Không Khoan Nhượng - Chương 8
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 8
BALTIMORE, MARYLAND
Mark ShepParkerrd vốn là một fan hâm mộ phim ma. Bình minh chết, Hai mươi tám ngày sau – ShepParkerrd không chỉ xem mà còn có cả những bộ phim này. Chết chóc có gì đó luôn hấp dẫn anh chàng.
Đó là một việc kỳ lạ phải làm trước, nhưng chính nó làm hài lòng chàng phóng viên hai mươi bảy tuổi, cao lớn, tóc hung. Anh bắt đầu sự nghiệp ở Baltimore Sun bằng bài viết cáo phó. Đó là bài thử sức để các biên tập viên có thể đánh giá khả năng viết lách và biên tập của những phóng viên mới vào nghề. Hầu hết các nhà báo trẻ đều ghét thời gian phải ngồi bàn viết cáo phó, nhưng ShepParkerrd lại thấy thích.
Từ đó, anh chuyển sang phần tin tội phạm. Phóng viên tin tội phạm huyền thoại Edna Buchanan từng cho rằng, tin tội phạm “Có tất cả: dục vọng, tình dục, bạo lực, bi hài kịch”, và bà đã đúng. Mặc dù đó là một vị trí có thu nhập cao, đầy thăng trầm từ đó các biên tập viên có thể tiếp tục rèn luyện khả năng tác nghiệp của mình trước khi chuyển sang các bản tin hay hơn, ShepParkerrd lại thấy yêu công việc này và muốn mọi người biết rằng anh không hề có ý định muốn làm loại tin nào khác.
Quả là xứng danh, ShepParkerrd là một phóng viên điều tra tội phạm có một không hai. Anh có khả năng ghi lại chi tiết và thiên hướng tìm nguồn tin tài tình, anh biết cách kể lại câu chuyện một cách tốt nhất. Sau thời gian làm ở bản tin này, anh đã có hàng loạt mối quan hệ - ở cả hai mặt của pháp luật. Cả cảnh sát và công chúng đều tôn trọng anh vì sự chính trực trong mỗi bài viết. Những nơi cung cấp nguồn tin cho anh luôn biết rằng anh sẽ không bao giờ đưa lên mặt báo trừ khi có đầy đủ thông tin thực.
Nhờ tiếng tăm là một phóng viên đưa tin thẳng thắn và luôn bảo vệ và giữ kín tên của người cung cấp nguồn tin nên việc mới thường xuyên đổ đến chỗ ShepParkerrd. Nhưng hiếm khi chúng đáng để đưa tin. Chìa khóa để thành công là phải biết nên chọn sự vụ nào đáng để theo sát. Nhà văn Hemingway từng cho rằng, bất kỳ nhà văn nào cũng cần có một “cái máy dò chống sốc”, và ShepParkerrd cực kỳ tâm đắc với kết luận này của ông. Anh phát hiện ra rằng, công sức anh dốc vào một nguồn tin nào đó thường tương xứng với kết quả thu được. Tất nhiên, bao giờ chẳng có ngoại lệ.
Đối với ShepParkerrd vụ càng lớn càng khêu gợi sự quan tâm của anh. Lúc này, anh đang khá sốt ruột. Vừa lái xe về phía nhà tang lễ Thomas J. Gosse ở ngoại ô thành phố, anh vừa nghĩ ra các tiêu đề cho bài báo. Rõ ràng là anh đã cưỡi lên lưng ngựa, nhưng linh tính mách bảo ShepParkerrd rằng nếu đưa ra ánh sáng đây sẽ là một vụ rất lớn.
Như vậy có nghĩa là phần rút tít cũng phải rất quan trọng. Và nó phải rất giật gân. Rất có thể đây sẽ là một bài ở trang bài. Tệ thật, có lẽ sẽ bùng nổ một loạt các vụ điều tra.
Khi lái xe vào bãi đỗ xe của nhà tang lễ anh đã quyết định được tiêu đề của bài báo. Tiêu đề hơi hẹp, nhưng khi đọc vào bài của ranh tiêu đề này sẽ có ý nghĩa hoàn toàn khác. Nó sẽ gây sốc – không chỉ vì bản thân vụ án mà còn vì kẻ đã gây ra.
Khóa chiếc xe lại, ShepParkerrd nhẩm qua cái tít trong đầu mình. Vũ khí sinh học.
Đó là một cái tên thu hút sự chú ý. Anh hy vọng người đàn ông đã gọi cho anh về vụ này đã không lãng phí thời gian.
Mark ShepParkerrd vốn là một fan hâm mộ phim ma. Bình minh chết, Hai mươi tám ngày sau – ShepParkerrd không chỉ xem mà còn có cả những bộ phim này. Chết chóc có gì đó luôn hấp dẫn anh chàng.
Đó là một việc kỳ lạ phải làm trước, nhưng chính nó làm hài lòng chàng phóng viên hai mươi bảy tuổi, cao lớn, tóc hung. Anh bắt đầu sự nghiệp ở Baltimore Sun bằng bài viết cáo phó. Đó là bài thử sức để các biên tập viên có thể đánh giá khả năng viết lách và biên tập của những phóng viên mới vào nghề. Hầu hết các nhà báo trẻ đều ghét thời gian phải ngồi bàn viết cáo phó, nhưng ShepParkerrd lại thấy thích.
Từ đó, anh chuyển sang phần tin tội phạm. Phóng viên tin tội phạm huyền thoại Edna Buchanan từng cho rằng, tin tội phạm “Có tất cả: dục vọng, tình dục, bạo lực, bi hài kịch”, và bà đã đúng. Mặc dù đó là một vị trí có thu nhập cao, đầy thăng trầm từ đó các biên tập viên có thể tiếp tục rèn luyện khả năng tác nghiệp của mình trước khi chuyển sang các bản tin hay hơn, ShepParkerrd lại thấy yêu công việc này và muốn mọi người biết rằng anh không hề có ý định muốn làm loại tin nào khác.
Quả là xứng danh, ShepParkerrd là một phóng viên điều tra tội phạm có một không hai. Anh có khả năng ghi lại chi tiết và thiên hướng tìm nguồn tin tài tình, anh biết cách kể lại câu chuyện một cách tốt nhất. Sau thời gian làm ở bản tin này, anh đã có hàng loạt mối quan hệ - ở cả hai mặt của pháp luật. Cả cảnh sát và công chúng đều tôn trọng anh vì sự chính trực trong mỗi bài viết. Những nơi cung cấp nguồn tin cho anh luôn biết rằng anh sẽ không bao giờ đưa lên mặt báo trừ khi có đầy đủ thông tin thực.
Nhờ tiếng tăm là một phóng viên đưa tin thẳng thắn và luôn bảo vệ và giữ kín tên của người cung cấp nguồn tin nên việc mới thường xuyên đổ đến chỗ ShepParkerrd. Nhưng hiếm khi chúng đáng để đưa tin. Chìa khóa để thành công là phải biết nên chọn sự vụ nào đáng để theo sát. Nhà văn Hemingway từng cho rằng, bất kỳ nhà văn nào cũng cần có một “cái máy dò chống sốc”, và ShepParkerrd cực kỳ tâm đắc với kết luận này của ông. Anh phát hiện ra rằng, công sức anh dốc vào một nguồn tin nào đó thường tương xứng với kết quả thu được. Tất nhiên, bao giờ chẳng có ngoại lệ.
Đối với ShepParkerrd vụ càng lớn càng khêu gợi sự quan tâm của anh. Lúc này, anh đang khá sốt ruột. Vừa lái xe về phía nhà tang lễ Thomas J. Gosse ở ngoại ô thành phố, anh vừa nghĩ ra các tiêu đề cho bài báo. Rõ ràng là anh đã cưỡi lên lưng ngựa, nhưng linh tính mách bảo ShepParkerrd rằng nếu đưa ra ánh sáng đây sẽ là một vụ rất lớn.
Như vậy có nghĩa là phần rút tít cũng phải rất quan trọng. Và nó phải rất giật gân. Rất có thể đây sẽ là một bài ở trang bài. Tệ thật, có lẽ sẽ bùng nổ một loạt các vụ điều tra.
Khi lái xe vào bãi đỗ xe của nhà tang lễ anh đã quyết định được tiêu đề của bài báo. Tiêu đề hơi hẹp, nhưng khi đọc vào bài của ranh tiêu đề này sẽ có ý nghĩa hoàn toàn khác. Nó sẽ gây sốc – không chỉ vì bản thân vụ án mà còn vì kẻ đã gây ra.
Khóa chiếc xe lại, ShepParkerrd nhẩm qua cái tít trong đầu mình. Vũ khí sinh học.
Đó là một cái tên thu hút sự chú ý. Anh hy vọng người đàn ông đã gọi cho anh về vụ này đã không lãng phí thời gian.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận