Cho đến khi nghe thấy Hạ Lẫm lại mở miệng: "Lần sau đừng chỉ ở chung phòng với nam nhân."

Giọng điệu khó xử không tự nhiên, tính tình ghen tuông, nhưng mùi giấm, ngay cả mùi bình tĩnh trong không khí cũng trở nên chua xót.

Anh ta nói xong, cảm thấy được trong lời nói còn chưa đủ biểu đạt tuyệt đối, cao ngạo bổ sung: "Tiết Phong cũng không được ."

Khi nói đến Tiết Phong, tôi và Hạ Lẫm đang nói chuyện không khỏi sững sờ.

Tôi sững sờ vì trong lời nói của anh ta có gì đó không đúng, như anh ta đang nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt đen láy nhìn tôi thật sâu, không biết đang nghĩ gì.

Tôi bối rối nhìn anh ta, không ngừng tự hỏi ý nghĩa trong lời nói của anh ta, sau khi dường như đã hiểu ra, tôi cầm lọ nước hoa lên xịt lên người, sau đó lại nhìn về phía Hạ Lẫm .

Thật kỳ lạ, tôi phát hiện mang tai Hạ Lẫm bỗng đỏ ửng, hồng nhuận, mềm mại dễ thương vô cùng.

"Rung động sao ~"

Ta không hiểu thấu muốn cười, sau đó rất không có suy nghĩ cười.

Trở nên dị thường mẫn cảm Hạ Lẫm nghe được tiếng cười của ta, không được tự nhiên: "An tĩnh chút, sắp tới nơi!"

Để xoa dịu tâm trạng khó xử của mình, Hạ Lẫm giả bộ nghiêm nghị và kiêu ngạo, nghiêm túc đỗ xe ở lối vào bệnh viện.

Lâm Phong ngay sau khi xuất viện đã đợi ở cổng bệnh viện.

Xe vừa dừng lại nhìn thấy Lâm Phong, ta ấn cửa sổ chào hỏi đi tới.

LP nói cho chúng tôi biết hung thủ còn lại là Mã Chí Vỹ hiện bị nhốt tù chung thân.

"Mã Chí Vĩ? Tù chung thân, chẳng trách chúng ta không tìm được hắn."

HL nheo mắt trầm ngâm. HL không nói, Ta cũng đành im lặng theo.

....

Edit by Như oanh

Từ bãi xe đi vào trong cục cảnh sát gặp cục trưởng, Lúc đó Tiết Phong cũng đã mang tên Nghiêm Vỹ từ hộp đêm đến .

Nói về cục trưởng, hiển nhiên ông ta không tin lời chúng tôi rằng quỷ nữ trở về báo thù.

Ông ta coi tất cả chúng tôi như đều bị hoang tưởng vẽ chuyện , nhìn chúng tôi cảnh cáo Lâm Phong đừng quên vụ án xác chết.

“Lâm Phong, ưu tiên hàng đầu bây giờ là điều tra vụ án tử thi. Tâm trạng ngươi không tốt , chậm trễ tiến độ. Sau đó quay đầu nhìn chằm chằm HL, sắc mặt sẽ không thay đổi nói, lại cảnh cáo Hạ Lẫm liên tục, "Thời gian bốn ngày đã hứa với ta là ngày mai. Ta hy vọng ngươi có thể cho ta một lời giải thích hợp lý về vụ án tử thi. Đến lúc đó, nếu không có kết quả điều tra, ngươi thậm chí dù là người đứng đầu Hạ gia trong tam đại gia tộc, Đoá Nhã tiểu thư cũng sẽ vào tù với tư cách là nghi phạm đầu tiên. "

Hiện tại, tôi là người bị nghi ngờ giết người nhiều nhất.

Lúc đó, vết thương và máu me khắp tôi, cùng với cái cưa trên tay, vũ khí tấn công và giám định dấu vân tay đều vào tôi, nên nếu không có Hạ Lẫm , tôi khó ra khỏi ngục. một cách dễ dàng.

Bây giờ nghe nói trong lòng theo bản năng hồi hộp, sau đó theo thói quen nhìn về phía Hạ Lẫm , mặt không đổi sắc.

Lần nào Hạ Lẫm cũng làm ngơ với tôi, nhưng lần này anh ấy lại nhìn tôi thật dịu dàng, ra hiệu cho tôi bình tĩnh.

"Vụ án phân mảnh xác chết sớm muộn gì cũng sẽ được làm sáng tỏ, và tiền đề của cuộc điều tra là kẻ sát nhân trong vụ án phân mảnh tử thi mới là nghi phạm thực sự."

Lời nói của Hạ Lẫm đã liên kết vụ án tử thi và vụ án làm nhục nữ nhân lại với nhau, và cả hai đều không thể thiếu.

Sau khi Hạ Lẫm và Tiết Phong liên tục dùng khẩu khí chua ngoa ép bức , cục trưởng kia đành phải đem Nghiêm kỳ vào nhà giam.

Edit by Như oanh

Kỳ thật ta cho rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, ta đưa Nghiêm Kỳ cải trang, đổi Mệnh Bàn trên người của hắn bằng một tấm bùa hộ mệnh, có thể làm tê liệt hiệu ứng nhận thức của ma nữ, đề phòng ban đêm hắn sẽ không. bị giết đột ngột hoặc rời rạc.

Sau một ngày bận rộn, chẳng mấy chốc, tôi bước vào thế giới của đêm.

HL và TP thay Mã Chí Vĩ và Nghiêm Kỳ muốn vào nhà giam tạm trú ẩn nấp, trong khi Nghiêm Kỳ được một vài cảnh sát ăn mặc như tù nhân bảo vệ trong một nhà tù nhỏ gần họ.

Sở dĩ Nghiêm Kỳ bị quản thúc trong một căn phòng nhỏ gần nhà giam là theo yêu cầu của TP, yêu cầu Nghiêm Kỳ phải chứng kiến ​​ma quỷ, đồng thời cũng lấy tay lau nước mắt cho con bò để chuẩn bị chứng kiến. Nguyên Đồng Ngữ làm sao lại tìm hắn báo thù?

Họ đang ngồi tù chờ ma nữ đến, nhưng tôi buộc phải ở trong phòng trọ vì linh lực không ổn định và không được phép đi đâu.

Tôi đang ngồi trong phòng khách thuê phòng không yên, nhìn chằm chằm cây long não đung đưa trong gió lạnh ngoài cửa sổ, đoán xem Hạ Lẫm hiện đang trải qua chuyện gì.

Càng đoán càng cảm thấy tối nay không dễ dàng bắt được ma nữ như vậy.

Cho đến khi ôm mi lo lắng đến hai giờ sáng, sắc mặt mới sảng khoái rửa sạch bằng nước lạnh cả chục lần.

Tiếng nói của Tiết Phong vang lên .

"Đoá Nhã, chúng ta đã trở lại."

Cửa phòng cho thuê được mở ra, giọng nói mệt mỏi của TP nhàn nhã từ ngoài cửa truyền đến.

Tôi vừa quay đầu lại thì thấy Hạ Lẫm và Tiết Phong vừa đi đến phòng khách vừa tẩy trang, vẻ mặt bực bội.

Nhìn dáng vẻ uể oải của họ, tôi chợt đoán rằng cái kết đêm nay không mấy lạc quan.

"Sao, ngươi không gặp ma nữ, hay là cảnh sát hối hận đuổi ngươi đi?"

Tôi theo bản năng chỉ nghĩ đến hai khả năng này, bởi vì ban ngày, nhìn mức độ hợp tác giữa cục trưởng và các cảnh sát, rõ ràng chẳng qua là lãnh đạm.

Nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới khả năng lại từ trong miệng Hạ Lẫm .

"Kế hoạch đột ngột thay đổi. Cảnh sát đã không đuổi chúng tôi đi nửa đường. Thay vào đó, Mã Chí Vĩ, người được cho là an toàn, bị phanh thây."

Edit by Như oanh

"Tại sao có thể như vậy a? Mã Chí Vĩ bị phanh thây rồi? Kế hoạch của chúng ta chẳng phải bị ngăn cản, kia Nghiêm Kỳ đâu? Hắn thế nào rồi?"

“Lúc MCV bị ma nữ hù doạ , cảnh sát Gần đó lại cứ tưởng hắn phát điên vì không ai nhìn thấy ngoài hắn( vì MCV bôi nước mắt bò lên) . Đến khi hắn chết họ mới phát hiện có điều không ổn. “

Không may là tên quản giáo kia vào giờ phút quan trọng đánh rơi chìa khoá , đến khi HL và TP phá được cửa xông vào thì MCV đã chết tại chỗ.

Nhấc lên trưởng ngục giam thời điểm, Tiết Phong ngôn từ bên trong đều mang lên nồng đậm căm ghét vị.

Ta phá có đồng cảm gật đầu: "đúng là Như thế thật, người trưởng ngục kia trừ đùa giỡn nữ nhân, nói lời nói thô tục, không có nữa điểm tác dụng, lúc trước. . ."

Vừa nhấc lên hai chữ lúc trước, trong đầu của ta không tự chủ được nhớ lại trước đó bị bắt tới ngục giam nếu không phải trưởng ngục giam ngầm cho phép , tiểu tử Nghiêm Thiếu kia nào dám tìm tới ta.

Nghe được ta muốn nói lại thôi, Hạ Lẫm cùng Tiết Phong thế mà hết sức ăn ý đồng thời nhìn về phía ta.

"Hắn khi dễ cô đúng hay không?"

Ta không nói chuyện, xem như ngầm thừa nhận.

Phát hiện ta thái độ cam chịu, hai người đáp lại không hề giống nhau.

TP sắc mặt trở nên hiếm thấy biểu cảm, xoay người bước ra cửa.

Mà Hạ Lẫm đột nhiên từ trong tay rút ra một con dao mổ, ánh sáng của con dao sáng lấp lánh dưới ánh đèn huỳnh quang khiến tim tôi đập loạn lên.

"Các người đi làm gì? Xảy ra chuyện lớn như vậy, ngày mai còn phải nghĩ biện pháp giải quyết, đi ngủ sớm một chút mới có thể tích cực nghĩ bước phát triển mới đối sách."

Hai người không hiểu thấu trở nên hành vi quỷ dị khó hiểu, ta khó hiểu gọi lại bọn họ.

Nhưng bọn họ căn bản cũng không nghe lời của ta, rời đi khỏi phòng trọ, một đêm chưa về.

Mà ta cũng đang chờ đợi bên trong ngủ.

Chín giờ sáng ta mới tỉnh lại, chờ ta khốn đốn tỉnh lại phát hiện buổi sáng thời gian đã đã qua hơn nửa, hối hận không thôi.

Ta thế mà lãng phí thời gian,

Ta hốt hoảng rời giường đánh răng rửa mặt đi phòng khách, chuẩn bị đợi chút nữa đi làm bữa sáng cho Hạ Lẫm cùng Tiết Phong . Ta tại đến phòng khách về sau, mới nhìn đến HL cùng TP mở cửa trở về.

Hỏi thăm, ta mới kinh ngạc biết được hai người thế mà đi suốt một đêm.

" Anh cả đêm đi đâu? Về sau nhất định phải nghĩ cách bảo vệ Nghiêm Kỳ. Theo tiến trình này, hắn ước chừng chính là ma nữ Nguyễn Đồng Ngữ. Mục tiêu tiếp theo."

Tôi đã nói chuyện rất lâu, và họ không cho tôi một phản hồi, ngay khi tôi cảm thấy họ đã làm điều gì đó xấu với tôi sau lưng tôi, đột nhiên điện thoại của tôi đổ chuông.

Thoạt nhìn, tôi nghĩ đó là Lâm Phong?

"Xin chào? Lâm Phong sao vậy? Nghiêm Kỳ không phải là đã xảy ra chuyện gì..."

Tôi chưa kịp nói hết lời thì Lâm Phong đã cắt ngang lời tôi và nói về việc Mã Chí Vĩ bị chặt xác đêm qua, cùng trưởng ngục giam hù chết sau thi thể bỗng nhiên bị giải phẫu, dạng này vẫn chưa xong, thậm chí liền tròng mắt của hắn cùng dưới thân hai ở giữa bảo bối đều bị cắt, máu me trông buồn nôn cực.

"Cô nói chuyện này có thể hay không cũng là Nguyễn Đồng Ngữ vong hồn làm? Nhưng ta cảm thấy không phải , trưởng ngục giam người này mặc dù bát nháo một chút, nhưng là loại biết pháp chuyện phạm pháp hắn cũng kiêng kỵ, cô giúp ta hỏi một chút Hạ lẫm cùng Tiết phong, người này sẽ sẽ không cùng Nguyễn Đồng Ngữ có quan hệ?"

Nghe được trong điện thoại Lâm Phong nói lời, ta càng nghe càng hồ đồ.

"Mã Chí Vĩ chết còn có thể thông cảm được, cần phải trải qua hắn cũng là năm đó tham dự bản án một viên, thế nhưng là trưởng ngục giam là chuyện gì xảy ra? Không chỉ có bị móc xuống tròng mắt, nửa người dưới cũng cho cắt, đều là thi thể vì cái gì còn muốn ác độc như vậy? Chẳng lẽ trưởng ngục giam cũng tham dự rồi? Ta cảm thấy khả năng không lớn a."

Lâm Phong thanh âm đột nhiên cất cao, trong đó không thiếu xen lẫn khó mà tin nổi vận vị.

Ta trầm tư nhìn mình chằm chằm giày đầu, Lâm Phong cảm thấy kỳ quái địa phương, cũng là ta nghi hoặc không hiểu.

Ta tinh tế suy nghĩ Lâm Phong, lại nhớ lại rạng sáng Hạ Lẫm và Tiết Phong mới trở về

Ta như thế nghĩ lại, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, loạn xạ đuổi trong điện thoại líu lo không ngừng Lâm Phong.

"Lâm đội trưởng, tôi chỉ là nghi phạm được tạm tha. Với EQ của tôi, tôi không giỏi việc này. Là cục điều tra tội phạm, anh nên giỏi việc này. Tối hôm qua tôi ngủ hơi muộn, tôi tiếp tục ngủ."

Tôi vội vàng cúp điện thoại của Lâm Phong, sau đó liếc nhìn Tiết Phong trong mắt xẹt qua một tia nghi hoặc, quay đầu lại, ngồi ở trên sô pha, Hạ Lẫm cúi đầu, tôi không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta, tôi thấy anh ta đang lau con dao mổ đang mang theo bên mình.

Ta nhìn bọn họ cư xử không đúng, không khỏi hỏi: "Mới sáng sớm, ngươi đi ra ngoài có phải hay không đã đến quản giáo?"

Tôi nhớ rằng tôi đã đề cập đến xích mích với quản giáo trong tù đêm qua. Họ sẽ không ...

"Không có gì."

Tiết Phong phủ quyết ý nghĩa trong lời nói của tôi mà không chút do dự.

Hạ Lẫm cũng không như Tiết Phong phủ quyết, anh trực tiếp thừa nhận, giọng điệu khinh thường.

"Ta đã làm , thế nào, cô có ý kiến?

Không ngờ Hạ Lẫm lại cao ngạo trả lời như vậy, tôi ngây ngốc đứng ở chỗ cũ, sau đó lúng túng quay đầu không dám nhìn vào đôi mắt đen vô cùng nghiêm túc của anh ấy .

"Tôi nào dám có ý kiến, tôi chỉ nghĩ Mã Chí Vĩ đã chết, hiện tại cơ hội duy nhất bắt được ma nữ Nguyễn Đồng Ngữ chính là Nghiêm Kỳ cuối cùng còn sống. Ta nghĩ chúng ta nên tích cực đi tìm." . Nghiêm Kỳ, bảo vệ anh ấy, để đạt được mục đích tốt hơn. Điều kiện tiên quyết trong những việc này là phải ngủ một giấc thật ngon, nếu không thì làm sao có khí lực để đối phó với Nguyễn Đồng Ngữ? "

Ta thừa dịp Hạ Lẫm đáp lại , ta có chút cảm động, ta biết anh ấy làm vậy vì ta.

Nhưng tôi quan tâm đến cơ thể của anh ta hơn và cái kết của vụ án xác chết.

Chuyến đi lần này của chúng tôi không phải để gặp rắc rối, mà là vì đến nơi Tiết Xán và An Tố .

Đối mặt với câu hỏi của tôi, HL nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt cưỡng ép.

"Ta và TP đã có biện pháp đối phó rồi, hiện tại cần nạp nghỉ ngơi , chỉ chờ buổi tối."

Anh ta nói rằng anh ta có đầu óc tốt, nhưng anh ta không nói cho tôi biết cái gọi là biện pháp đối phó là gì, điều này khiến tôi cảm thấy hỗn loạn.

Tôi đang nghĩ về những gì có thể xảy ra vào ban đêm.

Đến khi có thể đoán ra, Hạ Lẫm cùng TP đã trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Tỉnh lại thì thấy cửa phòng đóng chặt, còn không dùng bữa sáng, ngủ mờ mịt.

Tôi cau mày, lo lắng làm bữa sáng cho họ, nhìn dáng vẻ của họ chắc đến chiều sẽ không dậy nổi.

Một giờ chiều, Lâm Phong lại gọi điện thoại cho tôi.

.....

Khoảng 3 giờ 30 phút, nghe thấy phòng HL có động tĩnh, tôi đè nén nghi ngờ trong lòng xuống, chu đáo làm hai cái mì trứng cho bọn họ, bọn họ ngủ đến từ 9 giờ sáng, chắc là đói lắm rồi..

Khi họ đi ra. mì của tôi đã ở ngay trước mặt.

Edit by Như oanh

Khi họ đang ăn mì, tôi cuối cùng cũng hỏi ra những nghi ngờ trong lòng.

"Buổi chiều Lâm Phong gọi điện thoại nói, mọi việc đã chuẩn bị xong, nhưng không có cảnh sát phụ. Ta trước an ủi hắn chuẩn bị, nhưng là anh đã

chuẩn bị cái gì?"

Đột nhiên Họ đều im lặng

Ta nhíu nhíu mày, lại không thể không nhìn chằm chằm Hạ Lẫm , "Hả? Cái này sự tình cũng cùng ta giữ bí mật? Các người sẽ lại không mang ta đi cùng? Nói không chừng ta có thể giúp đỡ các người ."

Linh lực của tôi gần đây thất thường, nhưng biết đâu thời điểm quan trọng, tôi vẫn có thể giúp họ.

"Chúng ta chuẩn bị thiết hạ phù lục trận cùng thiên la địa võng, để đối phó với Nguyễn Đồng Ngữ, mồi nhử là Nghiêm Kỳ. Nàng có thể dồn Nghiêm Kỳ đến cùng, phần lớn là có tâm tư khác, chúng ta lo lắng cô sẽ có việc gì, cho nên cô lưu tại nơi này sẽ tốt hơn."

Ta không vui lòng cau mày: "Chuyện này dù sao có liên quan tới ta liên, ta không đi không được."

Tôi không muốn đợi trong phòng khách như một kẻ vô dụng, không biết họ an toàn hay nguy hiểm.

Loại kia mỗi giờ mỗi khắc chờ đợi lại cảm giác sợ hãi, ta không nghĩ lại tiếp tục.

"Không được."

Đối mặt với sự cố chấp của tôi, Hạ Lẫm lại từ chối.

Tôi trút giận như bật dậy khỏi bàn ăn: "Tự tay rửa bát đi. Anh không cho tôi đi. Tôi cũng sẽ có biện pháp đi."

Nhưng ta không nghĩ tới tại ta nói ra lời này thời điểm, lại bị Hạ Lẫm và Tiết Phong xem như ta không sợ phiền phức phản nghịch.

Bọn họ tại đi ra ngoài trước đó, liền ta lừa gạt tiến phòng ngủ, đem ta khóa trái trong phòng.

------------------
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận