Thập Thất Thiếp - Chương 2: Tam lục cửu đẳng
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 2: Tam lục cửu đẳng
“Nghe nói Thập Thất muội muội hôm qua trêu chọc Nhạc Âm tỷ tỷ, kết quả bị đánh năm mươi đại côn, hôm naycòn không có tỉnh lại, nên các tỷ tỷ đặc biệt đến xem.” Nữ tửvận phục sức vàng nhạt, khuôn mặt nhu mì xinh đẹp, thập phần quyến rũ,nàng nhìn sắc mặt trắng bệch của Mộ Dung Thập Thất trên giường, bèn nétmặt lãnh đạm, thốt lên lời châm chọc.
Mộ Dung Thập Thất khẽ nhúc nhích mi, làn môi vô sắc cong lên, đặc biệt đến xem sao?
Phía sau nàng còn có một nữ tử, vóc dáng cao gầy, da trắng nõn, tướng mạo thanh tú, khinh thường nói: “Thập Thất muội muội thật là không biết nặng nhẹ, chúng ta đều là cửu đẳngthị thiếp, làm sao có thể so sánh với tam đẳng thị thiếp? Chủ động quyến rũ Vương gia, khó trách sẽ khiến Nhạc Âm tỷ tỷ ghi tạc vào lòng, nghĩphương pháp muốn giáo huấn Thập Thất muội muội.”
“Aiz, Thập Thất muội muội hẳn lànên sớm nhận rõ thân phận của mình đi, lúc đầu Vương gia cho muội vàophủ cũng chỉ là vì tên muội gọi là Thập Thất, mà cửu đẳng thị thiếp đãcó mười sáu người, sau khi muội vào phủ thì chính là đứng hàng thứ mườibảy. Vương gia chẳng qua chỉ tiện làm thêm một thú vui thôi.”
“Đúng vậy…”
Hai người như con vịt, ngươi một câu ta một câu nói liếng thoắng không ngừng nghỉ.
Nếu như là Thập Thất trước kia sẽ tứcgiận muốn chết, ngay cả ý nghĩ muốn đi đập đầu vào tường cũng đều có,nhưng Mộ Dung Thập Thất lúc này đã không còn là Mộ Dung Thập Thất trướckia….
Trên cái mông truyền đến cảm giác đauđớn, khiến nàng cau mày lại, nhạt nhẽo nhìn lướt qua hai nữ nhân, hờhững thờ ơ cộng thêm nét trào phúng nói: “Hai người đều không phải là cửu đẳng thị thị thiếp sao?” Thân phận ngang nhau, có tư cách gì cười nhạo người khác? Hai nữ nhânnày, tâm cơ không đủ, nhất định sẽ trở thành đá lót chân cho kẻ khác.
Đêm qua sau khi tỉnh lại thì nàng pháthiện mình đang ở trong một hoàn cảnh lạ lẫm, đang định làm rõ ràng hoàncảnh, thì cơ thể truyền đến cảm giác đau đớn khiến nàng mê man thiếp đi. Trong lúc ngủ mơ, đủ loại cảnh tượng đứt đoạn không ngừng hiện lêntrong đầu, mãi cho đến vừa rồi khi nàng mở mắt ra, trong nháy mắt, mớixác định, sau vụ nổ mạnh kia, nàng đã xuyên không!
Chết tiệt! La Lăng nàng cả đời đều tínhkế kẻ khác, nhưng thật không ngờ lại bị người tín nhiệm nhất ám hại, màngay cả nguyên nhân hắn phản bội cũng không biết, lại còn xuyên khôngđến Phượng Thiên quốc – một triều đại không có trong lịch sử nữa chứ!
Mà thân phận nàng lúc này lại chính là cửu đẳng thị thiếp của Minh Thụy vương Phượng Thiên quốc! Còn xếp thứ mười bảy!
Hậu viện Vương phủ, muôn hoa đua thắmkhoe sắc hồng, nhất đẳng đến cửu đẳng thị thiếp đều được an bài ở nơiđây. Mà nàng là thị thiếp thấp nhất! Nguyên nhân tiến vào Vương phủ chỉlà trong một lần yến hội, Mộ Dung Thập Thất nhìn thấy Minh Thụy vươngĐộc Cô Ngạo Thiên phong thần tuấn lãng, có thể nói thiên nhân chi tư thì đem lòng ái mộ, sau đó ở yến hội khẩn cầu phụ thân bắt nối đường dây,Mộ Dung Thập Thất được phụ thân cưng chiều hao hết thiên tân vạn khổcuối cùng cũng được như nguyện, rốt cục lấy được sự chú ý của Độc CôNgạo Thiên, tuy nhiên, phụ thân của nàng chỉ là một tri phủ, quan chứckhông cao, nàng mặc dù có dung mạo thanh tú, nhưng chỉ có thể làm tròmua vui cho Độc Cô Ngạo Thiên, vào phủ làm thị thiếp cấp thấp.
Đến lúc này, nàng đã trở thành một nữ háo sắc không biết xấu hổ nhất trong kinh thành.
Độc Cô Ngạo Thiên…… tốt lắm. Hắn thíchxem trò vui, nhìn nữ nhân tranh đấu lấy làm vui, đem Mộ Dung Thập Thấttrước đây như món đồ chơi để chơi đùa. Nam nhân này……
Vào phủ đã hơn hai tháng, Mộ Dung ThậpThất vẫn không được thị tẩm, sốt ruột vô cùng, nên nghĩ mọi biện pháp,cuối cùng mấy ngày trước mới khiến Độc Cô Ngạo Thiên sờ soạng tay nhỏ bé một chút. Vốn tưởng rằng sẽ nhận được sủng ái, ai biết loại cách làmnày của nàng khiến cho những thị thiếp khác đỏ mắt, bị tam đẳng thịthiếp Nhạc Âm tìm một cái cớ bắt lỗi , phạt đánh năm mươi gậy.
Nàng rơi vào kết cục này, đều khiến cácthị thiếp khác cười thầm trong lòng, bây giờ, hai nữ nhân trước mắt nàychính là đến đây để thị uy cười nhạo.
Hai nữ nhân đến thị uy vừa nghe liền ákhẩu không trả lời được, hai gò má tức giận mà đỏ hồng. Các nàng đúng là cửu đẳng thị thiếp, thế nhưng thân phận cũng cao hơn so với nàng!
“Hừ! Tối thiểu chúng ta đã đượcthị tẩm, mà ngươi một lần cũng không có. Tin chắc rằng Vương gia cả đờicũng sẽ không sủng hạnh ngươi!”
“Ngươi rơi vào kết cục hôm nay, bốn chữ, trừng phạt đúng tội!”
Hai người sau khi mỗi người ném một câu, hếch đầu cao ngạo rời đi.
Sau khi đợi các nàng rời đi, Thập Thấtnheo mắt, lãnh ý bắn ra bốn phía, Thụy vương phủ, cửu đẳng thị thiếp,háo sắc nữ…. Chậc chậc, tân thân phận thật là đặc biệt à nha.
“Tiểu thư, Cẩm Sắc không tốt, điđến phòng bếp nhận ngọ thiện, kết quả Lâm mẹ ở phòng bếp nói Nguyệt Ngân phu nhân đã dặn dò xuống, tiểu thư nói năng đụng chạm, bảo phòng bếpcấm cung cấp thức ăn ba ngày. Việc này sao được? Tiểu thư bị thương nhưthế sao có thể không ăn cái gì chứ.” Nha hoàn Cẩm Sắc ăn mặc bình thường mới vừa bước vào phòng, sau khi trông thấy Thập Thất, thì khóc rống.
Cẩm Sắc là thiếp thân nha hoàn theo bên người Thập Thất nhiều năm, không có tâm cơ, đối với Mộ Dung Thập Thất rất trung thành.
Sau khi nghe thấy lời Cẩm Sắc nói, sắcmặt Thập Thất hơi trầm xuống, thế nhưng trên mặt vẫn có ý cười quyến rũlòng người, Nhạc Âm? Tam đẳng phu nhân? Cắt đứt lương thực của nàng sao?
“Tiểu thư, người làm sao vậy?” Cẩm Sắc thấy Thập Thất không nói lời nào, lập tức tiến lên lo lắng hỏi. Nàng cho rằng Thập Thất bị đánh năm mươi trượng nên biến ngốc. Nửa ngày cũng không nói một câu, không giống tác phong của tiểu thư, nếu làtrước đây, tiểu thư đã sớm tức giận nhảy dựng lên, không biết lợi hại đi tìm Nhạc Âm phu nhân tranh luận.
Hào quang sắc bén trong mắt cực nhanh biến mất, Thập Thất nhìn sang Cẩm Sắc cười nói: “Không có gì. Không cho đồ ăn có đúng không?”
“Đúng vậy, rất đáng giận, Nhạc Âm phu nhân sao có thể làm như vậy chứ. Tiểu thư không có đắc tội nàng.Bây giờ nên làm gì đây? Tiểu thư không ăn khẳng định không được.” Cẩm Sắc cực kỳ lo lắng nói.
Mộ Dung Thập Thất khẽ nhúc nhích mi, làn môi vô sắc cong lên, đặc biệt đến xem sao?
Phía sau nàng còn có một nữ tử, vóc dáng cao gầy, da trắng nõn, tướng mạo thanh tú, khinh thường nói: “Thập Thất muội muội thật là không biết nặng nhẹ, chúng ta đều là cửu đẳngthị thiếp, làm sao có thể so sánh với tam đẳng thị thiếp? Chủ động quyến rũ Vương gia, khó trách sẽ khiến Nhạc Âm tỷ tỷ ghi tạc vào lòng, nghĩphương pháp muốn giáo huấn Thập Thất muội muội.”
“Aiz, Thập Thất muội muội hẳn lànên sớm nhận rõ thân phận của mình đi, lúc đầu Vương gia cho muội vàophủ cũng chỉ là vì tên muội gọi là Thập Thất, mà cửu đẳng thị thiếp đãcó mười sáu người, sau khi muội vào phủ thì chính là đứng hàng thứ mườibảy. Vương gia chẳng qua chỉ tiện làm thêm một thú vui thôi.”
“Đúng vậy…”
Hai người như con vịt, ngươi một câu ta một câu nói liếng thoắng không ngừng nghỉ.
Nếu như là Thập Thất trước kia sẽ tứcgiận muốn chết, ngay cả ý nghĩ muốn đi đập đầu vào tường cũng đều có,nhưng Mộ Dung Thập Thất lúc này đã không còn là Mộ Dung Thập Thất trướckia….
Trên cái mông truyền đến cảm giác đauđớn, khiến nàng cau mày lại, nhạt nhẽo nhìn lướt qua hai nữ nhân, hờhững thờ ơ cộng thêm nét trào phúng nói: “Hai người đều không phải là cửu đẳng thị thị thiếp sao?” Thân phận ngang nhau, có tư cách gì cười nhạo người khác? Hai nữ nhânnày, tâm cơ không đủ, nhất định sẽ trở thành đá lót chân cho kẻ khác.
Đêm qua sau khi tỉnh lại thì nàng pháthiện mình đang ở trong một hoàn cảnh lạ lẫm, đang định làm rõ ràng hoàncảnh, thì cơ thể truyền đến cảm giác đau đớn khiến nàng mê man thiếp đi. Trong lúc ngủ mơ, đủ loại cảnh tượng đứt đoạn không ngừng hiện lêntrong đầu, mãi cho đến vừa rồi khi nàng mở mắt ra, trong nháy mắt, mớixác định, sau vụ nổ mạnh kia, nàng đã xuyên không!
Chết tiệt! La Lăng nàng cả đời đều tínhkế kẻ khác, nhưng thật không ngờ lại bị người tín nhiệm nhất ám hại, màngay cả nguyên nhân hắn phản bội cũng không biết, lại còn xuyên khôngđến Phượng Thiên quốc – một triều đại không có trong lịch sử nữa chứ!
Mà thân phận nàng lúc này lại chính là cửu đẳng thị thiếp của Minh Thụy vương Phượng Thiên quốc! Còn xếp thứ mười bảy!
Hậu viện Vương phủ, muôn hoa đua thắmkhoe sắc hồng, nhất đẳng đến cửu đẳng thị thiếp đều được an bài ở nơiđây. Mà nàng là thị thiếp thấp nhất! Nguyên nhân tiến vào Vương phủ chỉlà trong một lần yến hội, Mộ Dung Thập Thất nhìn thấy Minh Thụy vươngĐộc Cô Ngạo Thiên phong thần tuấn lãng, có thể nói thiên nhân chi tư thì đem lòng ái mộ, sau đó ở yến hội khẩn cầu phụ thân bắt nối đường dây,Mộ Dung Thập Thất được phụ thân cưng chiều hao hết thiên tân vạn khổcuối cùng cũng được như nguyện, rốt cục lấy được sự chú ý của Độc CôNgạo Thiên, tuy nhiên, phụ thân của nàng chỉ là một tri phủ, quan chứckhông cao, nàng mặc dù có dung mạo thanh tú, nhưng chỉ có thể làm tròmua vui cho Độc Cô Ngạo Thiên, vào phủ làm thị thiếp cấp thấp.
Đến lúc này, nàng đã trở thành một nữ háo sắc không biết xấu hổ nhất trong kinh thành.
Độc Cô Ngạo Thiên…… tốt lắm. Hắn thíchxem trò vui, nhìn nữ nhân tranh đấu lấy làm vui, đem Mộ Dung Thập Thấttrước đây như món đồ chơi để chơi đùa. Nam nhân này……
Vào phủ đã hơn hai tháng, Mộ Dung ThậpThất vẫn không được thị tẩm, sốt ruột vô cùng, nên nghĩ mọi biện pháp,cuối cùng mấy ngày trước mới khiến Độc Cô Ngạo Thiên sờ soạng tay nhỏ bé một chút. Vốn tưởng rằng sẽ nhận được sủng ái, ai biết loại cách làmnày của nàng khiến cho những thị thiếp khác đỏ mắt, bị tam đẳng thịthiếp Nhạc Âm tìm một cái cớ bắt lỗi , phạt đánh năm mươi gậy.
Nàng rơi vào kết cục này, đều khiến cácthị thiếp khác cười thầm trong lòng, bây giờ, hai nữ nhân trước mắt nàychính là đến đây để thị uy cười nhạo.
Hai nữ nhân đến thị uy vừa nghe liền ákhẩu không trả lời được, hai gò má tức giận mà đỏ hồng. Các nàng đúng là cửu đẳng thị thiếp, thế nhưng thân phận cũng cao hơn so với nàng!
“Hừ! Tối thiểu chúng ta đã đượcthị tẩm, mà ngươi một lần cũng không có. Tin chắc rằng Vương gia cả đờicũng sẽ không sủng hạnh ngươi!”
“Ngươi rơi vào kết cục hôm nay, bốn chữ, trừng phạt đúng tội!”
Hai người sau khi mỗi người ném một câu, hếch đầu cao ngạo rời đi.
Sau khi đợi các nàng rời đi, Thập Thấtnheo mắt, lãnh ý bắn ra bốn phía, Thụy vương phủ, cửu đẳng thị thiếp,háo sắc nữ…. Chậc chậc, tân thân phận thật là đặc biệt à nha.
“Tiểu thư, Cẩm Sắc không tốt, điđến phòng bếp nhận ngọ thiện, kết quả Lâm mẹ ở phòng bếp nói Nguyệt Ngân phu nhân đã dặn dò xuống, tiểu thư nói năng đụng chạm, bảo phòng bếpcấm cung cấp thức ăn ba ngày. Việc này sao được? Tiểu thư bị thương nhưthế sao có thể không ăn cái gì chứ.” Nha hoàn Cẩm Sắc ăn mặc bình thường mới vừa bước vào phòng, sau khi trông thấy Thập Thất, thì khóc rống.
Cẩm Sắc là thiếp thân nha hoàn theo bên người Thập Thất nhiều năm, không có tâm cơ, đối với Mộ Dung Thập Thất rất trung thành.
Sau khi nghe thấy lời Cẩm Sắc nói, sắcmặt Thập Thất hơi trầm xuống, thế nhưng trên mặt vẫn có ý cười quyến rũlòng người, Nhạc Âm? Tam đẳng phu nhân? Cắt đứt lương thực của nàng sao?
“Tiểu thư, người làm sao vậy?” Cẩm Sắc thấy Thập Thất không nói lời nào, lập tức tiến lên lo lắng hỏi. Nàng cho rằng Thập Thất bị đánh năm mươi trượng nên biến ngốc. Nửa ngày cũng không nói một câu, không giống tác phong của tiểu thư, nếu làtrước đây, tiểu thư đã sớm tức giận nhảy dựng lên, không biết lợi hại đi tìm Nhạc Âm phu nhân tranh luận.
Hào quang sắc bén trong mắt cực nhanh biến mất, Thập Thất nhìn sang Cẩm Sắc cười nói: “Không có gì. Không cho đồ ăn có đúng không?”
“Đúng vậy, rất đáng giận, Nhạc Âm phu nhân sao có thể làm như vậy chứ. Tiểu thư không có đắc tội nàng.Bây giờ nên làm gì đây? Tiểu thư không ăn khẳng định không được.” Cẩm Sắc cực kỳ lo lắng nói.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận