Không Khoan Nhượng - Chương 82
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 82
“Và ông muốn tôi lái bài báo này?” Sheppard hỏi.
“Đúng”, Vaile trả lời. “Bài báo của anh sẽ phá vỡ niềm tin của công chúng”.
Lần này, anh chàng phóng viên không thể nhịn cười được. “Vâng, có lẽ ông nên nghĩ về điều đó trước khi ông mơ thấy toàn bộ sự việc”.
Vị giám đốc CIA hết kiên nhẫn. Tuy nhiên, trước khi có thể nói gì đó, anh hỏi, “Ông sẽ sắp xếp được một tai nạn cho tôi giống như với Frank Aposhian và Sally Rutherford chứ?”.
“Thưa anh Sheppard, trong hồ sơ cái chết của họ ghi là một tai nạn. Chính phủ Mỹ không bao giờ giết hại công dân của chính mình”.
“Vậy thì tôi không có gì phải lo lắng, đúng không?”.
“Điều đó còn phụ thuộc vào việc anh có hợp tác hay không”.
Sau nhiều năm làm việc, anh chàng phóng viên này đã nhận được không ít lời đe dọa, vì vậy anh không dễ dàng bị sợ hãi như vậy. “Thật chứ? Thế nếu tôi không hợp tác thì sao nào?”.
“Dự kiến, bài báo của anh sẽ có tên là “Cuộc xâm chiếm của những tay trộm xác”. Vaile bắt đầu.
“Thế quái nào ông lại biết?”.
“Im đi và nghe đây”. Ông ra lệnh. “Anh lưu nó trong một tệp có khóa mã. Mã là Romero. Hãy mở ra”.
Sheppard làm theo lời ông ta. Bên trong, anh nhìn thấy có thêm một tệp tin phụ tên là candy cane. Theo bản năng, anh kích chuột vào đó và thấy một trang đầy những hình nhỏ. Anh phóng to một hình bất kỳ và ngộp thở.
“Ông, đồ khốn”, anh chàng phóng viên thốt lên khi anh nhận ra họ định làm gì anh. “Nó sẽ không thể hoạt động được”.
“Tôi không chắc như vậy đâu” Vaile nói. “Dù có tội hay không, sẽ khó có thể gột sạch vết nhơ là pedophilia[1]”.
“Vậy rất may là tôi đã ghi âm cuộc nói chuyện này”. Sheppard nói một cách hồn nhiên.
Vaile cười. “Tôi nghĩ anh nên thử nghe lại trước đi rồi hãy lôi sự nghiệp và cả cuộc đời còn lại của anh ra cá cược”.
[1] Pedophilia: Hay còn gọi là người thích tình dục huyễn nhi, hoặc ái nhi, là người có tư tưởng bệnh hoạn, thích giao cấu với trẻ em.
Thiết bị phát hiện chống rung tệ hại của anh cho thấy là người đang gọi kia không hề đùa. “Ông làm tôi thấy hổ thẹn vì là một người Mỹ”, Sheppard nói.
“Không phải là đến nước này mà anh còn dám bọc mình trong lá cờ đấy chứ. Anh có cơ hội. Chúng ta đang ở trong một cuộc chiến và cuộc chiến nào chẳng liên quan tới các bí mật. Đây là làm việc đúng đắn cho đất nước và anh đã làm cho nó thành một việc đúng đắn. Ngoài ra, tôi sẽ cho anh thêm một cơ hội nữa”.
“Có gì để ngăn tôi xóa chúng đi không?” Sheppard hỏi, nghe giọng có vẻ muốn giữ nguyên sự trong sạch của người làm báo, nhưng đã mất lòng quyết tâm.
“Không thể xóa được đâu. Dù anh có thể xóa, vẫn còn rất nhiều trên cả máy xách tay và máy bàn ở nhà anh. Chúng tôi có vài người thích tình dục huyễn nhi, sẵn sàng đứng ra chứng minh sở thích bệnh hoạn của anh. Đó là một cái hố cực sâu anh không bao giờ thoát ra được. Trước hết, cả tờ báo sẽ không ủng hộ anh. Bài báo về những tên trộm xác của anh sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng ban ngày. Chắc chắn là anh sẽ bị mất uy tín. Tiếp đó, bạn bè anh sẽ biến mất và thậm chí cả gia đình anh cũng sẽ bắt đầu biến mất dần. Sau đó là tất cả những đứa trẻ đã được anh dạy dỗ. Anh nghĩ gì không khi những gì anh dạy dỗ chúng sẽ trở thành vấn đề rắc rối vì lý do duy nhất để anh tới đó là tìm cách chiếm đoạt chúng? Có lẽ là chưa, những vấn đề của anh chưa kết thúc ở đây đâu.
Việc kết tội có sách báo khiêu dâm trẻ em tìm thấy trên máy tính và trong nhà anh sẽ là một đòn chí mạng. Anh sẽ bị vào tù và vì anh là một phóng viên điều tra tội phạm tôi chẳng cần nói anh cũng hiểu họ sẽ làm gì trong trường hợp của anh. Một khi có lời đồn đại là anh là một tên thích tình dục huyễn nhi sớm muộn anh cũng bị giết nếu không thì người ta cũng làm cho anh sống dở, chết dở, khiến anh cầu xin cho mình thà chết đi còn hơn”.
Sheppard ngồi lặng người mà nghe những lời lẽ cay nghiệt đó. Họ đã khống chế anh. Thật tởm lợm, nhưng rõ ràng anh chẳng thể làm gì nổi. Trong đầu anh vội vã tìm kiếm câu trả lời nhưng anh biết, cách duy nhất chỉ có thể đầu hàng. Cuối cùng, anh hỏi. “Vậy ông muốn tôi làm gì?”.
Vaile hướng dẫn anh chi tiết hơn về cách thu thập bất kỳ tài liệu hay tư liệu nào anh đã có, kể cả những gì anh đã ghi chép, ảnh chụp, băng ghi âm và cho chúng vào một cái túi nhỏ, đưa tới vào một nhà kho bỏ hoang ở ngay bên ngoài D.C.
Ba tiếng sau, vị giám đốc CIA liên lạc với tổng thống để báo tin tốt lành. Sau khi đào sâu suy nghĩ hơn một chút, anh chàng phóng viên của tờ Baltimore Sun phát hiện ra rằng những nguồn tin anh có không đáng tin cậy như ban đầu anh nghĩ. Vì vậy, anh quyết định không đeo đuổi bài báo này nữa.
Jack Ruthledge thở phào khi nghe câu chuyện. Thế là xong một vấn đề. Lúc này, họ cần tập trung lại tất cả các nguồn tin của họ để ngăn cản Harvath.
“Đúng”, Vaile trả lời. “Bài báo của anh sẽ phá vỡ niềm tin của công chúng”.
Lần này, anh chàng phóng viên không thể nhịn cười được. “Vâng, có lẽ ông nên nghĩ về điều đó trước khi ông mơ thấy toàn bộ sự việc”.
Vị giám đốc CIA hết kiên nhẫn. Tuy nhiên, trước khi có thể nói gì đó, anh hỏi, “Ông sẽ sắp xếp được một tai nạn cho tôi giống như với Frank Aposhian và Sally Rutherford chứ?”.
“Thưa anh Sheppard, trong hồ sơ cái chết của họ ghi là một tai nạn. Chính phủ Mỹ không bao giờ giết hại công dân của chính mình”.
“Vậy thì tôi không có gì phải lo lắng, đúng không?”.
“Điều đó còn phụ thuộc vào việc anh có hợp tác hay không”.
Sau nhiều năm làm việc, anh chàng phóng viên này đã nhận được không ít lời đe dọa, vì vậy anh không dễ dàng bị sợ hãi như vậy. “Thật chứ? Thế nếu tôi không hợp tác thì sao nào?”.
“Dự kiến, bài báo của anh sẽ có tên là “Cuộc xâm chiếm của những tay trộm xác”. Vaile bắt đầu.
“Thế quái nào ông lại biết?”.
“Im đi và nghe đây”. Ông ra lệnh. “Anh lưu nó trong một tệp có khóa mã. Mã là Romero. Hãy mở ra”.
Sheppard làm theo lời ông ta. Bên trong, anh nhìn thấy có thêm một tệp tin phụ tên là candy cane. Theo bản năng, anh kích chuột vào đó và thấy một trang đầy những hình nhỏ. Anh phóng to một hình bất kỳ và ngộp thở.
“Ông, đồ khốn”, anh chàng phóng viên thốt lên khi anh nhận ra họ định làm gì anh. “Nó sẽ không thể hoạt động được”.
“Tôi không chắc như vậy đâu” Vaile nói. “Dù có tội hay không, sẽ khó có thể gột sạch vết nhơ là pedophilia[1]”.
“Vậy rất may là tôi đã ghi âm cuộc nói chuyện này”. Sheppard nói một cách hồn nhiên.
Vaile cười. “Tôi nghĩ anh nên thử nghe lại trước đi rồi hãy lôi sự nghiệp và cả cuộc đời còn lại của anh ra cá cược”.
[1] Pedophilia: Hay còn gọi là người thích tình dục huyễn nhi, hoặc ái nhi, là người có tư tưởng bệnh hoạn, thích giao cấu với trẻ em.
Thiết bị phát hiện chống rung tệ hại của anh cho thấy là người đang gọi kia không hề đùa. “Ông làm tôi thấy hổ thẹn vì là một người Mỹ”, Sheppard nói.
“Không phải là đến nước này mà anh còn dám bọc mình trong lá cờ đấy chứ. Anh có cơ hội. Chúng ta đang ở trong một cuộc chiến và cuộc chiến nào chẳng liên quan tới các bí mật. Đây là làm việc đúng đắn cho đất nước và anh đã làm cho nó thành một việc đúng đắn. Ngoài ra, tôi sẽ cho anh thêm một cơ hội nữa”.
“Có gì để ngăn tôi xóa chúng đi không?” Sheppard hỏi, nghe giọng có vẻ muốn giữ nguyên sự trong sạch của người làm báo, nhưng đã mất lòng quyết tâm.
“Không thể xóa được đâu. Dù anh có thể xóa, vẫn còn rất nhiều trên cả máy xách tay và máy bàn ở nhà anh. Chúng tôi có vài người thích tình dục huyễn nhi, sẵn sàng đứng ra chứng minh sở thích bệnh hoạn của anh. Đó là một cái hố cực sâu anh không bao giờ thoát ra được. Trước hết, cả tờ báo sẽ không ủng hộ anh. Bài báo về những tên trộm xác của anh sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng ban ngày. Chắc chắn là anh sẽ bị mất uy tín. Tiếp đó, bạn bè anh sẽ biến mất và thậm chí cả gia đình anh cũng sẽ bắt đầu biến mất dần. Sau đó là tất cả những đứa trẻ đã được anh dạy dỗ. Anh nghĩ gì không khi những gì anh dạy dỗ chúng sẽ trở thành vấn đề rắc rối vì lý do duy nhất để anh tới đó là tìm cách chiếm đoạt chúng? Có lẽ là chưa, những vấn đề của anh chưa kết thúc ở đây đâu.
Việc kết tội có sách báo khiêu dâm trẻ em tìm thấy trên máy tính và trong nhà anh sẽ là một đòn chí mạng. Anh sẽ bị vào tù và vì anh là một phóng viên điều tra tội phạm tôi chẳng cần nói anh cũng hiểu họ sẽ làm gì trong trường hợp của anh. Một khi có lời đồn đại là anh là một tên thích tình dục huyễn nhi sớm muộn anh cũng bị giết nếu không thì người ta cũng làm cho anh sống dở, chết dở, khiến anh cầu xin cho mình thà chết đi còn hơn”.
Sheppard ngồi lặng người mà nghe những lời lẽ cay nghiệt đó. Họ đã khống chế anh. Thật tởm lợm, nhưng rõ ràng anh chẳng thể làm gì nổi. Trong đầu anh vội vã tìm kiếm câu trả lời nhưng anh biết, cách duy nhất chỉ có thể đầu hàng. Cuối cùng, anh hỏi. “Vậy ông muốn tôi làm gì?”.
Vaile hướng dẫn anh chi tiết hơn về cách thu thập bất kỳ tài liệu hay tư liệu nào anh đã có, kể cả những gì anh đã ghi chép, ảnh chụp, băng ghi âm và cho chúng vào một cái túi nhỏ, đưa tới vào một nhà kho bỏ hoang ở ngay bên ngoài D.C.
Ba tiếng sau, vị giám đốc CIA liên lạc với tổng thống để báo tin tốt lành. Sau khi đào sâu suy nghĩ hơn một chút, anh chàng phóng viên của tờ Baltimore Sun phát hiện ra rằng những nguồn tin anh có không đáng tin cậy như ban đầu anh nghĩ. Vì vậy, anh quyết định không đeo đuổi bài báo này nữa.
Jack Ruthledge thở phào khi nghe câu chuyện. Thế là xong một vấn đề. Lúc này, họ cần tập trung lại tất cả các nguồn tin của họ để ngăn cản Harvath.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận