Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời - Chương 11
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 11
"Quỳnh Anh, Quỳnh Anh à, Quỳnh Anh." cô cả nhẹ lay em mình, hồi nãy cô đang ngắm cảnh thấy có đàn chim bay định quay qua kêu em mình ngắm chung mà thấy em ngồi thơ thẩn ra đó, đầu cúi xuống, hai tay nắm chặt, làm cô cả hết cả hồn sợ em mình có chuyện gì vội vàng kêu em mình.
"Dạ... Dạ..." cô hai hoàn hồn tỉnh táo lại.
"Em có sao không Quỳnh Anh, có mệt ở đâu không?" cô cả lo lắng nhìn cô hai từ trên xuống dưới, từ phải qua trái hỏi.
Khóe môi cô hai khẽ cong nhẹ nhàng nói với chị cả "em không sao ạ, cũng không mệt ở đâu hết á, chẳng qua em đang nhớ lại một vài chuyện thôi." chị cả vẫn vậy vẫn lo lắng cho em mình nhất.
"Em làm chị sợ đó, tự nhiên em ngồi đơ ra đó, chị còn tưởng em trúng gió nữa. " cô cả nhìn cô hai nói.
"Hì hì." cô hai cười cười, sau đó nhìn chị cả hít một hơi rồi thở ra, nhỏ giọng kêu: "Chị cả."
"Sao đấy có gì thì nói đi này chứ nãy giờ kêu chị hai lần rồi đó." cô cả khó hiểu nhìn em mình.
"Em có chuyện này muốn hỏi chị, chị phải nói thật với em đấy. " cô hai nhìn chằm chằm vào mắt chị cả nói.
"Được... Được em hỏi đi chị biết chị nói hết mà." cô cả bị cô hai nhìn sợ nha.
"Chuyện gì đã xảy rồi ra năm chị 20 tuổi?, tại sao chị lại khóc nhiều như thế?, còn chuyện chị xin cha,mẹ không lấy chồng là sao ạ, có liên quan gì đến nhau không?" cô hai nhìn chị mình chờ câu trả lời .
Cô cả nghe cô hai hỏi, giật mình mặt liền trắng bệch: " Sao...sao...em lại hỏi việc này chuyện qua lâu rồi chị cũng không nhớ nữa." cô cả cố gắng bình tĩnh để trả lời cô hai.
Cô hai thở nhẹ một hơi, nhìn chị cả từ từ nói "Chị đừng hòng giấu em, em nhớ như in từng chi tiết, từng củ chỉ, từng câu từng chữ mà chị nói năm đó." cô hai có trí nhớ cực kì tốt, nên nhớ năm 15 tuổi cô đã có bằng tú tài, cũng nhờ vào trí nhớ này hết đó.
Cô cả nghe cô hai nói thế, giật mình nhìn cô hai rồi lắc đầu cười khổ, đúng vậy sau cô lại quên người ngồi bên cạnh lại là một người có một trí nhớ siêu tốt chứ. Cô cả biết hôm nay không nói rõ ràng em cô sẽ không bỏ qua đâu, một khi cô hai đã quyết định cái gì thì không bao giờ có hai từ, từ bỏ cuộc. Cô cả biết không giấu được rồi nên nói với cô hai :
"Được, chị nói với em nhưng em không được nói với cha, mẹ được chứ Đoàn Quỳnh Anh!" cô cả nhìn vào mắt cô hai nghiêm túc nói.
Cô hai nghe chị cả, gọi cả họ lẫn tên liền biết chuyện này rất quan trọng, liền gật đầu giơ hai ngón tay lên trời nói " Em Đoàn Quỳnh Anh xin hứa ạ."
Tác giả muốn nói :
Thử thách ra 20 chương liền get gooooo
"Dạ... Dạ..." cô hai hoàn hồn tỉnh táo lại.
"Em có sao không Quỳnh Anh, có mệt ở đâu không?" cô cả lo lắng nhìn cô hai từ trên xuống dưới, từ phải qua trái hỏi.
Khóe môi cô hai khẽ cong nhẹ nhàng nói với chị cả "em không sao ạ, cũng không mệt ở đâu hết á, chẳng qua em đang nhớ lại một vài chuyện thôi." chị cả vẫn vậy vẫn lo lắng cho em mình nhất.
"Em làm chị sợ đó, tự nhiên em ngồi đơ ra đó, chị còn tưởng em trúng gió nữa. " cô cả nhìn cô hai nói.
"Hì hì." cô hai cười cười, sau đó nhìn chị cả hít một hơi rồi thở ra, nhỏ giọng kêu: "Chị cả."
"Sao đấy có gì thì nói đi này chứ nãy giờ kêu chị hai lần rồi đó." cô cả khó hiểu nhìn em mình.
"Em có chuyện này muốn hỏi chị, chị phải nói thật với em đấy. " cô hai nhìn chằm chằm vào mắt chị cả nói.
"Được... Được em hỏi đi chị biết chị nói hết mà." cô cả bị cô hai nhìn sợ nha.
"Chuyện gì đã xảy rồi ra năm chị 20 tuổi?, tại sao chị lại khóc nhiều như thế?, còn chuyện chị xin cha,mẹ không lấy chồng là sao ạ, có liên quan gì đến nhau không?" cô hai nhìn chị mình chờ câu trả lời .
Cô cả nghe cô hai hỏi, giật mình mặt liền trắng bệch: " Sao...sao...em lại hỏi việc này chuyện qua lâu rồi chị cũng không nhớ nữa." cô cả cố gắng bình tĩnh để trả lời cô hai.
Cô hai thở nhẹ một hơi, nhìn chị cả từ từ nói "Chị đừng hòng giấu em, em nhớ như in từng chi tiết, từng củ chỉ, từng câu từng chữ mà chị nói năm đó." cô hai có trí nhớ cực kì tốt, nên nhớ năm 15 tuổi cô đã có bằng tú tài, cũng nhờ vào trí nhớ này hết đó.
Cô cả nghe cô hai nói thế, giật mình nhìn cô hai rồi lắc đầu cười khổ, đúng vậy sau cô lại quên người ngồi bên cạnh lại là một người có một trí nhớ siêu tốt chứ. Cô cả biết hôm nay không nói rõ ràng em cô sẽ không bỏ qua đâu, một khi cô hai đã quyết định cái gì thì không bao giờ có hai từ, từ bỏ cuộc. Cô cả biết không giấu được rồi nên nói với cô hai :
"Được, chị nói với em nhưng em không được nói với cha, mẹ được chứ Đoàn Quỳnh Anh!" cô cả nhìn vào mắt cô hai nghiêm túc nói.
Cô hai nghe chị cả, gọi cả họ lẫn tên liền biết chuyện này rất quan trọng, liền gật đầu giơ hai ngón tay lên trời nói " Em Đoàn Quỳnh Anh xin hứa ạ."
Tác giả muốn nói :
Thử thách ra 20 chương liền get gooooo
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101