Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời - Chương 3
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 3
Sau khi về phòng cô hai nói với Thủy: "Con ra ngoài chuẩn bị đồ đạt để đi xuống chị cả tầm hai ba ngày gì đó ....À phải rồi con coi canh giờ đúng một hai tiếng gì đó con kêu cô dậy nha chưa để cô nghỉ một chút."
"Dạ cô hai vậy con đi chuẩn bị đồ đạt ạ."Thủy nói cúi chào cô hai ra đi ra phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Cô hai về nhìn quanh căn phòng cha, mẹ bố trí cho mình phòng được trang trí vừa Việt vừa tây phía bên trái phòng có bài một bộ bàn ghế, các đồ để trang trí như bình, các con thú làm bằng ngọc, cô hai đi đến bên giường nằm xuống ngủ một xíu đi tàu về mệt quá.
Hai tiếng sau Thủy đi đến phòng cô hai, gọi cô hai dậy Thủy vừa gõ cửa phòng vừa kêu: "Cô hai ơi, cô hai, đến giờ rồi cô hai ơi, cô hai ơi, cô hai dậy chưa dạ cô, cô hai ơi, cô hai." vừa kêu vừa gõ cửa nhiệt tình lắm.
"Ơi." Cô hai của chúng ta Đoàn Quỳnh Anh đang ngủ ngon lành bị tiếng kêu của Thủy làm giật mình bật đầu ngồi dậy mơ màng bước xuống giường đi nhanh ra mở cửa "Bộ xảy ra chuyện gì hả con." đối diện với câu hỏi của cô hai là một nụ cười ngây thơ của bé Thủy
"Dạ đâu có chuyện gì đâu ạ, do cô hai dặn con là một, hai tiếng phải kêu cô dậy, hai tiếng đã qua rồi đó cô hai ơi." Thủy vừa nói vừa giơ hai ngón tay lên miêu tả.
Hazzziii cô hai đưa tay lên trán thở dài, Thủy không nói cô tưởng có chuyện lớn xảy ra không á trời gõ cửa nhiệt tình quá mà,rầm rầm rầm gõ tấp nập luôn
"Mấy giờ rồi con." cô hai hỏi Thủy
"Dạ 3h rồi ạ." Thủy đáp
" Con ra ngoài nói với Minh chuẩn bị đi, cô thay đồ rồi cô ra." nói xong cô hai đóng cửa lại lấy đồ đi tắm .
Tầm 20phút sau cô hai bước vào nhà chính cô hai mặc quần tây trắng, áo sơ mi xanh da trời.
"Cô hai đẹp quá à." Thủy khen cô hai đẹp thật nha
Minh đứng bên cạnh Thủy cũng gật đầu lia lịa,mấy người hầu đứng gần đó cũng xì xào to nhỏ với nhau khen cô hai đẹp
Nghe Thủy nói thế cô hai lắc đầu mỉm cười nói "Cảm ơn con." sau đó nói với Minh "đi thôi."
"Dạ." Minh cúi đầu đáp sau đó lấy cùi trỏ đụng nhẹ Thủy đang mê mẩn vẻ đẹp của cô hai "Đi nè. " nói xong Minh đi theo phía sau cô hai
"Ồ." Thủy mới tỉnh lại lon ton chạy theo phía Minh
Đi tới xe Minh mở cửa xe cho cô hai vào nhìn Thủy cũng lên xe Minh ngồi vào ghế lái xe đi, đồ đạt Minh với Thủy đã sắp xếp xong hết rồi nên giờ chỉ cần đi thôi.
Trích đoạn vui:
Cô hai : con thủy gọi tui dậy tui tưởng cháy nhà không á, tui mà không ra kịp chắc sập cửa
Thủy ngây ngô cười : dạ đâu có đâu cô con nghe lời cô mà (nhìn cô hai với ánh mắt vô số tội)
Cô hai kiểu (˘・_・˘)(;ŏ﹏ŏ)
"Dạ cô hai vậy con đi chuẩn bị đồ đạt ạ."Thủy nói cúi chào cô hai ra đi ra phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Cô hai về nhìn quanh căn phòng cha, mẹ bố trí cho mình phòng được trang trí vừa Việt vừa tây phía bên trái phòng có bài một bộ bàn ghế, các đồ để trang trí như bình, các con thú làm bằng ngọc, cô hai đi đến bên giường nằm xuống ngủ một xíu đi tàu về mệt quá.
Hai tiếng sau Thủy đi đến phòng cô hai, gọi cô hai dậy Thủy vừa gõ cửa phòng vừa kêu: "Cô hai ơi, cô hai, đến giờ rồi cô hai ơi, cô hai ơi, cô hai dậy chưa dạ cô, cô hai ơi, cô hai." vừa kêu vừa gõ cửa nhiệt tình lắm.
"Ơi." Cô hai của chúng ta Đoàn Quỳnh Anh đang ngủ ngon lành bị tiếng kêu của Thủy làm giật mình bật đầu ngồi dậy mơ màng bước xuống giường đi nhanh ra mở cửa "Bộ xảy ra chuyện gì hả con." đối diện với câu hỏi của cô hai là một nụ cười ngây thơ của bé Thủy
"Dạ đâu có chuyện gì đâu ạ, do cô hai dặn con là một, hai tiếng phải kêu cô dậy, hai tiếng đã qua rồi đó cô hai ơi." Thủy vừa nói vừa giơ hai ngón tay lên miêu tả.
Hazzziii cô hai đưa tay lên trán thở dài, Thủy không nói cô tưởng có chuyện lớn xảy ra không á trời gõ cửa nhiệt tình quá mà,rầm rầm rầm gõ tấp nập luôn
"Mấy giờ rồi con." cô hai hỏi Thủy
"Dạ 3h rồi ạ." Thủy đáp
" Con ra ngoài nói với Minh chuẩn bị đi, cô thay đồ rồi cô ra." nói xong cô hai đóng cửa lại lấy đồ đi tắm .
Tầm 20phút sau cô hai bước vào nhà chính cô hai mặc quần tây trắng, áo sơ mi xanh da trời.
"Cô hai đẹp quá à." Thủy khen cô hai đẹp thật nha
Minh đứng bên cạnh Thủy cũng gật đầu lia lịa,mấy người hầu đứng gần đó cũng xì xào to nhỏ với nhau khen cô hai đẹp
Nghe Thủy nói thế cô hai lắc đầu mỉm cười nói "Cảm ơn con." sau đó nói với Minh "đi thôi."
"Dạ." Minh cúi đầu đáp sau đó lấy cùi trỏ đụng nhẹ Thủy đang mê mẩn vẻ đẹp của cô hai "Đi nè. " nói xong Minh đi theo phía sau cô hai
"Ồ." Thủy mới tỉnh lại lon ton chạy theo phía Minh
Đi tới xe Minh mở cửa xe cho cô hai vào nhìn Thủy cũng lên xe Minh ngồi vào ghế lái xe đi, đồ đạt Minh với Thủy đã sắp xếp xong hết rồi nên giờ chỉ cần đi thôi.
Trích đoạn vui:
Cô hai : con thủy gọi tui dậy tui tưởng cháy nhà không á, tui mà không ra kịp chắc sập cửa
Thủy ngây ngô cười : dạ đâu có đâu cô con nghe lời cô mà (nhìn cô hai với ánh mắt vô số tội)
Cô hai kiểu (˘・_・˘)(;ŏ﹏ŏ)
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101