Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân - Chương 214
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân
Chương 214
Tiết đại nhân kinh ngạc, tặc lưỡi: "Cái này, cái này hình như không tốt lắm?"
Ngài chắc sẽ không kết bè kết cánh chứ? Lỡ bị bệ hạ cho rằng hắn đã gia nhập trận doanh của Xương Vương thì phải làm sao?
Từ trước đến nay ông ấy luôn ở phe trung lập, không giúp đỡ bất luận kẻ nào, miễn cho bị kéo vào vũng nước đục, hiện tại chỉ là đang suy xét, không cần phân rõ phe cánh được không?
Xương Vương bật cười: “Không đâu, bổn vương thật sự muốn thỉnh giáo Tiết đại nhân. Chúng ta thẳng thắn cởi mở, sẽ không có người để ý, ngược lại trốn tránh giấu diếm sẽ khiến người ta nghĩ nhiều, dù sao số bạc này cũng là chư vị đại nhân giao cho hộ bộ, sau đó hộ bộ sẽ phân bổ kinh phí, bổn vương chỉ phụ trách công việc vận chuyển."
Có, có lý!
Vừa lúc Tiết đại nhân cũng muốn hỏi thăm một chút về chuyện của cô nương kia, vốn định tìm những người có quan hệ tốt với Tiêu gia, nhưng nếu có thể trực tiếp kết giao với Xương Vương thì cũng là một lựa chọn không tồi.
Vì thế hắn gật đầu: “Vậy hạ quan đành quấy rầy.”
“Tiết đại nhân khách khí.” Xương Vương chắp tay cười nói, thái độ khiêm tốn.
Hai người sóng vai đi, tuy rằng tốc độ chậm, nhưng cũng bị không ít đại nhân chú ý, nhưng bọn họ cũng chỉ thuận miệng hỏi thăm, nghe Xương Vương thì rất thông cảm bỏ qua.
Anan
Hai người này tạm thời có lẽ sẽ không kết minh, dù sao vừa rồi trên triều, ba năm thuế điền thổ địa của Xương Vương chính là bị con gà trống này hố một vố!
Có người cười thầm, nhưng vừa nghĩ đến mình cũng bị vừa hố không ít thì cười không nổi nữa, nhìn tên béo này thế nào cũng không vừa mắt.
Tiết đại nhân nhận thấy trong mắt bọn họ không có dị thường, trong lòng cũng yên ổn hơn, một đường đi theo Xương Vương tiến vào Xương Vương phủ, mới vừa ngồi xuống phòng khách, đang định thử hỏi vài câu.
Bỗng nhiên ông ngửi được một mùi hương làm hắn chảy nước miếng.
Lời nói của Tiết đại nhân bị nước miếng làm cho nghẹn sặc, trực tiếp nói: "Điện hạ, tay nghề của đầu bếp trong phủ ngài thật lợi hại, thơm quá đi!"
Xương Vương cũng ngửi được, nhìn quản gia: "Đây là món gì? Sao mùi thơm vậy?"
Quản gia cười giải thích: "Là cá nướng Yến cô nương Tiêu gia gửi tới, Yến cô nương nói trước khi ăn nên hâm nóng trên lò, nô tài đang sai người hâm nóng, rất nhanh sẽ xong."
Hai mắt của Tiết đại nhân phát sáng, Yến cô nương Tiêu gia?
Người mà nhi tử ông ấy thích?
Vậy mà rất thân với Xương Vương?!
Thông thường, nếu đầu bếp của ai đó gửi tặng một thứ gì đó, họ thường nói tên gia chủ của mình, nhưng hiện giờ lại trực tiếp điểm danh Yến cô nương, vậy khẳng định không phải là phụ thuộc phẩm của Tiêu gia, thê tử ông ấy nói nàng chỉ là đầu bếp Tiêu gia, có lẽ là đã hiểu lầm.
Tiết đại nhân ho nhẹ một tiếng, lại lần nữa muốn mở miệng: “Điện hạ…”
Hai chữ này vừa nói ra, ông ấy lại ngửi thấy mùi hương kia càng ngày càng nồng, thành công lần nữa chuyển dời lực chú ý ông ấy.
Vừa nhấc mắt, ông ấy đã thấy một người hầu bưng một phần cơm có vẻ khá thịnh soạn đi tới, trải khăn dày đặt lên bàn, nhưng thứ đặt xuống lại là một cái đĩa sắt lớn, bên trong là nước canh vẫn còn kêu ục ục bởi vì vừa hâm nóng.
Nhân vật chính của món ăn này là một con cá.
Một con cá trông khá to và cực béo!
Tiết đại nhân thèm thuồng nhìn chằm chằm, không nói lời nào, còn nói cái gì nữa, lúc này mà nói thêm một chữ sẽ làm chậm mỹ thực.
Lúc này, một thiếu niên trắng trẻo thanh tú, thoạt nhìn ước chừng bảy tuổi đi tới, lông mày ánh mắt hơi giống với Xương Vương.
Tiết đại nhân cố hết sức mở miệng nói: "Hạ quan tham kiến đại hoàng tôn điện hạ."
“Chào đại nhân.” A Hoàn lễ phép đáp, ngồi ở bên cạnh Xương Vương.
Xương Vương xoa đầu cậu ta: "Nương con đâu?"
A Hoàn bĩu môi không vui, nhỏ giọng nói: "Nương nói chúng ta ăn cơm trước đi, nương không ra."
Xương Vương lắc đầu nói: "A Hoàn, con đi mời mẫu thân tới đi. Đồ ăn nhiều như vậy, ba người chúng ta làm sao ăn hết? Không cần để ý mấy cái lễ nghi phiền phức đó."
“Vâng!” A Hoàn nghe vậy lập tức vui vẻ, hớn hở chạy ra ngoài gọi người.
Cách thật xa bọn họ vẫn có thể nghe thấy tiếng cậu bé kêu nương.
“Tiểu điện hạ thật hiếu thuận.” Tiết đại nhân cười nói.
Xương Vương cũng cười đôi mắt cong cong, gật đầu nói: “Đúng vậy, đứa nhỏ này mềm lòng thiện lương.”
Cũng bởi vì cậu bé thiện lương, làm hắn hoảng hốt tỉnh lại từ giữa hỗn độn, nhận thấy trách nhiệm trên người mình.
Nụ cười Tiết đại nhân cũng trở nên chân thật hơn một chút, bề trên tốt bụng sẽ khiến cho thuộc hạ cảm thấy an tâm hơn, mặc dù trước kia ông ấy không dám chọn phe, nhưng Xương Vương từng là người kế vị, ở trong lòng ông ấy vẫn có nhiều khả năng hơn người khác một chút.
*
Rất nhanh Xương Vương phi cũng đến.
Tiết đại nhân lại hành lễ, sau đó chính thức bắt đầu buổi ăn.
Trên bàn có rất nhiều món ngon, ngoại trừ cá nướng chiếm một vị trí lớn, thịt viên nhỏ giòn, cánh gà cay, v.v. chỉ là rốt cuộc bởi vì cá nướng chiếm vị trí lớn nên càng thêm hút tình.
Xương Vương tiếp đón ông ấy: “Tiết đại nhân không cần khách khí, ăn nhiều một chút.”
Sau đó, với tư cách là chủ nhà, miếng đầu tiên hắn mở đũa là trên bụng con cá lớn.
Thịt cá béo tươi, mềm, da hơi tái nhưng thấm đẫm vị mặn, cay và hơi ngọt của nước canh, dùng đũa mạnh một chút là thịt cá sẽ rút hết ra.
Từng miếng thịt cá trắng mềm đưa đến tận miệng cùng với từng thớ da cá dai dai trộn lẫn với nước lèo.
Ngài chắc sẽ không kết bè kết cánh chứ? Lỡ bị bệ hạ cho rằng hắn đã gia nhập trận doanh của Xương Vương thì phải làm sao?
Từ trước đến nay ông ấy luôn ở phe trung lập, không giúp đỡ bất luận kẻ nào, miễn cho bị kéo vào vũng nước đục, hiện tại chỉ là đang suy xét, không cần phân rõ phe cánh được không?
Xương Vương bật cười: “Không đâu, bổn vương thật sự muốn thỉnh giáo Tiết đại nhân. Chúng ta thẳng thắn cởi mở, sẽ không có người để ý, ngược lại trốn tránh giấu diếm sẽ khiến người ta nghĩ nhiều, dù sao số bạc này cũng là chư vị đại nhân giao cho hộ bộ, sau đó hộ bộ sẽ phân bổ kinh phí, bổn vương chỉ phụ trách công việc vận chuyển."
Có, có lý!
Vừa lúc Tiết đại nhân cũng muốn hỏi thăm một chút về chuyện của cô nương kia, vốn định tìm những người có quan hệ tốt với Tiêu gia, nhưng nếu có thể trực tiếp kết giao với Xương Vương thì cũng là một lựa chọn không tồi.
Vì thế hắn gật đầu: “Vậy hạ quan đành quấy rầy.”
“Tiết đại nhân khách khí.” Xương Vương chắp tay cười nói, thái độ khiêm tốn.
Hai người sóng vai đi, tuy rằng tốc độ chậm, nhưng cũng bị không ít đại nhân chú ý, nhưng bọn họ cũng chỉ thuận miệng hỏi thăm, nghe Xương Vương thì rất thông cảm bỏ qua.
Anan
Hai người này tạm thời có lẽ sẽ không kết minh, dù sao vừa rồi trên triều, ba năm thuế điền thổ địa của Xương Vương chính là bị con gà trống này hố một vố!
Có người cười thầm, nhưng vừa nghĩ đến mình cũng bị vừa hố không ít thì cười không nổi nữa, nhìn tên béo này thế nào cũng không vừa mắt.
Tiết đại nhân nhận thấy trong mắt bọn họ không có dị thường, trong lòng cũng yên ổn hơn, một đường đi theo Xương Vương tiến vào Xương Vương phủ, mới vừa ngồi xuống phòng khách, đang định thử hỏi vài câu.
Bỗng nhiên ông ngửi được một mùi hương làm hắn chảy nước miếng.
Lời nói của Tiết đại nhân bị nước miếng làm cho nghẹn sặc, trực tiếp nói: "Điện hạ, tay nghề của đầu bếp trong phủ ngài thật lợi hại, thơm quá đi!"
Xương Vương cũng ngửi được, nhìn quản gia: "Đây là món gì? Sao mùi thơm vậy?"
Quản gia cười giải thích: "Là cá nướng Yến cô nương Tiêu gia gửi tới, Yến cô nương nói trước khi ăn nên hâm nóng trên lò, nô tài đang sai người hâm nóng, rất nhanh sẽ xong."
Hai mắt của Tiết đại nhân phát sáng, Yến cô nương Tiêu gia?
Người mà nhi tử ông ấy thích?
Vậy mà rất thân với Xương Vương?!
Thông thường, nếu đầu bếp của ai đó gửi tặng một thứ gì đó, họ thường nói tên gia chủ của mình, nhưng hiện giờ lại trực tiếp điểm danh Yến cô nương, vậy khẳng định không phải là phụ thuộc phẩm của Tiêu gia, thê tử ông ấy nói nàng chỉ là đầu bếp Tiêu gia, có lẽ là đã hiểu lầm.
Tiết đại nhân ho nhẹ một tiếng, lại lần nữa muốn mở miệng: “Điện hạ…”
Hai chữ này vừa nói ra, ông ấy lại ngửi thấy mùi hương kia càng ngày càng nồng, thành công lần nữa chuyển dời lực chú ý ông ấy.
Vừa nhấc mắt, ông ấy đã thấy một người hầu bưng một phần cơm có vẻ khá thịnh soạn đi tới, trải khăn dày đặt lên bàn, nhưng thứ đặt xuống lại là một cái đĩa sắt lớn, bên trong là nước canh vẫn còn kêu ục ục bởi vì vừa hâm nóng.
Nhân vật chính của món ăn này là một con cá.
Một con cá trông khá to và cực béo!
Tiết đại nhân thèm thuồng nhìn chằm chằm, không nói lời nào, còn nói cái gì nữa, lúc này mà nói thêm một chữ sẽ làm chậm mỹ thực.
Lúc này, một thiếu niên trắng trẻo thanh tú, thoạt nhìn ước chừng bảy tuổi đi tới, lông mày ánh mắt hơi giống với Xương Vương.
Tiết đại nhân cố hết sức mở miệng nói: "Hạ quan tham kiến đại hoàng tôn điện hạ."
“Chào đại nhân.” A Hoàn lễ phép đáp, ngồi ở bên cạnh Xương Vương.
Xương Vương xoa đầu cậu ta: "Nương con đâu?"
A Hoàn bĩu môi không vui, nhỏ giọng nói: "Nương nói chúng ta ăn cơm trước đi, nương không ra."
Xương Vương lắc đầu nói: "A Hoàn, con đi mời mẫu thân tới đi. Đồ ăn nhiều như vậy, ba người chúng ta làm sao ăn hết? Không cần để ý mấy cái lễ nghi phiền phức đó."
“Vâng!” A Hoàn nghe vậy lập tức vui vẻ, hớn hở chạy ra ngoài gọi người.
Cách thật xa bọn họ vẫn có thể nghe thấy tiếng cậu bé kêu nương.
“Tiểu điện hạ thật hiếu thuận.” Tiết đại nhân cười nói.
Xương Vương cũng cười đôi mắt cong cong, gật đầu nói: “Đúng vậy, đứa nhỏ này mềm lòng thiện lương.”
Cũng bởi vì cậu bé thiện lương, làm hắn hoảng hốt tỉnh lại từ giữa hỗn độn, nhận thấy trách nhiệm trên người mình.
Nụ cười Tiết đại nhân cũng trở nên chân thật hơn một chút, bề trên tốt bụng sẽ khiến cho thuộc hạ cảm thấy an tâm hơn, mặc dù trước kia ông ấy không dám chọn phe, nhưng Xương Vương từng là người kế vị, ở trong lòng ông ấy vẫn có nhiều khả năng hơn người khác một chút.
*
Rất nhanh Xương Vương phi cũng đến.
Tiết đại nhân lại hành lễ, sau đó chính thức bắt đầu buổi ăn.
Trên bàn có rất nhiều món ngon, ngoại trừ cá nướng chiếm một vị trí lớn, thịt viên nhỏ giòn, cánh gà cay, v.v. chỉ là rốt cuộc bởi vì cá nướng chiếm vị trí lớn nên càng thêm hút tình.
Xương Vương tiếp đón ông ấy: “Tiết đại nhân không cần khách khí, ăn nhiều một chút.”
Sau đó, với tư cách là chủ nhà, miếng đầu tiên hắn mở đũa là trên bụng con cá lớn.
Thịt cá béo tươi, mềm, da hơi tái nhưng thấm đẫm vị mặn, cay và hơi ngọt của nước canh, dùng đũa mạnh một chút là thịt cá sẽ rút hết ra.
Từng miếng thịt cá trắng mềm đưa đến tận miệng cùng với từng thớ da cá dai dai trộn lẫn với nước lèo.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- bình luận