Thập Thất Thiếp - Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
Độc Cô Ngạo Thiên thầm mắng một tiếng:Khỉ gió! Nữ nhân này rõ ràng biết hắn đang nói cái gì, lại dám giả bộcái gì cũng không biết!
Lập tức, hắn liền nói toạc ra, “Hiên Viên Mặc muốn soán vị cướp ngôi, chỉ cần nàng thuyết phục cha nàng giao ra chứng cớ chứng thực Hiên Viên Mặc soán vị, như vậy, nàng nói điềukiện gì, bổn vương cũng sẽ đáp ứng. Cho dù nàng muốn làm chính phi củabổn vương, thì cũng không phải là không có khả năng.” (Haiz, ko còn gì để nói với anh.)
Thập Thất cầm khăn lụa che miệng lại, biểu tình khoa trương hỏi ngược lại Độc Cô Ngạo Thiên: “Tam Vương gia âm mưu soán vị? Việc này Thụy vương gia từ nơi nào nghe thấy! Lời này cũng không thể nói lung tung được đâu! Nếu như bị người có tâmnghe được, đây chính là tội rơi đầu đó. May mắn Thụy vương gia nói vớita, nếu mà nói với những người khác, thì hậu quả thật đúng là không thểtượng tưởng nổi.”
“Ngươi!” Độc Cô NgạoThiên chụp mạnh một chưởng xuống cái bàn bên cạnh, gầm nhẹ một tiếng.Nàng thật sự là không biết tốt xấu! Hôm nay hắn đến tìm nàng, là để mắtnàng!
“Thiên can vật táo, dễ dàng nhất thượng hoả (đập phá vật nhà người khác dễ dàng làm giảm tức giận), Thập Thất sẽ sai hạ nhân thay một ấm trà thanh nhiệt mới, giúp Thụyvương gia giảm nhiệt. Thập Thất rất đơn thuần, chuyện quá mức phức tạpthì nghĩ không ra đâu. Không bằng Vương gia nói rõ chút đi?” Trên môi treo nụ cười lạnh, ánh mắt lộ ra một chút khinh thường, nhưng thái độ Thập Thất lại ‘kính cẩn’ nói.
Đối mặt với thái độ đánh trống lảng củaThập Thất, Độc Cô Ngạo Thiên tuy rằng hận nghiến răng nhưng cũng khôngcó cách nào. Chỉ có thể ngăn chặn lửa giận, nói với Thập Thất: “Muốn bảo trụ tánh mạng cả nhà nàng. Lựa chọn duy nhất của nàng chỉ có thểhợp tác với bổn vương. Nay, động thái của Tam vương gia càng ngày càngthường xuyên, không tới một tháng, hắn ta nhất định sẽ phất cờ bức vuathoái vị. Nếu hắn thành công, cả nhà nàng sẽ không có cơ hội sống sót.Cho nên, muốn sống sót, phương pháp tốt nhất chính là hợp tác với bổnvương.” Kỳ thật hắn cũng có điểm tư tâm, hắn không muốn nàng chết.
“Cái gì? Tam vương gia muốn tánhmạng cả nhà Thập Thất?! Điều này sao có thể, chúng ta với Tam vương giakhông oán không cừu mà.” Thập Thất kinh ngạc trả lời. Tronglòng nàng lại có ý nghĩ khác: Giờ phút này đối với ai mà nói cha đều làquân cờ, vận mệnh quân cờ tùy thời đều có thể bị vứt bỏ, vô luận là Hiên Viên Mặc hay là Độc Cô Ngạo Thiên, bọn họ đến cuối cùng nhất định sẽvứt bỏ quân cờ này! Âm mưu lốc xoáy dần dần mở rộng, từng bước đi nàngđều phải thật cẩn thận. Lại càng không thể chừa ra một cơ hội để chongười khác nắm được nhược điểm.
Vy: Đọc đoạn này chết cười với Thập Thất ah. Sa: Diễn viên tài năng đấy.
Sắc mặt Độc Cô Ngạo Thiên xanh mét, biếtcuộc đàm phán hôm nay không có kết quả. Thông qua việc hôm nay, hắn coinhư mở rộng tầm mắt, Mộ Dung Thập Thất không ngu dốt, nàng thông minhvượt khỏi sự tưởng tượng của hắn!
