Thập Thất Thiếp - Chương 45: Quỷ bí chi chủ
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 45: Quỷ bí chi chủ
Cổ Trì…
Người này hành tung quỷ bí, tính tình quỷ dị, võ công xuất thần nhập hóa, không người có thể địch. Y thuật và võcông lại ngang nhau, số người cầu chữa trị rất nhiều, nhưng hắn lại rấtít cứu người.
Người ít có quyền thế có thể mơ hồ hiểurõ, Cổ Trì cũng không phải là một thần y đơn giản, hắn có thân phậnkhiến người trong thiên hạ nghe thấy hoảng hồn mất vía. Cho nên mới làmcho người trong thiên hạ e ngại lại đồng thời tôn kính hắn. Đáng tiếc,thân phận của hắn như một võng mê, chỉ biết là hắn còn có một thân phậnkhác khiến người ta kính sợ. Rốt cuộc thân phận đấy là gì, không ai biết rõ. Và điều đó cũng khiến cho không có ai dám đối địch với hắn.
Thế nhưng, chỉ riêng với danh xưng thần y hàng đầu thôi cũng khiến cho người ta không thể xem nhẹ hắn!
Cũng khó trách, hắn không xem đám người Độc Cô Ngạo Thiên ra gì cả.
Hiên Viên Ninh nhìn Cổ Trì, thần sắc trong bỗng biến hóa trong chốc lát. Cổ Trì lúc này xuất hiện, có mục đích gì?
Độc Cô Ngạo Thiên và Lăng Dạ sau khi nghe được tên của Cổ Trì, thần sắc đều trầm tĩnh. Bọn họ có thế nào cũngkhông ngờ được nam tử trước mặt lại là Cổ Trì!
Cổ Trì? Thập Thất mắt lạnh nhìn hắn.Người khiến đám người Hiên Viên Ninh nghe tiếng mà biến sắc, sẽ là mộtngười như thế nào? Vốn tưởng rằng trong đầu Mộ Dung Thập Thất sẽ có ấntượng, ai dè chỉ có một mảnh sương mù, cảnh tượng gì cũng không có.
Sắc mặt Lăng Dạ thanh lãnh nhìn Cổ Trì, lại liếc mắt nhìn Lăng Thanh, sau đó hắn trầm giọng nói: “Cho dù ngươi là Cổ Trì, cũng không thể tùy tiện đả thương người, huống hồ lại là người của Lăng thị gia tộc ta!”
“Cổ Trì, chúng ta và ngươi khôngoán không cừu, cho nên, đừng vì Mộ Dung Thập Thất mà tổn thương hòa khícủa chúng ta, giao ra giải dược đi.” Ngữ khí Độc Cô Ngạo Thiêndịu đi, dáng vẻ lên mặt nạt người vừa rồi hoàn toàn biến mất, song, hắnvẫn lạnh lùng như cũ. Điều đó cũng dễ hiểu thôi, suy cho cùng là bởi vìchỉ mới có một chiêu mà hắn đã thua vô cùng thảm hại.
Cường giả và cường giả, ai mạnh hơn, thì người đó có thể khiến người ta cúi đầu xưng thần!
Cổ Trì biết rõ đạo lý trong đó, trong đôi mắt hẹp dài nổi lên tầng tầng gợn sóng, giương mắt nhìn sang Thập Thấtvẫn đề phòng hắn, cười nói: “Mộ Dung tiểu thư đáng yêu xinh đẹphào phóng rộng lượng, dù sao cô mới là nhân vật chính. Ta biết cô như Bồ Tát ở Nam Sơn hòa thượng miếu, nên không đành lòng nhìn người chếttrước mắt, vậy thì ta sẽ hào phóng giao ra giải dược. Dù sao, từ trướcđến nay ta vẫn luôn là nam tử tuấn mỹ có tấm lòng từ bi.” Mộ Dung Thập Thất… là một nữ tử thú vị, hắn ngược lại có chút mong ngóng xem phản ứng của nàng sẽ thế nào.
Cổ Trì nói vài câu đã hoàn toàn vứt toànbộ vấn đề cho Thập Thất. Trong vòng nhất chiêu, khiến cho mấy người khác đều dồn toàn lực chú ý lên người nàng, vẻ mặt người người như lang nhưhổ, ánh lửa bùm bùm pha lẫn sát khí bập bùng loe lóe. Khóe miệng ThậpThất run rẩy, nói nàng là Bồ Tát ở Nam Sơn hòa thượng miếu? Hừ. Hòathượng miếu? Sao không nói ni cô miếu luôn đi?
Mà lúc này, Lăng Thanh tựa hồ không ổnlắm, sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, thế nhưng nàng vẫn cắn răngkhông hề kêu đau ra tiếng, ánh mắt hung tợn ghim thẳng vào người ThậpThất và Cổ Trì hạ độc nàng, Hiên Viên Ninh sau khi nâng nàng đứng lên,giao cho hạ nhân bên cạnh, thì hắn liền đi tới phía đám người Thập Thất.
Thập Thất trầm mặc, cúi đầu nhìn như vôcùng khó xử. Kì thực, nàng đang cân nhắc quan hệ lợi hại trong đó. Sựxuất hiện của Cổ Trì tuy rằng khiến sự việc xé to ra, thế nhưng cũng cómột mặt có lợi, đó chính là thân phận của hắn. Có thể làm kinh trụ đámngười Độc Cô Ngạo Thiên. Trong hoàn cảnh điện quang ánh lửa tung tóenày, điều đó sẽ làm bước đệm cho hành động sau này của nàng, và sau khiThập Thất chỉnh lý tinh tường tất cả, nàng bèn cong môi cười, ngẩngđầu, nhìn sang Cổ Trì, đôi mắt trong suốt sáng ngời cũng nổi lên từngđợt sóng nhộn nhạo, “Cổ công tử có thể ví như Bồ Tát ở Bắc Sơnni cô miếu, tâm địa thiện lương. Mà Thập Thất luôn luôn đối xử ôn hòavới mọi người. Nói đến đây, Thập Thất và băng nhóm của Thụy Vương giathực sự có hiểu lầm, cho nên mới có cuộc tranh chấp hôm nay. Cổ công tửhiệp cốt nhân tâm, vẫn nên do Cổ công tử làm chủ.”
Ha ha ha ha! Cổ Trì cười thầm mấy tiếng,đã lâu rồi hắn không có vui vẻ thế này! Phượng Thiên quốc nhìn như yênổn, e rằng sẽ bởi vì nàng mà có sự rung chuyển không thể đoán trướcđược! Tuy nhiên, ở nơi sâu trong đôi mắt liễm diễm sóng gợn ngưng kếtthành hàn băng, một cuộc chiến tranh đoạt quyền lực sắp bắt đầu…
“Được rồi.”
Cổ Trì khẽ nhấc tay áo bào, một cây ngân châm phá không, đâm vào cơ thể Lăng Thanh.
“A!” Lăng Thanh cất tiếng đau hô, cái trán toát ra một tầng mồ hôi.
“Thật có lỗi, ra tay quá thô lỗ rồi” Cổ Trì cười nói.
Sắc mặt tái nhợt của Lăng Thanh dần dần chuyển tốt, đã bắt đầu có một tia huyết sắc.
Độc Cô Ngạo Thiên và Lăng Dạ lúc này mớiyên lòng. Song, việc này dù sao cũng để cho Cổ Trì chiếm ưu thế, nên bọn họ làm sao có thể đơn giản buông tha hắn! Bằng không, việc này một khitruyền ra, bọn họ còn có mặt mũi gì?
Nếu như muốn hạ uy phong của Cổ Trì, biện pháp duy nhất chính là quy lỗi từ đầu tới đuôi của chuyện này sang Mộ Dung Thập Thất!
Lăng Dạ không muốn gây thêm nhiều chuyện, dù sao dây dưa với người khác cũng là việc hắn không muốn làm nhất, vừa rồi hắn cảm thấy đối với Mộ Dung Thập Thất quả thật có chút không côngbằng, cho nên hắn bèn đi xem tình trạng của Lăng Thanh, nếu độc đã giải, hắn cũng không muốn tiếp tục gây chuyện nữa.
Nhưng, Độc Cô Ngạo Thiên lại không nghĩnhư vậy, thất bại vừa rồi là sỉ nhục khiến hắn không thể ngẩng đầu, hắnphải lấy lại tôn nghiêm đã mất!
Song, hắn chắc rằng sẽ không lấy lại được ưu việt gì từ trên người Cổ Trì, đã như vậy, hắn quyết định sẽ xuốngtay từ người Mộ Dung Thập Thất!
Khi hắn hành động theo bản năng muốnxuống tay với Thập Thất thì Thập Thất đã sớm nhìn ra ý đồ của hắn, lúcnày, nàng đã lặng yên không một tiếng động thong dong bướci đến trướcmặt Cổ Trì.
Khuôn mặt nàng tươi cười như hoa vạch trần rõ rõ quan hệ: “Tuy rằng Thập Thất và Cổ công tử là bình thủy tương phùng, Cổ công tử cóthể vì Thập Thất bênh vực kẻ yếu, thật sự là ngàn lời khó diễn tả, bấtluận bày tỏ gì đều là khuôn sáo cũ, cho nên, Thập Thất, vẫn nên nói mộtcâu trung tâm, cảm tạ.” Dứt lời, Thập Thất xoay người nhìn sang phía đám người Độc Cô Ngạo Thiên, tươi cười như hoa nói: “Tất cả chỉ là hiểu lầm, đối với sự chửi rủa vừa rồi của các người, ThậpThất sẽ không ghi tạc trong lòng. Dẫu sao, tất cả cũng chỉ là hiểu lầm,không phải sao?”
Đây là đánh đòn phủ đầu!
Thân thể cao ngất của Độc Cô Ngạo Thiên run run tựa như chiếc lá héo úa lắc lư trong gió.
Lăng Dạ cúi đầu, che giấu vẻ mặt xấu hổ.
Lăng Thanh cắn răng, thầm ghi tạc vũ nhục hôm nay dưới đáy lòng, sớm muộn sẽ có một ngày, nàng sẽ đòi lại!
Đôi mắt Hiên Viên Ninh thâm trầm xa xăm dịch chuyển khỏi người Thập Thất, rồi sau đó nói: “Đúng vậy, nếu đã như vậy, vậy thì, lấy dĩ hòa vi quí đi.” Dứt lời, hắn lại nói khẽ bên tai Độc Cô Ngạo Thiên: “Cổ Trì, cũng không phải là người có thể trêu chọc.” Nói cách khác, đối phó Mộ Dung Thập Thất, Cổ Trì sẽ làm như không thấy sao?
Hơn nữa… Hiên Viên Ninh rũ đôi mắt thâm u như hàn đàm, sự xuất hiện của Cổ Trì là điềm báo cho điều gì? Còn cóLong Quy sắp đến Phượng Thiên quốc nữa…
Thân hình Độc Cô Ngạo Thiên run lên, rơi vào trầm mặc.
Thập Thất khom lưng hành lễ, “Thập Thất xin cáo lui.” Nói xong, nàng quay đầu nắm lấy Cẩm Sắc đã sớm ngốc ngây người, nhanh chânbỏ chạy. Nực cười, chuyển biến tốt thì tiếp thu, những việc khác thì cứgiao cho Bồ Tát ở am ni cô Bắc Sơn giải quyết đi!
Cổ Trì phóng khoáng đứng lên, chắp taysau lưng, thân hình thẳng tắp cao lớn, toàn thân khí phách lẫm liệt, khí thế hiện ra trong từng cử chỉ, nhìn bóng dáng Thập Thất bay nhanh rờikhỏi, đôi lông mày rậm cao cao vung lên, nữ nhân này thật thú vị, quảthật rất thú vị.
“Nếu đều là hiểu lầm, ta không có hứng thú. Đi thôi.” Cổ Trì đầy phong độ phe phẩy phiến quạt không xương, ra lệnh cho hạ nhân đang cung kính chờ đợi bên cạnh.
Một đám hạ nhân mặt không chút thay đổi, kính cẩn đáp: “Vâng.”
Ngay lúc Cổ Trì đi đến đầu cầu thang, hắn bỗng nhiên xoay người, nhìn về phía Hiên Viên Ninh, trong đôi mắt diễmquang bắn ra bốn phía kia bỗng xẹt qua một tia sát khí, “Đã quên mất chuyện quan trọng nhất, ta phải chúc mừng đại hôn của Tứ Vương gia.”
Người này hành tung quỷ bí, tính tình quỷ dị, võ công xuất thần nhập hóa, không người có thể địch. Y thuật và võcông lại ngang nhau, số người cầu chữa trị rất nhiều, nhưng hắn lại rấtít cứu người.
Người ít có quyền thế có thể mơ hồ hiểurõ, Cổ Trì cũng không phải là một thần y đơn giản, hắn có thân phậnkhiến người trong thiên hạ nghe thấy hoảng hồn mất vía. Cho nên mới làmcho người trong thiên hạ e ngại lại đồng thời tôn kính hắn. Đáng tiếc,thân phận của hắn như một võng mê, chỉ biết là hắn còn có một thân phậnkhác khiến người ta kính sợ. Rốt cuộc thân phận đấy là gì, không ai biết rõ. Và điều đó cũng khiến cho không có ai dám đối địch với hắn.
Thế nhưng, chỉ riêng với danh xưng thần y hàng đầu thôi cũng khiến cho người ta không thể xem nhẹ hắn!
Cũng khó trách, hắn không xem đám người Độc Cô Ngạo Thiên ra gì cả.
Hiên Viên Ninh nhìn Cổ Trì, thần sắc trong bỗng biến hóa trong chốc lát. Cổ Trì lúc này xuất hiện, có mục đích gì?
Độc Cô Ngạo Thiên và Lăng Dạ sau khi nghe được tên của Cổ Trì, thần sắc đều trầm tĩnh. Bọn họ có thế nào cũngkhông ngờ được nam tử trước mặt lại là Cổ Trì!
Cổ Trì? Thập Thất mắt lạnh nhìn hắn.Người khiến đám người Hiên Viên Ninh nghe tiếng mà biến sắc, sẽ là mộtngười như thế nào? Vốn tưởng rằng trong đầu Mộ Dung Thập Thất sẽ có ấntượng, ai dè chỉ có một mảnh sương mù, cảnh tượng gì cũng không có.
Sắc mặt Lăng Dạ thanh lãnh nhìn Cổ Trì, lại liếc mắt nhìn Lăng Thanh, sau đó hắn trầm giọng nói: “Cho dù ngươi là Cổ Trì, cũng không thể tùy tiện đả thương người, huống hồ lại là người của Lăng thị gia tộc ta!”
“Cổ Trì, chúng ta và ngươi khôngoán không cừu, cho nên, đừng vì Mộ Dung Thập Thất mà tổn thương hòa khícủa chúng ta, giao ra giải dược đi.” Ngữ khí Độc Cô Ngạo Thiêndịu đi, dáng vẻ lên mặt nạt người vừa rồi hoàn toàn biến mất, song, hắnvẫn lạnh lùng như cũ. Điều đó cũng dễ hiểu thôi, suy cho cùng là bởi vìchỉ mới có một chiêu mà hắn đã thua vô cùng thảm hại.
Cường giả và cường giả, ai mạnh hơn, thì người đó có thể khiến người ta cúi đầu xưng thần!
Cổ Trì biết rõ đạo lý trong đó, trong đôi mắt hẹp dài nổi lên tầng tầng gợn sóng, giương mắt nhìn sang Thập Thấtvẫn đề phòng hắn, cười nói: “Mộ Dung tiểu thư đáng yêu xinh đẹphào phóng rộng lượng, dù sao cô mới là nhân vật chính. Ta biết cô như Bồ Tát ở Nam Sơn hòa thượng miếu, nên không đành lòng nhìn người chếttrước mắt, vậy thì ta sẽ hào phóng giao ra giải dược. Dù sao, từ trướcđến nay ta vẫn luôn là nam tử tuấn mỹ có tấm lòng từ bi.” Mộ Dung Thập Thất… là một nữ tử thú vị, hắn ngược lại có chút mong ngóng xem phản ứng của nàng sẽ thế nào.
Cổ Trì nói vài câu đã hoàn toàn vứt toànbộ vấn đề cho Thập Thất. Trong vòng nhất chiêu, khiến cho mấy người khác đều dồn toàn lực chú ý lên người nàng, vẻ mặt người người như lang nhưhổ, ánh lửa bùm bùm pha lẫn sát khí bập bùng loe lóe. Khóe miệng ThậpThất run rẩy, nói nàng là Bồ Tát ở Nam Sơn hòa thượng miếu? Hừ. Hòathượng miếu? Sao không nói ni cô miếu luôn đi?
Mà lúc này, Lăng Thanh tựa hồ không ổnlắm, sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, thế nhưng nàng vẫn cắn răngkhông hề kêu đau ra tiếng, ánh mắt hung tợn ghim thẳng vào người ThậpThất và Cổ Trì hạ độc nàng, Hiên Viên Ninh sau khi nâng nàng đứng lên,giao cho hạ nhân bên cạnh, thì hắn liền đi tới phía đám người Thập Thất.
Thập Thất trầm mặc, cúi đầu nhìn như vôcùng khó xử. Kì thực, nàng đang cân nhắc quan hệ lợi hại trong đó. Sựxuất hiện của Cổ Trì tuy rằng khiến sự việc xé to ra, thế nhưng cũng cómột mặt có lợi, đó chính là thân phận của hắn. Có thể làm kinh trụ đámngười Độc Cô Ngạo Thiên. Trong hoàn cảnh điện quang ánh lửa tung tóenày, điều đó sẽ làm bước đệm cho hành động sau này của nàng, và sau khiThập Thất chỉnh lý tinh tường tất cả, nàng bèn cong môi cười, ngẩngđầu, nhìn sang Cổ Trì, đôi mắt trong suốt sáng ngời cũng nổi lên từngđợt sóng nhộn nhạo, “Cổ công tử có thể ví như Bồ Tát ở Bắc Sơnni cô miếu, tâm địa thiện lương. Mà Thập Thất luôn luôn đối xử ôn hòavới mọi người. Nói đến đây, Thập Thất và băng nhóm của Thụy Vương giathực sự có hiểu lầm, cho nên mới có cuộc tranh chấp hôm nay. Cổ công tửhiệp cốt nhân tâm, vẫn nên do Cổ công tử làm chủ.”
Ha ha ha ha! Cổ Trì cười thầm mấy tiếng,đã lâu rồi hắn không có vui vẻ thế này! Phượng Thiên quốc nhìn như yênổn, e rằng sẽ bởi vì nàng mà có sự rung chuyển không thể đoán trướcđược! Tuy nhiên, ở nơi sâu trong đôi mắt liễm diễm sóng gợn ngưng kếtthành hàn băng, một cuộc chiến tranh đoạt quyền lực sắp bắt đầu…
“Được rồi.”
Cổ Trì khẽ nhấc tay áo bào, một cây ngân châm phá không, đâm vào cơ thể Lăng Thanh.
“A!” Lăng Thanh cất tiếng đau hô, cái trán toát ra một tầng mồ hôi.
“Thật có lỗi, ra tay quá thô lỗ rồi” Cổ Trì cười nói.
Sắc mặt tái nhợt của Lăng Thanh dần dần chuyển tốt, đã bắt đầu có một tia huyết sắc.
Độc Cô Ngạo Thiên và Lăng Dạ lúc này mớiyên lòng. Song, việc này dù sao cũng để cho Cổ Trì chiếm ưu thế, nên bọn họ làm sao có thể đơn giản buông tha hắn! Bằng không, việc này một khitruyền ra, bọn họ còn có mặt mũi gì?
Nếu như muốn hạ uy phong của Cổ Trì, biện pháp duy nhất chính là quy lỗi từ đầu tới đuôi của chuyện này sang Mộ Dung Thập Thất!
Lăng Dạ không muốn gây thêm nhiều chuyện, dù sao dây dưa với người khác cũng là việc hắn không muốn làm nhất, vừa rồi hắn cảm thấy đối với Mộ Dung Thập Thất quả thật có chút không côngbằng, cho nên hắn bèn đi xem tình trạng của Lăng Thanh, nếu độc đã giải, hắn cũng không muốn tiếp tục gây chuyện nữa.
Nhưng, Độc Cô Ngạo Thiên lại không nghĩnhư vậy, thất bại vừa rồi là sỉ nhục khiến hắn không thể ngẩng đầu, hắnphải lấy lại tôn nghiêm đã mất!
Song, hắn chắc rằng sẽ không lấy lại được ưu việt gì từ trên người Cổ Trì, đã như vậy, hắn quyết định sẽ xuốngtay từ người Mộ Dung Thập Thất!
Khi hắn hành động theo bản năng muốnxuống tay với Thập Thất thì Thập Thất đã sớm nhìn ra ý đồ của hắn, lúcnày, nàng đã lặng yên không một tiếng động thong dong bướci đến trướcmặt Cổ Trì.
Khuôn mặt nàng tươi cười như hoa vạch trần rõ rõ quan hệ: “Tuy rằng Thập Thất và Cổ công tử là bình thủy tương phùng, Cổ công tử cóthể vì Thập Thất bênh vực kẻ yếu, thật sự là ngàn lời khó diễn tả, bấtluận bày tỏ gì đều là khuôn sáo cũ, cho nên, Thập Thất, vẫn nên nói mộtcâu trung tâm, cảm tạ.” Dứt lời, Thập Thất xoay người nhìn sang phía đám người Độc Cô Ngạo Thiên, tươi cười như hoa nói: “Tất cả chỉ là hiểu lầm, đối với sự chửi rủa vừa rồi của các người, ThậpThất sẽ không ghi tạc trong lòng. Dẫu sao, tất cả cũng chỉ là hiểu lầm,không phải sao?”
Đây là đánh đòn phủ đầu!
Thân thể cao ngất của Độc Cô Ngạo Thiên run run tựa như chiếc lá héo úa lắc lư trong gió.
Lăng Dạ cúi đầu, che giấu vẻ mặt xấu hổ.
Lăng Thanh cắn răng, thầm ghi tạc vũ nhục hôm nay dưới đáy lòng, sớm muộn sẽ có một ngày, nàng sẽ đòi lại!
Đôi mắt Hiên Viên Ninh thâm trầm xa xăm dịch chuyển khỏi người Thập Thất, rồi sau đó nói: “Đúng vậy, nếu đã như vậy, vậy thì, lấy dĩ hòa vi quí đi.” Dứt lời, hắn lại nói khẽ bên tai Độc Cô Ngạo Thiên: “Cổ Trì, cũng không phải là người có thể trêu chọc.” Nói cách khác, đối phó Mộ Dung Thập Thất, Cổ Trì sẽ làm như không thấy sao?
Hơn nữa… Hiên Viên Ninh rũ đôi mắt thâm u như hàn đàm, sự xuất hiện của Cổ Trì là điềm báo cho điều gì? Còn cóLong Quy sắp đến Phượng Thiên quốc nữa…
Thân hình Độc Cô Ngạo Thiên run lên, rơi vào trầm mặc.
Thập Thất khom lưng hành lễ, “Thập Thất xin cáo lui.” Nói xong, nàng quay đầu nắm lấy Cẩm Sắc đã sớm ngốc ngây người, nhanh chânbỏ chạy. Nực cười, chuyển biến tốt thì tiếp thu, những việc khác thì cứgiao cho Bồ Tát ở am ni cô Bắc Sơn giải quyết đi!
Cổ Trì phóng khoáng đứng lên, chắp taysau lưng, thân hình thẳng tắp cao lớn, toàn thân khí phách lẫm liệt, khí thế hiện ra trong từng cử chỉ, nhìn bóng dáng Thập Thất bay nhanh rờikhỏi, đôi lông mày rậm cao cao vung lên, nữ nhân này thật thú vị, quảthật rất thú vị.
“Nếu đều là hiểu lầm, ta không có hứng thú. Đi thôi.” Cổ Trì đầy phong độ phe phẩy phiến quạt không xương, ra lệnh cho hạ nhân đang cung kính chờ đợi bên cạnh.
Một đám hạ nhân mặt không chút thay đổi, kính cẩn đáp: “Vâng.”
Ngay lúc Cổ Trì đi đến đầu cầu thang, hắn bỗng nhiên xoay người, nhìn về phía Hiên Viên Ninh, trong đôi mắt diễmquang bắn ra bốn phía kia bỗng xẹt qua một tia sát khí, “Đã quên mất chuyện quan trọng nhất, ta phải chúc mừng đại hôn của Tứ Vương gia.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi