Không Khoan Nhượng - Chương 90
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Khoan Nhượng
Chương 90
Tiếng gầm của chiếc trực thăng đang lượn lờ trên mặt nước bên ngoài bị át đi bởi tiếng ầm chói tai của súng máy đang nã vào ngôi nhà. Harvath túm lấy cổ gã Lùn, ấn gã xuống sàn lát đá trong khi các bức tường và đồ đạc xung quanh tan thành từng mảnh vụn. Mảnh vỡ của những chiếc cốc vương khắp sàn nhà, căn bếp bùng cháy. Vì mái nhà được làm bằng gỗ nên Harvath biết ngôi nhà sẽ nhanh chóng biến thành biển lửa. Rút súng ra, anh định hướng vị trí chiếc trực thăng đang lượn lờ trên mặt nước và sẵn sàng quay lại phóng hỏa. Nhưng chuyện đó chẳng bao giờ diễn ra.
Khi khẩu súng máy vừa ngừng nã đạn, Harvath bật dậy, lăm lăm khẩu Beretta trên tay chỉ kịp nhìn thấy bóng chiếc trực thăng biến mất phía trên.
Bất chấp tiếng ầm bên tai, anh nghe thấy tiếng trực thăng bay qua mái nhà, anh có linh cảm xấu về nơi nó sẽ lao đến.
Với từ năm đến bảy hành khách, chiếc JetRanger có thể đi bất kì đâu nghĩa là không thể biết được có bao nhiêu người trên máy bay. Harvath đã dùng hết hai băng đạn và chỉ còn một băng dự phòng. Anh không muốn kéo dài cuộc đấu súng. Hi vọng duy nhất của anh là leo lên được chiếc trực thăng cho dù kẻ trên đó là ai.
Khi Harvath cúi xuống đỡ gã Lùn đứng dậy, gã không còn ở đó. Harvath thấy gã đang lao về phía cửa trước. Harvath chặn gã lại. "Chúng ta phải ra khỏi đây", anh hét lên và túm lấy cổ áo gã Lùn.
"Tôi không đi nếu không có bầy chó", gã quay lại.
"Không còn thời gian đâu. Chúng ta phải đi thôi".
"Tôi sẽ không bỏ mặc chúng"
Harvath không tin nổi gã Lùn lại dám mạo hiểm mạng sống của mình vì những con chó. "Nào", gã lảo đảo bước về phía phòng ăn, xô anh ra để lấy đường đi.
Ngang qua chiếc ghế dài, Harvath với lấy chiếc túi không thấm nước, quẳng lên vai.
Gã Lùn dừng lại bên bàn ăn, lần này là vì chiếc máy tính xách tay. Gã điên cuồng rút dây cáp ra khỏi ổ cắm. Trước khi Harvath kịp nói gì, gã khẳng định "Chúng ta sẽ cần đến nó. Cứ tin tôi".
Harvath không cãi lại. Cầm đống dây thiết bị trên tay, anh giật mạnh xuống bàn, lôi chúng ra khỏi ổ khiến các đầu dây văng tứ tung.
Tay kia Harvath túm lấy tay gã Lùn và đẩy gã về phía trước. Họ chạy về cửa trước, chỗ giao nhau giữa phòng ăn và phòng khách. Bên dưới họ là sàn nhà làm bằng kính. Rất nhiều tấm kính vỡ tan. Một số tấm thủng lỗ chỗ, hoặc tan thành từng mảnh nhỏ khi ngôi nhà bị súng máy nã vào.
Khi Harvath tiến tới bức tường cạnh các cửa sổ đang mở hướng ra mặt nước, gã Lùn đứng im tại chỗ. "Ông định làm gì?".
"Tôi sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây. Đi nào".
Gã Lùn lùi lại vào phía trong ngôi nhà.
"Ông sẽ khiến chúng ta chết mất. Ông bị làm sao thế hả?" Gã Lùn liếc nhìn đám cháy đang nhấn chìm ngôi nhà, giờ ngọn lửa bốc cao lên tận mái. Quay lại phía Harvath, gã nói "Tôi biết bơi".
Harvath định bảo gã anh không còn lựa chọn nào khác, khi mà toàn bộ đèn trong nhà tắt hết. Anh biết bất cứ kẻ nào dùng trực thăng gây ra chuyện này sẽ quần nát ngôi nhà để chắc chắn công việc đã hoàn tất.
Khi khẩu súng máy vừa ngừng nã đạn, Harvath bật dậy, lăm lăm khẩu Beretta trên tay chỉ kịp nhìn thấy bóng chiếc trực thăng biến mất phía trên.
Bất chấp tiếng ầm bên tai, anh nghe thấy tiếng trực thăng bay qua mái nhà, anh có linh cảm xấu về nơi nó sẽ lao đến.
Với từ năm đến bảy hành khách, chiếc JetRanger có thể đi bất kì đâu nghĩa là không thể biết được có bao nhiêu người trên máy bay. Harvath đã dùng hết hai băng đạn và chỉ còn một băng dự phòng. Anh không muốn kéo dài cuộc đấu súng. Hi vọng duy nhất của anh là leo lên được chiếc trực thăng cho dù kẻ trên đó là ai.
Khi Harvath cúi xuống đỡ gã Lùn đứng dậy, gã không còn ở đó. Harvath thấy gã đang lao về phía cửa trước. Harvath chặn gã lại. "Chúng ta phải ra khỏi đây", anh hét lên và túm lấy cổ áo gã Lùn.
"Tôi không đi nếu không có bầy chó", gã quay lại.
"Không còn thời gian đâu. Chúng ta phải đi thôi".
"Tôi sẽ không bỏ mặc chúng"
Harvath không tin nổi gã Lùn lại dám mạo hiểm mạng sống của mình vì những con chó. "Nào", gã lảo đảo bước về phía phòng ăn, xô anh ra để lấy đường đi.
Ngang qua chiếc ghế dài, Harvath với lấy chiếc túi không thấm nước, quẳng lên vai.
Gã Lùn dừng lại bên bàn ăn, lần này là vì chiếc máy tính xách tay. Gã điên cuồng rút dây cáp ra khỏi ổ cắm. Trước khi Harvath kịp nói gì, gã khẳng định "Chúng ta sẽ cần đến nó. Cứ tin tôi".
Harvath không cãi lại. Cầm đống dây thiết bị trên tay, anh giật mạnh xuống bàn, lôi chúng ra khỏi ổ khiến các đầu dây văng tứ tung.
Tay kia Harvath túm lấy tay gã Lùn và đẩy gã về phía trước. Họ chạy về cửa trước, chỗ giao nhau giữa phòng ăn và phòng khách. Bên dưới họ là sàn nhà làm bằng kính. Rất nhiều tấm kính vỡ tan. Một số tấm thủng lỗ chỗ, hoặc tan thành từng mảnh nhỏ khi ngôi nhà bị súng máy nã vào.
Khi Harvath tiến tới bức tường cạnh các cửa sổ đang mở hướng ra mặt nước, gã Lùn đứng im tại chỗ. "Ông định làm gì?".
"Tôi sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây. Đi nào".
Gã Lùn lùi lại vào phía trong ngôi nhà.
"Ông sẽ khiến chúng ta chết mất. Ông bị làm sao thế hả?" Gã Lùn liếc nhìn đám cháy đang nhấn chìm ngôi nhà, giờ ngọn lửa bốc cao lên tận mái. Quay lại phía Harvath, gã nói "Tôi biết bơi".
Harvath định bảo gã anh không còn lựa chọn nào khác, khi mà toàn bộ đèn trong nhà tắt hết. Anh biết bất cứ kẻ nào dùng trực thăng gây ra chuyện này sẽ quần nát ngôi nhà để chắc chắn công việc đã hoàn tất.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- bình luận