Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương 1154: Thành khẩn

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1154: Thành khẩn

Tô Linh Vân trầm mặc một chút rồi đột nhiên hỏi:

-Chu tiên sinh, anh thật sự là họ Chu sao?

Từ ngữ khí và cách thay đổi xưng hô của cô, Đỗ Long biết Tô Linh Vân bắt đầu hoài nghi lai lịch của hắn, hắn thoáng một chút cân nhắc rồi nói:

-Tôi không phải họ Chu, Chu Dịch Thăng thực ra sớm đã chết rồi, cái thân phận này đã được chuyển dùng vài lần và rơi vào tay tôi, tôi liền mượn dùng.

Tô Linh Vân nhìn hắn một cái, nói:

-Vậy gương mặt này của anh cũng là giả rồi? Anh rốt cuộc là ai?

Đỗ Long thở dài nói:

-Cô thật sự muốn biết?

Tô Linh Vân nói:

-Cái này không phải cũng là bí mật chứ?

Đỗ Long nói:

-Đây không phải là bí mật, nếu như cô đã muốn biết, vậy tôi sẽ nói cho cô biết vậy, thực ra trước khi cô gặp Chu Dịch Thăng, chúng ta đã gặp qua rồi…Tôi là Đỗ Long…

-A!

Tô Linh Vân phát ra một tiếng thét kinh hãi, cô phanh mạnh xe lại, thiếu chút nữa làm cho chiếc xe phía sau đụng phải, Đỗ Long cười khổ nói:

-Có đến nỗi kinh ngạc như vậy không? Cẩn thận một chút, tôi rất không muốn đi gặp Mark sớm như vậy.

Tô Linh Vân một hồi lâu mới khôi phục lại bình tĩnh, nhưng vẫn liên tiếp quay đầu nhìn Đỗ Long, cố gắng làm cho trung hợp hai người mà mình quen biết từ trên khuôn mặt của hắn.

-Anh là Đỗ Long?

Tô Linh Vân hoài nghi nói:

-Ba năm trước việc ngoài ý muốn đó không phải là anh sắp đặt chứ?

Đỗ Long cười khổ nói:

-Tôi biết ngay cô sẽ nghĩ như vậy, khi đó tôi mới tốt nghiệp, ngày đầu tiên đi làm, tôi nào có năng lực lớn như vậy đi sắp đặt loại việc này. Bây giờ ngược lại thì còn có chút khả năng, sau khi tôi hôn mê cũng là cô đưa tôi đến bệnh viện, gia nhập Cục an ninh quốc gia giả mạo thân phận của Chu Dịch Thăng đều là các việc sau này, yêu cầu của nhiệm vụ, cô cũng không thể bởi vì như vậy mà nghi ngờ sự nghiệp anh hùng vĩ đại của tôi năm đó.

Tô Linh Vân ồ một tiếng, nói:

-Anh là Đỗ Long? Và cũng là Chu Dịch Thăng?

Đỗ Long nói:

-Đúng, cô còn gì nghi vấn không?

Tô Linh Vân lắc đầu, nói:

-Không có nữa, khó trách Chu Dịch Thăng thần bí khó lường như vậy…Luôn tìm không thấy người…Ô…Nói như vậy Lâm Nhã Hân, Ngọc Quan Âm bọn họ đều là người của Cục an ninh quốc gia rồi?

Đỗ Long lắc đầu nói:

-Không, các cô ấy không phải, nhưng bọn họ đều biết thân phận thật của tôi.

Tô Linh Vân hoài nghi liếc nhìn Đỗ Long một cái, nói:

-Đỗ Long, Lâm Nhã Hân lớn hơn anh vài tuổi đúng không? Anh với cô ta quan hệ khá thân thiết à? Anh không phải có bạn gái rồi sao? Thẩm Băng Thanh đó còn có Lý gì đó Ủy viên Mặt trận tổ quốc thành phố Thụy Bảo… Anh thật đúng là đào hoa nhỉ!

Đỗ Long đổ mồ hôi nhưng nói:

-Công việc yêu cầu… Loại người như chúng tôi áp lực công việc rất lớn, có đôi lúc gặp dịp thì thư giãn một chút thần kinh rất bình thường, cô không phải đang ghen chứ?

Tô Linh Vân xì nhẹ một tiếng, nói:

-Ghen?Anh thật biết đùa, tôi ghen anh chỗ nào chứ, tuy nhiên cũng đúng, James, Bond bên cạnh chưa lúc nào thiếu người đẹp, xem ra vẫn có đạo lý, có thể lý giải…bạn gái của anh cũng biết phải không?

Đỗ Long thở dài nói:

-Các cô ấy không biết.

-Các cô?

Tô Linh Vân líu lưỡi nói:

-Đỗ Long, không thể nhìn ra à, mới qua có mấy năm, anh đã sa đọa rồi, cẩn thận đừng có phạm sai lầm đấy!

Đỗ Long cười khổ một cái nói:

-Chẳng còn cách nào, vóc người đẹp trai mà…

Tô Linh Vân liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

-Thua lớn rồi, tôi không ngờ coi anh là trưởng bối lâu như vậy, còn gọi anh mấy tiếng anh Chu…Tôi lớn hơn anh, anh phải gọi tôi chị Vân, mau gọi mấy tiếng nghe xem.

Đỗ Long cười nói:

-Cô thực muốn tôi gọi cô là chị Vân? Người bị tôi gọi là chị sau này đều trở thành người phụ nữ của tôi đấy.

Mặt Tô Linh Vân bỗng chốc liền đỏ lên, làm sao có ai dám đùa như vậy với cô chứ? Tô Linh Vân thình lình nói:

-Anh…Thật là…Tôi bắt đầu lo lắng có nên một mình cùng anh đi ra ngoài chơi rồi hay không đấy.

Đỗ Long nói:

-Đằng sau không phải có người của ngân hổ theo chân sao? Cô sợ cái gì ?

Tô Linh Vân quay đầu nghĩ một lát,nói:

-Đỗ Long, anh làm sao có thể gia nhập Cục anh ninh quốc gia à? Chu Dịch Thăng cái thân phận này là như thế nào? Có thể nói cho tôi biết không? Tôi rất muốn biết những người bọn anh…cuộc sống của nhân viên tình báo…

Đỗ Long cười nói :

-Cứ nói thẳng là gián điệp là được rồi, chẳng có gì to tát cả, kỳ thực cuộc sống của chúng tôi cũng rất đơn giản, lúc không có việc thì không có việc, có nhiệm vụ thì bất cứ lúc nào cũng đều phải hành động,ba tôi là người của Cục an ninh quốc gia, ông nhìn tôi còn tương đối tiến bộ, vì sựu thuận tiện cho công việc, cũng liền đem tôi sắp đặt vào Cục an ninh Quốc gia, Chu Dịch Thăng thân phận này nguyên do là tôi khi bắt được một hung thủ giết người liên tục đã tìm ra được, tôi thấy cái thân phận này không có bại lộ, liền lấy lại dùng.

Đỗ Long nói với Tô Linh Vân tất cả những kinh nghiệm của mình, tất cả những việc này hắn đã từng nói với Đường Lệ Phượng, đã nắm chắc mọi thứ, lần này nói lại thì càng thêm phần trôi chảy , Tô Linh Vân nghe hết sức say mê, cảm giác so với xem phim gián điệp Mỹ còn thỏa mãn hơn.

Tô Linh Vân sau khi nghe được việc Đỗ Long và Hạ Hồng Quân bọn họ mạnh mẽ xông vào tam giác vàng thuận lợi nói:

-Thật ngưỡng mộ các anh…Cuộc sống kích động như vậy…Tôi tuy rằng có nghịch qua súng, nhưng cũng chỉ là nghịch qua một khẩu súng trường, một khẩu súng lục, mới bắn được mấy viên đạn, là ngắm bia bắn , một chút cũng không cảm thấy đủ nghiền , nếu như có thể khiêng súng đi bắn lợn rừng cũng tốt rồi..

Đỗ Long cười nói:

-Nhưng lợn rừng cũng là loại động vật cấp hai được quốc gia bảo vệ, không thể giết lung tung được, bắn chút gà rừng gì đó dùng súng thật cũng là không biết trọng đồ quý rồi! Như vầy nhé, tôi biết vùng ngoại thành thành phố Ngọc Minh có một bãi bắn bia, ở đó có nhiều chủng loại mà cô muốn, có muốn đi trước chơi một chút không?

Tô Linh Vân nói:

-Tốt thôi, dù sao hành trình của tôi đều do anh sắp xếp , anh nói được thì được.

Đỗ Long trực tiếp chỉ điểm cho Tô Linh Vân lái xe hướng bãi bắn bia ngoài thành, trung tâm nghỉ ngơi giải trí của sơn trang Báo Săn nằm sau trong rừng thẳm, Tô Linh Vân còn là lần đầu tiên lái xe đi trên loại đường núi này, đi có phần thấp thỏm lo sợ, rất nhanh thì cũng đem vị trí lái xe nhường lại cho Đỗ Long, sau khi Đỗ Long lái xe cô đã có thể thoải mái tận hưởng quang cảnh thiên nhiên hai bên .

Đến sơn trang Báo Săn, cách thật xa liền nghe được tiếng súng kích liệt, Đỗ Long đi làm một tấm thẻ hội viên, sau đó liền dẫn Tô Linh Vân vào trong, Đỗ Long tuy rằng đã trực tiếp làm thẻ hội viên, nhưng bọn họ dù sao cũng là lần đầu tiên đến, cho nên khi bắt đầu trước tiên vẫn phải qua huấn luyện mới được đi vào nghịch súng.

Tô Linh Vân với bộ dạng lấy súng vừa nhìn thì đã biết không phải là một tay mơ, Đỗ Long tháo súng nắp súng, cho thấy là một cao thủ phong độ, khiến cho huấn luyện viên vốn dĩ muốn dạy bọn họ chỉ còn nước ngậm miệng lại.Đỗ Long gánh vác trách nhiệm của huấn luyện viên, nắm lấy tay Tô Linh Vân dạy bắn súng, các loại tư thế ngắm bắn và các mục phải chú ý khi lẫy cò súng.

Trong quá trình truyền thụ kinh nghiệm hai người tay với thân thể khó tránh khỏi có một số va chạm, nhưng động tác của Đỗ Long rất quy củ, Tô Linh Vân ngược lại cũng không có gì khó chịu.

Trong lúc Đỗ Long đang dạy Tô Linh Vân bắn súng, thì hai người trẻ tuổi của Ngân Hổ cũng đi theo tiến vào,bọn họ cũng cầm súng bắn vài cái ,khiến cho hai huấn luyện viên lại them một lần không còn lời nào để nói .

Tô Linh Vân tìm thú vui ở chỗ bắn bia, Đỗ Long cũng tùy tiện bắn vài phát, hai người trẻ tuổi của Ngân Hổ cũng tiến vào rồi, họ dường như muốn khiêu khích bắn một chuỗi mười phát lien hoàn, Đỗ Long nhìn thấy chỉ cười nhạt một tiếng.

Dưới sự chỉ dạy của Đỗ Long, Tô Linh Vân rất nhanh đã có thể ổn định bắn lien tục trên sáu bảy phát, Tô Linh Vân nhớ phải đi săn thú, liền thúc giục Đỗ Long đổi địa điểm, Đỗ Long tìm nhân viên phục vụ hỏi một chút,nhân viên phục vụ tỏ vẻ rất tự nhiên vì nơi săn bắn đối với bạch kim hội viên luôn mở cửa chào đón, bạch kim hội viên không phải có tiền là có thể làm được, cần phải thỏa mãn rất nhiều các điều kiện khác mới được.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận