Thập Thất Thiếp - Chương 98-3
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 98-3
“Không ngờ tất cả đều không thoát khỏi mắt của Tứ Vương gia.” Thập Thất cũng phức tạp nhìn Hiên Viên Ninh. Nếu hắn đã nhìn thấu triệt đến vậy, sao hắn không nắm lấy tiên cơ? Tự mình leo lên ngôi vị hoàngđế?
Nàng không tin hắn không có dã tâm, nếukhông có dã tâm, thì sao lại có một thế lực trong bóng tối mà nàng không có cách nào biết được, rồi lại còn có thể nắm giữ thời cuộc một cách rõ ràng đến vậy?
Phi Kiếm vừa nghe thấy Thập Thất khen Hiên Viên Ninh, liền mở miệng nói: “Đó là đương nhiên. Tất cả đều không thể chạy thoát khỏi pháp nhãn củaVương gia. Dù cho Tam Vương gia có mưu tính thế nào, cũng không chạythoát khỏi thế cục mà Vương gia đã tỉ mỉ thiết hạ. Chẳng qua, nếu khôngphải vì Mộ Dung tiểu thư…” Phi Kiếm đang tính nói bởi vì ThậpThất, mà Hiên Viên Ninh mới làm cho bản thân rơi vào vòng nguy hiểm. Kết quả bị ánh mắt băng hàn của Hiên Hiên Ninh làm cho im bặt.
Khóe môi Phi Kiếm co giật, vội vàng cúiđầu, hắn quả thật không nhịn được, nếu như hắn thích cô nương nào đó,hắn nhất định sẽ thẳng thắn, hắn không có kiên trì làm nhiều chuyện nhưvậy đâu.
Thập Thất nhướng đuôi lông mày, rõ ràngPhi Kiếm còn muốn nói điều gì đó, mà Hiên Viên Ninh lại không cho hắnnói hết, rốt cuộc là có chuyện gì đây?
Mai Hoa ngúc ngoắc đầu, cười nói: “Tiểu thư, Tứ Vương gia và Phi Kiếm đang đánh đố chúng ta đấy.” Chắc chắn Tứ Vương gia có bí mật kinh thiên nào đó.
“Nếu đã là bí mật, chúng ta vẫn không nên biết thì tốt hơn.” Thập Thất thản nhiên cười nói. Chuyện người ta không muốn tiết lộ, nàng không nhất thiết phải kêu người ta nói ra.
Ánh mắt Hiên Viên Ninh loe lóe, thập phần bình tĩnh.
Kinh thành. Tam vương phủ.
“Bọn họ không chết? Lại còn chạytrốn? Một nghìn binh sĩ mà bổn vương phái đi toàn bộ bị độc xà mãnh thúcông kích, chỉ có vài người sống sót?” Sắc mặt Hiên Viên Mặc thâm trầm, ẩn nhẫn lửa giận không phát.
Bởi vì lúc chạy trốn, Lưu Trầm đã bị trọng thương, nên giờ đây sắc mặt hắn tái nhợt, gật đầu: “Vâng, nhóm Tứ Vương gia đều đã chạy thoát. Nếu không phải có độc xà mãnh thúđột nhiên xuất hiện, thuộc hạ nhất định có thể bắt được Tứ Vương gia.Thế nhưng chúng lại bỗng nhiên xuất hiện, một nghìn người hầu như đều bị chúng cắn bị thương, chạy trốn khỏi đó cũng chỉ có thuộc hạ và ba tênlính có chút công phu mà thôi.”
“Đột nhiên bị mãnh thú công kích? Tuyệt đối không phải trùng hợp!” Hiên Viên Mặc lạnh giọng nói, nhất định là do bọn Hiên Viên Ninh gâynên. Vùng lân cận kinh thành, cho dù có núi cao hiểm trở, nhưng vẫn rấtít nghe nói đến việc có độc xà và mãnh thú cùng lúc xuất hiện công kíchloài người.
Sắc mặt tái nhợt của Lưu Trầm toát lên nét sợ hãi, “Sau khi thuộc hạ an toàn rời khỏi, liền mang theo vài người trở lại điềutra, kết quả phát hiện gần nghìn cổ thi thể bao gồm cả độc xà, mãnh thú, đều biến thành bạch cốt!” Quá kinh khủng! Rốt cuộc đã xảy rachuyện gì. Mà trong khoảng thời gian ngắn, khiến toàn bộ thịt trên thithể biến mất, chỉ còn lại bộ xương khô? Hắn còn nhớ rõ mùi vị trongkhông khí lúc đó, chính là tanh tưởi!
Nghe vậy, thân hình Hiên Viên Mặc run lên, “Chẳng lẽ là phong nghĩ đàn xuất hiện?”
Bên ngoài mưa to như xối nước, hắn bỗngnhớ tới sáng sớm hôm nay khí trời rất ngột ngạt, đúng là điều kiện chophong nghĩ đàn xuất hiện! Nếu là phong nghĩ đàn xuất hiện, thế thì xácsuất còn sống của bọn Hiên Viên Ninh sẽ bằng không!
Chẳng qua để ngừa có chuyện ngoài ý muốn, hắn nhất thiết phải làm tốt công tác chuẩn bị! “Phái người canh giữ ở cửa cung, nếu Hiên Viên Ninh còn sống, hắn nhất định sẽ trở lại kinh thành.”
Lưu Trầm đáp: “Rõ.”
Hiên Viên Mặc bước tới trước cửa sổ, đưaưng mâu nhìn mưa to bên ngoài, tai nghe tiếng mưa rơi rả rích lách tách, thần sắc rất âm ngoan. Để tránh khỏi bị Hiên Viên Ninh làm hỏng việc,trong vài ngày tới, hắn sẽ động thủ!
…
Liễu phủ
Liễu Nguyệt Phi cầm trên tay lá thư Hiên Viên Mặc gửi tới, tâm trạng rất phấn khởi, “Rốt cục ta cũng đợi được ngày này!”
Nếu Mộ Dung Thập Thất chết, sau này sẽ không còn ai có thể tranh giành Hiên Viên Mặc với nàng!
Sau khi trải qua những chuyện này, nàng phát hiện, trong lòng Hiên Viên Mặc, địa vị của nàng, không ai có thể lay động.
Còn chuyện hòa thân?
Liễu Nguyệt Phi cười lạnh một tiếng: “Mộ Dung Thập Thất, chắc ngươi sẽ không nghĩ đến, Tam Vương gia lại ratay với ngươi chứ? Khiến cho ngươi thất vọng rồi, ta sẽ không đi hòathân, hơn nữa còn gả cho Tam Vương gua, trở thành nữ nhân tôn quý nhấtPhượng Thiên quốc, từ nay về sau, hưởng thụ hết vinh hoa phú quý.”
“Ha ha ha ha…”
Liễu Nguyệt Phi nàng mới là người chiến thắng sau cùng!
…
Thiên Hạ Lâu
“Vẫn không có tin gì của Lâu chủ ư?” Mẫu Đơn trầm giọng hỏi.
Vài tên thuộc hạ đứng phía trước đồng loạt lắc đầu.
Đều đã qua một ngày một đêm, Lâu chủ còn sống hay đã chết nửa điểm tin tức cũng không có.
Tuấn dung của Sài Lang nặng nề, “Nếu vẫn chưa có tin tức của Lâu chủ và Mai Hoa, thì đã nói lên hai người họ chắc chắn đang gặp ngay hiểm, không thể thoát thân.”
“Dựa vào sự thông tuệ của Lâuchủ, thì người tuyệt đối sẽ không sao! Ta tin chắc rằng Lâu chủ vẫn cònsống! Bất kể như thế nào, cũng phải tiếp tục tìm, Lâu chủ rất cần chúngta giúp đỡ.” Nét mặt Mẫu Đơn trấn định, trầm giọng nói.
Sài Lang gật đầu: “Rõ!”
…
Hoàng cung
Nhóm ba người Độc Cô Ngạo Thiên, Hiên Viên Hạo, Lăng Dạ đang bí mật thương nghị.
“Nếu chúng ta thất bại, hãy nghĩ hết biện pháp bảo trụ Lăng Dạ, chỉ cần còn có một tia hi vọng. Trẫm cũng sẽ không từ bỏ.” Hiên Viên Hạo nhíu mày, kiên quyết nói.
Độc Cô Ngạo Thiên gật đầu, nói tiếp: “Có lẽ sự tình cũng không xấu như chúng ta nghĩ. Thất bại một hai lầncũng không tính là gì. Chúng ta còn có con át chủ bài cuối cùng.”
“Nếu quả thật tới ngày đó, chúng ta hãy…” Hiên Viên Hạo híp mắt, ngoan lệ nói.
Ánh mắt Lăng Dạ tối lại, nếu thực sự cóngày đó, hắn không giống với hai người họ, hắn không phải người trongtriều đình, hắn có thể an toàn sống sót.
…
Trong sơn động tăm tối.
“Mọi người cầm lấy đuốc, và đừng nên di chuyển lung tung.” Sắc mặt Hiên Viên Ninh trầm xuống, lạnh giọng nói.
Ba người còn lại đồng loạt gật đầu.
Thập Thất nhìn sang Hiên Viên Ninh, thấp giọng nói: “Bên trong sơn động có một loại ẩm ướt bất bình thường. Hơn nữa khi lửa cháy càng lúc càng lớn, ta loáng thoáng nghe thấy tiếng của một vật gìđó đang bò.” Loại cảm giác này cực kỳ rợn người, bên trong sơn động có nguy hiểm!
“Là một loài bò sát.”Tiếng Hiên Viên Ninh vô cùng băng lãnh, thế nhưng hắn lại rất mềm nhẹđem tấm áo trên người khoác lên người Thập Thất, “Y phục của nàng mỏngmanh, phủ thêm cho ấm.”
Tim Thập Thất run lên, đáy lòng dường như có một luồng nhiệt ấm nồng xẹt qua. Hắn…
Khi tấm áo được khoác lên trên người, thì có một loại hương vị vừa quen thuộc lại vừa xa lạ khiến lòng Thập Thấtnổi lên nghi ngờ, nhưng nàng còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa, thì đã nghethấy tiếng bò càng ngày càng gần.
“Là rắn?” Mai Hoa và Phi Kiếm cùng nhau kinh hô, hình như chỉ có rắn mới bò trườn như vậy, nhưng mà trước giờ rắn vẫn rất linh hoạt, khi di chuyển rất ít gây ra tiếngđộng, mà lúc này, loại âm thanh trườn bò kia lại đang tiến tới rất gần!
“Không thể tiếp tục ở đây nữa, chúng ta đi!” Hiên Viên Ninh nâng Thập Thất dậy, sau đó nói với Mai Hoa và Phi Kiếm.
Ba người gật đầu, chính ngay vào lúc đang tính rời đi, thì họ chợt nghe được phía sau có tiếng vật nặng đánh mạnh vào tường!
Bốn người quay đầu lại, lập tức bị chấn động bởi cảnh tượng trước mắt!
Mười con mãng xà dài hơn năm thước*, đủloại màu sắc hình dạng, chúng đang hộc ra những cái lưỡi dài to, âm unhìn bọn họ! Chúng nó bày ra trạng thái công kích! Nhưng không có lậptức tấn công, có lẽ là đang quan sát kẻ địch của chúng có bao nhiêu năng lực!
*1 thước = 1 mét
“Trời ơi!” Mai Hoa hoảng hồn kinh hô. Nàng đã từng gặp qua đủ loại hiểm cảnh, nhưng vẫn chưatừng gặp qua nhiều con mãng xà to lớn đến nhường này! Thật khủng khiếp,thật đáng sợ!
Bên ngoài trời vẫn còn đang mưa!
Nàng không tin hắn không có dã tâm, nếukhông có dã tâm, thì sao lại có một thế lực trong bóng tối mà nàng không có cách nào biết được, rồi lại còn có thể nắm giữ thời cuộc một cách rõ ràng đến vậy?
Phi Kiếm vừa nghe thấy Thập Thất khen Hiên Viên Ninh, liền mở miệng nói: “Đó là đương nhiên. Tất cả đều không thể chạy thoát khỏi pháp nhãn củaVương gia. Dù cho Tam Vương gia có mưu tính thế nào, cũng không chạythoát khỏi thế cục mà Vương gia đã tỉ mỉ thiết hạ. Chẳng qua, nếu khôngphải vì Mộ Dung tiểu thư…” Phi Kiếm đang tính nói bởi vì ThậpThất, mà Hiên Viên Ninh mới làm cho bản thân rơi vào vòng nguy hiểm. Kết quả bị ánh mắt băng hàn của Hiên Hiên Ninh làm cho im bặt.
Khóe môi Phi Kiếm co giật, vội vàng cúiđầu, hắn quả thật không nhịn được, nếu như hắn thích cô nương nào đó,hắn nhất định sẽ thẳng thắn, hắn không có kiên trì làm nhiều chuyện nhưvậy đâu.
Thập Thất nhướng đuôi lông mày, rõ ràngPhi Kiếm còn muốn nói điều gì đó, mà Hiên Viên Ninh lại không cho hắnnói hết, rốt cuộc là có chuyện gì đây?
Mai Hoa ngúc ngoắc đầu, cười nói: “Tiểu thư, Tứ Vương gia và Phi Kiếm đang đánh đố chúng ta đấy.” Chắc chắn Tứ Vương gia có bí mật kinh thiên nào đó.
“Nếu đã là bí mật, chúng ta vẫn không nên biết thì tốt hơn.” Thập Thất thản nhiên cười nói. Chuyện người ta không muốn tiết lộ, nàng không nhất thiết phải kêu người ta nói ra.
Ánh mắt Hiên Viên Ninh loe lóe, thập phần bình tĩnh.
Kinh thành. Tam vương phủ.
“Bọn họ không chết? Lại còn chạytrốn? Một nghìn binh sĩ mà bổn vương phái đi toàn bộ bị độc xà mãnh thúcông kích, chỉ có vài người sống sót?” Sắc mặt Hiên Viên Mặc thâm trầm, ẩn nhẫn lửa giận không phát.
Bởi vì lúc chạy trốn, Lưu Trầm đã bị trọng thương, nên giờ đây sắc mặt hắn tái nhợt, gật đầu: “Vâng, nhóm Tứ Vương gia đều đã chạy thoát. Nếu không phải có độc xà mãnh thúđột nhiên xuất hiện, thuộc hạ nhất định có thể bắt được Tứ Vương gia.Thế nhưng chúng lại bỗng nhiên xuất hiện, một nghìn người hầu như đều bị chúng cắn bị thương, chạy trốn khỏi đó cũng chỉ có thuộc hạ và ba tênlính có chút công phu mà thôi.”
“Đột nhiên bị mãnh thú công kích? Tuyệt đối không phải trùng hợp!” Hiên Viên Mặc lạnh giọng nói, nhất định là do bọn Hiên Viên Ninh gâynên. Vùng lân cận kinh thành, cho dù có núi cao hiểm trở, nhưng vẫn rấtít nghe nói đến việc có độc xà và mãnh thú cùng lúc xuất hiện công kíchloài người.
Sắc mặt tái nhợt của Lưu Trầm toát lên nét sợ hãi, “Sau khi thuộc hạ an toàn rời khỏi, liền mang theo vài người trở lại điềutra, kết quả phát hiện gần nghìn cổ thi thể bao gồm cả độc xà, mãnh thú, đều biến thành bạch cốt!” Quá kinh khủng! Rốt cuộc đã xảy rachuyện gì. Mà trong khoảng thời gian ngắn, khiến toàn bộ thịt trên thithể biến mất, chỉ còn lại bộ xương khô? Hắn còn nhớ rõ mùi vị trongkhông khí lúc đó, chính là tanh tưởi!
Nghe vậy, thân hình Hiên Viên Mặc run lên, “Chẳng lẽ là phong nghĩ đàn xuất hiện?”
Bên ngoài mưa to như xối nước, hắn bỗngnhớ tới sáng sớm hôm nay khí trời rất ngột ngạt, đúng là điều kiện chophong nghĩ đàn xuất hiện! Nếu là phong nghĩ đàn xuất hiện, thế thì xácsuất còn sống của bọn Hiên Viên Ninh sẽ bằng không!
Chẳng qua để ngừa có chuyện ngoài ý muốn, hắn nhất thiết phải làm tốt công tác chuẩn bị! “Phái người canh giữ ở cửa cung, nếu Hiên Viên Ninh còn sống, hắn nhất định sẽ trở lại kinh thành.”
Lưu Trầm đáp: “Rõ.”
Hiên Viên Mặc bước tới trước cửa sổ, đưaưng mâu nhìn mưa to bên ngoài, tai nghe tiếng mưa rơi rả rích lách tách, thần sắc rất âm ngoan. Để tránh khỏi bị Hiên Viên Ninh làm hỏng việc,trong vài ngày tới, hắn sẽ động thủ!
…
Liễu phủ
Liễu Nguyệt Phi cầm trên tay lá thư Hiên Viên Mặc gửi tới, tâm trạng rất phấn khởi, “Rốt cục ta cũng đợi được ngày này!”
Nếu Mộ Dung Thập Thất chết, sau này sẽ không còn ai có thể tranh giành Hiên Viên Mặc với nàng!
Sau khi trải qua những chuyện này, nàng phát hiện, trong lòng Hiên Viên Mặc, địa vị của nàng, không ai có thể lay động.
Còn chuyện hòa thân?
Liễu Nguyệt Phi cười lạnh một tiếng: “Mộ Dung Thập Thất, chắc ngươi sẽ không nghĩ đến, Tam Vương gia lại ratay với ngươi chứ? Khiến cho ngươi thất vọng rồi, ta sẽ không đi hòathân, hơn nữa còn gả cho Tam Vương gua, trở thành nữ nhân tôn quý nhấtPhượng Thiên quốc, từ nay về sau, hưởng thụ hết vinh hoa phú quý.”
“Ha ha ha ha…”
Liễu Nguyệt Phi nàng mới là người chiến thắng sau cùng!
…
Thiên Hạ Lâu
“Vẫn không có tin gì của Lâu chủ ư?” Mẫu Đơn trầm giọng hỏi.
Vài tên thuộc hạ đứng phía trước đồng loạt lắc đầu.
Đều đã qua một ngày một đêm, Lâu chủ còn sống hay đã chết nửa điểm tin tức cũng không có.
Tuấn dung của Sài Lang nặng nề, “Nếu vẫn chưa có tin tức của Lâu chủ và Mai Hoa, thì đã nói lên hai người họ chắc chắn đang gặp ngay hiểm, không thể thoát thân.”
“Dựa vào sự thông tuệ của Lâuchủ, thì người tuyệt đối sẽ không sao! Ta tin chắc rằng Lâu chủ vẫn cònsống! Bất kể như thế nào, cũng phải tiếp tục tìm, Lâu chủ rất cần chúngta giúp đỡ.” Nét mặt Mẫu Đơn trấn định, trầm giọng nói.
Sài Lang gật đầu: “Rõ!”
…
Hoàng cung
Nhóm ba người Độc Cô Ngạo Thiên, Hiên Viên Hạo, Lăng Dạ đang bí mật thương nghị.
“Nếu chúng ta thất bại, hãy nghĩ hết biện pháp bảo trụ Lăng Dạ, chỉ cần còn có một tia hi vọng. Trẫm cũng sẽ không từ bỏ.” Hiên Viên Hạo nhíu mày, kiên quyết nói.
Độc Cô Ngạo Thiên gật đầu, nói tiếp: “Có lẽ sự tình cũng không xấu như chúng ta nghĩ. Thất bại một hai lầncũng không tính là gì. Chúng ta còn có con át chủ bài cuối cùng.”
“Nếu quả thật tới ngày đó, chúng ta hãy…” Hiên Viên Hạo híp mắt, ngoan lệ nói.
Ánh mắt Lăng Dạ tối lại, nếu thực sự cóngày đó, hắn không giống với hai người họ, hắn không phải người trongtriều đình, hắn có thể an toàn sống sót.
…
Trong sơn động tăm tối.
“Mọi người cầm lấy đuốc, và đừng nên di chuyển lung tung.” Sắc mặt Hiên Viên Ninh trầm xuống, lạnh giọng nói.
Ba người còn lại đồng loạt gật đầu.
Thập Thất nhìn sang Hiên Viên Ninh, thấp giọng nói: “Bên trong sơn động có một loại ẩm ướt bất bình thường. Hơn nữa khi lửa cháy càng lúc càng lớn, ta loáng thoáng nghe thấy tiếng của một vật gìđó đang bò.” Loại cảm giác này cực kỳ rợn người, bên trong sơn động có nguy hiểm!
“Là một loài bò sát.”Tiếng Hiên Viên Ninh vô cùng băng lãnh, thế nhưng hắn lại rất mềm nhẹđem tấm áo trên người khoác lên người Thập Thất, “Y phục của nàng mỏngmanh, phủ thêm cho ấm.”
Tim Thập Thất run lên, đáy lòng dường như có một luồng nhiệt ấm nồng xẹt qua. Hắn…
Khi tấm áo được khoác lên trên người, thì có một loại hương vị vừa quen thuộc lại vừa xa lạ khiến lòng Thập Thấtnổi lên nghi ngờ, nhưng nàng còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa, thì đã nghethấy tiếng bò càng ngày càng gần.
“Là rắn?” Mai Hoa và Phi Kiếm cùng nhau kinh hô, hình như chỉ có rắn mới bò trườn như vậy, nhưng mà trước giờ rắn vẫn rất linh hoạt, khi di chuyển rất ít gây ra tiếngđộng, mà lúc này, loại âm thanh trườn bò kia lại đang tiến tới rất gần!
“Không thể tiếp tục ở đây nữa, chúng ta đi!” Hiên Viên Ninh nâng Thập Thất dậy, sau đó nói với Mai Hoa và Phi Kiếm.
Ba người gật đầu, chính ngay vào lúc đang tính rời đi, thì họ chợt nghe được phía sau có tiếng vật nặng đánh mạnh vào tường!
Bốn người quay đầu lại, lập tức bị chấn động bởi cảnh tượng trước mắt!
Mười con mãng xà dài hơn năm thước*, đủloại màu sắc hình dạng, chúng đang hộc ra những cái lưỡi dài to, âm unhìn bọn họ! Chúng nó bày ra trạng thái công kích! Nhưng không có lậptức tấn công, có lẽ là đang quan sát kẻ địch của chúng có bao nhiêu năng lực!
*1 thước = 1 mét
“Trời ơi!” Mai Hoa hoảng hồn kinh hô. Nàng đã từng gặp qua đủ loại hiểm cảnh, nhưng vẫn chưatừng gặp qua nhiều con mãng xà to lớn đến nhường này! Thật khủng khiếp,thật đáng sợ!
Bên ngoài trời vẫn còn đang mưa!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận