Không Khoan Nhượng - Chương 15
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 15
Tức điên người, gã Lùn kích vào biểu tượng và mở thư mục ra. Lâu đến phát bực mình mới tải được tệp tin về. Một suy nghĩ thoáng qua trong hắn. Hay đó là một cái bẫy – một cách có mục đích khiến hắn kết nối trực tuyến để tình báo Mỹ có thể định vị được hắn đang ở đâu.
Cuối cùng cũng tải được tệp tin đó về. Đó là một loạt ảnh chụp lại màn hình hiện tại về toàn bộ tài khoản ngân hàng của gã. Số dư nào cũng cho thấy cùng một số lượng – không. Gã vừa hắt cốc rượu vào tường vừa hét lên một tiếng hét từ sâu thẳm trong con người bé tẻo teo của gã. Hai con chó nhảy lên và bắt đầu sủa.
Thế là đi tong công trình cả đời của gã. Tất cả. Thứ duy nhất vẫn còn của hắn là cơ ngơi ở cao nguyên Scotland. Nhưng nếu người Mỹ biết rõ chuyện này chắc chắn họ sẽ tìm ra cách trói và cũng sẽ không cho gã làm gì liên quan. Luật chống khủng bố của Anh khá nghiêm. Người Mỹ sẽ chẳng phải tốn công sức gì lắm để thuyết phục các nhà cầm quyền Anh tham gia vào trò chơi.
Hai con chó vẫn sủa ăng ẳng. Gã Lùn tóm lấy cái đĩa thiếc đựng đầy quả hồ trăn và sẽ ném đi khi nào gã cảm thấy đã nghĩ ra vấn đề. “Im nào”, gã quát hai con chó và chúng im thin thít ngay lập tức.
Gã cần phải suy ngẫm. Phải có cách nào đó chứ, hai tiếng sau đó, gã lọ mọ làm việc trên các máy chủ kết nối với nhiều tài khoản ngân hàng khác nhau rải rác trên toàn cầu. Rồi một loạt các cuộc gọi đầy giận dữ, hết cuộc nọ đến cuộc kia toàn những lời xin lỗi từ các ngân hàng. Họ hứa hẹn tìm ra gốc gác sự việc nhưng gã biết chẳng ích gì đâu. Người Mỹ đã ra tay rồi. Họ đã nắm hết. Hắn mất trắng rồi.
Gã không biết sẽ làm gì tiếp theo, nhưng chắc chắn, Scot Harvath chịu trách nhiệm về tất cả và gã sẽ bắt anh ta phải trả giá.
Gã trở lại với tệp dữ liệu duy nhất còn lại. Gã người Na Uy vừa nhún nhảy vừa nhìn gã đầy khiêu khích. Gã chầm chậm chạy chuột qua hết dữ liệu và đến lần thứ ba gã đã tìm thấy.
Giờ thì gã đã hiểu tại sao tải tệp tin đó tải về lại lâu đến thế. Lồng bên trong biểu tượng người đàn ông Na Uy đang nhảy nhót đầy khó chịu là một tin nhắn.
Đó là một lời mời tham gia vào phòng chat riêng của chính Scot Harvath chứ không phải ai khác. Gã tắt máy tính.
Sẽ phải đau đầu đây. Gã cố không rót cốc rượu khác. Thay vào đó, gã làm một tách cà phê và quay trở vào phòng khách.
Vừa ngắm con cá sặc sỡ dưới nền kính bên dưới, gã vừa toan tính các giải pháp. Đây sẽ là một cuộc chiến sống còn của gã và mặc dù dự đoán rằng trí tuệ của bản thân gã sẽ vượt xa Harvath, không thể biết rằng người Mỹ đang có trong tay nguồn tin loại nào. Sai lầm lớn nhất gã có thể mắc phải là đánh giá thấp anh chàng đó.
Vì không phải vội vàng tham gia vào phòng chat, gã quyết định trước hết phải dành thời gian nghiên cứu kẻ thù đã.
Cuối cùng cũng tải được tệp tin đó về. Đó là một loạt ảnh chụp lại màn hình hiện tại về toàn bộ tài khoản ngân hàng của gã. Số dư nào cũng cho thấy cùng một số lượng – không. Gã vừa hắt cốc rượu vào tường vừa hét lên một tiếng hét từ sâu thẳm trong con người bé tẻo teo của gã. Hai con chó nhảy lên và bắt đầu sủa.
Thế là đi tong công trình cả đời của gã. Tất cả. Thứ duy nhất vẫn còn của hắn là cơ ngơi ở cao nguyên Scotland. Nhưng nếu người Mỹ biết rõ chuyện này chắc chắn họ sẽ tìm ra cách trói và cũng sẽ không cho gã làm gì liên quan. Luật chống khủng bố của Anh khá nghiêm. Người Mỹ sẽ chẳng phải tốn công sức gì lắm để thuyết phục các nhà cầm quyền Anh tham gia vào trò chơi.
Hai con chó vẫn sủa ăng ẳng. Gã Lùn tóm lấy cái đĩa thiếc đựng đầy quả hồ trăn và sẽ ném đi khi nào gã cảm thấy đã nghĩ ra vấn đề. “Im nào”, gã quát hai con chó và chúng im thin thít ngay lập tức.
Gã cần phải suy ngẫm. Phải có cách nào đó chứ, hai tiếng sau đó, gã lọ mọ làm việc trên các máy chủ kết nối với nhiều tài khoản ngân hàng khác nhau rải rác trên toàn cầu. Rồi một loạt các cuộc gọi đầy giận dữ, hết cuộc nọ đến cuộc kia toàn những lời xin lỗi từ các ngân hàng. Họ hứa hẹn tìm ra gốc gác sự việc nhưng gã biết chẳng ích gì đâu. Người Mỹ đã ra tay rồi. Họ đã nắm hết. Hắn mất trắng rồi.
Gã không biết sẽ làm gì tiếp theo, nhưng chắc chắn, Scot Harvath chịu trách nhiệm về tất cả và gã sẽ bắt anh ta phải trả giá.
Gã trở lại với tệp dữ liệu duy nhất còn lại. Gã người Na Uy vừa nhún nhảy vừa nhìn gã đầy khiêu khích. Gã chầm chậm chạy chuột qua hết dữ liệu và đến lần thứ ba gã đã tìm thấy.
Giờ thì gã đã hiểu tại sao tải tệp tin đó tải về lại lâu đến thế. Lồng bên trong biểu tượng người đàn ông Na Uy đang nhảy nhót đầy khó chịu là một tin nhắn.
Đó là một lời mời tham gia vào phòng chat riêng của chính Scot Harvath chứ không phải ai khác. Gã tắt máy tính.
Sẽ phải đau đầu đây. Gã cố không rót cốc rượu khác. Thay vào đó, gã làm một tách cà phê và quay trở vào phòng khách.
Vừa ngắm con cá sặc sỡ dưới nền kính bên dưới, gã vừa toan tính các giải pháp. Đây sẽ là một cuộc chiến sống còn của gã và mặc dù dự đoán rằng trí tuệ của bản thân gã sẽ vượt xa Harvath, không thể biết rằng người Mỹ đang có trong tay nguồn tin loại nào. Sai lầm lớn nhất gã có thể mắc phải là đánh giá thấp anh chàng đó.
Vì không phải vội vàng tham gia vào phòng chat, gã quyết định trước hết phải dành thời gian nghiên cứu kẻ thù đã.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận