Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân - Chương 113
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân
Chương 113
Yến Thu Xuân nhu thuận tiến lên: "Bá mẫu.”
"Ừm, vừa rồi có tin tức truyền đến, là nhị điện hạ bên kia xảy ra chuyện, bệ hạ triệu tập quần thần đi thương nghị, lão Lục bên kia không cần lo lắng, hắn rất thông minh." Tiêu phu nhân kéo tay nàng vỗ vỗ, sợ nàng lo lắng.
Yến Thu Xuân mím môi cười cười, không nói nên lời.
Trong lòng lại vì tin tức này trầm xuống.
Nhị điện hạ chính là phế thái tử, đại hoàng tử đã chế.t sớm, nhị điện hạ bởi vì là do hoàng hậu quá cố sinh ra, liền được đưa lên làm thái tử, năm năm trước bị phế, theo lý thuyết hẳn là sang năm sẽ chế.t.
Sao lại đi trước thời hạn một năm!
Tạ Thanh Vân nhận thấy được cảm xúc của nàng, dựa vào, tay đặt lên vai nàng: "A Xuân tới rồi, bốn người chúng ta có thể cùng nhau đánh bài!”
Tiêu Hoài Viên đang ăn mấy miếng cay không nói lời nào lập tức hứng thú: "Hả? Đánh bài sao? Nào! Lâu lắm rồi ta không chơi đó!”
Tiêu phu nhân gật đầu theo.
Duy chỉ có Yến Thu Xuân không phải là người ở đây mờ mịt lắc đầu: "Ta không biết..."
“Không sao đâu không sao đâu, ta dạy ngươi, thắng tính ngươi, thua để lão Lục trả nợ!” Tiêu Hoài Viên hưng phấn kéo người lại: "Chúng ta luyện tập đi luyện tập trước, ăn cơm tối rồi mới chính thức bắt đầu.”
Yến Thu Xuân bị kéo qua.
Cả kiếp trước lẫn kiếp này đây là lần đầu tiên chơi bài, vậy mà là ở tình huống như vậy.
Nàng lẩm bẩm, cũng may Tiêu Hoài Viên giảng dạy vẫn vô cùng tỉ mỉ, trí nhớ của Yến Thu Xuân cũng không tệ, rất nhanh đã ghi nhớ quy tắc, bốn người bắt đầu chơi.
Lối chơi này không khó, thậm chí một số quá đơn giản.
Ba ván đầu Yến Thu Xuân thua, nhưng ba ván này nàng cũng tìm được quy luật, chờ ván thứ tư bắt đầu, thế cục chuyển biến.
"Ta đã thắng rồi!"
"A, hình như ta lại thắng..."
Đối thủ của nàng là Tiêu Hoài Viên: "..."
Vì thế Tiểu Hoài Vũ là người nói ăn cơm xong sẽ đánh chính thức, sau khi giai đoạn đầu tiên kết thúc, đã khẩn cấp cáo từ: "Chúng ta ăn trước, ta đói bụng.”
Tạ Thanh Vân che miệng cười nói: "Đông Đông, nương con thua hết cả tiền lấy nương tử của con rồi!”
Đông Đông bình tĩnh nói: "Không sao, con không cưới nương tử là được, con muốn gả cho A Xuân tỷ tỷ, như vậy mỗi ngày đều có thể ăn được đồ ăn ngon!”
Tiêu Hoài Viên xấu hổ che mặt, nuôi dưỡng nhi tử ham ăn uống như vậy, thật sự có lỗi với trượng phu.
Tiêu phu nhân cũng cười cười, xoa xoa đầu tôn tử, phân phó người bày bữa.
*
Bữa cơm tất niên có quy cách cố định, nhất là nhà như Tiêu gia.
Mặc dù thường không chú ý, nhưng loại lễ nghi quan trọng này vẫn rất nghiêm ngặt.
Yến Thu Xuân không nhúng tay vào, phối hợp ăn là được rồi.
Tay nghề đầu bếp Tiêu phủ cũng không tồi, hơn nữa trải qua mấy tháng này với sự ảnh hưởng của nàng, cách làm cũng càng thêm thiên về thủ pháp hiện đại, rất nhiều món ăn đều thêm nhiều gia vị, hương vị vẫn rất tốt.
Mọi người ăn rất hài lòng, ăn xong, dọn bàn ăn, một đám người lập tức đi ra ngoài b.ắ.n pháo hoa, trong thành cũng chỉ có mấy ngày tết có thể tùy ý b.ắ.n pháo hoa, bầu trời tối tăm lần lượt được pháo hoa chiếu sáng, ngược lại rất đẹp mắt.
Chỉ là nhìn nhiều, lại không còn gì thú vị.
Chơi mệt mỏi, bọn họ lại trở về phòng, dưới sự ấm áp của bếp lửa, cắn hạt dưa nói chuyện phiếm.
Yến Thu Xuân cắn từng miếng hạt dưa, chỉ chốc lát sau đã ăn nửa đĩa, lại nhìn những người khác, nói xong thì không có tiếng động, hình như là có chút nhàm chán?
Thời đại này không có gala đêm xuân hay chương trình gì.
Hơn nữa trong phòng bếp rất nhiều bếp than, nhiệt độ ấm áp, đắp một cái chăn, tưởng như có thể ngủ bất cứ lúc nào.
Bỗng nhiên tròng mắt Yến Thu Xuân vừa chuyển, ánh mắt dừng trên lò than đang cố gắng phóng thích nhiệt lượng.
Có vẻ như... Một ý hay?
Nàng đứng dậy.
Anan
Đông Đông, Uyển Nhi cùng với Trầm Bình Nghiêm ba hài tử đang có chút buồn ngủ dựa vào mẫu thân mình thấy vậy đều phấn chấn, Đông Đông dẫn đầu từ trên giường nhảy xuống, hơi có chút buồn ngủ hỏi: "A Xuân tỷ tỷ, tỷ muốn đi đâu?!”
Yến Thu Xuân cười tủm tỉm nói: "Đi tìm chút đồ ăn ngon!”
“Đông Đông cũng đi theo!”
Yến Thu Xuân gật đầu, nhìn về phía Uyển Nhi rục rịch nhưng lại do dự cùng Trầm Bình Nghiêm: "Hai người cũng đi cùng nhau đi chứ? Tỷ cần ai đó giúp!”
Uyển Nhi lập tức xuống giường.
Động tác của Trầm Bình Nghiêm không nhanh không chậm, nhưng cũng xuống: "Dì có chuyện gì cứ phân phó.”
Yến Thu Xuân vung tay lên, dẫn mang theo ba đứa nhỏ đi ra ngoài, lúc trở về lần nữa, mỗi người đều cầm đồ đạc, người Tiêu gia đang ngủ gà ngủ gật nhưng nhờ loạt hành động này mà tinh thần được nâng lên vài phần.
Tạ Thanh Vân nói: "A Xuân, mấy người các muội muốn làm cái gì?”
“Nấu ăn ngon!” Đông Đông khẳng định.
Mọi người nở nụ cười, Yến Thu Xuân cũng cười nói: "Đúng, nấu ăn ngon, Uyển Nhi, đem nồi cho tỷ.”
"Đây ạ!" Uyển Nhi hai tay cầm một cái nồi sữa nhỏ bằng sắt đưa tới, Yến Thu Xuân đặt nó lên bếp than, để Trầm Bình Nghiêm đổ dầu vào bên trong, lại cầm một nắm hạt ngô đông đông ôm bỏ vào trong đó, dùng đũa khuấy đều.
"Ừm, vừa rồi có tin tức truyền đến, là nhị điện hạ bên kia xảy ra chuyện, bệ hạ triệu tập quần thần đi thương nghị, lão Lục bên kia không cần lo lắng, hắn rất thông minh." Tiêu phu nhân kéo tay nàng vỗ vỗ, sợ nàng lo lắng.
Yến Thu Xuân mím môi cười cười, không nói nên lời.
Trong lòng lại vì tin tức này trầm xuống.
Nhị điện hạ chính là phế thái tử, đại hoàng tử đã chế.t sớm, nhị điện hạ bởi vì là do hoàng hậu quá cố sinh ra, liền được đưa lên làm thái tử, năm năm trước bị phế, theo lý thuyết hẳn là sang năm sẽ chế.t.
Sao lại đi trước thời hạn một năm!
Tạ Thanh Vân nhận thấy được cảm xúc của nàng, dựa vào, tay đặt lên vai nàng: "A Xuân tới rồi, bốn người chúng ta có thể cùng nhau đánh bài!”
Tiêu Hoài Viên đang ăn mấy miếng cay không nói lời nào lập tức hứng thú: "Hả? Đánh bài sao? Nào! Lâu lắm rồi ta không chơi đó!”
Tiêu phu nhân gật đầu theo.
Duy chỉ có Yến Thu Xuân không phải là người ở đây mờ mịt lắc đầu: "Ta không biết..."
“Không sao đâu không sao đâu, ta dạy ngươi, thắng tính ngươi, thua để lão Lục trả nợ!” Tiêu Hoài Viên hưng phấn kéo người lại: "Chúng ta luyện tập đi luyện tập trước, ăn cơm tối rồi mới chính thức bắt đầu.”
Yến Thu Xuân bị kéo qua.
Cả kiếp trước lẫn kiếp này đây là lần đầu tiên chơi bài, vậy mà là ở tình huống như vậy.
Nàng lẩm bẩm, cũng may Tiêu Hoài Viên giảng dạy vẫn vô cùng tỉ mỉ, trí nhớ của Yến Thu Xuân cũng không tệ, rất nhanh đã ghi nhớ quy tắc, bốn người bắt đầu chơi.
Lối chơi này không khó, thậm chí một số quá đơn giản.
Ba ván đầu Yến Thu Xuân thua, nhưng ba ván này nàng cũng tìm được quy luật, chờ ván thứ tư bắt đầu, thế cục chuyển biến.
"Ta đã thắng rồi!"
"A, hình như ta lại thắng..."
Đối thủ của nàng là Tiêu Hoài Viên: "..."
Vì thế Tiểu Hoài Vũ là người nói ăn cơm xong sẽ đánh chính thức, sau khi giai đoạn đầu tiên kết thúc, đã khẩn cấp cáo từ: "Chúng ta ăn trước, ta đói bụng.”
Tạ Thanh Vân che miệng cười nói: "Đông Đông, nương con thua hết cả tiền lấy nương tử của con rồi!”
Đông Đông bình tĩnh nói: "Không sao, con không cưới nương tử là được, con muốn gả cho A Xuân tỷ tỷ, như vậy mỗi ngày đều có thể ăn được đồ ăn ngon!”
Tiêu Hoài Viên xấu hổ che mặt, nuôi dưỡng nhi tử ham ăn uống như vậy, thật sự có lỗi với trượng phu.
Tiêu phu nhân cũng cười cười, xoa xoa đầu tôn tử, phân phó người bày bữa.
*
Bữa cơm tất niên có quy cách cố định, nhất là nhà như Tiêu gia.
Mặc dù thường không chú ý, nhưng loại lễ nghi quan trọng này vẫn rất nghiêm ngặt.
Yến Thu Xuân không nhúng tay vào, phối hợp ăn là được rồi.
Tay nghề đầu bếp Tiêu phủ cũng không tồi, hơn nữa trải qua mấy tháng này với sự ảnh hưởng của nàng, cách làm cũng càng thêm thiên về thủ pháp hiện đại, rất nhiều món ăn đều thêm nhiều gia vị, hương vị vẫn rất tốt.
Mọi người ăn rất hài lòng, ăn xong, dọn bàn ăn, một đám người lập tức đi ra ngoài b.ắ.n pháo hoa, trong thành cũng chỉ có mấy ngày tết có thể tùy ý b.ắ.n pháo hoa, bầu trời tối tăm lần lượt được pháo hoa chiếu sáng, ngược lại rất đẹp mắt.
Chỉ là nhìn nhiều, lại không còn gì thú vị.
Chơi mệt mỏi, bọn họ lại trở về phòng, dưới sự ấm áp của bếp lửa, cắn hạt dưa nói chuyện phiếm.
Yến Thu Xuân cắn từng miếng hạt dưa, chỉ chốc lát sau đã ăn nửa đĩa, lại nhìn những người khác, nói xong thì không có tiếng động, hình như là có chút nhàm chán?
Thời đại này không có gala đêm xuân hay chương trình gì.
Hơn nữa trong phòng bếp rất nhiều bếp than, nhiệt độ ấm áp, đắp một cái chăn, tưởng như có thể ngủ bất cứ lúc nào.
Bỗng nhiên tròng mắt Yến Thu Xuân vừa chuyển, ánh mắt dừng trên lò than đang cố gắng phóng thích nhiệt lượng.
Có vẻ như... Một ý hay?
Nàng đứng dậy.
Anan
Đông Đông, Uyển Nhi cùng với Trầm Bình Nghiêm ba hài tử đang có chút buồn ngủ dựa vào mẫu thân mình thấy vậy đều phấn chấn, Đông Đông dẫn đầu từ trên giường nhảy xuống, hơi có chút buồn ngủ hỏi: "A Xuân tỷ tỷ, tỷ muốn đi đâu?!”
Yến Thu Xuân cười tủm tỉm nói: "Đi tìm chút đồ ăn ngon!”
“Đông Đông cũng đi theo!”
Yến Thu Xuân gật đầu, nhìn về phía Uyển Nhi rục rịch nhưng lại do dự cùng Trầm Bình Nghiêm: "Hai người cũng đi cùng nhau đi chứ? Tỷ cần ai đó giúp!”
Uyển Nhi lập tức xuống giường.
Động tác của Trầm Bình Nghiêm không nhanh không chậm, nhưng cũng xuống: "Dì có chuyện gì cứ phân phó.”
Yến Thu Xuân vung tay lên, dẫn mang theo ba đứa nhỏ đi ra ngoài, lúc trở về lần nữa, mỗi người đều cầm đồ đạc, người Tiêu gia đang ngủ gà ngủ gật nhưng nhờ loạt hành động này mà tinh thần được nâng lên vài phần.
Tạ Thanh Vân nói: "A Xuân, mấy người các muội muốn làm cái gì?”
“Nấu ăn ngon!” Đông Đông khẳng định.
Mọi người nở nụ cười, Yến Thu Xuân cũng cười nói: "Đúng, nấu ăn ngon, Uyển Nhi, đem nồi cho tỷ.”
"Đây ạ!" Uyển Nhi hai tay cầm một cái nồi sữa nhỏ bằng sắt đưa tới, Yến Thu Xuân đặt nó lên bếp than, để Trầm Bình Nghiêm đổ dầu vào bên trong, lại cầm một nắm hạt ngô đông đông ôm bỏ vào trong đó, dùng đũa khuấy đều.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- bình luận