Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 694

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 694
Edit by Ngao Thị

Tiết Xán không không hề nghi ngờ vể việc vừa rồi, có thể anh nghĩ tôi sẽ không dấu diếm anh điều gì.

Nghe tôi nói vậy anh liền gật đầu, lập tức gọi Hạ Lẫm tới.

Không chỉ Hạ Lẫm tới, mà Tiết Phonh cũng tới.

Tiết Phong vừa nhìn thấy bụng của tôi to lên quá nhanh, kinh ngạc nói:"Ôi chao, sao chỉ mới mấy ngày không gặp mà bụng em đã lớn thế này rồi?"

Tôi gật đầu, "Ừ, em nghĩ mình nên sinh sớm hơn 1 chút."

Hạ Lẫn kiểm tra thân thể của tôi, nhẹ nói: "Những ngày này, bất cứ lúc nào cũng có thể sinh con, chị nên cẩn thận một chút."

"Tuyệt! Vậy anh muốn làm làm cha đỡ đầu của thằng bé!" Tiết Phong kích động nói: "Anh luôn muốn có con đỡ đầu, nhưng không ngờ lại có được sớm như vậy."

“Ai nói cho con tôi sẽ nhận cậu là cha đỡ đầu.” Khi Tiết Phong lộ vẻ hưng phấn, Tiết Xán đột nhiên lạnh lùng nói: “Cậu không phân biệt được địa vị trong dòng tộc sao? Nó là con tôi, bất kể như thế nào cũng có địa vị cao hơn cậu, vậy cậu muốn làm cha đỡ đầu của con tôi? "

Tiết Phong nghe xong lời nói của Tiết Xán thì mất bình tĩnh, phải nói là quá chán nản, hụt hẫng.

“Tiết Xán.” Tôi liếc mắt nhìn Hạ Lẫm cố ý nói với Tiết Xán, “Tiết Xán, em muốn ăn cái kem đó khi đi trên đường.”

Từ khi bụng tôi càng ngày càng lớn, thỉnh thoảng lại có những đòi hỏi vô lý, Tiết Xán luôn bên cạnh tôi, nên lúc này anh cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ đứng dậy, " Em muốn ăn vị gì?"

“Sô cô la.” Tôi nghĩ đến điều gì, tôi nhanh chóng bổ sung, “Buổi tối có rất nhiều người nên đừng dùng linh lực.”

Tiết Xán gật đầu rồi rời đi ngay.

Lúc anh ấy rời đi, Tiết Phong ở trước mặt tôi đột nhiên cất nụ cười, nói: "An Tố, em gọi chúng tôi tới đây không phải chỉ vì lo lắng cho cái bụng to mà còn lí do khác?"

Tiết Phong là bạn cũ nhiều năm, rất hiểu tâm tư của tôi.

Quả thực, tôi đã nhờ Tiết Phong và Hạ Lẫm đến vì những gì Tiền Thuận đã nói với tôi.

Tôi biết rằng Tiết Xán sẽ không đi quá lâu, hơn nữa thính giác của anh ấy quá tốt, nên tôi cần dùng tốc độ nhanh nhất để nói những chuyện này.

"Tiết Phong, anh có nhớ em nói với anh là chín trăm năm trước vì Hạ Lẫm đã sai khi luyện thuật pháp khi đưa em trở về đã vô tình đưa em đến tương lai không?"

Tiết Phong suy nghĩ một chút, "Anh vẫn nhớ, có chuyện gì sao?"

"Khi đó, một năm sau em vô tình đến tương lai, em cũng nói cho anh biết tương lai gặp một người nam nhân, anh ta gần như bị mất đi linh hồn. Người đó còn có vết đỏ sau lưng."

Tiết Phong gật đầu, "Anh vẫn còn ấn tượng."

"Hiện tại em nghi ngờ người đó là Tiết Xán."

Toàn bộ phòng khách im lặng 1 cách đáng sợ, Tiết Phong sững sờ một hồi, mới vội vàng lắc đầu: "Làm sao có khả năng? Tiết Xán có dấu đỏ, nhưng làm sao có thể làngười đàn ông đó vào thời điểm đó? "

"Trước kia Tiết Xán không có một vết đỏ. Nhưng bởi vì Tiết Xán tái hợp linh hồn, thân thể của anh ấy đã thay đổi, vết đỏ trên lưng y hệt vết đỏ em sẽ thấy trong tương lai." Tôi nói

Hạ Lẫm ở bên cạnh cũng gật đầu, "Đúng vậy, sau khi tôi ngưng tụ linh hồn cho Tiết Xám, ngay khi anh ta bước ra, tôi đã nhìn thấy trên lưng anh ta có một vết đỏ."

“Vậy An Tố, tại sap em lại nghi ngờ Tiết Xán một năm sau sẽ gặp nguy hiểm sao?” Tiết Xán hỏi lại, “Nhưng hiện tại, Tiết Xán đã khôi phục thực lực như vậy. Liệu có thể có nguy hiểm gì liên quan đến tính mạng không? "

“Quả thật, em cũng đã nghĩ như vậy, nhưng còn một chuyện nữa.” Tôi siết chặt hai tay, tôi nói ra điều lo lắng nhất, chính là chuyện tôi và Tiết Xán có số mêngj xung khắc.

Nghe xong, Tiết Phongvà Hạ Lẫm đều sửng sốt.

“An Tố, em chắc chắn chứ?” Tiết Phong mặt biến sắc nói“Vậy ý của em là lo lắng mệnh số xung khắc mà một năm nữa Tiết Xán sẽ gặp nguy hiểm?

“Không tệ.” Giọng tôi có chút không vui nói “Vậy điều em muốn hỏi có liên quan đến tương lai.”

Tiết Phong lúc này mới bình tĩnh lại một chút, biết tôi tới anh ta, nhất định phải có chuyện quan trọng muốn cùng mình bàn bạc, cho nên nói: "Em muốn hỏi điều gì?"

"Em muốn biết về những điều trong tương lai em nhìn thấy có thực sự sẽ xảy ra?"

Tôi nhớ rằng Tiết Phong đã từng nói với tôi rằng việc những việc tôi đã nhìn thấy ở quá khứ khi dùng Lưu Quang Lôi xuyên khônglà điều nhất định sẽ xảy ra, nhưng những điều thấy trong tương lai thì không chắc.

Tiết Phonh trầm ngâm một lát, nói: "Chuyện này anh cũng không rõ, trên đời này không có ai có thể thay đổi quá khứ và tương lai, nhưng theo những ghi chép mà anh đã thấy trong sách cổ thì tương lai diễn ra không hoàn toàn chính xác. Vì vậy, tương lai mà em thấy thực ra chỉ là một ấn tượng chứ không hẳn là điều gì sẽ xảy ra. "

Nghe vậy trong lòng tôi dấy lên hi vọng, "Vậy ý của anh là, một năm sau em nhìn thấy trong tương lai Tiết Xán bị thương, đó không phải là không thể tránh khỏi sao?"

“Quả thực như vậy, nhưng là có nhiều khả năng sẽ xảy ra.” Tiết Phong nói, “Hay nói chính xác hơn là theo sự phát triển, vận mệnh hiện tại là điều không thể tránh khỏi,muốn thay đổi tương lai thì phải thay đổi quá khứ. "

Tôi run lên trong lòng.

Ý tứ trong lời nói của Tiết Phong đã rất rõ ràng, nếu một năm nữa Tiết Xán sẽ gặp nguy hiểm, thật sự là vì mâu thuẫn với bát tự của tôi, mà cả hai chúng tôi đều khắc nhau. Nói cách khác, nếu chúng tôi tiếp tục cùng chung sống, những thứ trong tương lai cũng sẽ xảy ra.

Nói cách khác, nếu không muốn chuyện này xảy ra, tôi phải rời khỏi Tiết Xán ngay.

Kỳ thật tôi cũng đã nghĩ đến câu trả lời này từ rất lâu rồi, nhưng tôi vẫn là không nhịn được muốn cùng Hạ Lẫm và Tiết Phong xác nhận, bởi vì tôi thật sự không có dũng khí, trải qua bao thăng trầm. Tôi vẫn phải rời xa Tiết Xán.

“An Tố” Tiết Phong hiểu rõ mình nên làm gì, không đành lòng nói, “An Tố, có thể có cách khác, emvaf Tiết Xán không cần rời xa nhau”

“Không còn cách nào khác.” Tiết Phong chưa kịp nói xong, tôi nhẹ giọng ngắt lời hắn, “Đây có thể là cách duy nhất.”

“An Tố, tại sao em lại bi quan như vậy?” Tiết Phong có chút khó chịu. “Nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng, hiện tại nếu tách ra khỏi Tiết Xán, em muốn đứa nhỏ trong bụng sinh ra không có cha.? "

Tôi biết tại sao Tiết Phong lại tức giận, rốt cuộc anh ấy đã tận mắt nhìn tôi và Tiết Xán đi hết một quãng đường, thấy chúng tôi đã trải qua nhiều như vậy, anh ấy không đành lòng nhìn chúng tôi chia lìa.

“Không phải là em bi quan.” Tôi thì thào nói: “Bởi vì, em sẽ chịu không nổi với chuyện sẽ xảy ra với Tiết Xán.”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận