Thập Thất Thiếp - Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
Không, chắc chắn sẽ không đơn giản. Đámngười Hiên Viên Hạo không ai ngu ngốc cả, không có khả năng không biếtquan hệ của Liễu tướng và cha nàng với Hiên Viên Mặc. Cho nên, LiễuNguyệt Phi tiến cung, e rằng cũng không đơn giản như bề ngoài chứngkiến.
Mai Hoa tiến lên nói bên tai Thập Thất: “Liễu Nguyệt Phi động thủ chăng? Em sẽ thả phi cáp truyền tin cho Mẫu Đơn.”
Thập Thất gật đầu, sau đó cười nói với Vương công công: “Vương công công chờ chốc lát, xin cho Thập Thất thay y phục rồi đi sau. MờiVương công công đi vào uống chén trà tạm nghỉ một lát.”
Vương công công vốn định thúc giục, nhưng nhìn thấy Thập Thất đã xoay người vào phủ, liền nhấp nhép miệng, rồi bước theo sau.
Một lúc lâu sau, hoàng cung.
Kiền Thanh cung
Khi Thập Thất đến, liền thấy Hiên ViênHạo đang chờ nàng. Vả lại khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn chính là Liễu Nguyệt Phi cũng đang ở đó.
Thập Thất cúi đầu, che giấu tia lạnh lẽotrong mắt. Trên suốt đường đi nàng vẫn luôn suy đoán, Hiên Viên Hạo rốtcuộc đã bị Liễu Nguyệt Phi dẫn dụ như thế nào, sau khi gặp nàng sẽ làmcái gì. Thật không ngờ Liễu Nguyệt Phi cũng ở đây. Như vậy, tuyệt đối sẽ không đơn giản như nàng nghĩ nữa. Xem ra, chuyện này nan giải vượt khỏi sự tưởng tượng của nàng.
“Dân nữ Thập Thất tham kiến Hoàng thượng, Mai quý phi nương nương.” Thập Thất hành lễ với Hiên Viên Hạo và Mai quý phi ngồi ở vị trí chủ vị.
“Nô tì tham kiến Hoàng thượng, Mai quý phi nương nương.” Mai Hoa quỳ trên mặt đất hành lễ.
Đôi mắt Hiên Viên Hạo chứa đầy tinh quang nhìn Thập Thất thập phần hữu lễ bên dưới, bỗng ánh mắt loe lóe, mấyngày không thấy, nàng lại thay đổi không ít, mỗi cử chỉ giở tay nhấcchân đều tăng thêm lực hấp dẫn, rồi hắn nhìn lướt qua Liễu Nguyệt Phigiây lát, sau đó cười nói với Thập Thất: “Mộ Dung tiểu thư không cần đa lễ.” Rồi lại ra lệnh Vương công công ở bên cạnh: “Thưởng tọa cho Mộ Dung tiểu thư.”
Mai quý phi gật đầu xem như đáp lại ThậpThất. Ánh mắt nàng nhìn Thập Thất có nhiều thêm tia tìm tòi nghiên cứu,sâu hơn nữa chính là sự phòng bị.
Từ lúc Thập Thất đến, Liễu Nguyệt Phi vẫn cúi đầu trầm tư, không hề nhìn Thập Thất. Dáng vẻ nàng giống như đangcó điều phiền muộn.
Thập Thất nhướng mi, màn trình diễn vẫnchưa bắt đầu sao? Nhìn lại, thấy Mai Hoa còn đang quỳ, Thập Thất liềnkhông dấu vết nâng Mai Hoa dậy.
Mà cử động này mặc dù không khiến cho đám người Hiên Viên Hạo nghi hoặc, nhưng lại khiến cho lòng Mai Hoa sinh ra tia dị dạng. Trong loại trường hợp này, tiểu thư vậy mà còn có thể nghĩ đến nàng.
Sau khi ngồi xuống, Thập Thất tiếp nhậnchén trà mà cung nữ trình lên. Uống vài hớp, nhuận, nhuận khẩu. Rồi ngồi một cách im lặng. Lúc này, đợi đối thủ tung tú cầu, nàng mới có thểbiết phương hướng của tú cầu là đông hay là tây.
“Khụ khụ.” Hiên Viên Hạo thấy hai người các nàng không ai mở miệng, có chút không tự nhiên honhẹ vài tiếng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Mai quý phi bên cạnh, bảo nàngmở đầu.
Mai quý phi sau khi tiếp thu tín hiệu thì ánh mắt liền chạy một vòng trên người Thập Thất và Liễu Nguyệt Phi,khuôn mặt tuyệt diễm hiện ra nụ cười không có tia sơ hở nào, “Hôm nay mời hai vị tiến cung, cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là nhàn thoại việc nhà. Không cần quá mức gò bó.”
Nàng vừa dứt lời, Liễu Nguyệt Phi ngẩng mạnh đầu lên nhìn lướt qua Thập Thất.
Thập Thất vẫn không tỏ vẻ gì, nhìn Maiquý phi cười nhưng không nói. Chỉ là nhàn thoại việc nhà? Sẽ đơn giảnnhư vậy sao? Khi uống trà, Thập Thất căn cứ vào manh mối bọn họ tiết lộtìm tòi âm mưu trong đó.
Hai người các nàng cũng không phải là kẻngốc, sẽ không tuỳ tiện mở miệng, mà điểm ấy thì Mai quý phi đã sớm nghĩ tới. Ánh mắt nàng trước tiên rơi vào người Thập Thất, tay trái vuốt vemóng tay phải được sơn màu diễm lệ, tiếng nói mềm nhẹ chậm rãi vang lên: “Mộ Dung tiểu thư nay cũng mười sáu rồi, đúng không?”
Nghe vậy, ánh mắt Thập Thất lóe lên, bắt đầu giăng lưới rồi sao? Nét mặt nàng ung dung thản nhiên, cười xán lạn trả lời: “Vâng.” Hỏi tuổi tác? Lúc thu hồi tầm nhìn, nàng đảo dư quang qua người Hiên Viên Hạo.
Người sinh hoạt lâu dài trong hoàng cung, kỹ thuật diễn trò đều thuộc hàng đẳng cấp thiên hoàng siêu sao, nêntrên người hắn, Thập Thất không phát hiện được gì cả.
Song, đối với phản ứng của Liễu Nguyệt Phi, nàng lại có vài phần hiếu kỳ.
Sau khi nàng ta nghe Mai quý phi nói, thân hình lại run lên. Thập Thất nhíu mày.
“Ba năm trước, lúc mới vào cung,bản cung mới mười bốn tuổi. Tính đứng lên, bản cung còn lớn hơn ngươimột tuổi. Trong khoảng thời gian này nhìn Mộ Dung tiểu thư trổ mã cànglúc càng xinh đẹp, điều này khiến bản cung nhìn thấy, cũng vui lây.” Thái độ Mai quý phi thật tình nhu hòa đàm đạo việc nhà với Thập Thất,nhìn qua không có gì đặc biệt, đều nói về chuyện nhi nữ thường tình.
Nhưng giữa một đám nữ nhân, lại chen lẫnkhuôn mặt lạnh lùng của Hiên Viên Hạo, như vậy càng lộ ra vài tia quáidị và không tầm thường.
Trống ngực Thập Thất đập nhanh, đôi mắt chuyển động. Mục đích tuyệt đối không tinh thuần!
Lúc này Liễu Nguyệt Phi ngẩng đầu, ánh mắt lại mang theo kỳ vọng dày đặc nhìn Thập Thất.
“Dân nữ tư sắc tầm thường, so với Mai quý phi, quả thực một người là bầu trời, một người là mặt đất.” Thập Thất cười khả ái trả lời lại. Trong lời nói không có chút sơ hởnào. Dù cho Mai quý phi muốn chụp mũ, tìm lỗ thủng trong câu trả lời của nàng, cũng tuyệt đối không dễ dàng.
“Mộ Dung tiểu thư sao lại nóithế, chớ có khiêm tốn. Dung mạo của Mộ Dung tiểu thư tại Phượng Thiênquốc có thể được tính là thượng đẳng. Cộng với tính tình lại được mọingười yêu thích. Không bằng như vậy đi, bản cung không có muội muội,nhìn Mộ Dung tiểu thư cũng là một người đáng yêu, bản cung nhận ngươilàm nghĩa muội như thế nào?” Mai quý phi còn nói thêm. Ánh mắt thập phần quyến rũ cong cong nhìn chằm chằm Thập Thất, chờ Thập Thất đáp lại.
Ùm một tiếng, Thập Thất quỳ xuống đất: “Được Mai quý phi hậu ái rồi! Dân nữ thân phận hèn mọn, tự nhận không xứng làm nghĩa muội của quý phi nương nương.”
“Muội muội chớ có chối từ! Làđang trách bản cung chưa đưa lễ gặp mặt cho muội muội sao? Không bằngnhư thế này, nếu đã nhận thức muội muội, bản cung bạo gan thỉnh hoàngthượng ban cho muội muội một phong hào nhé.” Mai quý phi vừanghe đề cập đến thân phận, liền lập tức chuyển lời ngay, không để lạichút đường lui nào, quay đầu nhìn Hiên Viên Hạo nói.
Dường như nàng đã sớm thương lượng tốtvới Hiên Viên Hạo, chỉ thấy Hiên Viên Hạo vừa nghe, thoáng suy nghĩ mộtchút, rồi gật đầu nói: “Nếu là nghĩa muội mà ái phi đã nhậnđịnh, vậy ban thưởng cho Mộ Dung Thập Thất thân phận Minh Nguyệt quậnchúa. Như vậy, sẽ không bị người khác nói này nói nọ.”
Thân phận quận chúa?
Thập Thất quỳ ở bên dưới nhíu mày, cònchưa nói hơn hai câu đã phong nàng làm quận chúa, kế tiếp thì sao đây?Màn chính sẽ lập tức lên sàn chứ?
Song, binh đến đất chặn, tướng đến đất che.
Cái thân phận này, cũng không tệ. Cho thì nàng nhận! “Tạ ơn hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.”
Thế nhưng, phải nói thêm những lời hạ thấp bản thân trước đã, “Thập Thất ngu dốt. Nếu như có một ngày Thập Thất không cẩn thận xuất khẩuđụng chạm quý phi nương nương, hy vọng quý phi nương nương và hoàngthượng đừng trách tội Thập Thất, mà đoạt phong hào quận chúa khiến ThậpThất bị người trong thiên hạ mắng nhiếc. Lúc bấy giờ, tội của Thập Thấtsẽ rất lớn.” Ban phong hào, thì đừng mong sẽ dễ dàng lấy lại!
Đôi mắt Hiên Viên Hạo ánh lên tia lãnhliệt, bàn tay đặt trên ghế cũng siết chặt lại! Ngu dốt? Qủa là nực cườimà, lời này nếu là trước đây thì có lẽ đúng, bây giờ nghe tới thật làchâm chọc làm sao! Sắc mặt hắn trầm vài phần.
Mặt Mai quý phi cũng hiện ra một tia tức giận, cô nàng Mộ Dung Thập Thất này, tuyệt đối là một nhân vật khó chơi!
“Sao có thể thế được, muội muộirất thông minh, sao có thể xuất ngôn đắc tội hoàng thượng và bản cungchứ. Đừng nhắc những điều này nữa. Mau đứng lên, dưới đất rất lạnh, đừng quỳ nữa.” Tốc độ biến sắc của Mai quý phi cực kỳ nhanh, lập tức nở nụ cười tươi như hoa nói.
“Tạ ơn hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.” Đáp lời xong, Thập Thất đứng dậy, về lại chỗ ngồi. Sau khi ngồi xuống, nàng cúi đầu, tiếp tục suy nghĩ.
Dư quang lại một lần nữa nhìn Liễu Nguyệt Phi nãy giờ vẫn luôn im re ở một bên.
Nhíu mày, khi nào mới có thể đến chính đề đây? Nàng vẫn chưa kịp đi xem mẹ đấy.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Mai Hoa tiến lên nói bên tai Thập Thất: “Liễu Nguyệt Phi động thủ chăng? Em sẽ thả phi cáp truyền tin cho Mẫu Đơn.”
Thập Thất gật đầu, sau đó cười nói với Vương công công: “Vương công công chờ chốc lát, xin cho Thập Thất thay y phục rồi đi sau. MờiVương công công đi vào uống chén trà tạm nghỉ một lát.”
Vương công công vốn định thúc giục, nhưng nhìn thấy Thập Thất đã xoay người vào phủ, liền nhấp nhép miệng, rồi bước theo sau.
Một lúc lâu sau, hoàng cung.
Kiền Thanh cung
Khi Thập Thất đến, liền thấy Hiên ViênHạo đang chờ nàng. Vả lại khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn chính là Liễu Nguyệt Phi cũng đang ở đó.
Thập Thất cúi đầu, che giấu tia lạnh lẽotrong mắt. Trên suốt đường đi nàng vẫn luôn suy đoán, Hiên Viên Hạo rốtcuộc đã bị Liễu Nguyệt Phi dẫn dụ như thế nào, sau khi gặp nàng sẽ làmcái gì. Thật không ngờ Liễu Nguyệt Phi cũng ở đây. Như vậy, tuyệt đối sẽ không đơn giản như nàng nghĩ nữa. Xem ra, chuyện này nan giải vượt khỏi sự tưởng tượng của nàng.
“Dân nữ Thập Thất tham kiến Hoàng thượng, Mai quý phi nương nương.” Thập Thất hành lễ với Hiên Viên Hạo và Mai quý phi ngồi ở vị trí chủ vị.
“Nô tì tham kiến Hoàng thượng, Mai quý phi nương nương.” Mai Hoa quỳ trên mặt đất hành lễ.
Đôi mắt Hiên Viên Hạo chứa đầy tinh quang nhìn Thập Thất thập phần hữu lễ bên dưới, bỗng ánh mắt loe lóe, mấyngày không thấy, nàng lại thay đổi không ít, mỗi cử chỉ giở tay nhấcchân đều tăng thêm lực hấp dẫn, rồi hắn nhìn lướt qua Liễu Nguyệt Phigiây lát, sau đó cười nói với Thập Thất: “Mộ Dung tiểu thư không cần đa lễ.” Rồi lại ra lệnh Vương công công ở bên cạnh: “Thưởng tọa cho Mộ Dung tiểu thư.”
Mai quý phi gật đầu xem như đáp lại ThậpThất. Ánh mắt nàng nhìn Thập Thất có nhiều thêm tia tìm tòi nghiên cứu,sâu hơn nữa chính là sự phòng bị.
Từ lúc Thập Thất đến, Liễu Nguyệt Phi vẫn cúi đầu trầm tư, không hề nhìn Thập Thất. Dáng vẻ nàng giống như đangcó điều phiền muộn.
Thập Thất nhướng mi, màn trình diễn vẫnchưa bắt đầu sao? Nhìn lại, thấy Mai Hoa còn đang quỳ, Thập Thất liềnkhông dấu vết nâng Mai Hoa dậy.
Mà cử động này mặc dù không khiến cho đám người Hiên Viên Hạo nghi hoặc, nhưng lại khiến cho lòng Mai Hoa sinh ra tia dị dạng. Trong loại trường hợp này, tiểu thư vậy mà còn có thể nghĩ đến nàng.
Sau khi ngồi xuống, Thập Thất tiếp nhậnchén trà mà cung nữ trình lên. Uống vài hớp, nhuận, nhuận khẩu. Rồi ngồi một cách im lặng. Lúc này, đợi đối thủ tung tú cầu, nàng mới có thểbiết phương hướng của tú cầu là đông hay là tây.
“Khụ khụ.” Hiên Viên Hạo thấy hai người các nàng không ai mở miệng, có chút không tự nhiên honhẹ vài tiếng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Mai quý phi bên cạnh, bảo nàngmở đầu.
Mai quý phi sau khi tiếp thu tín hiệu thì ánh mắt liền chạy một vòng trên người Thập Thất và Liễu Nguyệt Phi,khuôn mặt tuyệt diễm hiện ra nụ cười không có tia sơ hở nào, “Hôm nay mời hai vị tiến cung, cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là nhàn thoại việc nhà. Không cần quá mức gò bó.”
Nàng vừa dứt lời, Liễu Nguyệt Phi ngẩng mạnh đầu lên nhìn lướt qua Thập Thất.
Thập Thất vẫn không tỏ vẻ gì, nhìn Maiquý phi cười nhưng không nói. Chỉ là nhàn thoại việc nhà? Sẽ đơn giảnnhư vậy sao? Khi uống trà, Thập Thất căn cứ vào manh mối bọn họ tiết lộtìm tòi âm mưu trong đó.
Hai người các nàng cũng không phải là kẻngốc, sẽ không tuỳ tiện mở miệng, mà điểm ấy thì Mai quý phi đã sớm nghĩ tới. Ánh mắt nàng trước tiên rơi vào người Thập Thất, tay trái vuốt vemóng tay phải được sơn màu diễm lệ, tiếng nói mềm nhẹ chậm rãi vang lên: “Mộ Dung tiểu thư nay cũng mười sáu rồi, đúng không?”
Nghe vậy, ánh mắt Thập Thất lóe lên, bắt đầu giăng lưới rồi sao? Nét mặt nàng ung dung thản nhiên, cười xán lạn trả lời: “Vâng.” Hỏi tuổi tác? Lúc thu hồi tầm nhìn, nàng đảo dư quang qua người Hiên Viên Hạo.
Người sinh hoạt lâu dài trong hoàng cung, kỹ thuật diễn trò đều thuộc hàng đẳng cấp thiên hoàng siêu sao, nêntrên người hắn, Thập Thất không phát hiện được gì cả.
Song, đối với phản ứng của Liễu Nguyệt Phi, nàng lại có vài phần hiếu kỳ.
Sau khi nàng ta nghe Mai quý phi nói, thân hình lại run lên. Thập Thất nhíu mày.
“Ba năm trước, lúc mới vào cung,bản cung mới mười bốn tuổi. Tính đứng lên, bản cung còn lớn hơn ngươimột tuổi. Trong khoảng thời gian này nhìn Mộ Dung tiểu thư trổ mã cànglúc càng xinh đẹp, điều này khiến bản cung nhìn thấy, cũng vui lây.” Thái độ Mai quý phi thật tình nhu hòa đàm đạo việc nhà với Thập Thất,nhìn qua không có gì đặc biệt, đều nói về chuyện nhi nữ thường tình.
Nhưng giữa một đám nữ nhân, lại chen lẫnkhuôn mặt lạnh lùng của Hiên Viên Hạo, như vậy càng lộ ra vài tia quáidị và không tầm thường.
Trống ngực Thập Thất đập nhanh, đôi mắt chuyển động. Mục đích tuyệt đối không tinh thuần!
Lúc này Liễu Nguyệt Phi ngẩng đầu, ánh mắt lại mang theo kỳ vọng dày đặc nhìn Thập Thất.
“Dân nữ tư sắc tầm thường, so với Mai quý phi, quả thực một người là bầu trời, một người là mặt đất.” Thập Thất cười khả ái trả lời lại. Trong lời nói không có chút sơ hởnào. Dù cho Mai quý phi muốn chụp mũ, tìm lỗ thủng trong câu trả lời của nàng, cũng tuyệt đối không dễ dàng.
“Mộ Dung tiểu thư sao lại nóithế, chớ có khiêm tốn. Dung mạo của Mộ Dung tiểu thư tại Phượng Thiênquốc có thể được tính là thượng đẳng. Cộng với tính tình lại được mọingười yêu thích. Không bằng như vậy đi, bản cung không có muội muội,nhìn Mộ Dung tiểu thư cũng là một người đáng yêu, bản cung nhận ngươilàm nghĩa muội như thế nào?” Mai quý phi còn nói thêm. Ánh mắt thập phần quyến rũ cong cong nhìn chằm chằm Thập Thất, chờ Thập Thất đáp lại.
Ùm một tiếng, Thập Thất quỳ xuống đất: “Được Mai quý phi hậu ái rồi! Dân nữ thân phận hèn mọn, tự nhận không xứng làm nghĩa muội của quý phi nương nương.”
“Muội muội chớ có chối từ! Làđang trách bản cung chưa đưa lễ gặp mặt cho muội muội sao? Không bằngnhư thế này, nếu đã nhận thức muội muội, bản cung bạo gan thỉnh hoàngthượng ban cho muội muội một phong hào nhé.” Mai quý phi vừanghe đề cập đến thân phận, liền lập tức chuyển lời ngay, không để lạichút đường lui nào, quay đầu nhìn Hiên Viên Hạo nói.
Dường như nàng đã sớm thương lượng tốtvới Hiên Viên Hạo, chỉ thấy Hiên Viên Hạo vừa nghe, thoáng suy nghĩ mộtchút, rồi gật đầu nói: “Nếu là nghĩa muội mà ái phi đã nhậnđịnh, vậy ban thưởng cho Mộ Dung Thập Thất thân phận Minh Nguyệt quậnchúa. Như vậy, sẽ không bị người khác nói này nói nọ.”
Thân phận quận chúa?
Thập Thất quỳ ở bên dưới nhíu mày, cònchưa nói hơn hai câu đã phong nàng làm quận chúa, kế tiếp thì sao đây?Màn chính sẽ lập tức lên sàn chứ?
Song, binh đến đất chặn, tướng đến đất che.
Cái thân phận này, cũng không tệ. Cho thì nàng nhận! “Tạ ơn hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.”
Thế nhưng, phải nói thêm những lời hạ thấp bản thân trước đã, “Thập Thất ngu dốt. Nếu như có một ngày Thập Thất không cẩn thận xuất khẩuđụng chạm quý phi nương nương, hy vọng quý phi nương nương và hoàngthượng đừng trách tội Thập Thất, mà đoạt phong hào quận chúa khiến ThậpThất bị người trong thiên hạ mắng nhiếc. Lúc bấy giờ, tội của Thập Thấtsẽ rất lớn.” Ban phong hào, thì đừng mong sẽ dễ dàng lấy lại!
Đôi mắt Hiên Viên Hạo ánh lên tia lãnhliệt, bàn tay đặt trên ghế cũng siết chặt lại! Ngu dốt? Qủa là nực cườimà, lời này nếu là trước đây thì có lẽ đúng, bây giờ nghe tới thật làchâm chọc làm sao! Sắc mặt hắn trầm vài phần.
Mặt Mai quý phi cũng hiện ra một tia tức giận, cô nàng Mộ Dung Thập Thất này, tuyệt đối là một nhân vật khó chơi!
“Sao có thể thế được, muội muộirất thông minh, sao có thể xuất ngôn đắc tội hoàng thượng và bản cungchứ. Đừng nhắc những điều này nữa. Mau đứng lên, dưới đất rất lạnh, đừng quỳ nữa.” Tốc độ biến sắc của Mai quý phi cực kỳ nhanh, lập tức nở nụ cười tươi như hoa nói.
“Tạ ơn hoàng thượng, tạ ơn quý phi nương nương.” Đáp lời xong, Thập Thất đứng dậy, về lại chỗ ngồi. Sau khi ngồi xuống, nàng cúi đầu, tiếp tục suy nghĩ.
Dư quang lại một lần nữa nhìn Liễu Nguyệt Phi nãy giờ vẫn luôn im re ở một bên.
Nhíu mày, khi nào mới có thể đến chính đề đây? Nàng vẫn chưa kịp đi xem mẹ đấy.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận