Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời - Chương 22
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 22
Một lúc sau Cô hai đã mặc một bộ đồ khác đi ra nhà chính, ông bà Đoàn vẫn còn ngồi đó thấy Cô hai đi ra bèn cười nói :
"Ấy nhanh thế à, út nó đi vô phòng rồi chút nó ra ngồi xuống đây chút đi con." ông Đoàn chỉ chỉ tay vô ghế.
"Dạ." Cô hai đi đến bên ghế ngồi xuống, thưởng thức trà chính tay cha pha .Ngon ngon nha.( ꈍᴗꈍ)
"Thấy sao trà do cha con pha ngon không con." bà Đoàn cười hỏi.
"Dạ ngon ngon"_Cô hai gật đầu lia lịa.
"Haha con bé này. " ông Đoàn nghe con gái khen cười tít cả mắt.
Trong lúc đang nói chuyện thì người hầu dẫn theo đốc tờ về " Dạ thưa ông bà, Cô hai con kêu đốc tờ về rồi ạ."
"Ừm." gật đầu quay qua nói với đốc tờ "Chú Kiêm, chú vô đây coi cái chân dùm chị cả cháu cái, chị cháu bị chẹo chân sáng giờ đấy. " Cô hai đứng lên dẫn đường cho đốc tờ đi về phòng. Đốc tờ Kiêm là đốc tờ riêng của nhà cô, chú đi theo cha Cô từ lúc Cô còn nhỏ lận.Nên được nhà Cô tôn trọng gọi một tiếng chú.
"Sao chị con bị chẹo chân à." ông bà Đoàn thấy thế đi theo .
"Dạ sáng giờ luôn." Cô hai vừa đi vừa nói, tới cửa phòng người hầu Cô kêu canh hồi nãy cúi đầu chào Cô sau đó nhẹ nhàng mở, Cô hai đi vào phòng giơ tay "Chú Kiêm vô coi dùm cháu. "
Chú Kiêm đi vào phòng, đi đến bên giường lúc này Cô cả còn ngủ, khó xử nhìn Cô hai rồi nói "Cô cả nằm ngủ như thế này tui không thể nào coi chân được, bây giờ tui bắt mạch thử coi sao."
Cô hai cũng hiểu gật đầu "Được chú cứ bắt mạch. "
Chú Kiêm lấy đồ trông hồm thuốc ra rồi bắt đầu bắt mạch, một lúc sau chú nói " Cô Cả bị cảm mạo rồi, do bị chẹo chân và trời chuyển mưa đột ngột với thân thể Cô cả vốn đã rất yếu nên dễ dàng bị nhiễm bệnh, bây giờ tui kê đơn thuốc giảm cảm xuống, cứ cho Cô cả uống là hết à." chú Kiêm đứng dậy đi đến bên bàn, lấy tờ giấy ra viết viết.
Cô hai ngồi xuống bên giường lo lắng đưa tay lên trán chị cả, nóng quá nhìn về phía cha, mẹ hai người cũng đang lo lắng nhìn Cô cả.
Cô hai thấy chú Kiêm viết xong,Cô liền đứng lên đi đến nhận lấy tờ giấy.
"Đây là đơn thuốc cảm, còn chân thì một hồi tui về bên nhà lấy chai rượu thuốc qua cho Cô cả." chú Kiêm nói.
Cô hai chăm chú nhìn đơn thuốc, gật gật đầu đưa chú Kiêm ra phòng, liền kêu "THỦY con đâu rồi ra đây Cô bảo."
"Dạ dạ Cô kêu con ạ."_ Thủy nghe Cô gọi hấp tấp chạy vào.
"Con cầm đơn thuốc này, rồi ra kêu dì 6 đưa tiền, đi ra tiệm thuốc mua thuốc về đây nhanh nhe chưa ." Cô hai dặn Thủy . Dì 6 là người quản tiền ăn uống, với tiền mua đồ dùng trong nhà tới tháng, dì 6 sẽ kiểm kê danh sách rồi đưa lên cho bà Đoàn coi.
Tác giả muốn nói
Kết Se he mọi người (人 •͈ᴗ•͈)
"Ấy nhanh thế à, út nó đi vô phòng rồi chút nó ra ngồi xuống đây chút đi con." ông Đoàn chỉ chỉ tay vô ghế.
"Dạ." Cô hai đi đến bên ghế ngồi xuống, thưởng thức trà chính tay cha pha .Ngon ngon nha.( ꈍᴗꈍ)
"Thấy sao trà do cha con pha ngon không con." bà Đoàn cười hỏi.
"Dạ ngon ngon"_Cô hai gật đầu lia lịa.
"Haha con bé này. " ông Đoàn nghe con gái khen cười tít cả mắt.
Trong lúc đang nói chuyện thì người hầu dẫn theo đốc tờ về " Dạ thưa ông bà, Cô hai con kêu đốc tờ về rồi ạ."
"Ừm." gật đầu quay qua nói với đốc tờ "Chú Kiêm, chú vô đây coi cái chân dùm chị cả cháu cái, chị cháu bị chẹo chân sáng giờ đấy. " Cô hai đứng lên dẫn đường cho đốc tờ đi về phòng. Đốc tờ Kiêm là đốc tờ riêng của nhà cô, chú đi theo cha Cô từ lúc Cô còn nhỏ lận.Nên được nhà Cô tôn trọng gọi một tiếng chú.
"Sao chị con bị chẹo chân à." ông bà Đoàn thấy thế đi theo .
"Dạ sáng giờ luôn." Cô hai vừa đi vừa nói, tới cửa phòng người hầu Cô kêu canh hồi nãy cúi đầu chào Cô sau đó nhẹ nhàng mở, Cô hai đi vào phòng giơ tay "Chú Kiêm vô coi dùm cháu. "
Chú Kiêm đi vào phòng, đi đến bên giường lúc này Cô cả còn ngủ, khó xử nhìn Cô hai rồi nói "Cô cả nằm ngủ như thế này tui không thể nào coi chân được, bây giờ tui bắt mạch thử coi sao."
Cô hai cũng hiểu gật đầu "Được chú cứ bắt mạch. "
Chú Kiêm lấy đồ trông hồm thuốc ra rồi bắt đầu bắt mạch, một lúc sau chú nói " Cô Cả bị cảm mạo rồi, do bị chẹo chân và trời chuyển mưa đột ngột với thân thể Cô cả vốn đã rất yếu nên dễ dàng bị nhiễm bệnh, bây giờ tui kê đơn thuốc giảm cảm xuống, cứ cho Cô cả uống là hết à." chú Kiêm đứng dậy đi đến bên bàn, lấy tờ giấy ra viết viết.
Cô hai ngồi xuống bên giường lo lắng đưa tay lên trán chị cả, nóng quá nhìn về phía cha, mẹ hai người cũng đang lo lắng nhìn Cô cả.
Cô hai thấy chú Kiêm viết xong,Cô liền đứng lên đi đến nhận lấy tờ giấy.
"Đây là đơn thuốc cảm, còn chân thì một hồi tui về bên nhà lấy chai rượu thuốc qua cho Cô cả." chú Kiêm nói.
Cô hai chăm chú nhìn đơn thuốc, gật gật đầu đưa chú Kiêm ra phòng, liền kêu "THỦY con đâu rồi ra đây Cô bảo."
"Dạ dạ Cô kêu con ạ."_ Thủy nghe Cô gọi hấp tấp chạy vào.
"Con cầm đơn thuốc này, rồi ra kêu dì 6 đưa tiền, đi ra tiệm thuốc mua thuốc về đây nhanh nhe chưa ." Cô hai dặn Thủy . Dì 6 là người quản tiền ăn uống, với tiền mua đồ dùng trong nhà tới tháng, dì 6 sẽ kiểm kê danh sách rồi đưa lên cho bà Đoàn coi.
Tác giả muốn nói
Kết Se he mọi người (人 •͈ᴗ•͈)
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101