Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng - Chương 636: Cô tuyệt đối không được dùng bói máu!

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng Chương 636: Cô tuyệt đối không được dùng bói máu!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thế, Hạ Lẫm cùng Tiết Phong liền đổi sắc mặt, đặc biệt là Hạ Lẫm, ánh mắt lóe lên vẻ tức giận: "An Tố, chị có biết mình đang nói cái gì không? Bói máu nguy hiểm như thế… "

"Chị biết". Hạ Lẫm chưa nói xong, tôi đã ngắt lời, "Chị biết Bói máu phải bỏ ra những gì, nhưng chị đồng ý đánh cược một lần."

Cái gọi là Bói máu, là dùng máu của mình làm môi giới, tiến hành xem bói cùng suy tính, bởi vì trong máu linh lực dồi dào, nên khi suy tính sẽ mang lại độ chính xác đặc biệt cao, có thể vượt qua giới hạn suy tính của một người bình thường.

Nhưng tất nhiên, không có gì là miễn phí, Bói máu sẽ phải trả lại một cái giá tương xứng.

Bói máu cần thông qua linh lực trong máu để suy tính, nên sau khi tính, người ta sẽ bị nội thương, cũng không phải là mãi mãi tổn thương, nhưng cũng là sẽ suy yếu thật lâu.

Năng lực bói của tôi, mặc dù đã được đại trưởng lão truyền cho linh lực nên đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng Thần khí mang thần lực dồi dào, tự có khả năng bảo vệ, bởi vậy tôi có tính cũng không tính ra.

Nhưng nếu như, tôi dùng Bói máu, mọi thứ liền khác.

Chỉ cần dùng Bói máu, tôi liền có thể tính ra những thứ mà ngày thường tôi không thể tính, độ chính xác còn đặc biệt cao, khẳng định có thể tìm được Thần Khí cuối cùng này.

"Em không đồng ý". Chẳng cần nghĩ Hạ Lẫm nói luôn, "Chúng ta có thể dùng những phương pháp khác để tìm Thần khí."

"Thế nhưng thời gian đã không cho phép chúng ta từ từ đi tìm nữa rồi." Tôi đưa tay bắt lấy tay áo Hạ Lẫm "Đi mà!"

Kế hoạch Bói máu lần này, tôi nhất định cần được Hạ Lẫm đồng ý, bởi vì tôi cần trợ giúp của cậu ấy.

Bởi vì máu đại diện cho toàn bộ thân thể, nếu như tôi chỉ có một thân mình, khẳng định đã sớm không chút do dự lựa chọn phương pháp này để giúp đỡ Tiết Xán tìm Thần khí cuối cùng xem đang ở nơi nào.

Thế nhưng tôi mãi chần chừ, là bởi vì trong bụng tôi còn có một đứa bé. Tôi sợ Bói máu sẽ hại cho bé con.

Nhưng giờ khắc này, tôi biết mình không còn lựa chọn.

Nhưng tôi vẫn quá lo lắng cho bé con trong bụng, nên phải cầu cứu Hạ Lẫm. Bởi vì tôi biết, tinh thông nhất y học chính là Hạ Lẫm, thông qua trợ giúp của cậu ấy, có lẽ tôi có thể bảo vệ tốt bé con trong bụng khỏi ảnh hưởng của Bói máu.

Hạ Lẫm hiển nhiên không đồng ý, muốn nói thêm lời ngăn cản. Nhưng nhìn vào đôi mắt tôi, thấy ý chí kiên định khó lòng lay chuyển, lời đến đầu môi lại bị mím chặt nuốt trở lại, thốt ra thành tiếng thở dài.

"Được, An Tố, em đồng ý sẽ giúp chị nghĩ cách bảo vệ đứa bé trong bụng."

Hạ Lẫm không hổ là Hạ Lẫm, luôn hiểu rất rõ tôi, mặc dù tôi không nói ra yêu cầu của mình, nhưng cậu rất nhanh hiểu được tôi muốn gì.

Có Hạ Lẫm cam đoan, tôi nhẹ nhàng thở ra, thế là nghiêm chỉnh nói: "Tôi trở về sẽ nghiên cứu và tu luyện Bói máu. Mặt khác có chuyện muốn nhờ 2 người..."

Nói đến đây, tôi dừng một chút, mang theo vài phần khẩn cầu: "Chuyện này, hi vọng 2 người đừng nói cho Tiết Xán."

Tôi hiểu rất rõ Tiết Xán, nếu như anh biết tôi mang thân thể của mình làm tiền đặt cược để đổi tin tức của Thần khí, anh nhất định sẽ ngăn cản tôi. Cho nên để tốt cho anh ấy, tôi nhất định phải đem chuyện này giấu diếm kỹ.

Hai người kia hoàn toàn không đồng ý, nhưng nhìn tôi một mặt kiên định, liền cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là nhẹ gật đầu.

Mấy ngày kế tiếp, chú tâm trong mật thất biệt thự của hạ gia ở thành phố S, cẩn thận nghiên cứu Bói máu phương pháp từ sách cổ.

May mà Tiết Xán mấy ngày nay một mực mê man, nên cũng không phát hiện ra kế hoạch của chúng tôi.

Ngày thứ hai, tôi đang xem sách, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Tiền Thuận Nhi.

"A lô?"

Vừa mở máy, liền nghe được tiếng của Tiền Thuận Nhi đầy lo lắng vang lên.

"Đại tiểu thư, cô đang ở đâu?"

"Tôi đang ở thành phố S, chỗ Hạ gia biệt thự. Có chuyện gì vậy?"

"Tôi hiện tại vừa mới đến thành phố S, tôi đi tìm mọi người luôn?"

Tôi sửng sốt một chút.

Tôi, Hạ Lẫm cùng Tiết Xán trước khi đến thành phố S, đặc biệt dặn dò Tiền Thuận Nhi ở lại trông coi, vì sao cậu ta lại đột nhiên tới đây?

Giọng cậu ta trần đầy lo lắng, qua điện thoại nói cũng không thể rõ được, tôi liền để Hạ Lẫm đi đón cậu ta, hơn nửa canh giờ sau thì họ về tới biệt thự.

"Tiền Thuận Nhi, sao lại tới đây?"

Vừa đến phòng khách, trông thấy vẻ bụi bặm mệt mỏi, tóc tai bù xù của Tiền Thuận Nhi, vừa định hỏi thăm, ai dè cậu ta lại đột nhiên xông lên, một phát bắt được bờ vai của tôi, nóng nảy hỏi: "Đại tiểu thư, có phải cô đang muốn làm việc gì đó rất nguy hiểm?"

Tôi lập tức sửng sốt, còn chưa kịp trả lời, liền nghe được Tiền Thuận Nhi nói tiếp.

"Sáng hôm nay tôi đang luyện tập xem bói, trong lúc vô tình tính cho cô một quẻ, vậy mà phát hiện ra cô bây giờ rơi vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm, mà lại do chính cô tự tạo ra! Đại tiểu thư, cô mau nói cho tôi biết, cô rốt cục muốn làm gì?"

Thì ra Tiền Thuận Nhi đột nhiên vội vã tới tìm chúng tôi, bởi vì trong lúc chăm chỉ luyện tập kỹ thuật Bói toán, tính ra tôi định dùng Bói máu.

Tiền Thuận Nhi hai năm qua một mực đi theo chúng tôi, với tôi cũng gần như là người nhà, chuyện này tôi cũng không muốn giấu cậu ta, dù sao cũng thuật bói toán của cậu ấy cũng có tu vi tốt, có lẽ có thể cho tôi trợ giúp về thuật Bói máu.

Tiền Thuận Nhi nghe xong, y như Hạ Lẫm lúc trước, lập tức liền phản đối kế hoạch của tôi.

"Đại tiểu thư, cô đang nghĩ gì vậy! Chuyện này quá mạo hiểm, cô có biết Bói máu tổn thương thân thể đến mức nào hay không? Mà trong bụng cô còn có một đứa bé nữa chứ! Đại tiểu thư, coi như cô không quan tâm đến bản thân mình, thì cũng phải nghĩ cho đứa trẻ chứ?"

"Chính là bởi vì nghĩ đến đứa con trong bụng tôi, tôi mới càng muốn làm như thế". Tôi nhìn Tiền Thuận Nhi, kiên định nói, "Tôi không muốn con của tôi khi sinh ra, giống như tôi, trở thành đứa trẻ không có đầy đủ tình thương của cha mẹ".

Tiền Thuận Nhi trừng mắt nhìntôi, không nói gì nữa.

Hắn đã không muốn giúp tôi, tôi liền mất kiên nhẫn: "Nếu như cậu không muốn giúp tôi, thì tôi cũng không ép, cậu mau đi đi."

"Không". Tiền Thuận Nhi đột nhiên trừng trừng mắt, "Đại tiểu thư, tôi không đi. Cô cũng tuyệt đối không được dùng Bói máu."

chapter content

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận