Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương 867: Lôi đình bắt giữ

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 867: Lôi đình bắt giữ

- Người này đã từng mua một bao thuốc ở chỗ tôi. Ông chủ của một quán bán lẻ chỉ vào cầu thang của tòa nhà đối diện nói: - Bọn họ đến từ mấy ngày trước, ở trên tầng chỉ có điều tôi không biết là phòng nào.

Vừa hay có một bà thím đi từ trên xuống, viên cảnh sát điều tra cầm bức ảnh bước qua hỏi: - Thím ơi, thím có gặp qua mấy người này không?

Bà thím nhìn một cái liền nói: - Tôi biết, bọn họ ở trên tầng năm.

Đang nói thì trên tầng một người đeo một ba lô to đi xuống, viên điều tra mặc thường phục giáp mặt người kia, hai bên đều nghệt ra, theo bản năng viên điều tra cúi đầu xuống nhìn một cái rồi nhanh chóng phản ứng lại, quăng đồ trên tay y đi, giang hai tay làm đối phương té nhào xuống đất.

Người kia ra sức gãy dụa, đồng thời hét lớn: - Có cảnh sát, mọi người mau chạy đi!

Bọn Đỗ Long và Triệu Thông Quốc cũng nhanh chóng phi tới, nhìn thấy trong hành lang mấy nam nữ thanh niên đeo ba lô xông xuống, bọn họ định thừa lúc lộn xộn giải cứu bạn rồi nhân cơ hội chạy trốn, nhưng điều tra viên đến qua nhanh, không cho bọn chúng chút cơ hội nào, một nhóm người xông lên nhanh chóng chế phục đám người đó.

Chỉ có năm người bị chế phục, Đỗ Long nghe thấy trong cầu thang có người chạy nhanh lên trên, hắn lập tức đuổi theo.

Đỗ Long chạy như bay lên tầng ba, chỉ nhìn thấy một cái ba lô bị vứt lại trong cầu thang, tiếng đạp nhanh chóng leo lên cầu thang phía trên đã rõ hơn rất nhiều.

- Đứng lại! Đỗ Long hét lớn một tiếng rồi tiếp tục đuổi lên. Kẻ đó chạy lên đến tầng sáu mới phát hiện bên trên bị lưới sắt lan can vây kín, y tuyệt vọng chửi lớn một tiếng, xoay người rút dao găm ra đánh tới Đỗ Long.

Đỗ Long ngắm chuẩn thế tới, tay phải nắm quyền đưa lên chống lại tay cầm dao của đối phương sau đó tay trái một chưởng chém lên khủy tay phải của đối phương. Cánh tay của đối phương bị đau nên mất lực bị Đỗ Long ấn về phía sau, đồng thời chân phải Đỗ Long bước lên phía trước, vai phải cùng khủy tay đập vào đối phương, không chỉ triệt tiêu thế tới của đối phương mà còn đâm cho đối phương mất đi trọng tâm. Tay trái Đỗ Long nắm lấy vai phải của mình khóa tay cầm dao của đối phương lại, toàn thân dùng lực đẩy xuống dưới về phía trước, lập tức ném đối phương trên mặt đất, con dao găm cũng rơi một tiếng trên nền

Tên đó bị ngã lên ngã xuống, không đợi y giãy dụa Đỗ Long tóm lấy cổ tay y dùng sức vặn, kẻ đó phát ra tiếng kêu đau tự mình lật người để bớt đau, kết quả lại bị Đỗ Long vặn ngược lại ấn lên trên bậc thang, không thể giãy dụa được nữa.

- Chung Ích Toàn, tôi là Đỗ Long đội trưởng đội trị an thành phố Lỗ Sơn. Anh bị tình nghi có liên quan đến vụ án đập xe cướp tài sản cộng thêm đánh cảnh sát, tôi tuyên bố anh đã bị bắt! Đỗ Long nói lúc rút cong tay ra để còng tay Chung Ích Toàn lại.

Chung Ích Toàn nhịn đau kinh ngạc nói: - Sao có thể chứ... sao ngươi lại đến nhanh đến vậy...

Đỗ Long cười ha hả nói: - Không nhanh sao có thể bắt được tên trộm siêu cấp nhà anh chứ? Có phải anh nhận được điện thoại nói là bọn ta đã đi đến trạm xăng, ít nhất cũng phải hai ngày nữa mới quay về đến Quảng Châu đúng không? Các anh động thủ cũng nhanh đấy, đáng tiếc là bọn ta ngồi máy bay đến.

Chung Ích Toàn bừng tỉnh song y liền lập tức nói lại: - Tôi không biết anh đang nói gì, anh đến thế nào liên quan đếc gì đến tôi.

Đỗ Long nói: - Chung Ích Toàn, rốt cục là tên nội gián trong đội trị an đã cho anh gì vậy? Anh lại còn bảo vệ cho gã đến vậy?

Chung Ích Toàn ngậm chặt miệng không thèm nói gì. Lúc này Triệu Thông Quốc cùng một viên cảnh sát bản địa đã chạy lên đến nơi nhìn thấy Đỗ Long đã chế phục được Chung Ích Toàn, Triệu Thông Quốc thở gấp nói: - Đại đội trưởng, anh chạy nhanh thật, nháy mắt đã chẳng thấy bóng dáng đâu. Chung Ích Toàn, chúng ta lại gặp mặt rồi, tên khốn nạn nhà mày hại chúng tao khổ sở biết bao!

Chung Ích Toàn cúi đầu không thèm hé răng lấy một tiếng, bị giải xuống dưới lầu. Vương Băng Dương hút thuốc dưới lầu nhìn thấy lại tóm được một tên anh ta hỏi: - Thế nào, là bọn chúng sao? Đã bắt hết chưa?

Đỗ Long cười nói: - Chính là bọn chúng, đội trưởng Vương, cảm ơn anh đã giúp đỡ, thật không ngờ có thể tóm bọn chúng dễ dàng đến vậy.

Vương Băng Dương cũng cảm thấy rất thoải mái, nhưng Đỗ Long đã nói trước anh ta liền cười nói: - Điều này cho thấy vận chúng ta tốt, cái định vị điện thoại gì đó của bên các cậu cũng dùng tốt, nếu phạm vi tìm kiếm quá rộng, cũng không dễ dàng tìm ra như vậy.

Bọn Triệu Thông Quốc lập tức tiến hành lục soát hàng và phòng mà bọn Chung Ích Toàn thuê, phát hiện rất nhiều tiền mặt trong bao, chỉ đếm qua cũng đã hơn hai mươi vạn, nhưng lại không tìm nổi chút vật phẩm liên quan đến vụ án.

Vương Băng Dương đưa hết mọi người về đại đội trị an. Trong phòng thẩm vấn Đỗ Long đối diện Chung Ích Toàn hỏi: - Chung Ích Toàn, các anh giấu hết những thứ cướp được ở đâu rồi?

Chung Ích Toàn không nói một lời, Đỗ Long hỏi đến những vấn đề khác cũng thế, Chung Ích Toàn quyết ngậm chặt miệng không nói gì cả.

Lúc hỏi người khác lại có chút thu hoạch, một tên là A Trung thú nhận mỗi lần hành động tiền bọn họ cướp được đều phân ra, những thứ như thuốc lá, rượu đều xác định sơ bộ giá cả, sau đó do Chung Ích Toàn thực hiện, chia tiền cho mọi người, đến bây giờ bọn họ cũng không biết những thứ đó xử lý như thế nào. Có lúc trên xe còn phát hiện vài vật kỷ niệm hay ho, nhưng Chung Ích Toàn nhất định không cho bọn họ lấy. Vì uy vọng Chung Ích Toàn khá cao nên mọi người đều khá nghe lời.

Hiện tai vụ án đang bị mắc kẹt ở chỗ Chung Ích Toàn, nếu như không tìm thấy những thứ đồ bị cướp thì không thể làm rõ những thứ này đã đi đâu, cho dù định tội cho Chung Ích Toàn thì vụ án này cũng không thể coi là đã xong, huống hồ còn cần đến khẩu cung của Chung Ích Toàn mới có thể giam chặt Hồ Thông Viễn...

Đỗ Long bảo Triệu Thông Quốc đi mua vé tàu giường nằm quay về thành phố Ngọc Minh, đồng thời hắn cũng tìm một nơi yên tĩnh bấm gọi cho Nhạc Băng Phong:

- Phong Nhi, giúp anh điều tra một chút về tình trạng của Chung Ích Toàn, anh đã bắt được y nhưng muốn nhanh chóng lấy được cung từ y thì chỉ dựa vào em thôi. Đây là một tên có nghĩa khí, anh muốn biết Hồ Thông Viễn đã làm gì cho y mà y lại vì Hồ Thông Viễn mà mạo hiểm đến vậy.

Sau khi Nhạc Băng Phong làm nũng một lúc cũng đi điều tra giúp Đỗ Long. Đỗ Long quay về buồng giám cạnh phòng thẩm vấn, nhìn thấy Trương Chấn Nghiệp và Triệu Tinh Thần đang thẩm vấn Chung Ích Toàn, trong lòng lại đang nghĩ nên làm thế nào để xâu chuỗi tất cả sự việc lại

Thực ra lúc bắt được Chung Ích Toàn, Đỗ Long đã bắt đầu thăm dò y về mặt tinh thần rồi, hắn đã biết Chung Ích Toàn xử lý mấy thứ đồ đó như thế nào. Về phần Hồ Thông Viễn đã giúp Chung Ích Toàn cái gì cũng không hề quan trọng, mà quan trọng là làm thế nào để dùng cách mà mọi người đều có thể hiểu nói ra những thông tin mà mình đã có được. ....

Lần trước thấy bom mà Trần Hủ Mộc lắp nháy mắt là nổ, Đỗ Long chỉ đành không quan tâm mọi việc, nhập mật mã chính xác, vì vậy Trần Hủ Mộc đến chết cũng không hiểu Đỗ Long đã phá bom như thế nào. Mà Chu Thu Cường cũng hay nhắc đến chuyện này, ông ta cũng không hiểu đầu cua tai heo làm sao, những việc như vậy ít có vẫn tốt hơn, nếu không mọi người đều coi Đỗ Long là yêu quái.....

Một lát sau, điện thoại của Đỗ Long kêu lên, hắn nhận điện thoại Nhạc Băng Phong nói: - Mỗi liên hệ duy nhất của Hồ Thông Viễn và Chung Ích Toàn có thể tra được là một vụ án trộm cướp khác, ngoài ra không còn gì. Ừ, đáng chú ý là lúc Chung Ích Toàn ngồi tù, mẹ của y bệnh mất, chắc Hồ Thông Viễn đã giúp y làm gì đó.

Đỗ Long nói: - Cảm ơn em, em giúp anh việc lớn rồi...
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận