Thập Thất Thiếp - Chương 11: Bị chán ghét
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 11: Bị chán ghét
Thập Thất nhấc tay khẩy đàn, tiếng đànkhông khó nghe như mọi người đã nghĩ, thế nhưng, so sánh với kỹ thuậtđàn tranh của vài vị thiên kim trước đó, quả thật kém khá xa!
Khuôn mặt thanh tú của Thập Thất hiện lên vẻ say mê. (tỷ thật giỏi diễn tró =]])
Độc Cô Ngạo Thiên nhìn thấy, thì cực kỳ chán ghét, trình độ cỡ này, còn có mặt mũi làm ra vẻ say mê.
Hiên Viên Mặc nhíu mày, xem ra hắn bannãy quả nhiên là nhìn lầm. Hiên Viên Ninh nhướng khóe miệng, cười thầnbí. Trình Tuyết Nhi nhíu nhíu mày, tuy rằng Mộ Dung Thập Thất là nữ nhitri phủ, thân phận không đủ tôn quý, thế nhưng, tài nghệ cỡ này còn dámvác mặt lên biểu diễn, còn khiến Ngạo Thiên thể diện mất hết, nghĩ đếnđó lòng nàng càng thêm khinh thường Thập Thất.
Những người còn lại có người thì bĩu môi, thể hiện rõ sự khinh thường, có người thì lại ôm tâm tình xem diễn chờđợi chuyện sắp sửa phát sinh.
Thập Thất cười lạnh trong lòng, ngón taychuyển động như muốn thoát khỏi sự khống chế của nàng, nhưng vẫn bị nàng cường ngạnh khống chế được.
Cuối cùng, một khúc > không được xem là xuất sắc kết thúc.
Bốn phía tĩnh lặng không một tiếng động.
Thủ Vọng Hoa, ngụ ý, trông mong quân vương lâm hạnh.
Khóe miệng Độc Cô Ngạo Thiên giật giật.Nữ nhân này, thật không biết tự lượng sức mình, bằng tài nghệ tồi tệ của nàng, cũng muốn được hắn ưu ái?
Ba ba ba……….
Hiên Viên Mặc vỗ tay, theo sau hắn là từng tiếng vỗ tay vang lên.
“Hay, quả thật rất hay. Không hổ là Mộ Dung tiểu thư danh dương thiên hạ.” Hiên Viên Mặc cười nói. Mọi người bốn phía lúc này đều không rõ dụng ý của hắn.
Vậy mà hay? Hay là bọn họ đều không biếtthưởng thức? Song, đường đường Tam Vương gia Phượng Thiên quốc tuyệt đối sẽ không như vậy, ngay cả tốt xấu cũng phân không được.
Nếu Tam vương gia cũng nói hay, những người khác tự nhiên cũng trái lương tâm mà bảo hay.
Đám người Hiên Viên Hạo cũng gật gật đầu. Nhưng đáy lòng kỳ thực đều đang đau xót, vậy mà cũng bảo hay, bọn họquả thật đã sống uổng phí hơn hai mươi mấy năm qua! Nữ tử Phượng Thiênquốc đều là hạng người nông cạn!
Thập Thất khom người, cúi đầu, nhíu mày… cười nhạt.
Nhạc Âm lúc đầu còn lo lắng Thập Thất sẽđoạt lấy nổi bật của nàng, kết quả ban nãy vừa nghe xong tiếng đàn củanàng ta, tâm liền buông xuống hơn phân nửa, và nàng càng xác định ThậpThất sẽ không nhận được sự sủng ái của Vương gia, lúc này, cơ hội củanàng đã tới!
“Thiếp thân chúc Thụy vương gia phúc như Đông Hải, niên niên kim triêu, tuế tuế hữu kim nhật.” Nhạc Âm phong tư muôn vàn đứng dậy, dung mạo phong tình vạn chủng, nhìn sang Độc Cô Ngạo Thiên làm ra vẻ như trúng tiếng sét ái tình. Vừa lòngthấy tầm mắt Độc Cô Ngạo Thiên chuyển hướng về phía nàng, liền nói tiếp: “Thiếp thân xin hiến vũ, kinh hồng vũ kính hiến cho Vương gia.”
Dứt lời, nàng còn chưa kịp nhìn vẻ mặtĐộc Cô Ngạo Thiên, Trình Tuyết Nhi cùng với Hiên Viên Hạo, Hiên ViênDiệp, cũng đã đi tới giữa sân.
Thập Thất nhìn vũ y hấp dẫn ánh mắt mọi người của Nhạc Âm, làn môi khẽ cong.
Và cảnh này, đã rơi vào một ánh mắt thâm sâu nhưng tĩnh lặng như hồ nước.
Kinh hồng vũ! Đây là vũ đạo của TrìnhTuyết Nhi! Ngày đó nàng nhảy điệu này trong trong Mai Hoa lâm, làm choĐộc Cô Ngạo Thiên sau khi nhìn thấy, hai người liền nảy sinh tình cảm,bây giờ, thị thiếp không biết trời cao đất rộng này lại dám khiêu vũđiệu ấy!
Nàng có bản lĩnh này sao?
Nàng có năng lực này hay không, người rõràng nhất chính là Thập Thất! Nàng từng may mắn chính mắt thấy. Vũ điệukia thực sự là… kinh đến không muốn nhìn!
Trình Tuyết Nhi híp đôi mắt đẹp nhìn về phía Nhạc Âm, dã tâm của nàng ta rất rõ ràng.
Lại nhìn về phía Độc Cô Ngạo Thiên, hắncau mày nhìn Nhạc Âm, tâm Trình Tuyết Nhi trầm xuống, tam đẳng thị thiếp này, mỗi tháng đều được Độc Cô Ngạo Thiên lâm hạnh một hai lần, nghenói, công phu trên giường của nàng ta cao siêu, tuy rằng không có dungmạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại khả ái, hơn nữa nàng ta phóngđãng, cho nên mới được Độc Cô Ngạo Thiên quan tâm tương đối nhiều.
So với Thập Thất, Hiên Viên Mặc và Hiên Viên Ninh đối với Nhạc Âm hiển nhiên không có nhiều hứng thú.
Tiếng nhạc dễ nghe rất nhanh vang lên. Nhạc Âm tin tưởng mười phần chỉ lo khiêu vũ!
Mỗi một động tác nàng đều dụng tâm hoànthành, Thập Thất từng chỉ ra khuyết điểm, nàng cũng nhất nhất sửa đổi,không ngờ rằng, động tác nàng sửa lại, xác thực là một kích trí mạng với nàng!
Thập Thất nhìn nhìn, đột nhiên cảm thấytâm tình rất tốt, đưa tay nhặt chiếc bánh hoa mai đang định đưa vàotrong miệng, đột nhiên phát hiện, có một đạo ánh mắt sắc bén vô cùngđang đặt lên người nàng!
Thập Thất chuyển mắt nhìn lại, tầm mắt kia liền biến mất vô tung vô ảnh.
Thập Thất cau chặt hai hàng mi, có người phát hiện sự không tầm thường của nàng? Là ai? Ánh mắt lại sắc bén như thế…
Không biết khi nào, tiếng nhạc đã chấmdứt, bốn phía vẫn yên tĩnh, không ai dám lên tiếng, rốt cuộc là cóchuyện gì? Sắc mặt Nhạc Âm ửng đỏ, trên mũi nàng lúc này đã phủ đầy mồhôi.
Nàng nhảy rất tốt đúng không? Khiến cho mọi người quá mức kinh ngạc mà quên luôn phản ứng ư?
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Trình Tuyết Nhihiện lên nụ cười lạnh, nhảy tuy rằng không bằng nàng, phải nói xa xakhông bì kịp, nhưng mà, lòng của Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết.
Nàng ta dùng vũ điệu mà Trình Tuyết Nhinàng đã khiêu vũ qua đến hấp dẫn sự chú ý của Độc Cô Ngạo Thiên, đây rõràng là coi thường nàng, căn bản không coi nàng ra gì.
Dường như đã nhận ra Trình Tuyết Nhi tứcgiận, Độc Cô Ngạo Thiên cũng đem việc hắn và Nhạc Âm từng nùng tình mật ý tung ra sau đầu, cất ngữ khí băng lãnh ra lệnh cho hạ nhân đứng ở cạnhbên: “Tài múa tinh xảo, tốt lắm, bổn vương rất hài lòng, nên bổn vương đặc biệt tặng Thanh Uyển cho ái thiếp ở, tức khắc chuyển chỗ.”
Thanh Uyển? Mọi người trong phủ đều biết, Thanh Uyển này chính là nơi giống như lãnh cung trong hậu cung, chỉ cóthị thiếp làm sai và nô tỳ mới bị đưa đến Thanh Uyển, để lão ma ma bêntrong dạy dỗ, cuộc sống ở đó có thể nói là khổ không nói nổi.
Nhạc Âm vốn ôm tâm tình vui vẻ chờ đợiVương gia khen ngợi, nhưng trong nháy mắt, sau khi nghe được lời Độc CôNgạo Thiên nói, nàng cảm thấy trời long đất lở!
Ngay sau đó, một tiếng khóc than xé ruột đứt gan vang lên. “Vương gia, thiếp thân làm sai chuyện gì sao? Nếu như có sai, thiếp thân sẽlàm mọi cách để sửa chữa, oa …. hu hu hu… ta không muốn đi địa phươngquỷ quái đó.”
“Ngươi sai là sai ở chỗ không nên lựa chọn nhảy điệu kinh hồng vũ. Ngươi căn bản không xứng nhảy điệu ấy!” Độc Cô Ngạo Thiên cất chất giọng giá rét, vô tình nói.
Nhạc Âm cảm thấy như có sấm sét đánh lên người, sao nàng lại quên kinh hồng vũ điệu mà Trình Tuyết Nhi đã từng nhảy qua?
Nhạc Âm cầu mãi không được, nàng liền chuyển mắt nhìn sang Thập Thất, khẽ nói với vị muội muội vừa giao hảo mấy ngày, “Cứu ta.” Nàng không muốn đi Thanh Uyển, nàng thà rằng bị đuổi ra phủ.
Thập Thất cúi đầu. Nàng hạ thấp đầu,trong mắt chợt lóe qua ý cười, nàng đã nói, nàng muốn những người nàytrả giá. Đúng vậy, nhiều ngày nay, nàng hao tổn tâm cơ khuyên Nhạc Âmkhiêu vũ, hơn nữa còn tiêu trừ toàn bộ băn khoăn của nàng ta, chính làvì giờ phút này! Bằng sự hiểu biết trong ký ức của nàng đối với Độc CôNgạo Thiên và Trình Tuyết Nhi, nàng biết, hết thảy sẽ diễn ra như nàngsuy đoán..
Kết cục tối nay của Nhạc Âm, là kết quả sau khi nàng tỉ mỉ thiết kế.
Nhạc Âm, đã định trước không thể nào trốn thoát!
Nhạc Âm vừa thấy Thập Thất cúi đầu, liềnbiết nàng sợ, nàng chỉ là một cửu đẳng thị thiếp làm sao có thể đốikháng với Vương gia! Nàng ta không giúp được nàng.
“Kéo xuống phía dưới!” Độc Cô Ngạo Thiên thấy Nhạc Âm giãy dụa, liền quát to chúng hạ nhân.
Nghe vậy, Nhạc Âm ngất xỉu, nàng có thểnào cũng không ngờ đến bản thân sẽ vì một vũ đạo mà cả đời bị hủy. Đờinày, chỉ cần có Trình Tuyết Nhi tồn tại, nàng nhất định không có nơi trở mình, trước khi ngất, nàng thề, chỉ cần có cơ hội, nàng nhất định sẽgiết Trình Tuyết Nhi!
Buổi sinh thần yến lần này, phong ba liên tiếp phát sinh.
Nhưng sau cùng, Độc Cô Ngạo Thiên vẫn tu thành chính quả.
Tiếng nói trong trẻo của Hiên Viên Hạo vang lên bên tai mọi người: “Đầu tháng sau, tứ hôn Thừa tướng chi nữ Trình Tuyết Nhi cho Minh Thụy vương chiến công hiển hách làm phi!”
Khuôn mặt thanh tú của Thập Thất hiện lên vẻ say mê. (tỷ thật giỏi diễn tró =]])
Độc Cô Ngạo Thiên nhìn thấy, thì cực kỳ chán ghét, trình độ cỡ này, còn có mặt mũi làm ra vẻ say mê.
Hiên Viên Mặc nhíu mày, xem ra hắn bannãy quả nhiên là nhìn lầm. Hiên Viên Ninh nhướng khóe miệng, cười thầnbí. Trình Tuyết Nhi nhíu nhíu mày, tuy rằng Mộ Dung Thập Thất là nữ nhitri phủ, thân phận không đủ tôn quý, thế nhưng, tài nghệ cỡ này còn dámvác mặt lên biểu diễn, còn khiến Ngạo Thiên thể diện mất hết, nghĩ đếnđó lòng nàng càng thêm khinh thường Thập Thất.
Những người còn lại có người thì bĩu môi, thể hiện rõ sự khinh thường, có người thì lại ôm tâm tình xem diễn chờđợi chuyện sắp sửa phát sinh.
Thập Thất cười lạnh trong lòng, ngón taychuyển động như muốn thoát khỏi sự khống chế của nàng, nhưng vẫn bị nàng cường ngạnh khống chế được.
Cuối cùng, một khúc > không được xem là xuất sắc kết thúc.
Bốn phía tĩnh lặng không một tiếng động.
Thủ Vọng Hoa, ngụ ý, trông mong quân vương lâm hạnh.
Khóe miệng Độc Cô Ngạo Thiên giật giật.Nữ nhân này, thật không biết tự lượng sức mình, bằng tài nghệ tồi tệ của nàng, cũng muốn được hắn ưu ái?
Ba ba ba……….
Hiên Viên Mặc vỗ tay, theo sau hắn là từng tiếng vỗ tay vang lên.
“Hay, quả thật rất hay. Không hổ là Mộ Dung tiểu thư danh dương thiên hạ.” Hiên Viên Mặc cười nói. Mọi người bốn phía lúc này đều không rõ dụng ý của hắn.
Vậy mà hay? Hay là bọn họ đều không biếtthưởng thức? Song, đường đường Tam Vương gia Phượng Thiên quốc tuyệt đối sẽ không như vậy, ngay cả tốt xấu cũng phân không được.
Nếu Tam vương gia cũng nói hay, những người khác tự nhiên cũng trái lương tâm mà bảo hay.
Đám người Hiên Viên Hạo cũng gật gật đầu. Nhưng đáy lòng kỳ thực đều đang đau xót, vậy mà cũng bảo hay, bọn họquả thật đã sống uổng phí hơn hai mươi mấy năm qua! Nữ tử Phượng Thiênquốc đều là hạng người nông cạn!
Thập Thất khom người, cúi đầu, nhíu mày… cười nhạt.
Nhạc Âm lúc đầu còn lo lắng Thập Thất sẽđoạt lấy nổi bật của nàng, kết quả ban nãy vừa nghe xong tiếng đàn củanàng ta, tâm liền buông xuống hơn phân nửa, và nàng càng xác định ThậpThất sẽ không nhận được sự sủng ái của Vương gia, lúc này, cơ hội củanàng đã tới!
“Thiếp thân chúc Thụy vương gia phúc như Đông Hải, niên niên kim triêu, tuế tuế hữu kim nhật.” Nhạc Âm phong tư muôn vàn đứng dậy, dung mạo phong tình vạn chủng, nhìn sang Độc Cô Ngạo Thiên làm ra vẻ như trúng tiếng sét ái tình. Vừa lòngthấy tầm mắt Độc Cô Ngạo Thiên chuyển hướng về phía nàng, liền nói tiếp: “Thiếp thân xin hiến vũ, kinh hồng vũ kính hiến cho Vương gia.”
Dứt lời, nàng còn chưa kịp nhìn vẻ mặtĐộc Cô Ngạo Thiên, Trình Tuyết Nhi cùng với Hiên Viên Hạo, Hiên ViênDiệp, cũng đã đi tới giữa sân.
Thập Thất nhìn vũ y hấp dẫn ánh mắt mọi người của Nhạc Âm, làn môi khẽ cong.
Và cảnh này, đã rơi vào một ánh mắt thâm sâu nhưng tĩnh lặng như hồ nước.
Kinh hồng vũ! Đây là vũ đạo của TrìnhTuyết Nhi! Ngày đó nàng nhảy điệu này trong trong Mai Hoa lâm, làm choĐộc Cô Ngạo Thiên sau khi nhìn thấy, hai người liền nảy sinh tình cảm,bây giờ, thị thiếp không biết trời cao đất rộng này lại dám khiêu vũđiệu ấy!
Nàng có bản lĩnh này sao?
Nàng có năng lực này hay không, người rõràng nhất chính là Thập Thất! Nàng từng may mắn chính mắt thấy. Vũ điệukia thực sự là… kinh đến không muốn nhìn!
Trình Tuyết Nhi híp đôi mắt đẹp nhìn về phía Nhạc Âm, dã tâm của nàng ta rất rõ ràng.
Lại nhìn về phía Độc Cô Ngạo Thiên, hắncau mày nhìn Nhạc Âm, tâm Trình Tuyết Nhi trầm xuống, tam đẳng thị thiếp này, mỗi tháng đều được Độc Cô Ngạo Thiên lâm hạnh một hai lần, nghenói, công phu trên giường của nàng ta cao siêu, tuy rằng không có dungmạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại khả ái, hơn nữa nàng ta phóngđãng, cho nên mới được Độc Cô Ngạo Thiên quan tâm tương đối nhiều.
So với Thập Thất, Hiên Viên Mặc và Hiên Viên Ninh đối với Nhạc Âm hiển nhiên không có nhiều hứng thú.
Tiếng nhạc dễ nghe rất nhanh vang lên. Nhạc Âm tin tưởng mười phần chỉ lo khiêu vũ!
Mỗi một động tác nàng đều dụng tâm hoànthành, Thập Thất từng chỉ ra khuyết điểm, nàng cũng nhất nhất sửa đổi,không ngờ rằng, động tác nàng sửa lại, xác thực là một kích trí mạng với nàng!
Thập Thất nhìn nhìn, đột nhiên cảm thấytâm tình rất tốt, đưa tay nhặt chiếc bánh hoa mai đang định đưa vàotrong miệng, đột nhiên phát hiện, có một đạo ánh mắt sắc bén vô cùngđang đặt lên người nàng!
Thập Thất chuyển mắt nhìn lại, tầm mắt kia liền biến mất vô tung vô ảnh.
Thập Thất cau chặt hai hàng mi, có người phát hiện sự không tầm thường của nàng? Là ai? Ánh mắt lại sắc bén như thế…
Không biết khi nào, tiếng nhạc đã chấmdứt, bốn phía vẫn yên tĩnh, không ai dám lên tiếng, rốt cuộc là cóchuyện gì? Sắc mặt Nhạc Âm ửng đỏ, trên mũi nàng lúc này đã phủ đầy mồhôi.
Nàng nhảy rất tốt đúng không? Khiến cho mọi người quá mức kinh ngạc mà quên luôn phản ứng ư?
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Trình Tuyết Nhihiện lên nụ cười lạnh, nhảy tuy rằng không bằng nàng, phải nói xa xakhông bì kịp, nhưng mà, lòng của Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết.
Nàng ta dùng vũ điệu mà Trình Tuyết Nhinàng đã khiêu vũ qua đến hấp dẫn sự chú ý của Độc Cô Ngạo Thiên, đây rõràng là coi thường nàng, căn bản không coi nàng ra gì.
Dường như đã nhận ra Trình Tuyết Nhi tứcgiận, Độc Cô Ngạo Thiên cũng đem việc hắn và Nhạc Âm từng nùng tình mật ý tung ra sau đầu, cất ngữ khí băng lãnh ra lệnh cho hạ nhân đứng ở cạnhbên: “Tài múa tinh xảo, tốt lắm, bổn vương rất hài lòng, nên bổn vương đặc biệt tặng Thanh Uyển cho ái thiếp ở, tức khắc chuyển chỗ.”
Thanh Uyển? Mọi người trong phủ đều biết, Thanh Uyển này chính là nơi giống như lãnh cung trong hậu cung, chỉ cóthị thiếp làm sai và nô tỳ mới bị đưa đến Thanh Uyển, để lão ma ma bêntrong dạy dỗ, cuộc sống ở đó có thể nói là khổ không nói nổi.
Nhạc Âm vốn ôm tâm tình vui vẻ chờ đợiVương gia khen ngợi, nhưng trong nháy mắt, sau khi nghe được lời Độc CôNgạo Thiên nói, nàng cảm thấy trời long đất lở!
Ngay sau đó, một tiếng khóc than xé ruột đứt gan vang lên. “Vương gia, thiếp thân làm sai chuyện gì sao? Nếu như có sai, thiếp thân sẽlàm mọi cách để sửa chữa, oa …. hu hu hu… ta không muốn đi địa phươngquỷ quái đó.”
“Ngươi sai là sai ở chỗ không nên lựa chọn nhảy điệu kinh hồng vũ. Ngươi căn bản không xứng nhảy điệu ấy!” Độc Cô Ngạo Thiên cất chất giọng giá rét, vô tình nói.
Nhạc Âm cảm thấy như có sấm sét đánh lên người, sao nàng lại quên kinh hồng vũ điệu mà Trình Tuyết Nhi đã từng nhảy qua?
Nhạc Âm cầu mãi không được, nàng liền chuyển mắt nhìn sang Thập Thất, khẽ nói với vị muội muội vừa giao hảo mấy ngày, “Cứu ta.” Nàng không muốn đi Thanh Uyển, nàng thà rằng bị đuổi ra phủ.
Thập Thất cúi đầu. Nàng hạ thấp đầu,trong mắt chợt lóe qua ý cười, nàng đã nói, nàng muốn những người nàytrả giá. Đúng vậy, nhiều ngày nay, nàng hao tổn tâm cơ khuyên Nhạc Âmkhiêu vũ, hơn nữa còn tiêu trừ toàn bộ băn khoăn của nàng ta, chính làvì giờ phút này! Bằng sự hiểu biết trong ký ức của nàng đối với Độc CôNgạo Thiên và Trình Tuyết Nhi, nàng biết, hết thảy sẽ diễn ra như nàngsuy đoán..
Kết cục tối nay của Nhạc Âm, là kết quả sau khi nàng tỉ mỉ thiết kế.
Nhạc Âm, đã định trước không thể nào trốn thoát!
Nhạc Âm vừa thấy Thập Thất cúi đầu, liềnbiết nàng sợ, nàng chỉ là một cửu đẳng thị thiếp làm sao có thể đốikháng với Vương gia! Nàng ta không giúp được nàng.
“Kéo xuống phía dưới!” Độc Cô Ngạo Thiên thấy Nhạc Âm giãy dụa, liền quát to chúng hạ nhân.
Nghe vậy, Nhạc Âm ngất xỉu, nàng có thểnào cũng không ngờ đến bản thân sẽ vì một vũ đạo mà cả đời bị hủy. Đờinày, chỉ cần có Trình Tuyết Nhi tồn tại, nàng nhất định không có nơi trở mình, trước khi ngất, nàng thề, chỉ cần có cơ hội, nàng nhất định sẽgiết Trình Tuyết Nhi!
Buổi sinh thần yến lần này, phong ba liên tiếp phát sinh.
Nhưng sau cùng, Độc Cô Ngạo Thiên vẫn tu thành chính quả.
Tiếng nói trong trẻo của Hiên Viên Hạo vang lên bên tai mọi người: “Đầu tháng sau, tứ hôn Thừa tướng chi nữ Trình Tuyết Nhi cho Minh Thụy vương chiến công hiển hách làm phi!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận