Không Khoan Nhượng - Chương 124
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 124
Harvath từ chối mọi lời mời đến Nhà Trắng của tổng thống. Mặc dù lời buộc tội anh làm phản đã bị bác bỏ, nhưng Rutledge vẫn muốn có một cuộc nói chuyện thẳng thắn để họ có thể rũ bỏ quá khứ lại phía sau và nhìn về phía trước. Ông tin rằng Harvath đủ thông minh để không từ chối đề nghị của ông một cách thẳng thừng. Kể từ khi Tracy từ bệnh viện trở về, cô sống tại nhà anh. Anh nói với mọi người rằng việc chăm sóc cô cùng con chó vừa bình phục khiến anh bận suốt ngày. Tổng thống biết Harvath nói dối, nhưng lờ đi. Harvath đã phải chịu đựng quá nhiều. Anh bị ném vào gầm xe buýt, nhưng tổng thống không những không giúp anh thoát ra mà còn lệnh cho anh ở nguyên vị trí trong lúc bánh chiếc xe buýt lăn qua người anh.
Rutledge không trách Harvath vì không muốn gặp ông, nhưng thế là quá đủ. Tổng thống gọi Gary Lawlor bảo ông ta rằng ông muốn vào cuối một ngày nào đó Harvath sẽ đứng trước chiếc bàn của ông trong căn phòng bầu dục nếu không Lawlor sẽ phải chịu trách nhiệm.
Là một người luôn tuân thủ mọi mệnh lệnh, Lawlor yêu cầu trợ lí hoãn mọi lịch làm việc trong ngày lại và tới nhà kéo Scot đến gặp tổng thống. Khi đến cổng nhà thờ, ông không thấy xe của Harvath và đoán anh đã đi mua thức ăn hay thuốc men gì đó cho Tracy hoặc con chó mà học đặt tên là Bullet, sau khi bạn họ, Bullet Bob bị sát hại trong cuộc tấn công vào thành phố New York. Lawlor đỗ xe, bước lên bậc thềm trước cửa. Nhìn xuống ngưỡng cửa, ông thắc mắc không biết lần thứ bao nhiêu rằng Harvath đã cảm thấy như thế nào khi về phát hiện ra Tracy nằm đó trong một vũng máu. Thật là một cảnh tượng khủng khiếp, ông cố xua đuổi nó ra khỏi đầu lúc với tay lên chiếc vòng sắt và gõ vào cánh cửa gỗ rất dày.
Trong lúc chờ đợi, ông nghị thật mỉa mai khi Harvath sống trong một nhà thờ cũ. Anh đã trở thành người sám hối trước những người bị Roussard hại. Anh thường tới thăm mẹ ở California và khi mắt bà nhìn được trở lại, anh bảo đảm làm sao để bà có được sự chăm sóc tốt nhất khi trở về nhà. Anh tới thăm cả Carolyn Leonard và Kate Palmer tại bệnh viện ở thủ đô Washington mỗi khi có thể và luôn làm căn phòng của họ tràn ngập hoa tươi cho đến khi họ khoẻ để có thể xuất viện. Sau đó, anh dồn dập tặng họ hoa và hết giỏ đồ ăn này đến giỏ đồ ăn khác. Cho dù ai nói gì, Harvath cũng không dừng lại. Đây là cách tự buộc mình sám hối của anh, cho đến khi anh không còn cảm thấy tội lỗi nữa thì không gì ngăn cản được anh.
Khi biết Kevin McCauliff đã dùng máy tính của Cơ quan tình báo Không ảnh quốc gia Hoa Kỳ thay cho Harvath, nhân viên phân tích này đã bị thi hành kỉ luật. Harvath kêu gọi sự giúp đỡ của tất cả những người mang ơn anh và làm tất cả những gì có thể để huỷ bỏ hình phạt và để McCauliff từ chức tại Cơ quan tình báo Không ảnh quốc gia trong danh dự. Tim Finney cùng Ron Parker đã đề nghị McCauliff một công việc tại Sargasso ngay ngày hôm sau.
Lawlor gõ lên tấm cửa nặng nề một lần nữa, nhưng không có tiếng trả lời. Thậm chí còn chẳng thấy tiếng sủa của con Bullet.
Biết nơi Harvath để chìa khoá dự phòng, Lawlor lấy ra và mở cửa trước.
“Xin chào?” ông vừa nói lớn vừa thò đầu vào trong. “Có ai ở nhà không?”.
Lawlor đợi nhưng vẫn không có tiếng trả lời. Bước hẳn vào bên trong, ông đóng cánh cửa phía sau lại.
Ông bước vào bếp trước và thấy mọi thứ rất sạch sẽ, ngăn nắp. Thông thường, nồi niêu, xoong chảo, bát đĩa, cốc chén ngổn ngang cho đến khi Scot và Tracy nấu bữa tiếp theo. Nhất định có cái gì đó không ổn.
Mở tủ lạnh tự lấy cho mình một chai bia, Lawlor thấy bên trong trống trơn. Không thể hiểu được.
Ông bước ra khỏi bếp, tới một căn phòng rộng lớn được Harvath đặt làm phòng khách. Mọi thứ ở đây ngăn nắp và được đặt đúng chỗ.
Đột nhiên, Lawlor nhìn thấy cái gì đó trên bệ lò sưởi bằng đá. Bước lại gần, ông thấy chiếc điện thoại Black Berry của Harvath và các giấy uỷ quyền của Bộ Nội an. Gần đó là một mẩu giấy quăn của Tracy bị gấp làm đôi.
Mở ra, ông đọc được lời nhăn gồm hai chữ do chính Harvath viết.
Đi câu.
Rutledge không trách Harvath vì không muốn gặp ông, nhưng thế là quá đủ. Tổng thống gọi Gary Lawlor bảo ông ta rằng ông muốn vào cuối một ngày nào đó Harvath sẽ đứng trước chiếc bàn của ông trong căn phòng bầu dục nếu không Lawlor sẽ phải chịu trách nhiệm.
Là một người luôn tuân thủ mọi mệnh lệnh, Lawlor yêu cầu trợ lí hoãn mọi lịch làm việc trong ngày lại và tới nhà kéo Scot đến gặp tổng thống. Khi đến cổng nhà thờ, ông không thấy xe của Harvath và đoán anh đã đi mua thức ăn hay thuốc men gì đó cho Tracy hoặc con chó mà học đặt tên là Bullet, sau khi bạn họ, Bullet Bob bị sát hại trong cuộc tấn công vào thành phố New York. Lawlor đỗ xe, bước lên bậc thềm trước cửa. Nhìn xuống ngưỡng cửa, ông thắc mắc không biết lần thứ bao nhiêu rằng Harvath đã cảm thấy như thế nào khi về phát hiện ra Tracy nằm đó trong một vũng máu. Thật là một cảnh tượng khủng khiếp, ông cố xua đuổi nó ra khỏi đầu lúc với tay lên chiếc vòng sắt và gõ vào cánh cửa gỗ rất dày.
Trong lúc chờ đợi, ông nghị thật mỉa mai khi Harvath sống trong một nhà thờ cũ. Anh đã trở thành người sám hối trước những người bị Roussard hại. Anh thường tới thăm mẹ ở California và khi mắt bà nhìn được trở lại, anh bảo đảm làm sao để bà có được sự chăm sóc tốt nhất khi trở về nhà. Anh tới thăm cả Carolyn Leonard và Kate Palmer tại bệnh viện ở thủ đô Washington mỗi khi có thể và luôn làm căn phòng của họ tràn ngập hoa tươi cho đến khi họ khoẻ để có thể xuất viện. Sau đó, anh dồn dập tặng họ hoa và hết giỏ đồ ăn này đến giỏ đồ ăn khác. Cho dù ai nói gì, Harvath cũng không dừng lại. Đây là cách tự buộc mình sám hối của anh, cho đến khi anh không còn cảm thấy tội lỗi nữa thì không gì ngăn cản được anh.
Khi biết Kevin McCauliff đã dùng máy tính của Cơ quan tình báo Không ảnh quốc gia Hoa Kỳ thay cho Harvath, nhân viên phân tích này đã bị thi hành kỉ luật. Harvath kêu gọi sự giúp đỡ của tất cả những người mang ơn anh và làm tất cả những gì có thể để huỷ bỏ hình phạt và để McCauliff từ chức tại Cơ quan tình báo Không ảnh quốc gia trong danh dự. Tim Finney cùng Ron Parker đã đề nghị McCauliff một công việc tại Sargasso ngay ngày hôm sau.
Lawlor gõ lên tấm cửa nặng nề một lần nữa, nhưng không có tiếng trả lời. Thậm chí còn chẳng thấy tiếng sủa của con Bullet.
Biết nơi Harvath để chìa khoá dự phòng, Lawlor lấy ra và mở cửa trước.
“Xin chào?” ông vừa nói lớn vừa thò đầu vào trong. “Có ai ở nhà không?”.
Lawlor đợi nhưng vẫn không có tiếng trả lời. Bước hẳn vào bên trong, ông đóng cánh cửa phía sau lại.
Ông bước vào bếp trước và thấy mọi thứ rất sạch sẽ, ngăn nắp. Thông thường, nồi niêu, xoong chảo, bát đĩa, cốc chén ngổn ngang cho đến khi Scot và Tracy nấu bữa tiếp theo. Nhất định có cái gì đó không ổn.
Mở tủ lạnh tự lấy cho mình một chai bia, Lawlor thấy bên trong trống trơn. Không thể hiểu được.
Ông bước ra khỏi bếp, tới một căn phòng rộng lớn được Harvath đặt làm phòng khách. Mọi thứ ở đây ngăn nắp và được đặt đúng chỗ.
Đột nhiên, Lawlor nhìn thấy cái gì đó trên bệ lò sưởi bằng đá. Bước lại gần, ông thấy chiếc điện thoại Black Berry của Harvath và các giấy uỷ quyền của Bộ Nội an. Gần đó là một mẩu giấy quăn của Tracy bị gấp làm đôi.
Mở ra, ông đọc được lời nhăn gồm hai chữ do chính Harvath viết.
Đi câu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận