Khi ba người đang tự hỏi trong lòng, một tiếng “rắc” nhẹ khẽ vang lên, thu hút ánh mắt của họ. Chỉ thấy màn đen vốn là một thể lúc này bắt đầu xuất hiện những vết rách nhỏ, từ vết rách lóe ra những tia sáng đỏ đậm.
Vết rách ngày càng lan nhanh, cuối cùng khắp nơi đều xuất hiện vết rách to nhỏ như mạng nhện. Cuối cùng không thể giữ lâu hơn được nữa, cả tấm màng đen vỡ nát thành từng mảnh nhỏ, mà để lộ ra một thân hình khổng lồ bên trong.
Mà khi thân hình này xuất hiện hoàn toàn trước mặt mọi người, hàng loạt tiếng hít khí lạnh vang lên. Hơn chục vị hiền nhân bỗng như cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi vào da thịt khiến họ nổi da gà từng trận.
Dù đều là người trải qua đủ loại sóng gió, lại dự đoán được chuyện này từ trước nhưng đến khi trông thấy tận mắt và cảm nhận được thứ uy áp kia, họ - những người đứng hàng đỉnh cao của cả nhân giới vẫn không đè ép được sự căng thẳng trong lòng.
Mà ba vị tam Liên cảnh ở trước nhất cũng khẽ nhíu mày, tình huống này tuy không phải là xấu nhất nhưng cũng tuyệt đối không tính là tốt đẹp gì.
Mà Trần Cảnh ở phía xa thì đã mồm chữ A mắt chữ O từ bao giờ, dù có tinh thần thuộc loại kiên định nhưng khi chứng kiến con vật kia, cậu vẫn không nhịn được lùi lại một bước. Khi nhìn thấy nó, mấy con thú vương lúc trước quả thật chỉ như trẻ em so với người lớn.
Lơ lửng trên không trung mấy ngàn mét, một con chim lửa khổng lồ đang hướng ánh mắt về phía đám nhân loại nhỏ bé phía dưới. Trong ánh mắt nó không hề che dấu sự khinh bỉ, coi thường, một ánh mắt sinh động không thua kém nahan loại chút nào.
Con chim lửa này chính là con thú vương bí ẩn vẫn không ra mặt lâu nay, chính nó đã điều khiển cả đám yêu thú, thú vương tấn công liên minh, tam túc hỏa điểu trong truyền thuyết.
Chỉ thấy thân hình nó cao đến ba, bốn trăm mét; đầu quạ, thân ưng, đuôi công, chân đại bàng. Cả người nó bao phủ bởi bộ lông ngũ sắc sặc sỡ, mỗi sợi lông vũ to như một người trưởng thành. Đôi cánh vừa to vừa dài, chỉ khẽ sải ra đã dài tới sáu, bảy trăm mét. Trên đầu có sợi lông vũ màu hoàng kim, không ngừng tỏa ra thứ ánh sáng cao quý.
Nhưng điều đặc biệt lại ở chân và đuôi của nó. Nó có tới ba cái chân và ba cái đuôi. Mỗi cái chân đều to tới mấy chục mét, cẳng chân được bao phủ bởi lớp vảy như vảy cá chép màu đỏ tươi, bộ móng vuốt năm ngón như năm lưỡi dao khổng lồ vừa bén nhọn, vừa kiên cố. Chính ba cặp vuốt này đã một lần chụp hụt ba vị nhị Liên của nhân loại.
Mà ba cái đuôi lớn cũng đặc biệt không kém, đuôi nó có hình giống đuôi quạ, xòe ra hai bên. Ba chiếc đuôi đều có màu đỏ làm nền chính, nhưng hoa văn trên đó thì lại không giống nhau. Một cái có những hoa văn mặt trời màu đỏ vàng, một cái có hoa văn hình ngọn lửa màu xanh lam, còn một cái lại có hoa văn của một đóa hoa màu tím.
Con tam túc hỏa điểu chỉ lơ lửng một chỗ nhưng uy áp từ nó tỏa ra đủ khiến cho những người chạy trốn từ khu vực doanh địa ra, dủ đã cách xa mấy trăm cây số cũng cảm nhận được, đủ biết sự kinh khủng của nó như thế nào.
Mà khi nhìn thấy con quái thú to lớn đang lơ lửng trên không trung đó, dù ở cách xa mấy trăm cây số vẫn mang lại sự kinh hãi không thể tưởng tượng được, tất cả mọi người không ai nói lấy một lời, đều cắm đầu chạy ra bên ngoài. Họ đều thầm may mắn trong lòng, nếu không chạy nhanh thì bây giờ đều thành bữa ăn của nó hết.
Mà Trần Cảnh và Trần Quân chỉ cách nó vài chục nghìn mét thì lại càng thảm, nếu không phải có mấy lớp trận pháp bảo hộ, lại thêm uy áp này không nhằm vào bọn bọ thì e hai người đã bị uy áp kia đè bẹp rồi.
Hiện giờ dù trong trận pháp nhưng hai người đều thấy lồng ngự như bị tảng đá lớn đè nặng, đến hít thở cũng có chút khó khăn. Trần Cảnh sau khi tỉnh lại khỏi sự kinh ngạc, chỉ biết lắc đầu cười khổ, tự nghĩ trong lòng.
“ Sao số mình lại xui xẻo như vậy, gặp ai không gặp lại gặp đúng con quái chết tiệt kia, giờ thì làm sao mà chạy ra ngoài được đây”
Như nhìn ra sự bất đắc dĩ của Trần Cảnh, lão quản giá khẽ giọng nói với cậu.
- Thiếu chủ, ngài đừng quá lo lắng, có mười mấy vị hiền nhân ở đây, lại có những ba vị tam Liên cảnh, chúng ta vẫn có cơ hội chiến thắng. Hơn nữa chắc nó sẽ không để ý đến hai nhân vật nhỏ bé như chúng ta đâu, có lẽ vẫn có cơ may để hai chúng ta thoát ra ngoài.
Trần cảnh khẽ gật đầu, thực ra cậu biết lão quản gia nói vậy chỉ để an ủi mình. Chứ hiện giờ thử hỏi mấy vị hiền nhân xem có ai dám nói chắc chắn sẽ thắng nó, kể cả cha cậu và hai vị tam Liên khác cũng không dám khẳng định.
Trần Cảnh chỉ có thể khẽ cầu khẩn cho chiến đấu đừng có lan đến đây, cũng hy vọng số trận pháp phòng ngự còn lại ở doanh địa có chút tác dụng, nếu không thì đúng là cậu nên chuẩn bị đồ đạc đi gặp tổ tiên là vừa.
Hơn chục vị hiền nhân lúc này cũng đã bay đến vị trị của ba vị tam Liên cảnh, đối diên với con tam túc hỏa điểu ở cách đó chừng mười mấy ngàn mét.
Đôi cánh của con tam túc hỏa điểu khẽ vẫy để duy trì trạng thái đứng yên trên không, mỗi khi nó vẫy cánh một cái, từng luồng hỏa khí gần như như ngưng thực từ đôi cánh nó, theo chiều vẫy cánh bay ra xung quanh.
Cây cối trên mặt đất bắt đầu khô héo nhanh chóng, thậm chí bắt đầu bốc cháy. Mấy hồ nước lớn bên dưới nó cũng bị bốc hơi nhanh chóng, chỗ cạn đã nhìn thấy đáy.
Nó ngẩng cái đầu to lớn lên quan sát đám nhân loại ở phía xa, dần dần ánh mắt chuyển lạnh, một luồng sát khí chậm rãi bốc lên trong đó. Một giọng nói thần bí vang lên trong không gian, âm thanh ma mị khiến mọi ngóc ngách đều có thể nghe được nó.
- Tư duy khá lắm, một kẻ dùng lửa thiêu đốt hết khí xung quanh làm mảng bảo vệ của ta bị nung mềm ra, liền đó lại dùng hàn băng tức tốc hạ nhiệt khiến màng bảo vệ bị đông cứng và ngăn cách nó với khí từ bên ngoài, sau đó lại dùng cự trùy phá vỡ nó. Phối hợp thật đẹp, xem ra nhân loại cũng không phải chỉ có những kẻ vô dụng.
Dù nội dung có vẻ như đang khen ngợi nhưng giọng điệu và âm thanh thì lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo. Ba vị tam Liên đều khẽ nhếch miệng, trả lời lại giọng nói đó.
- Đa tạ lời khen.
Lúc này mười tám vị hiền nhân của liên minh đứng thành hàng ngang, ánh mắt đều tập trung về phía con tam túc hỏa điểu. Vị Lê Lai lên tiếng.
- Chư vị, hiện giờ con tam túc hỏa điểu đã hiện thân, đây sẽ là trận chiến quyết định, hy vọng chư vị đều dốc toàn lực để đối phó. Chúng ta cần bỏ qua thù hận cũ, đồng tâm hiệp lực mới có thể dành thắng lợi, hy vọng mọi người đều có thể hiểu được điều này.
Tất cả mọi người đều chắp tay đồng ý, thời khắc sinh tử như thế này nếu còn không dốc sức mới là kẻ ngu ngốc. Một khi liên minh bị đánh bại, ai cũng đừng mong dễ dàng thoát được.
Dù sao đều là những người có tâm chí kiên định, cũng chẳng cần phải hô hào gì nhiều. Đồng loạt tất cả kim thân lần nữa hiện thế. Mười tám tòa kim thân hiên ngang chiếm giữ một phương, uy thế tư fhchúng bắt đầu áp ngược về phía con tam túc hỏa điểu.
Vị Lê Lai đứng ở vị trí đầu tiên, khẽ quay lại nhìn mọi người, sau đó nhìn về phía đối phương, tay phải đưa lên chỉ thẳng về phía con tam túc hỏa điểu, miệng chỉ nói một câu.
- Chiến.
Lời vừa ra, mười tám tòa kim thân đồng loạt di chuyển. Có mấy vị chủ tu hành thổ, kim thân ngay lập tức chui vào lòng đất biến mất. Ba tòa kim thân của ba vị tam Liên dẫn đầu chia thành ba hướng bao vây con tam túc hỏa điểu.
Theo đó những vị hiền nhân còn lại cũng lần lượt chia thành ba nhóm. Mục tiêu của họ là vây ép, làm giảm không gian hoạt động của con tam túc hỏa điểu kia.
Mà con tam túc hỏa điểu vốn bất động từ đầu cũng bắt đầu di chuyển, dù sao cũng là mười tám vị hiền nhân, dù không ai trong đó mạnh bằng nó, nhưng có ba người thực lực cũng không hề kém nó quá nhiều, những người còn lại cũng không phải là kẻ ăn chay, nó tuy kiêu ngạo nhưng cũng không phải là ngu ngốc.
Chỉ thấy thân ảnh của nó nhoáng cái bay lên trên cao, bầu trời là sân nhà của nó, dĩ nhiên nó sẽ không ngu ngốc bỏ qua lợi thế của bản thân.
Ba nhóm kim thân đang di chuyển cũng đã thay đổi chiến lược, ba vị tam Liên điều khiển kim thân vọt theo con tam túc hỏa điểu,mà những người khác thì tản ra xung quanh, nếu để kỹ thì sẽ thấy họ không di chuyển mù quáng mà tiến đến những vị trí đã được suy tính sẵn.
Ba tòa kim thân khổng lồ phóng ra ba hướng, từ tay chúng liên tiếp xuất ra các chiêu công kích tầm xa nhắm đến con hỏa điểu đang bay lượn trên không trung. Nhưng con tam túc hỏa điểu tốc độ quả thực rất nhanh, những công kích này chỉ có thể đánh trúng tàn ảnh của nó.
Nó thoắt ẩn thoắt hiện trên không trung, như một kẻ đi săn đang vờn con mồi, nó đang tìm cơ hội ra tay.