Không Khoan Nhượng - Chương 14
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 14
Cửa sổ phòng khách đang mở để nhìn ra biển phía trước. Một luồng gió nhẹ phảng phất hương biển hòa với một thoáng hương hoa là lạ của hòn đảo nhỏ. Chỉ những người Braxin mới có thể tạo ra một đêm hoàn hảo đến vậy, gã vừa trèo lên trên cái bàn gã vẫn dùng làm ghế vừa nghĩ vậy và mở chiếc Laptop của gã ra. Qua một chảo vệ tinh nhỏ chắng mấy chốc hắn đã kết nối với hệ thống máy chủ một cách tinh vi được giấu trong một kho than ở sâu trong dãy núi Pyrenees.
Một doanh nhân người Anh đã đưa ra ý tưởng rằng phương pháp quản lý ngành ngân hàng của Thụy Điển có thể được tái tạo lại trong vương quốc kĩ thuật số.
Cơ sở vật chất của Anh ở Andorra rất tốt: nguồn điện, đường truyền, hệ thống cứu hỏa, điều hòa không khí, hệ thống an ninh đều có sẵn. Các máy chủ của hắn kết nối với mạng bằng băng thông rộng có dung lượng cao, luôn luôn đảm bảo một trăm phần trăm. Nhưng không thể dựa vào các máy chủ trong cơ ngơi của hắn. Lúc này, ngôi nhà Eilenaigas đã trở nên quá nguy hiểm. Thế nào tình báo Mỹ cũng tìm ra hắn. Nhưng tới khi họ tìm ra, hắn đã cao chạy xa bay khỏi ngôi nhà ở Scotland. Và khi mọi thứ đã đâu vào đó rồi, tiêu khiển thời gian tại hòn đảo riêng ở Braxin vẫn là khả dĩ nhất. Hắn biết rất rõ điều đó.
Gã Lùn vừa lắng nghe tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ đá, vừa truy cập vào máy chủ trung tâm của gã và bắt đầu tiếp cận các dữ liệu trong đó. Gã vẫn chưa xem xét những thông tin tình báo mà gã vớ được từ vụ đột kích vào đám tài liệu tối mật của cơ quan An Ninh quốc gia Mỹ, NSA ở New York trong cuộc tấn công của Al Qaeda.
Gã chưa bao giờ dám mơ tới việc ăn cắp được nhiều thông tin của người Mỹ đến vậy.
Một doanh nhân người Anh đã đưa ra ý tưởng rằng phương pháp quản lý ngành ngân hàng của Thụy Điển có thể được tái tạo lại trong vương quốc kĩ thuật số.
Cơ sở vật chất của Anh ở Andorra rất tốt: nguồn điện, đường truyền, hệ thống cứu hỏa, điều hòa không khí, hệ thống an ninh đều có sẵn. Các máy chủ của hắn kết nối với mạng bằng băng thông rộng có dung lượng cao, luôn luôn đảm bảo một trăm phần trăm. Nhưng không thể dựa vào các máy chủ trong cơ ngơi của hắn. Lúc này, ngôi nhà Eilenaigas đã trở nên quá nguy hiểm. Thế nào tình báo Mỹ cũng tìm ra hắn. Nhưng tới khi họ tìm ra, hắn đã cao chạy xa bay khỏi ngôi nhà ở Scotland. Và khi mọi thứ đã đâu vào đó rồi, tiêu khiển thời gian tại hòn đảo riêng ở Braxin vẫn là khả dĩ nhất. Hắn biết rất rõ điều đó.
Gã Lùn vừa lắng nghe tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ đá, vừa truy cập vào máy chủ trung tâm của gã và bắt đầu tiếp cận các dữ liệu trong đó. Gã vẫn chưa xem xét những thông tin tình báo mà gã vớ được từ vụ đột kích vào đám tài liệu tối mật của cơ quan An Ninh quốc gia Mỹ, NSA ở New York trong cuộc tấn công của Al Qaeda.
Gã chưa bao giờ dám mơ tới việc ăn cắp được nhiều thông tin của người Mỹ đến vậy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận