Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời - Chương 87
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 87
Linh ngăn Cô hai lại, tầm mắt nhìn xuống cây phản âm thầm nuốt nước miếng "Sim Sim em cầm cây phản đi đâu đấy."
"Chị buông em ra, để em chém chết tên đó. " mặt Cô hai âm trầm, đôi mắt nhìn chăm chăm vào sảnh chính.
"Hả? Em em em có biết người đó là ai không, mà em đòi chém. ". Linh bị lời nói của hùng hồn Cô hai dọa cho xanh mặt.
Cô hai lúc này mới quay lại nhìn Linh nói câu xanh nhờn "không, em có biết hắn ta là ai đâu." lắc đầu.
"Em không biết mà vẫn muốn chém. "Linh cảm thấy sợ hãi rồi đó.
"Em không cần biết hắn là ai, dám đùa giỡn với Cô, em chém hết. " Cô hai nắm chặt lấy cán phản khó chịu nói. Cô út là vợ tương lai của Cô, ai dám động chết.
"Trời trời trời, hắn ta trong lời nói của em là Thống đốc của 20 tỉnh thành đó, mà em nghĩ thử coi sao em đến gần hắn được mà đòi chém. " Linh nhìn lính gác bên ngoài chắc cũng tầm mười mấy tên, mà tên nào cũng có súng hết. Đấy không phải là tự sát sao.
Cô hai nhíu mày nhìn mấy tên lính, nghiến răng nói ra một câu Linh muốn xỉu tại chỗ luôn "CHÉM HẾT!!! "
"Thôi chị lạy em mà Sim, có gì bình tĩnh lại trước đi được không, giờ em mà xong vô đó thế nào em cũng bị bắn à, em mà có chuyện gì Cô út sẽ buồn đó. " Linh nhỏ giọng năn nỉ Cô hai hết lời.
"Cô út buồn à." tự nhiên nghe đến Cô út, Cô hai xìu xuống, nghĩ nghĩ cũng phải Cô là humm... coi như chồng tương lai của Cô út đi, ừm ừm Cô mà xảy ra chuyện gì Cô út chắc sẽ đau khổ lắm. Nghĩ và nghĩ làm sao cũng không phải.
Lúc Cô hai đã suy nghĩ nhức cả não thì nghe tiếng Cô út "Sim, em làm sao đấy. " Cô hai giật mình nhìn lại thấy Cô út đang đi lại gần mình.
"Dạ Cô." Linh thức thì né qua một bên.
"Cô ...Cô." Cô hai lúc này mới kịp phản ứng vội vàng đem cây phản giấu phía sau lưng mình, mà nghĩ thử coi cây phản dài tầm 1m thì giấu lỗ nào cho lọt.
(っ- ‸ – ς)
Cô út đi đến trước mặt Cô hai "Em giấu cái gì đó, em đừng tưởng là Cô không thấy nhé Sim." tính ra hai người cao bằng nhau luôn ấy chứ nên lúc Cô út mặt đối mặt với Cô hai đều có thể nhìn thẳng vào mắt đối phương.
Cô hai đâu dám nhìn thẳng vào mắt Cô út đâu cúi đầu né tránh.
"Em ngước mặt lên nhìn Cô coi, dám làm không dám nhận à." Cô út lấy hai tay mình nâng mặt Cô hai lên.
"Sim Sim có làm gì âu." Cô hai ngoan ngoãn để Cô út muốn làm gì luôn á.
"Thật là..." Cô út cười bất lực, ánh mắt đầy sự nuông chiều vuốt ve hai má Cô hai.
Tác giả muốn nói
Ráng vài tuần nữa thôi sẽ ra đều đều lại 🥺
Hai Cô cao 1m 67
"Chị buông em ra, để em chém chết tên đó. " mặt Cô hai âm trầm, đôi mắt nhìn chăm chăm vào sảnh chính.
"Hả? Em em em có biết người đó là ai không, mà em đòi chém. ". Linh bị lời nói của hùng hồn Cô hai dọa cho xanh mặt.
Cô hai lúc này mới quay lại nhìn Linh nói câu xanh nhờn "không, em có biết hắn ta là ai đâu." lắc đầu.
"Em không biết mà vẫn muốn chém. "Linh cảm thấy sợ hãi rồi đó.
"Em không cần biết hắn là ai, dám đùa giỡn với Cô, em chém hết. " Cô hai nắm chặt lấy cán phản khó chịu nói. Cô út là vợ tương lai của Cô, ai dám động chết.
"Trời trời trời, hắn ta trong lời nói của em là Thống đốc của 20 tỉnh thành đó, mà em nghĩ thử coi sao em đến gần hắn được mà đòi chém. " Linh nhìn lính gác bên ngoài chắc cũng tầm mười mấy tên, mà tên nào cũng có súng hết. Đấy không phải là tự sát sao.
Cô hai nhíu mày nhìn mấy tên lính, nghiến răng nói ra một câu Linh muốn xỉu tại chỗ luôn "CHÉM HẾT!!! "
"Thôi chị lạy em mà Sim, có gì bình tĩnh lại trước đi được không, giờ em mà xong vô đó thế nào em cũng bị bắn à, em mà có chuyện gì Cô út sẽ buồn đó. " Linh nhỏ giọng năn nỉ Cô hai hết lời.
"Cô út buồn à." tự nhiên nghe đến Cô út, Cô hai xìu xuống, nghĩ nghĩ cũng phải Cô là humm... coi như chồng tương lai của Cô út đi, ừm ừm Cô mà xảy ra chuyện gì Cô út chắc sẽ đau khổ lắm. Nghĩ và nghĩ làm sao cũng không phải.
Lúc Cô hai đã suy nghĩ nhức cả não thì nghe tiếng Cô út "Sim, em làm sao đấy. " Cô hai giật mình nhìn lại thấy Cô út đang đi lại gần mình.
"Dạ Cô." Linh thức thì né qua một bên.
"Cô ...Cô." Cô hai lúc này mới kịp phản ứng vội vàng đem cây phản giấu phía sau lưng mình, mà nghĩ thử coi cây phản dài tầm 1m thì giấu lỗ nào cho lọt.
(っ- ‸ – ς)
Cô út đi đến trước mặt Cô hai "Em giấu cái gì đó, em đừng tưởng là Cô không thấy nhé Sim." tính ra hai người cao bằng nhau luôn ấy chứ nên lúc Cô út mặt đối mặt với Cô hai đều có thể nhìn thẳng vào mắt đối phương.
Cô hai đâu dám nhìn thẳng vào mắt Cô út đâu cúi đầu né tránh.
"Em ngước mặt lên nhìn Cô coi, dám làm không dám nhận à." Cô út lấy hai tay mình nâng mặt Cô hai lên.
"Sim Sim có làm gì âu." Cô hai ngoan ngoãn để Cô út muốn làm gì luôn á.
"Thật là..." Cô út cười bất lực, ánh mắt đầy sự nuông chiều vuốt ve hai má Cô hai.
Tác giả muốn nói
Ráng vài tuần nữa thôi sẽ ra đều đều lại 🥺
Hai Cô cao 1m 67
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101