Thập Thất Thiếp - Chương 25: Bức thư ớn lạnh
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 25: Bức thư ớn lạnh
Sáng sớm, ánh mặt trời từ trên trời cao chiếu xuống, ánh vàng soi chiếu khắp mặt đất.
Một trận xôn xao vang lên bên ngoài thư phòng Mộ Dung Phong.
“Sao tiểu thư lại ở đây!”
“Đúng vậy! Không phải tiểu thư nên ở trong phòng ư?”
Mộ Dung Phong vốn ngủ ở thư phòng, saukhi nghe được tiếng vang, lập tức chạy ra, nhìn thấy Thập Thất bị hạnhân vây quanh, nằm trên mặt đất, ngủ vô cùng ngon giấc, lập tức kinhngạc hỏi: “Sao tiểu thư lại nằm ở đây!”
Mà Cẩm Sắc lúc này nghe tiếng hốt hoảng chạy đến, “Tiểu thư!”
Từng đợt âm thanh ầm ỹ, rốt cục làm choThập Thất té xỉu mà hôn mê thanh tỉnh, nàng vừa mở mắt nhìn, thấy bốnphía đều toàn là người, chuyện xảy ra tối hôm qua bỗng hiện lên trongđầu. Đáng ghét, nàng vậy mà lại hôn mê lâu đến vậy, đang nghĩ ngợi làmsao mở miệng giải thích, chợt nghe thấy tiếng Cẩm Sắc kinh hô: “Chẳng lẽ tiểu thư sáng sớm đi ra tản bộ? Không cẩn thận bị vấp ngã té?”
Vấp một chút thì té xỉu? Khoé miệng ThậpThất co giật, cụ thể nguyên nhân vì sao thì nàng không thể nói, nên đành cam chịu. May mà nàng là tiểu thư, sẽ không bị truy vấn, thế nhưngkhông chỉ Mộ Dung Phong có vẻ mặt hoài nghi, mà những người khác cũngthế, bất quá ngoại trừ một người, đó là Cẩm Sắc đơn thuần với vẻ mặt đầy đau lòng. Nhìn biểu tình của tiểu nha đầu này cũng biết nàng ấy quảthật cho rằng nàng bị vấp ngã!
“Đỡ tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi, tìm đại phu đến xem một chút.” Mộ Dung Phong vô cùng lo lắng căn dặn.
Thập Thất lập tức bị ba, năm người dìu trở về phòng.
Chưa đến nửa canh giờ, đại phu đã tớicửa, bắt mạch xong, ông ta dùng một ánh mắt thập phần kỳ quái ngắm nhìnThập Thất. Há miệng muốn nói, nhưng lại ngập ngừng ngậm lại.
“Tiểu thư cố gắng nghỉ ngơi, phải tránh ngày sau không thể nín thở.” Lão đại phu mang theo ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, tựa như đang nghẹn cười, bước từng bước ra khỏi phòng.
Thập Thất ngẩng đầu nhìn lên trời, tâm như muốn chết. Cho tới bây giờ nàng chưa từng mất mặt thế này.
Qua buổi sáng, Lý Uyển Nhi cũng tới, nhìn thấy Thập Thất không có chuyện gì, liền yên tâm.
Sau buổi cơm trưa.
Có một hạ nhân cầm một phong thư, ái muội chạy tới phòng Thập Thất, hơn nữa dọc theo đường đi còn hô to: “Tiểu thư, Thụy Vương gia gửi thư!”
Đợi đến lúc đến được phòng Thập Thất, thì toàn bộ trên dưới Mộ Dung phủ đều biết Độc Cô Ngạo Thiên viết thư gửiThập Thất, đám người tụ thành từng tốp bàn luận, rốt cuộc vì sao ThụyVương gia lại gửi thư cho tiểu thư? Chẳng lẽ Thụy Vương gia muốn tiểuthư quay về vương phủ?
Trong phòng, Thập Thất nằm trên giường, lật xem thư tịch giống loại giả sử mà nàng hứng thú.
“Tiểu thư, tiểu thư, Thụy Vương gia gửi thư cho người này” Ngoài cửa, Cẩm Sắc sau khi tiếp nhận bức thư từ trong tay hạ nhân, liền kích động quên mất phải gõ cửa mà đẩy cửa bước vào.
“Ồ?” Thập Thất phản ứngbình thản, chồn chúc tết gà chắc chắn không có ý tốt, nàng cũng khôngcho rằng mình có dung mạo thoát tục, độc nhất vô nhị, mê đảo hàng vạnnam nữ, khiến Độc Cô Ngạo Thiên đột nhiên thay đổi chủ ý, nàng càngkhông quên, ngày đó rời đi, bộ dáng chán ghét muốn nôn mửa của hắn đốivới nàng.
Cẩm Sắc nhướng mày, thập phần khó hiểu, chuyển bức thư trước mắt Thập Thất.
Mà tầm mắt Thập Thất vẫn đặt trên thư sách, trong đôi mắt đen hiện lên một tia dị quang, cất tiếng nói có chút lạnh nhạt: “Cẩm Sắc, em đọc đi.” Nếu như để nàng xem, vậy đối tượng nôn mửa sẽ từ Độc Cô Ngạo Thiên mà chuyển thành nàng.
Cẩm Sắc ngờ vực lập tức mở bức thư ra, cao giọng đọc: “Thập Thất thân ái: nhiều ngày không gặp như cách tam thu, hẹn gặp tại Đại Minh ven hồ.”
Thân ái? Nổi cả da gà. Nhiều ngày khônggặp như cách tam thu?! Đúng là một bụng toan tính. Đại Minh ven hồ*?!Không ngờ được nơi này còn có địa phương có ý nghĩa tình yêu như thế,nàng cũng không muốn đi gặp Càn Long*…
*Càn Long một trong những vị vua nổi tiếng của triều đại Mãn Thanh, Trung Quốc.
*Đại Minh ven hồ :Hình như ta nhớ kolầm thì nơi đây là nơi gặp gỡ của Càn Long với mẹ của Tử Vi trong phimHoàn Châu Cách Cách mà người người đều biết á.
“Vương gia rốt cục cũng nhận ratiểu thư tốt! Thủ đoạn lạt mềm buộc chặt của tiểu thư cuối cùng cũngthành công rồi! Ông trời có mắt a! Từ phủ đi đến Đại Minh ven hồ cầnphải mất một canh giờ, tiểu thư phải nhanh nhanh trang điểm một chútđi!” Cẩm Sắc kích động không thôi, hai mắt ngấn lệ lấp lánh.
Thập Thất giật giật mi mắt, lúc này mới nâng mắt mới nhìn thẳng vào Cẩm Sắc, “Không đi.” Độc Cô Ngạo Thiên bỗng nhiên sử dụng mỹ nam kế, tuyệt đối không có chuyện tốt!
“Chẳng lẽ tiểu thư còn muốn lạt mềm buộc chặt sao?” Cẩm Sắc trực tiếp phản ứng lại.
“Cẩm Sắc.” Giọng Thập Thất ẩn chứa vẻ giận dữ.
“Vâng, tiểu thư.”
“Đến phòng bếp, bảo đầu bếp ca ca hầm canh bổ não cho em đi.”
“Ơ?!”
Buổi tối hôm đó.
Độc Cô Ngạo Thiên ở Đại Minh ven hồ khổsở chờ suốt một ngày, tự cho là Thập Thất sau khi thấy bức thư nhất định đến, lại không nghĩ rằng, lá gan nàng thật lớn, dám không đến! (haha tưởng bở quá đó nhé)
“Chết tiệt!” Độc Cô Ngạo Thiên giận mắng một tiếng. Chẳng lẽ nàng muốn lạt mềm buộc chặt? Nữ nhân này thật là ghê tởm!
“Thiên, làm sao vậy? Là ai làm cho chàng phát hỏa lớn như vậy?” Không biết Trình Tuyết Nhi xuất hiện trong phòng từ khi nào, nàng bưngmột bát canh bốc khói hầm hập đến trước mặt Độc Cô Ngạo Thiên. Quan tâmhỏi.
Hắc mâu của Độc Cô Ngạo Thiên lóe lóe,việc hắn đang làm, không thể để kẻ khác biết, cho dù là Tuyết Nhi cũngkhông được, bèn lắc lắc đầu trả lời: “Không có gì đâu.”
“Đây là canh Tuyết Nhi tự mình hầm, mấy bữa nay Thiên đều bận bịu đến khuya, Tuyết Nhi thấy thế liền hầm canh để Thiên bổ thân.” Trình Tuyết Nhi tao nhã đạm cười, hắn không muốn nói, nàng cũng khôngnhất thiết phải truy ép. Chẳng qua, nghe hạ nhân nói, hôm nay hắn saingười đưa thư đến Mộ Dung phủ cho Mộ Dung Thập Thất.
Một trận xôn xao vang lên bên ngoài thư phòng Mộ Dung Phong.
“Sao tiểu thư lại ở đây!”
“Đúng vậy! Không phải tiểu thư nên ở trong phòng ư?”
Mộ Dung Phong vốn ngủ ở thư phòng, saukhi nghe được tiếng vang, lập tức chạy ra, nhìn thấy Thập Thất bị hạnhân vây quanh, nằm trên mặt đất, ngủ vô cùng ngon giấc, lập tức kinhngạc hỏi: “Sao tiểu thư lại nằm ở đây!”
Mà Cẩm Sắc lúc này nghe tiếng hốt hoảng chạy đến, “Tiểu thư!”
Từng đợt âm thanh ầm ỹ, rốt cục làm choThập Thất té xỉu mà hôn mê thanh tỉnh, nàng vừa mở mắt nhìn, thấy bốnphía đều toàn là người, chuyện xảy ra tối hôm qua bỗng hiện lên trongđầu. Đáng ghét, nàng vậy mà lại hôn mê lâu đến vậy, đang nghĩ ngợi làmsao mở miệng giải thích, chợt nghe thấy tiếng Cẩm Sắc kinh hô: “Chẳng lẽ tiểu thư sáng sớm đi ra tản bộ? Không cẩn thận bị vấp ngã té?”
Vấp một chút thì té xỉu? Khoé miệng ThậpThất co giật, cụ thể nguyên nhân vì sao thì nàng không thể nói, nên đành cam chịu. May mà nàng là tiểu thư, sẽ không bị truy vấn, thế nhưngkhông chỉ Mộ Dung Phong có vẻ mặt hoài nghi, mà những người khác cũngthế, bất quá ngoại trừ một người, đó là Cẩm Sắc đơn thuần với vẻ mặt đầy đau lòng. Nhìn biểu tình của tiểu nha đầu này cũng biết nàng ấy quảthật cho rằng nàng bị vấp ngã!
“Đỡ tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi, tìm đại phu đến xem một chút.” Mộ Dung Phong vô cùng lo lắng căn dặn.
Thập Thất lập tức bị ba, năm người dìu trở về phòng.
Chưa đến nửa canh giờ, đại phu đã tớicửa, bắt mạch xong, ông ta dùng một ánh mắt thập phần kỳ quái ngắm nhìnThập Thất. Há miệng muốn nói, nhưng lại ngập ngừng ngậm lại.
“Tiểu thư cố gắng nghỉ ngơi, phải tránh ngày sau không thể nín thở.” Lão đại phu mang theo ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, tựa như đang nghẹn cười, bước từng bước ra khỏi phòng.
Thập Thất ngẩng đầu nhìn lên trời, tâm như muốn chết. Cho tới bây giờ nàng chưa từng mất mặt thế này.
Qua buổi sáng, Lý Uyển Nhi cũng tới, nhìn thấy Thập Thất không có chuyện gì, liền yên tâm.
Sau buổi cơm trưa.
Có một hạ nhân cầm một phong thư, ái muội chạy tới phòng Thập Thất, hơn nữa dọc theo đường đi còn hô to: “Tiểu thư, Thụy Vương gia gửi thư!”
Đợi đến lúc đến được phòng Thập Thất, thì toàn bộ trên dưới Mộ Dung phủ đều biết Độc Cô Ngạo Thiên viết thư gửiThập Thất, đám người tụ thành từng tốp bàn luận, rốt cuộc vì sao ThụyVương gia lại gửi thư cho tiểu thư? Chẳng lẽ Thụy Vương gia muốn tiểuthư quay về vương phủ?
Trong phòng, Thập Thất nằm trên giường, lật xem thư tịch giống loại giả sử mà nàng hứng thú.
“Tiểu thư, tiểu thư, Thụy Vương gia gửi thư cho người này” Ngoài cửa, Cẩm Sắc sau khi tiếp nhận bức thư từ trong tay hạ nhân, liền kích động quên mất phải gõ cửa mà đẩy cửa bước vào.
“Ồ?” Thập Thất phản ứngbình thản, chồn chúc tết gà chắc chắn không có ý tốt, nàng cũng khôngcho rằng mình có dung mạo thoát tục, độc nhất vô nhị, mê đảo hàng vạnnam nữ, khiến Độc Cô Ngạo Thiên đột nhiên thay đổi chủ ý, nàng càngkhông quên, ngày đó rời đi, bộ dáng chán ghét muốn nôn mửa của hắn đốivới nàng.
Cẩm Sắc nhướng mày, thập phần khó hiểu, chuyển bức thư trước mắt Thập Thất.
Mà tầm mắt Thập Thất vẫn đặt trên thư sách, trong đôi mắt đen hiện lên một tia dị quang, cất tiếng nói có chút lạnh nhạt: “Cẩm Sắc, em đọc đi.” Nếu như để nàng xem, vậy đối tượng nôn mửa sẽ từ Độc Cô Ngạo Thiên mà chuyển thành nàng.
Cẩm Sắc ngờ vực lập tức mở bức thư ra, cao giọng đọc: “Thập Thất thân ái: nhiều ngày không gặp như cách tam thu, hẹn gặp tại Đại Minh ven hồ.”
Thân ái? Nổi cả da gà. Nhiều ngày khônggặp như cách tam thu?! Đúng là một bụng toan tính. Đại Minh ven hồ*?!Không ngờ được nơi này còn có địa phương có ý nghĩa tình yêu như thế,nàng cũng không muốn đi gặp Càn Long*…
*Càn Long một trong những vị vua nổi tiếng của triều đại Mãn Thanh, Trung Quốc.
*Đại Minh ven hồ :Hình như ta nhớ kolầm thì nơi đây là nơi gặp gỡ của Càn Long với mẹ của Tử Vi trong phimHoàn Châu Cách Cách mà người người đều biết á.
“Vương gia rốt cục cũng nhận ratiểu thư tốt! Thủ đoạn lạt mềm buộc chặt của tiểu thư cuối cùng cũngthành công rồi! Ông trời có mắt a! Từ phủ đi đến Đại Minh ven hồ cầnphải mất một canh giờ, tiểu thư phải nhanh nhanh trang điểm một chútđi!” Cẩm Sắc kích động không thôi, hai mắt ngấn lệ lấp lánh.
Thập Thất giật giật mi mắt, lúc này mới nâng mắt mới nhìn thẳng vào Cẩm Sắc, “Không đi.” Độc Cô Ngạo Thiên bỗng nhiên sử dụng mỹ nam kế, tuyệt đối không có chuyện tốt!
“Chẳng lẽ tiểu thư còn muốn lạt mềm buộc chặt sao?” Cẩm Sắc trực tiếp phản ứng lại.
“Cẩm Sắc.” Giọng Thập Thất ẩn chứa vẻ giận dữ.
“Vâng, tiểu thư.”
“Đến phòng bếp, bảo đầu bếp ca ca hầm canh bổ não cho em đi.”
“Ơ?!”
Buổi tối hôm đó.
Độc Cô Ngạo Thiên ở Đại Minh ven hồ khổsở chờ suốt một ngày, tự cho là Thập Thất sau khi thấy bức thư nhất định đến, lại không nghĩ rằng, lá gan nàng thật lớn, dám không đến! (haha tưởng bở quá đó nhé)
“Chết tiệt!” Độc Cô Ngạo Thiên giận mắng một tiếng. Chẳng lẽ nàng muốn lạt mềm buộc chặt? Nữ nhân này thật là ghê tởm!
“Thiên, làm sao vậy? Là ai làm cho chàng phát hỏa lớn như vậy?” Không biết Trình Tuyết Nhi xuất hiện trong phòng từ khi nào, nàng bưngmột bát canh bốc khói hầm hập đến trước mặt Độc Cô Ngạo Thiên. Quan tâmhỏi.
Hắc mâu của Độc Cô Ngạo Thiên lóe lóe,việc hắn đang làm, không thể để kẻ khác biết, cho dù là Tuyết Nhi cũngkhông được, bèn lắc lắc đầu trả lời: “Không có gì đâu.”
“Đây là canh Tuyết Nhi tự mình hầm, mấy bữa nay Thiên đều bận bịu đến khuya, Tuyết Nhi thấy thế liền hầm canh để Thiên bổ thân.” Trình Tuyết Nhi tao nhã đạm cười, hắn không muốn nói, nàng cũng khôngnhất thiết phải truy ép. Chẳng qua, nghe hạ nhân nói, hôm nay hắn saingười đưa thư đến Mộ Dung phủ cho Mộ Dung Thập Thất.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận