Thập Thất Thiếp - Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
Tự giễu cười khổ, Liễu Nguyệt Phi, xemra, hôm nay ngươi bị ghen tị làm lu mờ lí trí, chuyện ngu xuẩn như vậycũng làm được. Nếu như nàng không hạ thuốc mê với Mộ Dung Thập Thất, cólẽ Mộ Dung Thập Thất còn có thể thoát. Nhưng…
…
Bầu trời đêm được làm nổi bật lên bởi những đóa yên hoa rực rỡ, nhìn qua cực kì đẹp mắt.
*Yên hoa: có thể hiểu là pháo hoa
Một đóa tiếp một đóa.
Nương theo tiếng vang của nó, bầu không trung lại càng xinh đẹp.
Người ở khắp các nơi trong kinh thành,trong lúc đang ngủ thì bừng tỉnh, lấy giấy trắng đã sớm chuẩn bị cộtvào chim bồ câu rồi thả lên trời.
Tối nay, bầu trời không chỉ rực rỡ, lộng lẫy muôn màu, mày nhíu lại, tối nay quả thật không tầm thường.
Hiên Viên Mặc có chút nghi hoặc, nhưng mà trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn để làm, những điều này không làm cho hắn có bao nhiêu chú ý.
….
Phượng Thiên quốc, hoàng cung.
“Đẹp quá à.” Tư Mã SanSan nửa đêm rời giường, nàng không ngủ được liền ra khỏi phòng, trùnghợp thấy cảnh này, trên trời yên hoa rực rỡ, lộng lẫy muôn màu, cảnhsắc đồ sộ. Không khỏi khiến nàng xuất khẩu ca ngợi.
Long Quy đứng ở sau nàng, mắt lạnh nhìn chằm chằm yên hoa trên trời, hắc trầm u ám, “Yên hoa này trông có vẻ không bình thường.” Giờ phút này sắc trời tối tăm âm trầm, gió to cuồn cuộn, cho thấy sắp sửasẽ có một trận mưa to, sao còn có thể có người vào lúc đêm khuya tĩnhlặng châm ngòi đốt yên hoa?
“Vậy ư?” Tư Mã San Sancũng không nghĩ nhiều, chỉ ngẩng đầu thưởng thức. Chẳng lẽ là có việc gì vui muốn chúc mừng? Nghe nói Phượng Thiên quốc có tập tục, sau một khắc phụ nữ sinh con ra thì nam tử trong nhà sẽ đốt yên hoa. Chưa đến nửakhắc yên hoa sẽ biến mất, hết thảy đều trở về bình thường.
Ngọn nến lập lòe bên trong gian phòng rốt cục cũng cháy hết .
Trong phòng lâm vào một mảnh đen tối.
“Thắp nến lên.” Nhất đẳng cung nữ mệnh lệnh.
Vài cung nữ lập tức tức luống cuống tay chân tìm kiếm ngọn nến. Sau một lúc lâu mới tìm thấy ngọn nến.
Ngọn nến được châm lên, căn phòng sáng ngời lên đôi chút.
Nữ tử còn ở bên trong thùng tắm, trongthùng tắm rắc đầy hoa hồng. Trong cung, những phi tử thị tẩm đều phảitắm với hoa hồng, tương truyền, Hoàng Thượng thích mùi hoa hồng.
“Thời gian không còn sớm. Lau khô cơ thể nàng, rồi đặt vào trên giường đi.” Nhất đẳng cung nữ trầm giọng ra lệnh. Bình thường tắm với hoa hồng đềuphải ngâm mình trong một khắc, trên người mới có thể có hương hoa hồngtự nhiên.
Các cung nữ nghe được mệnh lệnh liền nhẹ nhàng nâng nữ tử ra khỏi thùng tắm, thật cẩn thận lau khô bọt nước trên người nàng.
Sau đó đặt nàng lên giường, cuối cùng đắp một cái sa mỏng màu trắng gần như trong suốt lên người nữ tử.
May mắn lúc này là ban đêm, ánh sáng từngọn nến chiếu vào thân thể trần truồng của nữ tử không đến mức xuyênthấu qua sa mỏng mà bại lộ.
Dường như có chút lạnh, nữ tử nhíu màylại. Thân thể cũng cựa quậy vài cái, thân hình kiều diễm dưới tầng samỏng vặn vẹo không thôi, lúc này mà có nam nhân nhìn thấy nhất định sẽphun trào máu mũi, khơi mào thú tính.
Trong một gian phòng khác, Hiên Viên Hạo vẫn còn đang bàn bạc với Độc Cô Ngạo Thiên, Hiên Viên Diệp.
“Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai các ngươi vào triều sớm liền thượng tấu.”
Hiên Viên Hạo lệnh cho Độc Cô Ngạo Thiên và Hiên Viên Diệp .
“Được.” Độc Cô NgạoThiên gật đầu. Sự tình đã đi đến nước này tuyệt đối không thể có bất kỳsai lầm nào. Hắn sẽ an vị chờ xem Hiên Viên Mặc và Liễu Tương Dữ trở mặt thành thù.
Hiên Viên Diệp bỡn cợt trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo, “Hoàng huynh, từ từ hưởng thụ đi, Liễu Nguyệt Phi không chỉ có tài nghệ tráctuyệt, mà ngay cả tướng mạo cũng là ít có người có thể địch. Hơn xa sovới đông đảo mỹ nhân trong hậu cung của hoàng huynh.”
“Chớ có nói giỡn.” Thầnsắc Hiên Viên Hạo nghiêm túc. Dẫu sao ‘Liễu Nguyệt Phi’ cũng sắp trởthành nữ nhân của hắn. Nữ nhân của hắn sao có thể để cho người khác mang ra đùa cợt?
Hiên Viên Diệp sờ sờ cái mũi, ngậm miệng lại.
Độc Cô Ngạo Thiên vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Diệp, “Đi, hồi phủ đi.”
Lúc này, nhất đẳng cung nữ vừa lau người cho Thập Thất tiến vào trong điện, xoay người hành lễ với ba người, rồi nói: “Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Ngũ Vương gia, Thụy vương gia.”
“Đều chuẩn bị tốt?” Hiên Viên Hạo hỏi.
“Vâng, Hoàng Thượng.” Cung nữ đáp.
Độc Cô Ngạo Thiên và Hiên Viên Diệp cực kì ăn ý, bỡn cợt nháy mắt hai cái với Hiên Viên Hạo sau đó liền rời đi.
Hiên Viên Hạo liền đứng dậy đi vào căn phòng hoạt sắc sinh hương. (*: hương thơm bay khắp)
Ngoài phòng, Hiên Viên Hạo vẫy tay với vài tên thị vệ: “Các ngươi đi ra ngoài canh giữ cách chỗ này mười lăm thước đi.” Khi hắn cá nước thân mật, hắn không thích có nhiều người nghe thấy.
“Vâng, Hoàng Thượng.”
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, tiếng kẽo kẹt lại một lần nữa vang lên.
Nữ tử hôn mê trên giường, không thoải mái rên rỉ một tiếng. “Ưm…” Tiếng ngâm khàn khàn mà kiều mỵ, tràn ngập lực hấp dẫn.
Tiếng ngâm tuy rằng rất nhỏ, nhưng vẫn bị Hiên Viên Hạo nghe được. Bất chợt, tiếng rên rỉ này làm cho bụng dướicủa hắn dâng lên một trận tà hỏa, nơi nào đó rất nhanh sung huyết, sưnglên. Cảm giác kích thích kiểu này làm cho tim của hắn rạo rực và đậprất nhanh. Bộ pháp của hắn đi nhanh về phía nữ tử đang nằm trên giường.
Dưới ánh sáng mờ nhạt của ngọn nến, nữ tử trên giường được đắp một tầng sa mỏng, thân hình uyển chuyển, bộ ngựccao ngất, hai chân thon dài đều ở tản ra lực hấp dẫn trí mạng, dường như đang kêu gọi hắn yêu thương.
Cổ họng Hiên Viên Hạo căng thẳng, nuốtnuốt nước miếng, trong căn phòng thoang thoảng hương hoa hồng tự nhiên,lại càng kích thích dục vọng mãnh liệt của hắn.
Càng đến gần dục vọng lại càng là nhịn không được mà sôi trào.
Đứng ở bên giường, hắn nhìn ‘Liễu Nguyệt Phi’, thốt lên tiếng khen ngợi: “Nàng thật sự rất đẹp. Qua khỏi đêm nay nàng sẽ là nữ nhân của trẫm.” Hắn đã sủng hạnh vô số nữ nhân, nhưng không có nữ nhân nào dưới tình trạng không thanh tỉnh lại làm cho hắn kích động đến vậy.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
…
Bầu trời đêm được làm nổi bật lên bởi những đóa yên hoa rực rỡ, nhìn qua cực kì đẹp mắt.
*Yên hoa: có thể hiểu là pháo hoa
Một đóa tiếp một đóa.
Nương theo tiếng vang của nó, bầu không trung lại càng xinh đẹp.
Người ở khắp các nơi trong kinh thành,trong lúc đang ngủ thì bừng tỉnh, lấy giấy trắng đã sớm chuẩn bị cộtvào chim bồ câu rồi thả lên trời.
Tối nay, bầu trời không chỉ rực rỡ, lộng lẫy muôn màu, mày nhíu lại, tối nay quả thật không tầm thường.
Hiên Viên Mặc có chút nghi hoặc, nhưng mà trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn để làm, những điều này không làm cho hắn có bao nhiêu chú ý.
….
Phượng Thiên quốc, hoàng cung.
“Đẹp quá à.” Tư Mã SanSan nửa đêm rời giường, nàng không ngủ được liền ra khỏi phòng, trùnghợp thấy cảnh này, trên trời yên hoa rực rỡ, lộng lẫy muôn màu, cảnhsắc đồ sộ. Không khỏi khiến nàng xuất khẩu ca ngợi.
Long Quy đứng ở sau nàng, mắt lạnh nhìn chằm chằm yên hoa trên trời, hắc trầm u ám, “Yên hoa này trông có vẻ không bình thường.” Giờ phút này sắc trời tối tăm âm trầm, gió to cuồn cuộn, cho thấy sắp sửasẽ có một trận mưa to, sao còn có thể có người vào lúc đêm khuya tĩnhlặng châm ngòi đốt yên hoa?
“Vậy ư?” Tư Mã San Sancũng không nghĩ nhiều, chỉ ngẩng đầu thưởng thức. Chẳng lẽ là có việc gì vui muốn chúc mừng? Nghe nói Phượng Thiên quốc có tập tục, sau một khắc phụ nữ sinh con ra thì nam tử trong nhà sẽ đốt yên hoa. Chưa đến nửakhắc yên hoa sẽ biến mất, hết thảy đều trở về bình thường.
Ngọn nến lập lòe bên trong gian phòng rốt cục cũng cháy hết .
Trong phòng lâm vào một mảnh đen tối.
“Thắp nến lên.” Nhất đẳng cung nữ mệnh lệnh.
Vài cung nữ lập tức tức luống cuống tay chân tìm kiếm ngọn nến. Sau một lúc lâu mới tìm thấy ngọn nến.
Ngọn nến được châm lên, căn phòng sáng ngời lên đôi chút.
Nữ tử còn ở bên trong thùng tắm, trongthùng tắm rắc đầy hoa hồng. Trong cung, những phi tử thị tẩm đều phảitắm với hoa hồng, tương truyền, Hoàng Thượng thích mùi hoa hồng.
“Thời gian không còn sớm. Lau khô cơ thể nàng, rồi đặt vào trên giường đi.” Nhất đẳng cung nữ trầm giọng ra lệnh. Bình thường tắm với hoa hồng đềuphải ngâm mình trong một khắc, trên người mới có thể có hương hoa hồngtự nhiên.
Các cung nữ nghe được mệnh lệnh liền nhẹ nhàng nâng nữ tử ra khỏi thùng tắm, thật cẩn thận lau khô bọt nước trên người nàng.
Sau đó đặt nàng lên giường, cuối cùng đắp một cái sa mỏng màu trắng gần như trong suốt lên người nữ tử.
May mắn lúc này là ban đêm, ánh sáng từngọn nến chiếu vào thân thể trần truồng của nữ tử không đến mức xuyênthấu qua sa mỏng mà bại lộ.
Dường như có chút lạnh, nữ tử nhíu màylại. Thân thể cũng cựa quậy vài cái, thân hình kiều diễm dưới tầng samỏng vặn vẹo không thôi, lúc này mà có nam nhân nhìn thấy nhất định sẽphun trào máu mũi, khơi mào thú tính.
Trong một gian phòng khác, Hiên Viên Hạo vẫn còn đang bàn bạc với Độc Cô Ngạo Thiên, Hiên Viên Diệp.
“Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai các ngươi vào triều sớm liền thượng tấu.”
Hiên Viên Hạo lệnh cho Độc Cô Ngạo Thiên và Hiên Viên Diệp .
“Được.” Độc Cô NgạoThiên gật đầu. Sự tình đã đi đến nước này tuyệt đối không thể có bất kỳsai lầm nào. Hắn sẽ an vị chờ xem Hiên Viên Mặc và Liễu Tương Dữ trở mặt thành thù.
Hiên Viên Diệp bỡn cợt trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo, “Hoàng huynh, từ từ hưởng thụ đi, Liễu Nguyệt Phi không chỉ có tài nghệ tráctuyệt, mà ngay cả tướng mạo cũng là ít có người có thể địch. Hơn xa sovới đông đảo mỹ nhân trong hậu cung của hoàng huynh.”
“Chớ có nói giỡn.” Thầnsắc Hiên Viên Hạo nghiêm túc. Dẫu sao ‘Liễu Nguyệt Phi’ cũng sắp trởthành nữ nhân của hắn. Nữ nhân của hắn sao có thể để cho người khác mang ra đùa cợt?
Hiên Viên Diệp sờ sờ cái mũi, ngậm miệng lại.
Độc Cô Ngạo Thiên vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Diệp, “Đi, hồi phủ đi.”
Lúc này, nhất đẳng cung nữ vừa lau người cho Thập Thất tiến vào trong điện, xoay người hành lễ với ba người, rồi nói: “Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Ngũ Vương gia, Thụy vương gia.”
“Đều chuẩn bị tốt?” Hiên Viên Hạo hỏi.
“Vâng, Hoàng Thượng.” Cung nữ đáp.
Độc Cô Ngạo Thiên và Hiên Viên Diệp cực kì ăn ý, bỡn cợt nháy mắt hai cái với Hiên Viên Hạo sau đó liền rời đi.
Hiên Viên Hạo liền đứng dậy đi vào căn phòng hoạt sắc sinh hương. (*: hương thơm bay khắp)
Ngoài phòng, Hiên Viên Hạo vẫy tay với vài tên thị vệ: “Các ngươi đi ra ngoài canh giữ cách chỗ này mười lăm thước đi.” Khi hắn cá nước thân mật, hắn không thích có nhiều người nghe thấy.
“Vâng, Hoàng Thượng.”
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, tiếng kẽo kẹt lại một lần nữa vang lên.
Nữ tử hôn mê trên giường, không thoải mái rên rỉ một tiếng. “Ưm…” Tiếng ngâm khàn khàn mà kiều mỵ, tràn ngập lực hấp dẫn.
Tiếng ngâm tuy rằng rất nhỏ, nhưng vẫn bị Hiên Viên Hạo nghe được. Bất chợt, tiếng rên rỉ này làm cho bụng dướicủa hắn dâng lên một trận tà hỏa, nơi nào đó rất nhanh sung huyết, sưnglên. Cảm giác kích thích kiểu này làm cho tim của hắn rạo rực và đậprất nhanh. Bộ pháp của hắn đi nhanh về phía nữ tử đang nằm trên giường.
Dưới ánh sáng mờ nhạt của ngọn nến, nữ tử trên giường được đắp một tầng sa mỏng, thân hình uyển chuyển, bộ ngựccao ngất, hai chân thon dài đều ở tản ra lực hấp dẫn trí mạng, dường như đang kêu gọi hắn yêu thương.
Cổ họng Hiên Viên Hạo căng thẳng, nuốtnuốt nước miếng, trong căn phòng thoang thoảng hương hoa hồng tự nhiên,lại càng kích thích dục vọng mãnh liệt của hắn.
Càng đến gần dục vọng lại càng là nhịn không được mà sôi trào.
Đứng ở bên giường, hắn nhìn ‘Liễu Nguyệt Phi’, thốt lên tiếng khen ngợi: “Nàng thật sự rất đẹp. Qua khỏi đêm nay nàng sẽ là nữ nhân của trẫm.” Hắn đã sủng hạnh vô số nữ nhân, nhưng không có nữ nhân nào dưới tình trạng không thanh tỉnh lại làm cho hắn kích động đến vậy.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận