Thập Thất Thiếp - Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
Cuộc nói chuyện đầy lời lẽ, khiến ba người không thể nào đáp lại.
Qua nửa khắc, Liễu Nguyệt Phi cắn răng, lạnh lùng nói: “Cô già mồm át lẽ phải!” Cái bẫy vốn không hề có lỗ hổng, vậy mà lại bị nàng ta dễ dàng tránh thoát!
Mấy ngày trước, Hiên Viên Hạo tuyên nàngvào cung, là muốn phong nàng làm quận chúa, sau đó đem nàng xa gả đếntái ngoại. Sao nàng có thể gả đến đó! Lòng của nàng chỉ có Hiên ViênMặc! Thế nhưng, cho dù cự tuyệt, Hiên Viên Hạo vẫn không buông tha nàng! Nàng biết hắn căm tức việc tối hôm đó, những việc Mộ Dung Thập Thất đãlàm đối với hắn! Cho nên muốn trả thù nàng, cũng muốn thông qua việc này cảnh cáo Hiên Viên Mặc và cha!
Nàng bí quá hoá liều, chủ động hiệpthương với hắn, đáp ứng hắn một yêu cầu, giúp hắn giám thị hành động của Hiên Viên Mặc và cha! Chẳng qua, yêu cầu duy nhất của nàng đó là, không hòa thân! Hơn nữa còn đề nghị thêm, đó là không bằng cho Mộ Dung ThậpThất hòa thân, như vậy cũng có thể cảnh cáo Hiên Viên Mặc.
Nào ngờ, Mộ Dung Thập Thất lại tránhthoát hết sức nhẹ nhàng! Không được, nàng nhất định phải làm cho Mộ Dung Thập Thất hòa thân! Làm cho Mộ Dung Thập Thất rời xa kinh thành, từ nay về sau không xuất hiện trước mặt Hiên Viên Mặc nữa!
Thập Thất khẽ động hàng lông mày, giấu giếm sát khí, đè thấp giọng tiếp tục tức chết người không đền mạng phản bác: “Lời ấy sai rồi, Thập Thất chẳng qua chỉ nói đạo lý mà đứa trẻ ba tuổi cũngbiết mà thôi. Liễu tiểu thư chẳng lẽ cho rằng thế tử kia là kẻ đần độnsao? Hắn sẽ lấy một nữ tử danh dự bị hao tổn?” Vì sao Hiên Viên Hạo không gả muội muội của hắn? Cũng bởi vì tiểu quốc kia sớm muộn cũng bị tiêu diệt! Để nàng hoặc Liễu Nguyệt Phi đi, đối với hắn không có ảnh hưởng gì, còn có thể làm giảm đi một con cờ sao lại không làm! LiễuNguyệt Phi sao lại không biết đạo lý này. Cho nên mới cắn nàng khôngbuông.
Chính là bởi vì như vậy, Thập Thất càngquyết tâm muốn giết Liễu Nguyệt Phi! Về phần Hiên Viên Hạo, nàng cũng sẽ không đơn giản buông tha hắn.
“Cô! Vô luận như thế nào, bây giờ cô là quận chúa, chỉ có thể gả đi.” Liễu Nguyệt Phi không thèm đôi co với Thập Thất nữa, trực tiếp không chút nào che giấu nói ra mục đích của nàng.
Hiên Viên Hạo thấy thế, mở miệng nói: “Điều Mộ Dung tiểu thư lo lắng căn bản không phải…”
“Hoàng thượng, Thập Thất biếtngài cũng hiểu được Thập Thất là đang si tâm vọng tưởng, cũng hiểu đượcThập Thất nếu như gả sang đó nhất định sẽ liên lụy bách tính biên quan!Nếu việc hôm nay để lộ ra ngoài, bách tính Phượng Thiên quốc nhất địnhsẽ chửi mắng Thập Thất! Đồng thời cũng sẽ không thấu hiểu cho nỗi lòngcủa Hoàng thượng. Tuy rằng Hoàng thượng lo nghĩ cho Thập Thất, nhưngbách tính sẽ không nghĩ như vậy! Cho nên, Thập Thất cả gan thỉnh cầuHoàng thượng, đừng vì tư lợi, mà liên lụy bách tính! Bằng không ThậpThất nhất định sẽ trở thành tội nhân trong lòng bách tính Phượng Thiênquốc!” Thấy Hiên Viên Hạo mở miệng, Thập Thất lập tức quỳ xuống đất chặn đứng lời hắn, đem cái mũ chọc giận bách tính to lớn chụp lênđầu hắn!
Nếu Hiên Viên Hạo cố ý đem nàng gả sangđó, vậy thì, hắn nhất định sẽ bị dân chúng chửi mắng! Đương nhiên, nàngđây là đang uy hiếp! Nàng đoán chắc tại thời kỳ mẫn cảm mà Hiên Viên Mặc luôn như hổ rình mồi này, hắn tuyệt đối sẽ không vì chuyện này chọcgiận bách tính!
Sắc mặt Hiên Viên Hạo trầm xuống, dù chokhông hài lòng với việc bị Thập Thất uy hiếp, hắn cũng chỉ có thể nuốtxuống lời định nói.
Mai quý phi dù sao cũng đã sinh sống lâutrong cung, bản lĩnh sát ngôn quan sắc không phải người bình thường cóthể sánh bằng, vừa thấy Hiên Viên Hạo không kiên trì nữa liền không lêntiếng.
Liễu Nguyệt Phi thấy tình thế biếnchuyển, liền hiểu rõ, bây giờ mặc kệ nàng nói cái gì cũng căn bản khôngcó tác dụng! Bởi vì Mộ Dung Thập Thất bắt được góc chết của Hiên ViênHạo!
Chụp cho cái mũ chọc giận người khắp thiên hạ, quá lớn!
Nhưng cứ như vậy buông tha Mộ Dung Thập Thất, nàng không cam tâm.
“Đã như vậy, việc này bàn sau đi, để trẫm xem có nhân tuyển thích hợp khác hay không.” Tạm dừng nửa khắc, Hiên Viên Hạo nói.
“Hoàng thượng, không phải đãkhông có bao nhiêu thời gian nữa sao? Nếu Mộ Dung tiểu thư đã có ý địnhphân ưu cho Hoàng thượng, vậy không bằng hôm nay định chuyện luôn ạ.” Liễu Nguyệt Phi nóng lên, không bận tâm tình huống lúc này đã chuyển biến, liền nói với Hiên Viên Hạo.
Nghe vậy, Hiên Viên Hạo nhíu nhíu mày.
Mai quý phi đã nhận ra Hiên Viên Hạokhông vui, tình huống lúc này, căn bản không có khả năng theo như trùhoạch lúc đầu, để Thập Thất đi hòa thân! “Chuyện này Hoàng thượng nhớ kỹ. Liễu tiểu thư không cần nhiều lời nữa.”
“Các ngươi đều trở về đi.” Hiên Viên Hạo vung tay lên, dự định đuổi Thập Thất và Liễu Nguyệt Phi.
Nhưng sự việc nếu đã xảy ra! Bọn họ đãđâm dao đến trước mặt, Thập Thất sao có thể để nó kết thúc như vậy! Nếubọn họ không muốn tiếp tục, thì nàng lại càng phải tiếp tục!
Để cho bọn họ biết bị người tính kế lại, thì tức hộc máu ra sao!
Chỉ nghe, phịch một tiếng, Thập Thất quỳ xuống đất, nhìn Hiên Viên Hạo và Mai quý phi khóc lóc kể lể nói: “Hôm nay Thập Thất mới biết được Hoàng thượng và quý phi nương nương tốt với Thập Thất biết bao, tuy Thập Thất vì vấn đề danh dự mà không thể trèocao làm thế tử phi, thế nhưng Thập Thất sẽ ghi nhớ ân đức mà hôm nayhoàng thượng và quý phi nương nương dành cho. Minh Nguyệt quận chúa tạơn Hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.”
Phải nhắc nhở một lần, để cho bọn họ chớcó quên thân phận đã ban cho nàng! Minh Nguyệt quận chúa đó nha. ThậpThất âm thầm cười nhạt, ta không hòa thân, cũng ăn chắc thân phận MinhNguyệt quận chúa này rồi! Có được thân phận này ngày sau mặc kệ muốn làm gì, đều có thể tiết kiệm bớt sức lực.
Hiên Viên Hạo và Mai quý phi vừa nghe,tức giận đến sắc mặt xanh đen, lời đã nói ra, bọn họ không có khả năngthu hồi lại mệnh lệnh vừa sắc phong ban nãy, nếu thu hồi, chắc chắn sẽkhiến nàng có cái cớ, vu tội Hoàng thượng không giữ chữ tín, hỉ nộ vôthường. Danh hiệu quận chúa này, Mộ Dung Thập Thất ăn chắc rồi! Việc này bọn họ cũng chỉ có thể âm thầm nuốt xuống.
Liễu Nguyệt Phi cắn chặt môi, môi dưới dần dần trắng bệch, theo những gì thấy được, nàng phí nhiều tâm tư cũng đã vô dụng.
Nhưng lời nói tiếp theo của Thập Thất, khiến sắc mặt Hiên Viên Hạo và Mai quý phi tái mét. Khiến Liễu Nguyệt Phi cực kỳ sợ hãi!
Thập Thất ngẩng đầu, nở nụ cười xinh như hoa, vỗ ngực, hơi cường điệu nói: “Tuy rằng thân phận của Thập Thất không cho phép cũng tuyệt đối không có khả năng hòa thân, thế nhưng Thập Thất biết có một nhân tuyển rất tốt, Liễu tiểu thư nàng ấy vừa rồi nói năng hợp tình chính đáng, vì Hoàng thượnglàm cái gì cũng sẵn lòng. Còn khiển trách Thập Thất vài câu, khiến ThậpThất hổ thẹn, con tim ảo não không thôi, nếu trước đây không có vào Thụy vương phủ làm thị thiếp thì tốt rồi. Chao ôi, giờ đây nói những điềunãy đã muộn, vì Hoàng thượng phân ưu, Liễu tiểu thư hẳn là nên làm chúthành động thực tế đi. Liễu tiểu thư chính là đệ nhất nữ nhân tài ba củaPhượng Thiên quốc, dung mạo tuyệt sắc khuynh thành, thông hôn với thếtử, nhất định trở thành giai thoại một phương. Đây chính là lương duyêntrời định đó nha! Thật khiến cho Thập Thất ước ao biết bao!.” Liễu Nguyệt Phi muốn toàn thân trở ra? Nàng ta mơ đi!
Hôm nay nhân tiện nói toạc ra luôn, có lẽ nàng không thành công, thì khi ra khỏi cung, sử dụng dương mưu rồi lạiâm mưu hãm hại. Khiến nàng ta không hòa thân cũng phải hòa thân!
Những lời trên vừa thốt ra, thân hìnhLiễu Nguyệt Phi liền loạng choạng, liên tục lui về sau vài bước. Ngóntay run run chỉ vào Thập Thất, nàng, nàng trả đũa!
Thải Hà phía sau nàng thấy thế, bất mãn nói với Thập Thất: “Tiểu thư quý vì chi nữ Tả tướng, sao có thể gả đến một tiểu quốc nhỏ bé?” Đây là điều vũ nhục đối với thân phận của tiểu thư!
“To gan! Ngươi chỉ là một tiện tỳ nho nhỏ, dám ở trước mặt Hoàng thượng và quý phi nương nương mà vô lễvới quận chúa! Đáng đánh!” Mai Hoa tiến lên, nhắm ngay khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Thải Hà, dùng sức đánh xuống.
“Bốp” một tiếng.
Khiến Hiên Viên Hạo đứng lại nhăn hàngmi. Mai quý phi tức giận nhìn Liễu Nguyệt Phi, tình huống đã diễn biếnthành loại như thế này, nàng ta không thể yên tĩnh được sao? Đừng có làm mọi chuyện phóng to ra chứ?
“Vừa rồi lúc Liễu tiểu thư răndạy quận chúa, có phải là đố kỵ vì quận chúa có thể gả cho thế tử tiểuquốc không? Nay quận chúa bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể hòathân. Mà không phải vừa rồi Liễu tiểu thư tỏ ra dáng vẻ rất muốn hòathân đó sao? Giờ đây vì sao lại từ chối?” Sau khi Mai Hoa thu hồi tay, lạnh lùng nhìn Liễu Nguyệt Phi lên tiếng.
Thập Thất rất muốn nhảy cẩng lên vỗ taytán dương Mai Hoa, chêm vào rất hay nha! Không hổ là người xuất thân từThiên Hạ Lâu, phản ứng vô cùng nhanh nhạy!
Thu liễm lại sắc mặt, nàng bước về phíaLiễu Nguyệt Phi, dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Liễu Nguyệt Phi,Thập Thất nắm lấy tay nàng, âm thầm dùng sức, trên mặt nở nụ cười tươiroi rói nói: “Liễu tiểu thư không nên từ chối. Tài cán vì Hoàngthượng phân ưu đó là vinh hạnh. Vừa rồi không phải Liễu tiểu thư đã nói, chỉ cần là thân nữ nhi thì có thể vì Hoàng thượng phân ưu đó sao. Chẳng lẽ vừa rồi trước mặt Hoàng thượng, Liễu tiểu thư toàn nói dối? Đâychính là tội khi quân đó nha! Hi, xem ta này, sao lại nói đến phươngdiện này, tài cán vì Hoàng thượng phân ưu là điều Thập Thất ngày tư đêmnghĩ cũng không thể thực hiện được. Mà Liễu tiểu thư lại vô tình tướiliễu liễu xanh um, quả nhiên là tổ tiên tích đức, chuyện hòa thân quangvinh này mới rơi trúng người Liễu tiểu thư.”
Nguyên văn chữ Hán là: 有意栽花花不开,无心插柳柳成荫 (hữu ý tài hoa hoa bất khai, vô tâm sáp liễu liễu thành ấm)
Nghĩa đen: có ý trồng hoa thì hoa chẳng nở, mà vô tâm cắm liễu thì liễu mọc rợp bóng.
Nghĩa bóng: có ý dốc sức làm một việc gì đó nhưng lại không thành công, mà không dự tính dự liệu trước lại đạt kết quả bất ngờ ở một việc khác.
Liễu Nguyệt Phi vừa nghe, lập tức rút tay về, vừa định mở miệng phản bác. “Ta…” Nhưng vừa tính nói, nàng liền lập tức phản ứng lại, Mộ Dung Thập Thấtđây là đang giăng cái thòng lọng cho nàng. Nếu như nàng nói không muốn,như vậy những lời nói ban rồi của nàng chính là khi quân. Nhưng nếukhông phản bác, như vậy người hòa thân chính là nàng! Không được, tuyệtđối không được! Nhưng trước mắt, nàng không biết nói gì để phản bác!
Mai quý phi và Hiên Viên Hạo nghe lời ấy, đều vô cùng sửng sốt. Mộ Dung Thập Thất này thật không đơn giản! Thựcsự nàng chỉ có mười sáu tuổi thôi sao? Phản ứng và xuất thủ nhanh cỡnày, quả thực khiến người ta kinh tủng! (kinh hãi + sợ sệt)
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Qua nửa khắc, Liễu Nguyệt Phi cắn răng, lạnh lùng nói: “Cô già mồm át lẽ phải!” Cái bẫy vốn không hề có lỗ hổng, vậy mà lại bị nàng ta dễ dàng tránh thoát!
Mấy ngày trước, Hiên Viên Hạo tuyên nàngvào cung, là muốn phong nàng làm quận chúa, sau đó đem nàng xa gả đếntái ngoại. Sao nàng có thể gả đến đó! Lòng của nàng chỉ có Hiên ViênMặc! Thế nhưng, cho dù cự tuyệt, Hiên Viên Hạo vẫn không buông tha nàng! Nàng biết hắn căm tức việc tối hôm đó, những việc Mộ Dung Thập Thất đãlàm đối với hắn! Cho nên muốn trả thù nàng, cũng muốn thông qua việc này cảnh cáo Hiên Viên Mặc và cha!
Nàng bí quá hoá liều, chủ động hiệpthương với hắn, đáp ứng hắn một yêu cầu, giúp hắn giám thị hành động của Hiên Viên Mặc và cha! Chẳng qua, yêu cầu duy nhất của nàng đó là, không hòa thân! Hơn nữa còn đề nghị thêm, đó là không bằng cho Mộ Dung ThậpThất hòa thân, như vậy cũng có thể cảnh cáo Hiên Viên Mặc.
Nào ngờ, Mộ Dung Thập Thất lại tránhthoát hết sức nhẹ nhàng! Không được, nàng nhất định phải làm cho Mộ Dung Thập Thất hòa thân! Làm cho Mộ Dung Thập Thất rời xa kinh thành, từ nay về sau không xuất hiện trước mặt Hiên Viên Mặc nữa!
Thập Thất khẽ động hàng lông mày, giấu giếm sát khí, đè thấp giọng tiếp tục tức chết người không đền mạng phản bác: “Lời ấy sai rồi, Thập Thất chẳng qua chỉ nói đạo lý mà đứa trẻ ba tuổi cũngbiết mà thôi. Liễu tiểu thư chẳng lẽ cho rằng thế tử kia là kẻ đần độnsao? Hắn sẽ lấy một nữ tử danh dự bị hao tổn?” Vì sao Hiên Viên Hạo không gả muội muội của hắn? Cũng bởi vì tiểu quốc kia sớm muộn cũng bị tiêu diệt! Để nàng hoặc Liễu Nguyệt Phi đi, đối với hắn không có ảnh hưởng gì, còn có thể làm giảm đi một con cờ sao lại không làm! LiễuNguyệt Phi sao lại không biết đạo lý này. Cho nên mới cắn nàng khôngbuông.
Chính là bởi vì như vậy, Thập Thất càngquyết tâm muốn giết Liễu Nguyệt Phi! Về phần Hiên Viên Hạo, nàng cũng sẽ không đơn giản buông tha hắn.
“Cô! Vô luận như thế nào, bây giờ cô là quận chúa, chỉ có thể gả đi.” Liễu Nguyệt Phi không thèm đôi co với Thập Thất nữa, trực tiếp không chút nào che giấu nói ra mục đích của nàng.
Hiên Viên Hạo thấy thế, mở miệng nói: “Điều Mộ Dung tiểu thư lo lắng căn bản không phải…”
“Hoàng thượng, Thập Thất biếtngài cũng hiểu được Thập Thất là đang si tâm vọng tưởng, cũng hiểu đượcThập Thất nếu như gả sang đó nhất định sẽ liên lụy bách tính biên quan!Nếu việc hôm nay để lộ ra ngoài, bách tính Phượng Thiên quốc nhất địnhsẽ chửi mắng Thập Thất! Đồng thời cũng sẽ không thấu hiểu cho nỗi lòngcủa Hoàng thượng. Tuy rằng Hoàng thượng lo nghĩ cho Thập Thất, nhưngbách tính sẽ không nghĩ như vậy! Cho nên, Thập Thất cả gan thỉnh cầuHoàng thượng, đừng vì tư lợi, mà liên lụy bách tính! Bằng không ThậpThất nhất định sẽ trở thành tội nhân trong lòng bách tính Phượng Thiênquốc!” Thấy Hiên Viên Hạo mở miệng, Thập Thất lập tức quỳ xuống đất chặn đứng lời hắn, đem cái mũ chọc giận bách tính to lớn chụp lênđầu hắn!
Nếu Hiên Viên Hạo cố ý đem nàng gả sangđó, vậy thì, hắn nhất định sẽ bị dân chúng chửi mắng! Đương nhiên, nàngđây là đang uy hiếp! Nàng đoán chắc tại thời kỳ mẫn cảm mà Hiên Viên Mặc luôn như hổ rình mồi này, hắn tuyệt đối sẽ không vì chuyện này chọcgiận bách tính!
Sắc mặt Hiên Viên Hạo trầm xuống, dù chokhông hài lòng với việc bị Thập Thất uy hiếp, hắn cũng chỉ có thể nuốtxuống lời định nói.
Mai quý phi dù sao cũng đã sinh sống lâutrong cung, bản lĩnh sát ngôn quan sắc không phải người bình thường cóthể sánh bằng, vừa thấy Hiên Viên Hạo không kiên trì nữa liền không lêntiếng.
Liễu Nguyệt Phi thấy tình thế biếnchuyển, liền hiểu rõ, bây giờ mặc kệ nàng nói cái gì cũng căn bản khôngcó tác dụng! Bởi vì Mộ Dung Thập Thất bắt được góc chết của Hiên ViênHạo!
Chụp cho cái mũ chọc giận người khắp thiên hạ, quá lớn!
Nhưng cứ như vậy buông tha Mộ Dung Thập Thất, nàng không cam tâm.
“Đã như vậy, việc này bàn sau đi, để trẫm xem có nhân tuyển thích hợp khác hay không.” Tạm dừng nửa khắc, Hiên Viên Hạo nói.
“Hoàng thượng, không phải đãkhông có bao nhiêu thời gian nữa sao? Nếu Mộ Dung tiểu thư đã có ý địnhphân ưu cho Hoàng thượng, vậy không bằng hôm nay định chuyện luôn ạ.” Liễu Nguyệt Phi nóng lên, không bận tâm tình huống lúc này đã chuyển biến, liền nói với Hiên Viên Hạo.
Nghe vậy, Hiên Viên Hạo nhíu nhíu mày.
Mai quý phi đã nhận ra Hiên Viên Hạokhông vui, tình huống lúc này, căn bản không có khả năng theo như trùhoạch lúc đầu, để Thập Thất đi hòa thân! “Chuyện này Hoàng thượng nhớ kỹ. Liễu tiểu thư không cần nhiều lời nữa.”
“Các ngươi đều trở về đi.” Hiên Viên Hạo vung tay lên, dự định đuổi Thập Thất và Liễu Nguyệt Phi.
Nhưng sự việc nếu đã xảy ra! Bọn họ đãđâm dao đến trước mặt, Thập Thất sao có thể để nó kết thúc như vậy! Nếubọn họ không muốn tiếp tục, thì nàng lại càng phải tiếp tục!
Để cho bọn họ biết bị người tính kế lại, thì tức hộc máu ra sao!
Chỉ nghe, phịch một tiếng, Thập Thất quỳ xuống đất, nhìn Hiên Viên Hạo và Mai quý phi khóc lóc kể lể nói: “Hôm nay Thập Thất mới biết được Hoàng thượng và quý phi nương nương tốt với Thập Thất biết bao, tuy Thập Thất vì vấn đề danh dự mà không thể trèocao làm thế tử phi, thế nhưng Thập Thất sẽ ghi nhớ ân đức mà hôm nayhoàng thượng và quý phi nương nương dành cho. Minh Nguyệt quận chúa tạơn Hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.”
Phải nhắc nhở một lần, để cho bọn họ chớcó quên thân phận đã ban cho nàng! Minh Nguyệt quận chúa đó nha. ThậpThất âm thầm cười nhạt, ta không hòa thân, cũng ăn chắc thân phận MinhNguyệt quận chúa này rồi! Có được thân phận này ngày sau mặc kệ muốn làm gì, đều có thể tiết kiệm bớt sức lực.
Hiên Viên Hạo và Mai quý phi vừa nghe,tức giận đến sắc mặt xanh đen, lời đã nói ra, bọn họ không có khả năngthu hồi lại mệnh lệnh vừa sắc phong ban nãy, nếu thu hồi, chắc chắn sẽkhiến nàng có cái cớ, vu tội Hoàng thượng không giữ chữ tín, hỉ nộ vôthường. Danh hiệu quận chúa này, Mộ Dung Thập Thất ăn chắc rồi! Việc này bọn họ cũng chỉ có thể âm thầm nuốt xuống.
Liễu Nguyệt Phi cắn chặt môi, môi dưới dần dần trắng bệch, theo những gì thấy được, nàng phí nhiều tâm tư cũng đã vô dụng.
Nhưng lời nói tiếp theo của Thập Thất, khiến sắc mặt Hiên Viên Hạo và Mai quý phi tái mét. Khiến Liễu Nguyệt Phi cực kỳ sợ hãi!
Thập Thất ngẩng đầu, nở nụ cười xinh như hoa, vỗ ngực, hơi cường điệu nói: “Tuy rằng thân phận của Thập Thất không cho phép cũng tuyệt đối không có khả năng hòa thân, thế nhưng Thập Thất biết có một nhân tuyển rất tốt, Liễu tiểu thư nàng ấy vừa rồi nói năng hợp tình chính đáng, vì Hoàng thượnglàm cái gì cũng sẵn lòng. Còn khiển trách Thập Thất vài câu, khiến ThậpThất hổ thẹn, con tim ảo não không thôi, nếu trước đây không có vào Thụy vương phủ làm thị thiếp thì tốt rồi. Chao ôi, giờ đây nói những điềunãy đã muộn, vì Hoàng thượng phân ưu, Liễu tiểu thư hẳn là nên làm chúthành động thực tế đi. Liễu tiểu thư chính là đệ nhất nữ nhân tài ba củaPhượng Thiên quốc, dung mạo tuyệt sắc khuynh thành, thông hôn với thếtử, nhất định trở thành giai thoại một phương. Đây chính là lương duyêntrời định đó nha! Thật khiến cho Thập Thất ước ao biết bao!.” Liễu Nguyệt Phi muốn toàn thân trở ra? Nàng ta mơ đi!
Hôm nay nhân tiện nói toạc ra luôn, có lẽ nàng không thành công, thì khi ra khỏi cung, sử dụng dương mưu rồi lạiâm mưu hãm hại. Khiến nàng ta không hòa thân cũng phải hòa thân!
Những lời trên vừa thốt ra, thân hìnhLiễu Nguyệt Phi liền loạng choạng, liên tục lui về sau vài bước. Ngóntay run run chỉ vào Thập Thất, nàng, nàng trả đũa!
Thải Hà phía sau nàng thấy thế, bất mãn nói với Thập Thất: “Tiểu thư quý vì chi nữ Tả tướng, sao có thể gả đến một tiểu quốc nhỏ bé?” Đây là điều vũ nhục đối với thân phận của tiểu thư!
“To gan! Ngươi chỉ là một tiện tỳ nho nhỏ, dám ở trước mặt Hoàng thượng và quý phi nương nương mà vô lễvới quận chúa! Đáng đánh!” Mai Hoa tiến lên, nhắm ngay khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Thải Hà, dùng sức đánh xuống.
“Bốp” một tiếng.
Khiến Hiên Viên Hạo đứng lại nhăn hàngmi. Mai quý phi tức giận nhìn Liễu Nguyệt Phi, tình huống đã diễn biếnthành loại như thế này, nàng ta không thể yên tĩnh được sao? Đừng có làm mọi chuyện phóng to ra chứ?
“Vừa rồi lúc Liễu tiểu thư răndạy quận chúa, có phải là đố kỵ vì quận chúa có thể gả cho thế tử tiểuquốc không? Nay quận chúa bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể hòathân. Mà không phải vừa rồi Liễu tiểu thư tỏ ra dáng vẻ rất muốn hòathân đó sao? Giờ đây vì sao lại từ chối?” Sau khi Mai Hoa thu hồi tay, lạnh lùng nhìn Liễu Nguyệt Phi lên tiếng.
Thập Thất rất muốn nhảy cẩng lên vỗ taytán dương Mai Hoa, chêm vào rất hay nha! Không hổ là người xuất thân từThiên Hạ Lâu, phản ứng vô cùng nhanh nhạy!
Thu liễm lại sắc mặt, nàng bước về phíaLiễu Nguyệt Phi, dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Liễu Nguyệt Phi,Thập Thất nắm lấy tay nàng, âm thầm dùng sức, trên mặt nở nụ cười tươiroi rói nói: “Liễu tiểu thư không nên từ chối. Tài cán vì Hoàngthượng phân ưu đó là vinh hạnh. Vừa rồi không phải Liễu tiểu thư đã nói, chỉ cần là thân nữ nhi thì có thể vì Hoàng thượng phân ưu đó sao. Chẳng lẽ vừa rồi trước mặt Hoàng thượng, Liễu tiểu thư toàn nói dối? Đâychính là tội khi quân đó nha! Hi, xem ta này, sao lại nói đến phươngdiện này, tài cán vì Hoàng thượng phân ưu là điều Thập Thất ngày tư đêmnghĩ cũng không thể thực hiện được. Mà Liễu tiểu thư lại vô tình tướiliễu liễu xanh um, quả nhiên là tổ tiên tích đức, chuyện hòa thân quangvinh này mới rơi trúng người Liễu tiểu thư.”
Nguyên văn chữ Hán là: 有意栽花花不开,无心插柳柳成荫 (hữu ý tài hoa hoa bất khai, vô tâm sáp liễu liễu thành ấm)
Nghĩa đen: có ý trồng hoa thì hoa chẳng nở, mà vô tâm cắm liễu thì liễu mọc rợp bóng.
Nghĩa bóng: có ý dốc sức làm một việc gì đó nhưng lại không thành công, mà không dự tính dự liệu trước lại đạt kết quả bất ngờ ở một việc khác.
Liễu Nguyệt Phi vừa nghe, lập tức rút tay về, vừa định mở miệng phản bác. “Ta…” Nhưng vừa tính nói, nàng liền lập tức phản ứng lại, Mộ Dung Thập Thấtđây là đang giăng cái thòng lọng cho nàng. Nếu như nàng nói không muốn,như vậy những lời nói ban rồi của nàng chính là khi quân. Nhưng nếukhông phản bác, như vậy người hòa thân chính là nàng! Không được, tuyệtđối không được! Nhưng trước mắt, nàng không biết nói gì để phản bác!
Mai quý phi và Hiên Viên Hạo nghe lời ấy, đều vô cùng sửng sốt. Mộ Dung Thập Thất này thật không đơn giản! Thựcsự nàng chỉ có mười sáu tuổi thôi sao? Phản ứng và xuất thủ nhanh cỡnày, quả thực khiến người ta kinh tủng! (kinh hãi + sợ sệt)
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận