Thập Thất Thiếp - Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
Chương trước- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thập Thất Thiếp
Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
“Tuy nhiên, mười ngày sau, trênnúi Tây Sơn ở ngoài thành, cách ba năm đều có một lần tài tử giai nhântụ hội. Thần y Cổ Trì sẽ xuất hiện ở đó, chỉ cần có thể tại tràng tụ hội này, đứng vị trí thứ nhất, là có thể yêu cầu thần y Cổ Trì miễn phíchữa trị. Cổ độc đối với hắn ta mà nói, tuyệt đối không phải loại độckhông thể giải, Mẫu Đơn cảm thấy Lâu chủ có thể thử một lần.” Trên đường đến Mộ Dung phủ, Mẫu Đơn cũng đã nghĩ tới điểm ấy, vừa vặn tràng tụ hội lần này mười ngày sau sẽ diễn ra.
Nghe vậy, mắt Thập Thất lập tức sáng ngời, “Thần y? Có chắc chắn hắn có thể giải được cổ độc không?”
Mẫu Đơn gật đầu, “Vô luận cổ độc khó tới đâu đều không làm khó được hắn.”
“Tốt quá.” Ánh mắt Thập Thất liền xuất hiện tia hy vọng. Chỉ cần có một chút khả năng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mẫu đơn nói tiếp: “Mai Hoa tĩnh dưỡng thêm năm ngày nữa sẽ trở lại bên người Lâu chủ, đến lúc đó Lâu chủ có thể mang theo Mai Hoa đi đến đó.”
Thập Thất nhướng mày lên? Mai Hoa?
“Mai Hoa cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, Lâu chủ mang theo nàng, có thể giúp ích được cho Lâu chủ.” Mẫu Đơn thấy Thập Thất nghi hoặc, liền giải thích.
Thập Thất gật đầu, khóe miệng cong lên,Mai Hoa thoạt nhìn là một cô gái thanh tú, đúng là kiểu mẫu một tiểu cônương, không thể ngờ được Mai Hoa không chỉ có võ công tốt, mà cầm kỳthư họa mọi thứ cũng đều tinh thông, trách không được nàng ấy có sự thâm trầm không hợp với độ tuổi.
Đêm nay không tệ, hi vọng mọi thứ có thể thuận lợi.
Đêm tối yên tĩnh, lặng yên không một tiếng động.
Đột nhiên, một trận gió to nổi lên.
Cửa sổ bị gió thổi mạnh nên phát ra từng tiếng ông ông.
Lăng phủ, trong phòng Lăng Thanh. Nàngnghe được tiếng vang, liền mở hai mắt mơ màng nhìn thoáng qua, thấy đólà tiếng gió, liền nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ.
Mà lúc này, ở trong gió, có vài thân ảnh màu đen di chuyển.
Giấy trên cửa sổ, lặng yên bị xé rách, một luồng khói trắng thổi vào trong phòng.
Lăng Thanh vốn ngủ mơ màng nay lại dần dần ngủ say.
Cửa phòng nhẹ nhàng bị mở ra, bốn bóng đen khiêng một người tiến vào.
Một hắc y nam tử trong số đó nhìn LăngThanh đang mê man nằm trên giường, vươn tay, nhanh chóng điểm huyệt đạocủa nàng, phòng ngừa nàng không hít vào mê dược mà tỉnh lại.
Sau đó dùng ánh mắt ý bảo ba người khác, đem nam tử đặt lên trên giường.
Hắc y nam tử cởi hết quần áo của nam tử hôn mê và Lăng Thanh, rồi sau đó đắp cái chăn lên người bọn họ.
Làm mọi thứ thỏa đáng xong, bốn ngườilặng lẽ không một tiếng động rời khỏi phòng, sau đó canh chừng bốn phíaquanh phòng Lăng Thanh khoảng nửa canh giờ, thấy không có tiếng động gì, liền rời đi.
Mà ngay khi bọn họ rời đi, có hai bóng đen xuất hiện trên nóc nhà.
“Bản thiếu chủ quả nhiên đoán không sai, quả nhiên, Hiên Viên Ninh từ hôn không thành, nhất định sẽ hạ độc thủ với Lăng Thanh.” Cổ Trì mặc y phục dạ hành* màu đen nhìn tình huống trong phòng Lăng Thanh, trong lòng cười lạnh nói. Hôm nay trở lại kinh thành, liền nghe nói,Hiên Viên Ninh vào cung muốn giải trừ hôn ước, hắn lập tức nghĩ tới,Hiên Viên Ninh muốn làm cái gì. (*: quần áo mặc đi đêm để ng khác không nhận ra mình)
Hắn lập tức tiến vào phòng Lăng Thanh, lệnh cho với hộ vệ ở phía sau: “Mang nam nhân này đi, đợi ngày mai hôn lễ của Hiên Viên Ninh đúng hạn cử hành xong, thì trả lại cho Hiên Viên Ninh.”
“Vâng!” Thị vệ nghe được lời phân phó lập tức khiêng nam tử hôn mê trên giường rời đi.
Cổ Trì cười lạnh, vô luận như thế nào,hắn cũng sẽ không thành toàn cho Hiên Viên Ninh! Chỉ cần vị trí chínhphi của hắn ta có người ngồi, thế thì, hắn ta muốn cùng Âm nhi ở cùngnhau cũng tuyệt đối không có khả năng!
Nam nhân có tâm tư thâm trầm quỷ bí như Hiên Viên Ninh, không thích hợp với Âm nhi đáng yêu đơn thuần.
Nếu Hiên Viên Ninh yêu Âm nhi đủ sâu đậm, vậy thì, hắn sẽ thành toàn cho bọn họ, chúc phúc cho bọn họ. Nhưng hiện tại không được, hắn còn chưa biết tâm tư của Âm nhi.
Nhìn thoáng qua Lăng Thanh đang ngủ say, hắn rất nhanh ra tay giải huyệt đạo cho nàng. Hôn lễ ngày mai, sẽ đúng giờ cử hành.
Hoàng cung Phượng Thiên quốc.
Hiên Viên Hạo đang xử lý quốc sự dưới ánh nến, Mai quý phi cố ý nấu canh bổ mang đến.
“Hoàng Thượng ngày đêm vất vả,nhất định phải chú ý thân thể, không thể quá mức vất vả, thần thiếp lolắng cho thân thể của Hoàng Thượng, cố ý đến ngự phòng tự mình nấu bổcanh cho Hoàng Thượng.” Trên khuông mặt kiều diễm của Mai quýphi lộ vẻ mị hoặc tươi cười, cất chất giọng mềm mại. Nhất cử nhất độngđều lộ vẻ khiêu khích.
Hiên Viên Hạo thập phần cảm động, nói: “Ái phi hầm canh, trẫm đương nhiên phải uống rồi.” Nhưng đối mặt với hành động cố ý vô tình khiêu khích của Mai quý phi,bụng dưới của Hiên Viên Hạo tràn đầy tà hỏa, nhưng nơi nào đó bất hạnhbị thương, chỉ có thể áp xuống.
Uống xong canh, Mai quý phi nghĩ Hiên Viên Hạo sẽ lưu nàng qua đêm, nhưng Hiên Viên Hạo lại không có ý này.
Rơi vào đường cùng, Mai quý phi chỉ có thể tìm chuyện nói: “Ngày mai là ngày đại hôn của Tứ Vương gia và Lăng tiểu thư, Hoàng Thượng còn phải đến đó, cho nên bây giờ Hoàng Thượng cũng nên đi nghỉ ngơi đi.” Ngụ ý chính là, nàng đã đưa đến cửa, hắn nên sủng hạnh nàng.
Hiên Viên Hạo làm sao có thể không biết ý của mỹ nhân, nhưng mà có nỗi khổ không thể nói a! “Quốc sự là quan trọng nhất, ái phi về cung trước đi, mấy ngày nữa trẫm sẽ đến chỗ của ái phi.”
Nghe đến câu cuối, Mai quý phi vui vẻ, lập tức gật đầu rời đi.
Lúc đi tới cửa, nàng đột nhiên nghĩ tới điều gì, quay đầu nói với Hiên Viên Hạo: “Hai ngày trước Lăng tiểu thư còn tìm thần thiếp, nói là sợ Tứ Vương gia muốn từ hôn, xem ra nàng đã lo lắng quá nhiều.”
Đôi mắt Hiên Viên Hạo chợt lóe, lại lâmvào trầm tư, Tứ đệ quả thật có tới từ hôn, nhưng cũng không khăng khăngtừ hôn. Trong lòng hắn luôn có một cảm giác khác thường, tựa hồ như cóđiều gì không đúng, nhưng hắn lại nghĩ không ra, cũng nói không nên lời.
Vô luận như thế nào, hôn lễ ngày mai vẫn đúng hạn cử hành.
Mai quý phi mang theo nụ cười tươi như nắng rời đi.
Hiên Viên Hạo quay mắt nhìn đống tấu chương cao hơn đầu, ngẩn người.
Tứ vương phủ
“Vương gia, nếu không có gì ngoài ý muốn, ám vệ Lăng phủ sẽ không phát hiện chúng ta.” Phi Kiếm trầm giọng nói.
Hiên Viên Ninh gật đầu, “Như thếthì tốt. Ngày mai hôn lễ đúng hạn cử hành, đợi khi đến giờ, mọi ngườithấy Lăng Thanh chưa tới, liền tuyên bố với mọi người, hủy bỏ hôn lễ!”
“Vâng, Vương gia.”
Gió mát thổi hiu hiu, ánh mặt trời sáng lạn.
Mộ Dung phủ.
“Cha mẹ đây là muốn đi đâu vậy?” Đồ ăn sáng được mang xuống, Thập Thất nhìn thấy Mộ Dung Phong và Lí Uyển Nhi trở về phòng thay một thân quần áo đi ra, hỏi.
Lí Uyển Nhi cười thay Mộ Dung Phong trả lời: “Hôm nay là đại hôn của Tứ Vương gia, mẹ và cha con cùng đi tham gia hôn lễ.”
“Đại hôn của Tứ Vương gia?” Thập Thất mở to hai mắt nhìn. Thật không ngờ thời gian lại trôi nhanhnhư vậy, trong nháy mắt, đã tới ngày Hiên Viên Ninh thành thân.
Không phải là hắn không muốn lấy Lăng Thanh ư? Lúc trước còn muốn nàng vào phủ giúp hắn xử lý Lăng Thanh?
Trong đầu Thập Thất bỗng hiện ra cảnhtượng, trên buổi thịnh yến, mặt Hiên Viên Ninh mang theo ý cười ôn nhu,đưa ra điều kiện đó với nàng. Đối với hắn, nàng vẫn có cảm giác sươngmù, thấy không rõ, đoán không ra, cực kỳ nguy hiểm.
Hơn nữa, không biết vì sao, bây giờ nhớ tới hắn, nàng tổng cảm thấy có chút cảm giác đặc thù nào đó.
Thấy nàng thất thần, Lí Uyển Nhi nở nụ cười, nói: “Có muốn đi xem cảnh tượng hôn lễ lớn của một Vương gia không? Tân nương tử là Lăng tiểu thư cũng là một tuyệt sắc giai nhân.”
Nghe vậy, Thập Thất hoàn hồn, lắc đầu: “Mẹ và cha đi đi, con sẽ không đi.” Loại cảnh tượng náo nhiệt như vậy, nàng lười đi, huống hồ, bọn người Độc CôNgạo Thiên, Trình Tuyết Nhi, Liễu Nguyệt Phi, Hiên Viên Mặc sẽ đi, nàngđi tức là tự tìm phiền phức, tội gì đâu.
Lí Uyển Nhi và Mộ Dung Phong sửa sang lại quần áo, liền ngồi lên xe ngựa tiến đến Tứ vương phủ.
Mà Thập Thất, lâm vào trầm tư.
Tứ vương phủ
Người người không ngừng tiến vào vương phủ, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.
Trong tân phòng, Hiên Viên Ninh được hạ nhân hầu hạ mặc vào hỉ phục.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Nghe vậy, mắt Thập Thất lập tức sáng ngời, “Thần y? Có chắc chắn hắn có thể giải được cổ độc không?”
Mẫu Đơn gật đầu, “Vô luận cổ độc khó tới đâu đều không làm khó được hắn.”
“Tốt quá.” Ánh mắt Thập Thất liền xuất hiện tia hy vọng. Chỉ cần có một chút khả năng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mẫu đơn nói tiếp: “Mai Hoa tĩnh dưỡng thêm năm ngày nữa sẽ trở lại bên người Lâu chủ, đến lúc đó Lâu chủ có thể mang theo Mai Hoa đi đến đó.”
Thập Thất nhướng mày lên? Mai Hoa?
“Mai Hoa cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, Lâu chủ mang theo nàng, có thể giúp ích được cho Lâu chủ.” Mẫu Đơn thấy Thập Thất nghi hoặc, liền giải thích.
Thập Thất gật đầu, khóe miệng cong lên,Mai Hoa thoạt nhìn là một cô gái thanh tú, đúng là kiểu mẫu một tiểu cônương, không thể ngờ được Mai Hoa không chỉ có võ công tốt, mà cầm kỳthư họa mọi thứ cũng đều tinh thông, trách không được nàng ấy có sự thâm trầm không hợp với độ tuổi.
Đêm nay không tệ, hi vọng mọi thứ có thể thuận lợi.
Đêm tối yên tĩnh, lặng yên không một tiếng động.
Đột nhiên, một trận gió to nổi lên.
Cửa sổ bị gió thổi mạnh nên phát ra từng tiếng ông ông.
Lăng phủ, trong phòng Lăng Thanh. Nàngnghe được tiếng vang, liền mở hai mắt mơ màng nhìn thoáng qua, thấy đólà tiếng gió, liền nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ.
Mà lúc này, ở trong gió, có vài thân ảnh màu đen di chuyển.
Giấy trên cửa sổ, lặng yên bị xé rách, một luồng khói trắng thổi vào trong phòng.
Lăng Thanh vốn ngủ mơ màng nay lại dần dần ngủ say.
Cửa phòng nhẹ nhàng bị mở ra, bốn bóng đen khiêng một người tiến vào.
Một hắc y nam tử trong số đó nhìn LăngThanh đang mê man nằm trên giường, vươn tay, nhanh chóng điểm huyệt đạocủa nàng, phòng ngừa nàng không hít vào mê dược mà tỉnh lại.
Sau đó dùng ánh mắt ý bảo ba người khác, đem nam tử đặt lên trên giường.
Hắc y nam tử cởi hết quần áo của nam tử hôn mê và Lăng Thanh, rồi sau đó đắp cái chăn lên người bọn họ.
Làm mọi thứ thỏa đáng xong, bốn ngườilặng lẽ không một tiếng động rời khỏi phòng, sau đó canh chừng bốn phíaquanh phòng Lăng Thanh khoảng nửa canh giờ, thấy không có tiếng động gì, liền rời đi.
Mà ngay khi bọn họ rời đi, có hai bóng đen xuất hiện trên nóc nhà.
“Bản thiếu chủ quả nhiên đoán không sai, quả nhiên, Hiên Viên Ninh từ hôn không thành, nhất định sẽ hạ độc thủ với Lăng Thanh.” Cổ Trì mặc y phục dạ hành* màu đen nhìn tình huống trong phòng Lăng Thanh, trong lòng cười lạnh nói. Hôm nay trở lại kinh thành, liền nghe nói,Hiên Viên Ninh vào cung muốn giải trừ hôn ước, hắn lập tức nghĩ tới,Hiên Viên Ninh muốn làm cái gì. (*: quần áo mặc đi đêm để ng khác không nhận ra mình)
Hắn lập tức tiến vào phòng Lăng Thanh, lệnh cho với hộ vệ ở phía sau: “Mang nam nhân này đi, đợi ngày mai hôn lễ của Hiên Viên Ninh đúng hạn cử hành xong, thì trả lại cho Hiên Viên Ninh.”
“Vâng!” Thị vệ nghe được lời phân phó lập tức khiêng nam tử hôn mê trên giường rời đi.
Cổ Trì cười lạnh, vô luận như thế nào,hắn cũng sẽ không thành toàn cho Hiên Viên Ninh! Chỉ cần vị trí chínhphi của hắn ta có người ngồi, thế thì, hắn ta muốn cùng Âm nhi ở cùngnhau cũng tuyệt đối không có khả năng!
Nam nhân có tâm tư thâm trầm quỷ bí như Hiên Viên Ninh, không thích hợp với Âm nhi đáng yêu đơn thuần.
Nếu Hiên Viên Ninh yêu Âm nhi đủ sâu đậm, vậy thì, hắn sẽ thành toàn cho bọn họ, chúc phúc cho bọn họ. Nhưng hiện tại không được, hắn còn chưa biết tâm tư của Âm nhi.
Nhìn thoáng qua Lăng Thanh đang ngủ say, hắn rất nhanh ra tay giải huyệt đạo cho nàng. Hôn lễ ngày mai, sẽ đúng giờ cử hành.
Hoàng cung Phượng Thiên quốc.
Hiên Viên Hạo đang xử lý quốc sự dưới ánh nến, Mai quý phi cố ý nấu canh bổ mang đến.
“Hoàng Thượng ngày đêm vất vả,nhất định phải chú ý thân thể, không thể quá mức vất vả, thần thiếp lolắng cho thân thể của Hoàng Thượng, cố ý đến ngự phòng tự mình nấu bổcanh cho Hoàng Thượng.” Trên khuông mặt kiều diễm của Mai quýphi lộ vẻ mị hoặc tươi cười, cất chất giọng mềm mại. Nhất cử nhất độngđều lộ vẻ khiêu khích.
Hiên Viên Hạo thập phần cảm động, nói: “Ái phi hầm canh, trẫm đương nhiên phải uống rồi.” Nhưng đối mặt với hành động cố ý vô tình khiêu khích của Mai quý phi,bụng dưới của Hiên Viên Hạo tràn đầy tà hỏa, nhưng nơi nào đó bất hạnhbị thương, chỉ có thể áp xuống.
Uống xong canh, Mai quý phi nghĩ Hiên Viên Hạo sẽ lưu nàng qua đêm, nhưng Hiên Viên Hạo lại không có ý này.
Rơi vào đường cùng, Mai quý phi chỉ có thể tìm chuyện nói: “Ngày mai là ngày đại hôn của Tứ Vương gia và Lăng tiểu thư, Hoàng Thượng còn phải đến đó, cho nên bây giờ Hoàng Thượng cũng nên đi nghỉ ngơi đi.” Ngụ ý chính là, nàng đã đưa đến cửa, hắn nên sủng hạnh nàng.
Hiên Viên Hạo làm sao có thể không biết ý của mỹ nhân, nhưng mà có nỗi khổ không thể nói a! “Quốc sự là quan trọng nhất, ái phi về cung trước đi, mấy ngày nữa trẫm sẽ đến chỗ của ái phi.”
Nghe đến câu cuối, Mai quý phi vui vẻ, lập tức gật đầu rời đi.
Lúc đi tới cửa, nàng đột nhiên nghĩ tới điều gì, quay đầu nói với Hiên Viên Hạo: “Hai ngày trước Lăng tiểu thư còn tìm thần thiếp, nói là sợ Tứ Vương gia muốn từ hôn, xem ra nàng đã lo lắng quá nhiều.”
Đôi mắt Hiên Viên Hạo chợt lóe, lại lâmvào trầm tư, Tứ đệ quả thật có tới từ hôn, nhưng cũng không khăng khăngtừ hôn. Trong lòng hắn luôn có một cảm giác khác thường, tựa hồ như cóđiều gì không đúng, nhưng hắn lại nghĩ không ra, cũng nói không nên lời.
Vô luận như thế nào, hôn lễ ngày mai vẫn đúng hạn cử hành.
Mai quý phi mang theo nụ cười tươi như nắng rời đi.
Hiên Viên Hạo quay mắt nhìn đống tấu chương cao hơn đầu, ngẩn người.
Tứ vương phủ
“Vương gia, nếu không có gì ngoài ý muốn, ám vệ Lăng phủ sẽ không phát hiện chúng ta.” Phi Kiếm trầm giọng nói.
Hiên Viên Ninh gật đầu, “Như thếthì tốt. Ngày mai hôn lễ đúng hạn cử hành, đợi khi đến giờ, mọi ngườithấy Lăng Thanh chưa tới, liền tuyên bố với mọi người, hủy bỏ hôn lễ!”
“Vâng, Vương gia.”
Gió mát thổi hiu hiu, ánh mặt trời sáng lạn.
Mộ Dung phủ.
“Cha mẹ đây là muốn đi đâu vậy?” Đồ ăn sáng được mang xuống, Thập Thất nhìn thấy Mộ Dung Phong và Lí Uyển Nhi trở về phòng thay một thân quần áo đi ra, hỏi.
Lí Uyển Nhi cười thay Mộ Dung Phong trả lời: “Hôm nay là đại hôn của Tứ Vương gia, mẹ và cha con cùng đi tham gia hôn lễ.”
“Đại hôn của Tứ Vương gia?” Thập Thất mở to hai mắt nhìn. Thật không ngờ thời gian lại trôi nhanhnhư vậy, trong nháy mắt, đã tới ngày Hiên Viên Ninh thành thân.
Không phải là hắn không muốn lấy Lăng Thanh ư? Lúc trước còn muốn nàng vào phủ giúp hắn xử lý Lăng Thanh?
Trong đầu Thập Thất bỗng hiện ra cảnhtượng, trên buổi thịnh yến, mặt Hiên Viên Ninh mang theo ý cười ôn nhu,đưa ra điều kiện đó với nàng. Đối với hắn, nàng vẫn có cảm giác sươngmù, thấy không rõ, đoán không ra, cực kỳ nguy hiểm.
Hơn nữa, không biết vì sao, bây giờ nhớ tới hắn, nàng tổng cảm thấy có chút cảm giác đặc thù nào đó.
Thấy nàng thất thần, Lí Uyển Nhi nở nụ cười, nói: “Có muốn đi xem cảnh tượng hôn lễ lớn của một Vương gia không? Tân nương tử là Lăng tiểu thư cũng là một tuyệt sắc giai nhân.”
Nghe vậy, Thập Thất hoàn hồn, lắc đầu: “Mẹ và cha đi đi, con sẽ không đi.” Loại cảnh tượng náo nhiệt như vậy, nàng lười đi, huống hồ, bọn người Độc CôNgạo Thiên, Trình Tuyết Nhi, Liễu Nguyệt Phi, Hiên Viên Mặc sẽ đi, nàngđi tức là tự tìm phiền phức, tội gì đâu.
Lí Uyển Nhi và Mộ Dung Phong sửa sang lại quần áo, liền ngồi lên xe ngựa tiến đến Tứ vương phủ.
Mà Thập Thất, lâm vào trầm tư.
Tứ vương phủ
Người người không ngừng tiến vào vương phủ, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.
Trong tân phòng, Hiên Viên Ninh được hạ nhân hầu hạ mặc vào hỉ phục.
20) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nổ mạnh mà chết
- Chương 2: Tam lục cửu đẳng
- Chương 3: Chuẩn bị phản kích
- Chương 4: Đoạt diễn
- Chương 5: Xa xem phong ba (1)
- Chương 6: Xa xem phong ba (2)
- Chương 7: Xa xem phong ba (3)
- Chương 8: Xa xem phong ba (4)
- Chương 9: Xa xem phong ba (5)
- Chương 10: “kinh hãi” tứ phía
- Chương 11: Bị chán ghét
- Chương 12: Thân nhân viếng thăm
- Chương 13: Cùng người so chiêu
- Chương 14: Ta nhớ kỹ
- Chương 15: Rời khỏi vương phủ
- Chương 16: Từ mẫu hiếu nữ
- Chương 17: Lần đầu giao phong
- Chương 18: Xuất thủ kinh người
- Chương 19: Sát khí họa ngoại xâm
- Chương 20: Không sợ phong ba
- Chương 21: Hoa phối mã
- Chương 22: Hàn quang hiện ra
- Chương 23: Hàn quang hiện ra
- Chương 24: Diệu kế lui địch
- Chương 25: Bức thư ớn lạnh
- Chương 26: Đại minh ven hồ
- Chương 27: Tương kế tựu kế
- Chương 28: Dĩ nhiên là nàng
- Chương 29: Là địch hay là bạn?
- Chương 30: Chiến thuật đường vòng
- Chương 31: Có thoái thác hay không
- Chương 32: Đăng môn viếng thăm
- Chương 33: Trả miếng tuyệt vời
- Chương 34: Thỉnh cầu tứ hôn
- Chương 35: Không nhịn nữa
- Chương 36: Siêu sao thập thất
- Chương 37: Nhấc tay chi lao
- Chương 38
- Chương 39: Cách xa ta một chút
- Chương 40
- Chương 41: Từng là thần nhân
- Chương 42: Tâm như rắn rết
- Chương 43: Giận đánh lăng dạ
- Chương 44: Rốt cuộc hắn là ai
- Chương 45: Quỷ bí chi chủ
- Chương 46: Vương giả đọ sức
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Trừng phạt ác phụ
- Chương 51: Thái thử long quy
- Chương 52: Nguy cơ trí mạng
- Chương 53: Cưỡng hình bức cung
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56: Đột phá ngoài ý muốn
- Chương 57: Phải giết hắn
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60: Thiên hạ lâu
- Chương 61: Đây là sỉ nhục
- Chương 61-2: Nhất phái huy hoàng
- Chương 62: Thịnh yến phong vân
- Chương 62-2
- Chương 62-3
- Chương 62-4
- Chương 63: Nguy cơ buông xuống
- Chương 63-2
- Chương 63-3
- Chương 63-4
- Chương 64-1
- Chương 64-2
- Chương 64-3
- Chương 64-4
- Chương 65-1: Cuối cùng cũng tới (1)
- Chương 65-2: Cuối cùng cũng tới (2)
- Chương 65-3: Cuối cùng cũng tới (3)
- Chương 65-4: Cuối cùng cũng tới (4)
- Chương 66: Mất tung tích
- Chương 66-2: Mất tung tích (2)
- Chương 66-3: Mất tung tích (3)
- Chương 66-4: Mất tung tích (4)
- Chương 67-1: Được cứu và phản kích (1)
- Chương 67-2: Được cứu và phản kích (2)
- Chương 67-3: Được cứu và phản kích (3)
- Chương 67-4: Được cứu và phản kích (4)
- Chương 67-5: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 67-6: Được cứu và phản kích (5)
- Chương 68: Buông nàng ra
- Chương 69
- Chương 70: Giải trừ hôn ước
- Chương 71: Ám trào
- Chương 71-2: Buông nàng ra (2)
- Chương 72-1
- Chương 72-2
- Chương 72-3
- Chương 72-4
- Chương 73: Hoàng tước ở phía sau
- Chương 73-2: Hoàng tước ở phía sau (2)
- Chương 73-3: Hoàng tước ở phía sau (3)
- Chương 73-4: Hoàng tước ở phía sau (4)
- Chương 74: Tính kế
- Chương 74-2: Tính kế (2)
- Chương 75: Còn thêm một chiêu
- Chương 75-2: Còn thêm một chiêu (2)
- Chương 75-3: Còn thêm một chiêu (3)
- Chương 76: Tranh phong
- Chương 76-2: Tranh phong (2)
- Chương 76-3: Tranh phong (3)
- Chương 76-4: Tranh phong (4)
- Chương 77: Quyết đấu (1)
- Chương 77-2: Quyết đấu (2)
- Chương 77-3: Quyết đấu (3)
- Chương 77-4: Quyết đấu (4)
- Chương 78: Không hề hối hận (1)
- Chương 78-2: Không hề hối hận (2)
- Chương 78-3: Không hề hối hận (3)
- Chương 79: Điều kiện
- Chương 80
- Chương 81-1: Ngoan tuyệt phản kích (1)
- Chương 81-2: Ngoan tuyệt phản kích (2)
- Chương 81-3: Ngoan tuyệt phản kích (3)
- Chương 81-4: Ngoan tuyệt phản kích (4)
- Chương 82-1: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (1)
- Chương 82-2: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (2)
- Chương 82-3: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (3)
- Chương 82-4: Không sợ uy hiếp và cự tuyệt (4)
- Chương 83: Buông tay dễ dàng
- Chương 84: Trừng trị trình tuyết nhi
- Chương 85: Giận đánh và diễn kịch
- Chương 85-2: Giận đánh và diễn kịch (2)
- Chương 85-3: Giận đánh và diễn kịch (3)
- Chương 86: Lấy âm chế địch
- Chương 87: Phá hư âm mưu của Liễu Nguyệt Phi
- Chương 88
- Chương 89: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 90
- Chương 91: Lộ ra mũi nhọn
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95-1
- Chương 95-2
- Chương 95-3
- Chương 95-4
- Chương 96
- Chương 97-1
- Chương 97-2
- Chương 98-1
- Chương 98-2
- Chương 98-3
- Chương 98-4
- Chương 99
- Chương 100: Kịch tương phản
- Chương 101: Mũi nhọn hé lộ
- Chương 102: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 102-2: Mũi nhọn chợt hiện (2)
- Chương 103-1
- Chương 103-2
- Chương 104-1
- Chương 104-2
- Chương 105: Mũi nhọn chợt hiện
- Chương 106: Mũi nhọn hiển lộ
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114: Gãy móng
- Chương 115: Cái kết của liễu nguyệt phi
- bình luận