Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời - Chương 34
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời
Chương 34
Ui là trời, bây giờ Cô hai khá hối hận vì đã không nghe lời cha mình, biết vậy lúc đầu phô trương thân phận cho rầm rộ lên, đi xe ô tô sang, dắt theo chừng mấy chục đứa người hầu theo, là giờ Cô đâu phải đau khổ, chật vật bỏ chốn thế này :
"AAAAAAAAAAAA....điên thiệt chứ." Cô hai biết bây giờ có hối hận cũng muộn rồi, ai biết được Trần My lại điên như thế này chứ.
"Ủa gì??????." Nhìn xuyên qua màn mưa có những ánh đèn xe lóe lên, Cô hai giật mình quay đầu nhìn lại phía sau, đuổi tới rồi hả, gì nhanh vậy. Cô hai đâu có biết được xe của Cô cùi mía cỡ nào đâu, làm sao chạy lại mấy chiếc xe của Trần My được. Thương Cô hai🤣, ai biểu lúc đầu một hai phải chạy nó chi.
"Đến thì đón thôi, có chết cô cũng đừng hòng bắt được tui TRẦN MY." Cô hai cắn răng nhấn mạnh hai từ cuối, tầm mắt liếc nhìn qua gương chiếu hậu của xe, như nghĩ đến gì đó đôi mắt trở nên kiên định, nhếch mép cười thật tươi, Trần My tui sẽ cho cô biết thế nào là, đừng ép người quá đáng. Cô hai đánh lái quay đầu xe lại, đạp ga đâm thẳng về phía mấy chiếc xe đang đuổi theo Cô.
5,6 chiếc xe đuổi theo Cô hai đang chạy với tốc độ cao, để đuổi kịp chiếc xe phía trước, thế mà xe phía trước đột ngột quay đầu đâm thẳng về phía họ, làm họ trở tay không kịp thế một cái RẦM. Xe Cô hai đâm thẳng vào một chiếc xe đang chạy trước làm cả hai xe lật tung bay ra đường, những chiếc xe sau cũng không thắng kịp và RẦM RẦM RẦM RẦM, bốn tiếng rầm liên tiếp nhau vang lên, chỉ còn lại 2 chiếc xe sau kịp thời thắng lại, trong đó có chiếc xe của Trần My. Ả ta nhanh chóng xuống xe nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt "QUỲNH ANH!!!!!!." nhanh chóng chạy đến chỗ của Cô hai.
Cô hai của chúng ta bây giờ đang rục đầu trên vô lăng, cái áo sơ mi trắng của Cô giờ đã bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi, Cô hai cứ tưởng mình chết rồi đấy chứ, nhưng không hiểu sao cơ thể mình như có một nguồn sức mạnh, làm Cô từ hôn mê tỉnh lại, Cô hai ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng do Cô tạo ra rồi nhe răng cười 😁
"Hahaha...đuổi đuổi theo nữa đi...khụ khụ... " Cô hai nhìn Trần My đang chạy lại chỗ mình, nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa xe ra chạy về phía khu rừng.
Trần My thấy Cô hai còn sống liền vui mừng, thấy trên người Cô toàn là máu vội vàng lớn tiếng nói "QUỲNH ANH, CHỊ XIN EM, QUAY LẠI ĐI EM ĐANG BỊ THƯƠNG NẾU TIẾP TỤC THẾ EM SẼ MẤT MÁU MÀ CHẾT ĐÓ, QUỲNH ANH.... QUỲNH ANH. " Trần My thấy Cô hai làm như không nghe lời Ả cứ cắm đầu chạy thẳng vào rừng.
Bộ bị ngu hay gì mà quay lại trời, chạy còn không kịp mà kêu quay lại, giỡn hoài Cô hai vừa chạy vừa nghĩ. Những giọt mưa cứ rơi làm máu trên người Cô hai vơi đi nhưng cứ vơi đi phần nào nó lại chảy ra phần đó .
Tác giả muốn nói
Cảm ơn bạn Chesry đã đề cử 🥰 cảm ơn bạn nhiều.
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình chân thành cảm ơn 🤗
"AAAAAAAAAAAA....điên thiệt chứ." Cô hai biết bây giờ có hối hận cũng muộn rồi, ai biết được Trần My lại điên như thế này chứ.
"Ủa gì??????." Nhìn xuyên qua màn mưa có những ánh đèn xe lóe lên, Cô hai giật mình quay đầu nhìn lại phía sau, đuổi tới rồi hả, gì nhanh vậy. Cô hai đâu có biết được xe của Cô cùi mía cỡ nào đâu, làm sao chạy lại mấy chiếc xe của Trần My được. Thương Cô hai🤣, ai biểu lúc đầu một hai phải chạy nó chi.
"Đến thì đón thôi, có chết cô cũng đừng hòng bắt được tui TRẦN MY." Cô hai cắn răng nhấn mạnh hai từ cuối, tầm mắt liếc nhìn qua gương chiếu hậu của xe, như nghĩ đến gì đó đôi mắt trở nên kiên định, nhếch mép cười thật tươi, Trần My tui sẽ cho cô biết thế nào là, đừng ép người quá đáng. Cô hai đánh lái quay đầu xe lại, đạp ga đâm thẳng về phía mấy chiếc xe đang đuổi theo Cô.
5,6 chiếc xe đuổi theo Cô hai đang chạy với tốc độ cao, để đuổi kịp chiếc xe phía trước, thế mà xe phía trước đột ngột quay đầu đâm thẳng về phía họ, làm họ trở tay không kịp thế một cái RẦM. Xe Cô hai đâm thẳng vào một chiếc xe đang chạy trước làm cả hai xe lật tung bay ra đường, những chiếc xe sau cũng không thắng kịp và RẦM RẦM RẦM RẦM, bốn tiếng rầm liên tiếp nhau vang lên, chỉ còn lại 2 chiếc xe sau kịp thời thắng lại, trong đó có chiếc xe của Trần My. Ả ta nhanh chóng xuống xe nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt "QUỲNH ANH!!!!!!." nhanh chóng chạy đến chỗ của Cô hai.
Cô hai của chúng ta bây giờ đang rục đầu trên vô lăng, cái áo sơ mi trắng của Cô giờ đã bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi, Cô hai cứ tưởng mình chết rồi đấy chứ, nhưng không hiểu sao cơ thể mình như có một nguồn sức mạnh, làm Cô từ hôn mê tỉnh lại, Cô hai ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng do Cô tạo ra rồi nhe răng cười 😁
"Hahaha...đuổi đuổi theo nữa đi...khụ khụ... " Cô hai nhìn Trần My đang chạy lại chỗ mình, nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa xe ra chạy về phía khu rừng.
Trần My thấy Cô hai còn sống liền vui mừng, thấy trên người Cô toàn là máu vội vàng lớn tiếng nói "QUỲNH ANH, CHỊ XIN EM, QUAY LẠI ĐI EM ĐANG BỊ THƯƠNG NẾU TIẾP TỤC THẾ EM SẼ MẤT MÁU MÀ CHẾT ĐÓ, QUỲNH ANH.... QUỲNH ANH. " Trần My thấy Cô hai làm như không nghe lời Ả cứ cắm đầu chạy thẳng vào rừng.
Bộ bị ngu hay gì mà quay lại trời, chạy còn không kịp mà kêu quay lại, giỡn hoài Cô hai vừa chạy vừa nghĩ. Những giọt mưa cứ rơi làm máu trên người Cô hai vơi đi nhưng cứ vơi đi phần nào nó lại chảy ra phần đó .
Tác giả muốn nói
Cảm ơn bạn Chesry đã đề cử 🥰 cảm ơn bạn nhiều.
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình chân thành cảm ơn 🤗
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101