Muốn lợi dụng nàng, không phải chuyện dễ!
“Bổn vương cho nàng thêm thời gian suy nghĩ, miễn cho ngày sau lại hối hận.” Độc Cô Ngạo Thiên lạnh lùng để lại một câu, liền đứng dậy mang theo tức giận rời đi.
Lúc hắn quay lưng là lúc Thập Thất híp nửa con ngươi, trong mắt lưu chuyển tia sáng sắc bén lạnh thấu xương.
Không đến một tháng? Hiên Viên Mặc thật sự đã hết kiên nhẫn rồi sao?
…
Ngày hôm qua, Cổ Trì sau khi từ Mộ Dung phủ trở về, vẫn đứng ở trong thư phòng, một ngày một đêm không ngủ.
Hôm qua, hắn đã lừa gạt Mộ Dung Thập Thất.
Đối với hắn mà nói, mất đi năm năm cônglực, tương đương với mất đi nửa tánh mạng! Huống hồ còn phải nằm trêngiường một tháng, lỡ trong lúc đó có biến cố gì, hắn sẽ mất đi quyền chủ động trong tay. Loại chuyện này hắn tuyệt đối không thể làm!
Mộ Dung Thập Thất lại không có quan hệ thân thiết gì với hắn, vì nàng hy sinh như thế, đúng là không đáng.
“Thiếu chủ.” Một nam tử xuất hiện ở phía sau Cổ Trì.
“Có tin tức của Âm nhi sao?” Cổ Trì trầm giọng hỏi.
Nam tử cúi đầu trả lời: “Vẫn không có, có điều, thuộc hạ có tin tức liên quan đến Mộ Dung Thập Thất.”
“Mộ Dung Thập Thất?” Nàng làm sao?
“Gần đây nàng thỉnh thoảng đi đến một kỹ viện tên là Thiên Hạ Lâu. Mỗi lần đến đều ở trong đó ít nhấtkhoảng nửa canh giờ, mà thuộc hạ âm thầm dò hỏi, phát hiện kỹ viện kiakhông phải là kỹ viện bình thường. Tú bà chưởng quản kỹ viện không phảilà người thường, hơn nữa còn có võ công rất cao.” Nam tử từ từ nói.
Cổ Trì nhướng mày, hắn đã sớm biết Mộ Dung Thập Thất tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài, “Về sau không cần giám thị nàng.” Hắn vẫn có cách nghĩ như cũ, chuyện giữa hắn và Hiên Viên Ninh, không liên quan tới người khác.
“Vâng.”
… La gia trấn
Sáng sớm, Thập Thất mang theo Sài Lang và Mai Hoa cùng khởi hành.
Lúc vừa tiến vào cửa trấn, một cỗ mùi thuốc xông vào mũi.
Càng đi vào bên trong, hương vị thuốc lại càng nồng.
Mẫu Đơn chuẩn bị chút dược vật đề kháng ôn dịch cho Thập Thất, Mai Hoa và Sài Lang lấy ra dùng, hy vọng không bị nhiễm ôn dịch.
Ba người vào trong thôn, liền lập tức xuống xe ngựa, đi bộ tìm người.
Trong trấn có rất nhiều người đi lại, sovới tưởng tượng của Thập Thất hoàn toàn bất đồng, vốn tưởng rằng sẽ nhìn đến thi thể khắp nơi, ai cũng không ngờ được lại hoàn toàn tương phản,trên đường cái, tiểu thương vẫn buôn bán nhiều như cũ.
Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy người có sắc mặt tái nhợt. Nhưng mà, thật sự không có người chết.
“Mặc Trần không hổ là thần y, chỉ có hai ba ngày lại có thể khiến cho La gia trấn thay đổi thành cảnh tượng khác.” Sài Lang thấy vậy, tự trong đáy lòng bội phục nói.
“Hy vọng hắn có thể cứu được Mộ Dung phu nhân.” Mai Hoa thở dài một hơi. Nếu như chuyện Mộ Dung phu nhân trúng độc mộtngày chưa được giải quyết, Lâu chủ sẽ không bỏ xuống được, càng miễn bàn đến việc phát triển Thiên Hạ Lâu.
Nét mặt Thập Thất bình tĩnh. Dọc theođường đi đều trầm mặc, tái kiến Mặc Trần, không biết hắn có thể đáp ứnghay không. Nếu hắn không đáp ứng thì sao? Nàng nên làm như thế nào?
Sài Lang ngăn lại một người đi đường, hỏi: “Xuất Trần công tử hiện giờ ở nơi nào?”
Người đi đường vừa nghe hỏi về Xuất Trần công tử, lập tức lộ ra ý cười: “Các ngươi cũng đến tìm Xuất Trần công tử để chữa bệnh sao? Ngài ấy đang ởtrong một nhà thuốc đối diện hai con đường kia. Xuất Trần công tử đang ở đó tặng thuốc cho dân trong trấn.”
Tặng thuốc? Vẻ mặt Thập Thất có chút phức tạp.
Sau khoảng hai khắc, ba người xuất hiện ở trước cửa nhà thuốc mà người đi đường lúc nãy đã nói.
Trước cửa nhà thuốc đã có hai hàng người xếp hàng dài.
Ở bên cạnh một cái bàn dài để thuốc tặngcho mọi người, là một nam tử mặc áo xanh ngồi trên xe lăn, dung mạo hắngiống như tiên nhân, mặt mang theo nụ cười như thiên sứ, ôn hòa nhìn mỗi một người dân trong trấn tiến lên lĩnh thuốc.
Hắn đối đãi với mỗi người đều kiên nhẫn, còn nở nụ cười ôn hòa.
Khuôn mặt tuấn mỹ cũng giống như lúc gặp ở trên Tây Sơn, có chút tái nhợt.
Mâu quang Thập Thất lóe lóe, nếu hắnkhông đồng ý, nàng chỉ có thể ép buộc. Nhưng đối với một nam tử như thế, nàng có thể hạ thủ được sao? Kỳ thật, đây cũng là suy nghĩ thầm tronglòng nàng. Hắn là Cung chủ Đệ Nhi Cung , bên người làm sao có thể khôngcó ai bảo hộ? Nàng muốn động thủ với hắn, căn bản là không thực tế.
Mặc Trần hướng ánh mắt thanh minh thấutriệt nhìn qua Thập Thất, không khác gì so với nhìn những người khác,vẫn tươi cười ôn hòa như trước. Đối với sự xuất hiện của ba người ThậpThất, hắn cũng không có chút ngoài ý muốn.
Mọi việc đều tĩnh lặng như mặt hồ, không có sóng dậy bốn bề.
“Không phải là hắn đã sớm biết chúng ta sẽ đi tìm hắn chứ?” Sài Lang kinh ngạc hỏi.
Thập Thất trả lời: “Từ lúc hắn xuất hiện ở trên Tây Sơn, hắn đã biết ta với hắn còn có thể gặp mặt.” Đây là giải thích duy nhất nàng có thể nghĩ đến, căn cứ để nàng đoánđiều đó, cũng là ở trên Tây Sơn hai người hợp tấu rất ăn ý.
Nhưng nàng lại có chút không muốn tintưởng, một nam tử khiến nàng tự thấy hổ thẹn như vậy, nếu thật sự cóquan hệ với âm mưu hắc ám, vậy thì, trên đời này sẽ không còn người nàosạch sẽ.
…
Tứ vương phủ
“Vương gia, Mộ Dung tiểu thư đã đi đến La gia trấn tìm Mặc Trần.” Phi Kiếm trầm giọng bẩm báo.
Nghe vậy, Hiên Viên Ninh nheo lại mâuđen, tay nắm bút lông cũng không dừng lại, quanh thân tràn ngập một cỗhơi thở ngoan tuyệt quả quyết, cất thanh âm cực kì vững vàng: “Thật không ngờ nàng ấy tìm được Mặc Trần nhanh như vậy.”
“Vương gia, nếu Mộ Dung tiểu thư đã tìm được Mặc Trần, tối hôm nay, ngài sẽ không cần…” Phi Kiếm lại ý đồ khuyên bảo lần nữa
Nhưng lời còn chưa dứt, lại nhận được ánh mắt sắc bén của Hiên Viên Ninh đảo qua, làm cho thân hình hắn run lên,không thể tiếp tục nói tiếp.
“Ý bổn vương đã quyết, bất luận lý do gì đều không thể thay đổi.” Hiên Viên Ninh lạnh lùng nói.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Lập tức, hắn liền nói toạc ra, “Hiên Viên Mặc muốn soán vị cướp ngôi, chỉ cần nàng thuyết phục cha nàng giao ra chứng cớ chứng thực Hiên Viên Mặc soán vị, như vậy, nàng nói điềukiện gì, bổn vương cũng sẽ đáp ứng. Cho dù nàng muốn làm chính phi củabổn vương, thì cũng không phải là không có khả năng.” (Haiz, ko còn gì để nói với anh.)
Thập Thất cầm khăn lụa che miệng lại, biểu tình khoa trương hỏi ngược lại Độc Cô Ngạo Thiên: “Tam Vương gia âm mưu soán vị? Việc này Thụy vương gia từ nơi nào nghe thấy! Lời này cũng không thể nói lung tung được đâu! Nếu như bị người có tâmnghe được, đây chính là tội rơi đầu đó. May mắn Thụy vương gia nói vớita, nếu mà nói với những người khác, thì hậu quả thật đúng là không thểtượng tưởng nổi.”
“Ngươi!” Độc Cô NgạoThiên chụp mạnh một chưởng xuống cái bàn bên cạnh, gầm nhẹ một tiếng.Nàng thật sự là không biết tốt xấu! Hôm nay hắn đến tìm nàng, là để mắtnàng!
“Thiên can vật táo, dễ dàng nhất thượng hoả (đập phá vật nhà người khác dễ dàng làm giảm tức giận), Thập Thất sẽ sai hạ nhân thay một ấm trà thanh nhiệt mới, giúp Thụyvương gia giảm nhiệt. Thập Thất rất đơn thuần, chuyện quá mức phức tạpthì nghĩ không ra đâu. Không bằng Vương gia nói rõ chút đi?” Trên môi treo nụ cười lạnh, ánh mắt lộ ra một chút khinh thường, nhưng thái độ Thập Thất lại ‘kính cẩn’ nói.
Đối mặt với thái độ đánh trống lảng củaThập Thất, Độc Cô Ngạo Thiên tuy rằng hận nghiến răng nhưng cũng khôngcó cách nào. Chỉ có thể ngăn chặn lửa giận, nói với Thập Thất: “Muốn bảo trụ tánh mạng cả nhà nàng. Lựa chọn duy nhất của nàng chỉ có thểhợp tác với bổn vương. Nay, động thái của Tam vương gia càng ngày càngthường xuyên, không tới một tháng, hắn ta nhất định sẽ phất cờ bức vuathoái vị. Nếu hắn thành công, cả nhà nàng sẽ không có cơ hội sống sót.Cho nên, muốn sống sót, phương pháp tốt nhất chính là hợp tác với bổnvương.” Kỳ thật hắn cũng có điểm tư tâm, hắn không muốn nàng chết.
“Cái gì? Tam vương gia muốn tánhmạng cả nhà Thập Thất?! Điều này sao có thể, chúng ta với Tam vương giakhông oán không cừu mà.” Thập Thất kinh ngạc trả lời. Tronglòng nàng lại có ý nghĩ khác: Giờ phút này đối với ai mà nói cha đều làquân cờ, vận mệnh quân cờ tùy thời đều có thể bị vứt bỏ, vô luận là Hiên Viên Mặc hay là Độc Cô Ngạo Thiên, bọn họ đến cuối cùng nhất định sẽvứt bỏ quân cờ này! Âm mưu lốc xoáy dần dần mở rộng, từng bước đi nàngđều phải thật cẩn thận. Lại càng không thể chừa ra một cơ hội để chongười khác nắm được nhược điểm.
Vy: Đọc đoạn này chết cười với Thập Thất ah. Sa: Diễn viên tài năng đấy.
Sắc mặt Độc Cô Ngạo Thiên xanh mét, biếtcuộc đàm phán hôm nay không có kết quả. Thông qua việc hôm nay, hắn coinhư mở rộng tầm mắt, Mộ Dung Thập Thất không ngu dốt, nàng thông minhvượt khỏi sự tưởng tượng của hắn!
Muốn lợi dụng nàng, không phải chuyện dễ!
“Bổn vương cho nàng thêm thời gian suy nghĩ, miễn cho ngày sau lại hối hận.” Độc Cô Ngạo Thiên lạnh lùng để lại một câu, liền đứng dậy mang theo tức giận rời đi.
Lúc hắn quay lưng là lúc Thập Thất híp nửa con ngươi, trong mắt lưu chuyển tia sáng sắc bén lạnh thấu xương.
Không đến một tháng? Hiên Viên Mặc thật sự đã hết kiên nhẫn rồi sao?
…
Ngày hôm qua, Cổ Trì sau khi từ Mộ Dung phủ trở về, vẫn đứng ở trong thư phòng, một ngày một đêm không ngủ.
Hôm qua, hắn đã lừa gạt Mộ Dung Thập Thất.
Đối với hắn mà nói, mất đi năm năm cônglực, tương đương với mất đi nửa tánh mạng! Huống hồ còn phải nằm trêngiường một tháng, lỡ trong lúc đó có biến cố gì, hắn sẽ mất đi quyền chủ động trong tay. Loại chuyện này hắn tuyệt đối không thể làm!
Mộ Dung Thập Thất lại không có quan hệ thân thiết gì với hắn, vì nàng hy sinh như thế, đúng là không đáng.
“Thiếu chủ.” Một nam tử xuất hiện ở phía sau Cổ Trì.
“Có tin tức của Âm nhi sao?” Cổ Trì trầm giọng hỏi.
Nam tử cúi đầu trả lời: “Vẫn không có, có điều, thuộc hạ có tin tức liên quan đến Mộ Dung Thập Thất.”
“Mộ Dung Thập Thất?” Nàng làm sao?
“Gần đây nàng thỉnh thoảng đi đến một kỹ viện tên là Thiên Hạ Lâu. Mỗi lần đến đều ở trong đó ít nhấtkhoảng nửa canh giờ, mà thuộc hạ âm thầm dò hỏi, phát hiện kỹ viện kiakhông phải là kỹ viện bình thường. Tú bà chưởng quản kỹ viện không phảilà người thường, hơn nữa còn có võ công rất cao.” Nam tử từ từ nói.
Cổ Trì nhướng mày, hắn đã sớm biết Mộ Dung Thập Thất tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài, “Về sau không cần giám thị nàng.” Hắn vẫn có cách nghĩ như cũ, chuyện giữa hắn và Hiên Viên Ninh, không liên quan tới người khác.
“Vâng.”
… La gia trấn
Sáng sớm, Thập Thất mang theo Sài Lang và Mai Hoa cùng khởi hành.
Lúc vừa tiến vào cửa trấn, một cỗ mùi thuốc xông vào mũi.
Càng đi vào bên trong, hương vị thuốc lại càng nồng.
Mẫu Đơn chuẩn bị chút dược vật đề kháng ôn dịch cho Thập Thất, Mai Hoa và Sài Lang lấy ra dùng, hy vọng không bị nhiễm ôn dịch.
Ba người vào trong thôn, liền lập tức xuống xe ngựa, đi bộ tìm người.
Trong trấn có rất nhiều người đi lại, sovới tưởng tượng của Thập Thất hoàn toàn bất đồng, vốn tưởng rằng sẽ nhìn đến thi thể khắp nơi, ai cũng không ngờ được lại hoàn toàn tương phản,trên đường cái, tiểu thương vẫn buôn bán nhiều như cũ.
Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy người có sắc mặt tái nhợt. Nhưng mà, thật sự không có người chết.
“Mặc Trần không hổ là thần y, chỉ có hai ba ngày lại có thể khiến cho La gia trấn thay đổi thành cảnh tượng khác.” Sài Lang thấy vậy, tự trong đáy lòng bội phục nói.
“Hy vọng hắn có thể cứu được Mộ Dung phu nhân.” Mai Hoa thở dài một hơi. Nếu như chuyện Mộ Dung phu nhân trúng độc mộtngày chưa được giải quyết, Lâu chủ sẽ không bỏ xuống được, càng miễn bàn đến việc phát triển Thiên Hạ Lâu.
Nét mặt Thập Thất bình tĩnh. Dọc theođường đi đều trầm mặc, tái kiến Mặc Trần, không biết hắn có thể đáp ứnghay không. Nếu hắn không đáp ứng thì sao? Nàng nên làm như thế nào?
Sài Lang ngăn lại một người đi đường, hỏi: “Xuất Trần công tử hiện giờ ở nơi nào?”
Người đi đường vừa nghe hỏi về Xuất Trần công tử, lập tức lộ ra ý cười: “Các ngươi cũng đến tìm Xuất Trần công tử để chữa bệnh sao? Ngài ấy đang ởtrong một nhà thuốc đối diện hai con đường kia. Xuất Trần công tử đang ở đó tặng thuốc cho dân trong trấn.”
Tặng thuốc? Vẻ mặt Thập Thất có chút phức tạp.
Sau khoảng hai khắc, ba người xuất hiện ở trước cửa nhà thuốc mà người đi đường lúc nãy đã nói.
Trước cửa nhà thuốc đã có hai hàng người xếp hàng dài.
Ở bên cạnh một cái bàn dài để thuốc tặngcho mọi người, là một nam tử mặc áo xanh ngồi trên xe lăn, dung mạo hắngiống như tiên nhân, mặt mang theo nụ cười như thiên sứ, ôn hòa nhìn mỗi một người dân trong trấn tiến lên lĩnh thuốc.
Hắn đối đãi với mỗi người đều kiên nhẫn, còn nở nụ cười ôn hòa.
Khuôn mặt tuấn mỹ cũng giống như lúc gặp ở trên Tây Sơn, có chút tái nhợt.
Mâu quang Thập Thất lóe lóe, nếu hắnkhông đồng ý, nàng chỉ có thể ép buộc. Nhưng đối với một nam tử như thế, nàng có thể hạ thủ được sao? Kỳ thật, đây cũng là suy nghĩ thầm tronglòng nàng. Hắn là Cung chủ Đệ Nhi Cung , bên người làm sao có thể khôngcó ai bảo hộ? Nàng muốn động thủ với hắn, căn bản là không thực tế.
Mặc Trần hướng ánh mắt thanh minh thấutriệt nhìn qua Thập Thất, không khác gì so với nhìn những người khác,vẫn tươi cười ôn hòa như trước. Đối với sự xuất hiện của ba người ThậpThất, hắn cũng không có chút ngoài ý muốn.
Mọi việc đều tĩnh lặng như mặt hồ, không có sóng dậy bốn bề.
“Không phải là hắn đã sớm biết chúng ta sẽ đi tìm hắn chứ?” Sài Lang kinh ngạc hỏi.
Thập Thất trả lời: “Từ lúc hắn xuất hiện ở trên Tây Sơn, hắn đã biết ta với hắn còn có thể gặp mặt.” Đây là giải thích duy nhất nàng có thể nghĩ đến, căn cứ để nàng đoánđiều đó, cũng là ở trên Tây Sơn hai người hợp tấu rất ăn ý.
Nhưng nàng lại có chút không muốn tintưởng, một nam tử khiến nàng tự thấy hổ thẹn như vậy, nếu thật sự cóquan hệ với âm mưu hắc ám, vậy thì, trên đời này sẽ không còn người nàosạch sẽ.
…
Tứ vương phủ
“Vương gia, Mộ Dung tiểu thư đã đi đến La gia trấn tìm Mặc Trần.” Phi Kiếm trầm giọng bẩm báo.
Nghe vậy, Hiên Viên Ninh nheo lại mâuđen, tay nắm bút lông cũng không dừng lại, quanh thân tràn ngập một cỗhơi thở ngoan tuyệt quả quyết, cất thanh âm cực kì vững vàng: “Thật không ngờ nàng ấy tìm được Mặc Trần nhanh như vậy.”
“Vương gia, nếu Mộ Dung tiểu thư đã tìm được Mặc Trần, tối hôm nay, ngài sẽ không cần…” Phi Kiếm lại ý đồ khuyên bảo lần nữa
Nhưng lời còn chưa dứt, lại nhận được ánh mắt sắc bén của Hiên Viên Ninh đảo qua, làm cho thân hình hắn run lên,không thể tiếp tục nói tiếp.
“Ý bổn vương đã quyết, bất luận lý do gì đều không thể thay đổi.” Hiên Viên Ninh lạnh lùng nói.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận