Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ? - Chương 76

Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ? Chương 76
Edit: Jess93

Đối mặt với sự khiếp sợ của đệ tử Thất Tinh Môn, các sư huynh ở đây nhìn thấy Văn Kiều và Văn Thỏ Thỏ bắt được tà ma cao cấp như thế nào cũng không nói nên lời.

Thấy Dịch Huyễn tới, Văn Thỏ Thỏ giao nam nhân tà ma kia cho hắn ta, liền nhảy đi tìm Văn Kiều muốn ăn linh đan.

Đệ tử Thất Tinh Môn không để ý đến nó chút nào, tưởng rằng nó là sủng vật của đệ tử nào đó trong Xích Tiêu Tông dưỡng ra, lực chú ý đều rơi vào trên thân nam nhân tà ma kia.

Thịnh Vân Thâm mừng rỡ nói: "Đúng vậy, có thể bắt được hắn ta, ít nhiều nhờ tiểu sư muội chúng ta. Tề tiền bối, ngươi xem thử tà ma này có phải là con tà ma đuổi theo giết các ngươi hay không?"

Lúc này Tề Gia Khách và đệ tử Thất Tinh Môn cùng tiến lên trước, cẩn thận phân biệt nam nhân tà ma kia.

Đôi mắt đen không có ánh sáng của con tà ma kia nhìn bọn hắn chằm chằm, mặt không biểu tình, một số đệ tử Thất Tinh Môn nhát gan bị dọa đến ứa ra mồ hôi lạnh, căn bản cũng không dám tới gần.

Đệ tử Thất Tinh Môn nhìn tới nhìn lui, không có cách nào xác nhận.

Bọn họ thực sự không cách nào từ gương mặt bầm tím giống đầu heo của con tà ma này nhìn ra cái gì, Tề Gia Khách chỉ có thể áy náy mà nói: "Cái này.. Dịch đạo hữu, chúng ta cũng không thể xác nhận, có thể là nó, trừ khi không chỉ có một con tà ma cao cấp tiến hóa này."

"Nếu như trong bí cảnh thật sự không chỉ có một con tà ma cao cấp tiến hóa thành hình người thì sao?" Dịch Huyễn nói.

Đệ tử Thất Tinh Môn kinh hãi mà nhìn hắn ta, có người nhịn không được nhỏ giọng nói: "Dịch tiền bối, xin người đừng nói như vậy, quá đáng sợ."

Dịch Huyễn không để ý đến bọn họ, đi qua chỗ con tà ma kia.

Ánh mắt con tà ma kia rơi xuống trên người hắn ta, con ngươi lưu chuyển lên nhàn nhạt ma khí, lúc đối mặt với nó, trong nháy mắt khiến suy nghĩ con người hơi ngưng trệ.

Dịch Huyễn chỉ hoảng hốt một lát, rất nhanh liền tỉnh táo lại, một chưởng vỗ vào linh khiếu con tà ma kia.

Phù một tiếng, giống như là có gì bị phá vỡ, chỉ thấy một cỗ ma khí từ trên người tà ma tản ra, Dịch Huyễn bày ra cấm chế ở xung quanh, không để ma khí tản ra kia ô nhiễm linh khí trong nơi này.

Khí tức trên thân tà ma nhanh chóng trở nên suy yếu, tinh thần suy sút, thần sắc bối rối.

Tề Gia Khách nói: "Dịch đạo hữu, ngươi phế linh khiếu của nó?"

"Đúng vậy, để tránh nó bạo thể đả thương người khác." Dịch Huyễn nói, để đệ tử Xích Tiêu Tông đi thẩm vấn con tà ma này, sau đó gọi sư đệ trông coi tà ma tới đây: "Hắn ta xuất hiện lúc nào? Các ngươi làm sao phát hiện hắn ta? Bắt được hắn ta như thế nào?"

Các sư đệ: ".. Là Văn Thỏ Thỏ và tiểu sư muội phát hiện trước, sau đó tiểu sư muội và Văn Thỏ Thỏ liền.. Như thế liền bắt hắn ta lại."

Mặc dù giọng điệu các sư đệ nói đến ỉu xìu không rõ, nhưng Dịch Huyễn đã sớm biết quái lực tiểu sư muội nhà mình, vì vậy cũng không kỳ quái.

Người Thất Tinh Nôn nghe được mơ hồ, trong miệng nịnh nọt nói: "Dịch đạo hữu, Xích Tiêu Tông các ngươi quả nhiên người tài xuất hiện lớp lớp, ngay cả tiểu đệ tử Thịnh tông chủ mới thu cũng bất phàm như thế."

Dịch Huyễn: ".. Ừm."

Các sư huynh sư tỷ khác: "..."

Một hồi sau, đệ tử Xích Tiêu Tông thẩm vấn tà ma tới báo cáo: "Dịch sư huynh, con tà ma kia cũng không chịu nói gì cả."

"Không chịu nói?"

"Đúng vậy, chúng ta phát hiện, dù nó đã sinh ra linh trí, nhưng biết cũng không nhiều, chỉ biết mình đến từ chỗ sâu trong bí cảnh, còn lại hỏi gì cũng không biết.."

Dịch Huyễn đi qua, đến trước mặt nam nhân tà ma kia.

Đôi mắt đen không có ánh sáng mắt của nâm nhân tà ma kia lần nữa nhìn thẳng vào hắn ta, lúc này Dịch Huyễn không bị ma tính của nó ảnh hưởng, lật tay lấy ra một thanh kiếm, chém về phía tà ma.

Trên mặt nam nhân tà ma lộ ra vẻ sợ hãi.

Dịch Huyễn rất nhanh liền thu kiếm, để hai đệ tử Xích Tiêu Tông coi chừng hắn ta, đồng thời dặn dò: "Đừng đối mặt với nó, ánh mắt và giọng nói của nó đều có ma tính, dễ dàng khiến cho người ta mất đi ý thức, nghe theo lệnh của nó."

Đệ tử Xích Tiêu Tông vội vàng đáp một tiếng, vì phòng ngừa mình trúng chiêu, lấy một đoạn vải, che lại đôi mắt của con tà ma này.

Tiếp theo Dịch Huyễn để các sư đệ tuần tra tại biên giới nơi sạch sẽ, nếu phát hiện bóng dáng tà ma cao cấp, trực tiếp đưa tin thông báo.

Thấy Thất Tinh Môn đều có người bị thương, vết thương trên người đều đang chảy máu đen, hiển nhiên trúng độc không nhẹ, Dịch Huyễn nói: "Nơi này tạm thời coi như an toàn, các ngươi xử lý vết thương trên người trước đi."

Tề Gia Khách cảm kích gửi tới lời cảm ơn, vừa để các đệ tử tự chữa thương cho mình, vừa thương lượng với Dịch Huyễn về chuyện thí luyện lần này.

"Dịch đạo hữu, nếu như bên trong bí cảnh không chỉ có một con tà ma cao cấp, phải làm sao bây giờ?" Tề Gia Khách lo lắng, là người dẫn đầu đệ tử Thất Tinh Môn tham gia thí luyện lần này, hắn ta nhất định phải phụ trách sự an toàn của các sư đệ sư muội phía dưới.

Tà ma cao cấp chính là tà ma đã tiến hóa ra hình thái con người, bọn hắn thực lực cao có thấp có, phải xem tà ma đó tiến hóa theo phương hướng nào. Mà đệ tử Xích Tiêu Tông bắt được con tà ma này, hiển nhiên là tiến hóa theo phương diện mị hoặc, giá trị vũ lực cũng không quá cao.

Dịch Huyễn nói: "Nếu không địch lại, trực tiếp bóp nát lệnh bài rời đi là được." Giọng nói của hắn ta như băng như sương, liếc nhìn Tề Gia Khách một cái, phảng phất đang hỏi, chuyện đơn giản như vậy có gì phải phát sầu?

Tề Gia Khách: "..."

Tề Gia Khách cảm thấy mình hỏi sai người rồi, người hắn ta cần hỏi, không nên là đệ tử Xích Tiêu Tông. Ở trong mắt đám cuồng chiến đấu này, không có gì bọn họ không dám trực tiếp xông lên, cho dù là tà ma cao cấp cũng giống như vậy.

Tề Gia Khách dừng một chút, tiếp tục nói: "Cách thời gian kết thúc thí luyện còn có bảy ngày, không ngờ lần này vậy mà xuất hiện tà ma cao cấp, phải chăng muốn thông tri tông chủ các tông ở bên ngoài?"

"Chờ sau khi các ngươi rời khỏi đây, bọn họ tự nhiên sẽ biết được."

Phát hiện không chỉ có Dịch Huyễn không quan tâm, ngay cả đệ tử khác của Xích Tiêu Tông cũng như vậy, Tề Gia Khách lần nữa không phản bác được.

Hắn ta hiểu được ý tứ Dịch Huyễn, cho dù bí cảnh xuất hiện tà ma cao cấp có thể hóa thành hình người, cũng không xung đột với thí luyện của bọn hắn, chỉ là tăng thêm độ khó mà thôi. Mặc kệ như thế nào, bọn họ nhất định phải ở chỗ này đợi đủ nửa tháng, cho đến khi kết thúc thí luyện, bọn họ mới có thể ra ngoài, nếu không ra ngoài sớm, tương đương với chủ động từ bỏ thí luyện, cũng không được tham gia thi đấu xếp hạng thí luyện.

Đệ tử Xích Tiêu Tông đương nhiên sẽ không từ bỏ thí luyện, gánh cũng phải gánh.

Về phần bí cảnh thay đổi ngoài ý muốn, tự nhiên là chờ sau khi kết thúc thí luyện, báo cáo cho trưởng bối các tông, để bọn họ tiến vào kiểm tra, muốn giải quyết như thế nào cũng là chuyện của bọn hắn, bọn họ chỉ cần hoàn thành thí luyện là được rồi.

Đi tới nơi này đệ tử Tịnh Thất Tinh Môn chỉ có khoảng ba mươi người, những người còn lại đều là vô ý bị thương trong lúc chiến đấu với tà ma, chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi bí cảnh.

Cũng may có lệnh bài Truyền Tống trận, để cho các đệ tử tham gia thí luyện có một đường lui, dù gặp được nguy hiểm cũng không hoàn toàn luống cuống, cùng lắm thì trực tiếp từ bỏ thí luyện.

Đây cũng là đồ vật vì bảo hộ đệ tử tinh anh của các thế lực mà luyện chế ra, để tránh phát sinh hy sinh không cần thiết.

Vì vậy mỗi lần thí luyện tại bí cảnh Phong Ma, đúng là có nguy hiểm, nhưng chỉ cần không chủ động tìm đường chết, tuyệt đối sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Đệ tử Thất Tinh Môn xử lý vết thương trên người xong, bất đắc dĩ tìm tới Tề Gia Khách: "Tề sư huynh, không có cách nào giải độc, phải làm sao bây giờ?"

Những ma độc này lưu lại khi bọn hắn chiến đấu với tà ma lúc trước, bởi vì vội vã chạy trốn, không có xử lý kịp thời, khiến cho độc tính lan tràn, Giải Độc đan mang trên người đã không thể phát huy tác dụng.

Tề Gia Khách sốt ruột đến độ sắp trọc đầu.

Thất Tinh Môn am hiểu luyện khí, phần lớn đệ tử trong môn phái đều hiểu được thuật luyện khí, thực lực tổng hợp không tệ, tại Thánh Vũ đại lục cũng được xem là thế lực lớn số một số hai, chỉ là so với ba tông hơi thua một bậc. Tay nghề luyện khí của Tề Gia Khách không tệ, nhưng loại độc do ma khí gây nên, hắn ta cũng không có cách nào.

Lúc trước nghe Dịch Huyễn nói, đệ tử Thất Tinh Môn tự có ngạo khí, dĩ nhiên cũng không thể bỏ dở nửa chừng, cứ như vậy xám xịt rời khỏi bí cảnh, chẳng phải là để người khác xem nhẹ Thất Tinh Môn sao? Đương nhiên là phải lưu lại, chống đỡ hết bảy ngày còn lại rồi nói tiếp.

Nhưng cho dù muốn ở lại, cũng phải đối mặt một vấn đề vô cùng thực tế.

Giải độc trên người trước, để tránh cuối cùng bất đắc dĩ chỉ có thể rời đi sớm.

Ánh mắt Tề Gia Khách rơi xuống trên người đám đệ tử Xích Tiêu Tông, vừa nhìn qua, đột nhiên phát hiện mỗi đệ tử Xích Tiêu Tông tinh thần sung mãn, không có người nào có dấu hiệu trúng độc, chẳng lẽ đám cuồng chiến đấu này đã lợi hại đến mức ngay cả tà ma cao cấp cũng không đả thương được? Có khả năng sao? Đừng quên, bên trong Xích Tiêu Tông cũng có đệ tử cảnh giới Nguyên Vũ, cũng không phải mỗi người đều lợi hại đến trình độ có thể cứng đối cứng với tà ma.

Cho nên, bây giờ biểu hiện của đệ tử Xích Tiêu Tông liền có chút có khả nghi.

Mang một loại tâm thái khó hiểu nào đó, Tề Gia Khách tìm tới Dịch Huyễn lần nữa: "Dịch đạo hữu, tại hạ thấy đệ tử Xích Tiêu Tông các ngươi, dường như cũng không trúng độc, đây là các ngươi có Giải Độc đan có thể giải ma độc?"

Dịch Huyễn nhìn hắn ta, tự nhiên có thể nhìn ra trạng thái đệ tử Thất Tinh Môn, đây cũng là nguyên nhân lúc trước ở trong rừng cây, hắn ta không có nhắc nhở bọn hắn trước.

"Chúng ta đương nhiên là có thuốc có thể giải độc."

"Thật sự? Không biết Dịch đạo hữu có thể hay không.."

"Bán cho các ngươi một chút? Có thể."

"..."

** *

Bỏ ra một canh giờ, Ninh Ngộ Châu rốt cuộc gia cố xong trận phòng ngự, cũng trên cơ sở này một lần nữa bố trí một trận Cửu Chuyển Tuyệt Sát cỡ nhỏ, tạm thời có thể ngăn cản công kích của những tà ma cao cấp kia.

"Phu quân, cực khổ rồi."

"Ninh sư đệ, vất vả nha."

Một đám người nhao nhao nói, ân cần tiến tới, hận không thể đem hắn cúng bái.

Ninh sư đệ thật lợi hại, không chỉ có thể luyện đan, còn có thể bày trận, nhân tài như vậy, đương nhiên phải cúng bái.

Ninh Ngộ Châu thích ứng tốt đẹp, là Hoàng tử Đông Lăng quốc được cưng chiều nhất, thuở nhỏ hắn đã chúng tinh phủng nguyệt trưởng thành, dù có nịnh nọt bao nhiêu cũng có thể tiếp nhận, đặc biệt bình tĩnh.

Khi Dịch Huyễn và Tề Gia Khách đi tới, liền nhìn thấy cảnh này: Đệ tử Xích Tiêu Tông vây quanh nghênh đón một đệ tử cấp thấp cảnh giới Nguyên Vũ, vuốt mông ngựa, Tề Gia Khách nhìn thấy rất ngạc nhiên.

Chẳng qua rất nhanh liền hiểu rõ vì sao đệ tử Xích Tiêu Tông lại như thế.

Chỉ thấy Dịch Huyễn hướng đệ tử cảnh giới Nguyên Vũ kia nói: "Ninh sư đệ, đạo hữu Thất Tinh Môn muốn hỏi ngươi thuốc có thể giải ma độc còn hay không?"

Ninh Ngộ Châu khẽ gật đầu: "Còn có một ít."

Có bao nhiêu hắn không nói rõ ràng, Dịch Huyễn cũng không có hỏi, quay đầu cùng Tề Gia Khách thương lượng giá cả.

Trước đây loại nhiệm vụ thí luyện liên hợp các thế lực như vậy, đều là Xích Tiêu Tông bọn họ thiếu linh đan thiếu đến lợi hại, tìm người mua linh đan, lúc này rốt cuộc đến phiên người bên ngoài hướng bọn họ mua, loại thể nghiệm này hết sức mới lạ, khiến đệ tử Xích Tiêu Tông ở đây có cùng vinh dự.

Mà Dịch Huyễn mặc dù nhìn xem bộ dáng không dính khói lửa trần gian, lúc chặt giá tuyệt không nương tay -- là đệ tử một mạch Thiên Vân Phong, đi theo một sư phụ là tông chủ tu hành, thường xuyên tiếp xúc với chuyện lớn chuyện nhỏ trong tông môn, dù là người thanh cao lạnh lùng, nhiều ít cũng dính vào một chút hồng trần thế tục.

Mặc dù định giá cả có hơi đắt, nhưng có việc cầu người, Tề Gia Khách chỉ có thể nhịn đau đồng ý.

Bàn bạc giá cả ổn thỏa, Dịch Huyễn liền để Ninh Ngộ Châu đi giải độc cho đệ tử Thất Tinh Môn.

Sau khi các đệ tử Xích Tiêu Tông nghe nói chuyện này, ánh mắt nhìn về phía đệ tử Thất Tinh Môn có chút đồng tình, tổn thương do cảm giác đau đớn mang đến đã khỏi hẳn.

Quả nhiên, không lâu sau trong nơi sạch sẽ không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu truyền ra xa xa, hướng bên ngoài nơi sạch sẽ truyền đi thật xa.

Tề Gia Khách chỉ có thể: "..."

Ngay lúc đệ tử Thất Tinh Môn quỷ khóc sói gào giải độc, bên ngoài lại có động tĩnh.

Trong nháy mắt mọi người đứng lên cảnh giới, tưởng rằng có tà ma xuất hiện.

Tà ma quả thực xuất hiện, chẳng qua là đuổi theo một đám đệ tử Quy Nhất Tông tới đây.

Chỉ thấy nơi xa khắp nơi bị ma khí và tử khí tràn ngập, một đám tà ma hình thái khác nhau đuổi theo đệ tử Quy Nhất Tông, trong đó có thể nhìn thấy có vài con tà ma cao mười trượng trở lại, bộ dáng quái dị kia, giống như con tà ma có hình thái quái vật bọn hắn gặp được lúc mới tới giữa bí cảnh.

Đệ tử Quy Nhất Tông nhìn thấy đám người trong nơi sạch sẽ, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, vội vàng hướng chỗ này chạy tới.

Dịch Huyễn bảo sư đệ chủ trì trận phòng ngự mở ra một lối vào tại trận phòng ngự, để đám đệ tử Quy Nhất Tông tiến vào, ngăn cản đám tà ma ngăn kia ở bên ngoài.

Đệ tử Quy Nhất Tông lòng vẫn còn sợ hãi co quắp ngồi trên mặt đất, hoặc là thở từng ngụm từng ngụm, hoặc là nhanh chóng nhét linh đan vào miệng, bổ sung linh lực bị tiêu hao.

Sau khi đệ tử Quy Nhất Tông trốn vào nơi sạch sẽ, những tà ma đó cũng không rời đi, mà vây quanh ở bên ngoài nơi này, hướng người trong nơi sạch sẽ giương nanh múa vuốt kêu ré lên, bộ dáng dữ tợn kia, khiến rất nhiều người tu luyện thấy tê cả da đầu.

"Nhiếp đạo hữu, các ngươi không có sao chứ?" Tề Gia Khách hỏi.

Nhiếp Thận Hiên là Đại sư huynh dẫn đội Quy Nhất Tông lần này, là một trận pháp sư cấp địa.

Ở bên ngoài hình tượng đệ tử Quy Nhất Tông đều thống nhất, vũ lực không đủ, góp trận pháp vào, lúc chiến đấu tế ra trận bàn trận kỳ to to nhỏ nhỏ, đem đối thủ vây khốn ở trong trận, sau đó trực tiếp nghiền ép.

Nhiếp Thận Hiên lau đi máu đen trên mặt, vội nói: "Dịch đạo hữu, Tề đạo hữu, các ngươi cẩn thận, có tà ma cao cấp tiến hóa ra hình người, những tà ma này chính là do tà ma cao cấp kia sai khiến."

"Cái gì?"

Đám người nhao nhao nhìn về phía những tà ma với hình thái khác nhau ở bên ngoài, thầm nghĩ quả nhiên Dịch sư huynh suy đoán đúng rồi, lần này bên trong bí cảnh không chỉ có một con tà ma cao cấp tiến hóa, còn có con thứ hai, con thứ ba..

Nhiếp Thận Hiên cho rằng bọn họ không tin, vội nói: "Các ngươi đừng không tin, tà ma cao cấp đó trốn ở trong những con quái vật to lớn kia, nó cũng không giết chúng ta, mà là đuổi chúng ta chạy tới nơi này, chỉ sợ là muốn hốt gọn một mẻ."

"Chúng ta tin tưởng." Tề Gia Khách nói.

Dịch Huyễn mặt lạnh cũng chậm rãi gật đầu. Nhiếp Thận Hiên đang chuẩn bị phát huy ba tấc không nát miệng lưỡi thuyết phục bọn họ cùng nhau chiến đấu ngơ ngác, sau đó liền thấy đệ tử Xích Tiêu Tông áp giải một con tà ma cao cấp bị phế linh khiếu tới đây.

"Ngươi xem, chúng ta đã bắt được một con."

Nhiếp Thận Hiên: "..."

Mặc dù một lời khó nói hết, nhưng ít ra chứng minh ở cùng với đám người này sẽ an toàn, Nhiếp Thận Hiên quyết định trước khi kết thúc thí luyện, tạm thời không rời khỏi nơi này.

Cho dù tất cả mọi người là đối thủ cạnh tranh, nhưng bây giờ ở cùng bọn hắn rõ ràng tương đối an toàn.

Chẳng qua so với những người chật vật trốn được tới đây, đệ tử Xích Tiêu Tông không quen nhìn tà ma bên ngoài, thương lượng ra ngoài săn giết bọn nó -- những con tà ma trung cấp này đều là nhiệm vụ đấy, giết bọn chúng, lại có thể thu hoạch một nhóm Ma Linh Châu, Ma Linh Châu trung cấp so với cấp thấp tốt hơn nhiều, một viên Ma Linh Châu trung cấp tương đương với mười viên Ma Linh Châu cấp thấp.

Văn Kiều là người báo danh đầu tiên: "Nhị sư huynh, ta muốn ra ngoài."

Thịnh Vân Thâm không cam lòng yếu thế: "Nhị sư huynh, cộng thêm ta."

Đệ tử khác nhao nhao báo danh, quyết định lần này nhất định không thể chỉ nhìn tiểu sư muội đánh tà ma, bọn họ cũng phải ra thêm chút sức lực.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận