Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương 699: Chiếm quyền điều khiển

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 699: Chiếm quyền điều khiển

Đỗ Long không nói gì, chỉ nhìn Đường Lệ Phượng rất chân thành, Đường Lệ Phượng bị hắn nhìn có chút chột dạ, cô mở trừng hai mắt, cả giận nói:

-Nhìn tôi làm gì? Lẽ nào tôi nói sai sao?

Đỗ Long hỏi ngược lại:

-Phải không? Tôi là loại người giống như cô nói sao? Nếu như vậy...tôi có nên nhân cơ hội này mà ức hiếp cô không?

Đường Lệ Phượng cả kinh, lúc này mới nhớ ra mình đang gặp nguy hiểm, Đường Lệ Phượng thấy Đỗ Long ép sát lại liền bối rối lui về phía sau, cô ngoài mạnh trong yếu nói:

-Anh muốn làm gì? Anh không được làm bậy!

Đỗ Long cười ha hả nói:

-Không phải cô nói tôi là đồ vô lại sao? Bây giờ tôi chính là muốn làm như cô mong muốn, hỏi tôi muốn làm gì, đương nhiên là muốn cô rồi, cô có biết không, mỗi lần tôi khen cô giỏi giang, thực ra trong lòng tôi nghĩ chính là muốn cùng cô...

-Vô liêm sỉ!

Đường Lệ Phượng xấu hổ và giận dữ đến cực điểm trách mắng Đỗ Long.

-Vô liêm sỉ?

Đỗ Long cười lạnh nói:

-Nói đạo lý với cô cô không nghe, vậy tôi đành cùng chơi trò vô liêm sỉ với cô vậy, đây đều là do cô tự chuốc lấy!

Trong lúc bối rối Đường Lệ Phượng đạp một cước vào không khí, cả người lảo đảo về phía sau, sau đó cô kêu lên một tiếng rồi đặt mông ngồi xuống đất. Mặt Đường Lệ Phượng đều đau đến vặn vẹo rồi. Đỗ Long cười lạnh tiếp tục tới gần nói:

-Còn muốn lừa tôi? Cô đừng quên bây giờ tôi là một tên vô lại!

-Anh...

Đường Lệ Phượng đau đến mức hai mắt đỏ bừng, nước mắt trong hai hốc mắt trực trào ra, cô nghẹn ngào nói:

-Anh dám động vào tôi lần nữa, tôi bảo đảm...quyết không tha cho anh!

Đỗ Long bĩu môi nói:

-Cô hù dọa ai chứ, tôi càng muốn động vào cô, xem cô có thể làm gì tôi nào?

Dứt lời, Đỗ Long ngồi xổm xuống, đẩy hai tay Đường Lệ Phượng ra, lại giơ chân của cô ta lên, đúng lúc này Đường Lệ Phượng xoay chân trái đến.

Vừa cầm lấy mắt cá chân, Đỗ Long lập tức cảm thấy có gì khác thường, thấy Đường Lệ Phượng nâng đùi phải lên đá về phía hắn, hắn đỡ lấy rồi nhẹ nhàng đẩy ra, nói:

-Đừng làm loạn, chân của cô bị trật rồi, cũng bắt đầu sưng lên rồi, nếu không lập tức xoa bóp cho cô, lát nữa cô đừng hy vọng có thể xuống núi một mình, lúc đó tôi còn thiếu cơ hội ức hiếp cô sao?

-Anh là đồ vô lại!

Nước mắt Đường Lệ Phượng rốt cục cũng trào ra, một khi đã khóc thì nước mắt giống như nước từ cửa đập tràn ra không thể ngừng lại. Đỗ Long kéo ống quần của cô lên, sau đó cởi giày và tất của cô ra. Một cái chân trắng như tuyết hiện ra trước mặt hắn, điều làm người ta tiếc nuối chính là dưới mắt cá chân xuất hiện một khối máu đọng, hơn nữa đã bắt đầu sưng lên.

Đỗ Long nói với Đường Lệ Phượng:

-Chịu đau một chút, tôi giúp cô mát xa, lưu thông máu tụ, đây cũng không được coi là lợi dụng cô.

Đường Lệ Phượng cắn răng, rưng rưng nước mắt hung hăng nhìn Đỗ Long. Chỉ thấy hắn dùng ngón tay cái ấn mạnh một cái tại chỗ máu đọng, sau đó dùng ngón tay đẩy về hai bên. Đường Lệ Phượng đau đến mức hít sâu một hơi, cô trách mắng:

-Anh có biết mát xa không đấy, đau chết mất.

-Đau mới có hiệu quả, cố chịu một chút

Đỗ Long nghiêm túc mát xa cho Đường Lệ Phượng, Đường Lệ Phượng bực tức nói:

-Tôi không cần anh nịnh bợ, anh đừng làm tôi đau chết được rồi.

Đỗ Long nói:

-Cô không đau lòng nhưng tôi lại đau lòng.

Đỗ Long nói rất chân thành, trong lòng Đường Lệ Phượng nhất thời kinh hãi, rất nhiều lời mắng người khác tới ngay bên miệng rồi rốt cuộc cũng không nói ra được.

Sau khi mát xa vết máu tụ trên chân Đường Lệ Phượng đã tan đi rất nhiều, tay Đỗ Long có miết lên trên cũng không cảm thấy đau nữa. Đỗ Long buông chân Đường Lệ Phượng ra nói:

-Cũng tạm ổn rồi đấy, không có dầu nên tôi không xoa cho cô nữa, cô thử vận động một chút xem?

Đường Lệ Phượng nhẹ nhàng vận động cổ chân, tuy rằng còn đau một chút, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc đầu.

-Tôi sẽ không nói cảm ơn anh đâu.

Đường Lệ Phượng cứng rắn nói.

Đỗ Long cau mày nói:

-Tại sao cô lại không hiểu lý lẽ như vậy? Chuyện nào ra chuyện ấy có được không, chuyện trước kia là tôi không đúng, tôi đã xin lỗi rồi. Hơn nữa nguyên nhân gây ra sự việc đó là do cô dung túng cho tên tiểu tử kia làm bậy, người đưa cho cô loại thuốc đấy cũng không phải là tôi! Ở vào tình huống đó, không có mấy người đàn ông bình thường có thể nhịn được, chuyện đã xảy ra rồi, cô còn muốn tôi phải thế nào nữa?

Đường Lệ Phượng rưng rưng không biết nói gì, bộ dạng yếu đuối này làm cho người ta trìu mến, nhưng càng làm cho người ta thèm thuồng. Đỗ Long dường như không kiên nhẫn được nữa, hắn bắt lấy tay Đường Lệ Phượng, kéo cô về phía hắn, Đường Lệ Phượng không kịp đề phòng ngã vào lòng hắn. Không đợi Đường Lệ Phượng kịp phản ứng, Đỗ Long liền nâng mặt Đường Lệ Phượng lên, cúi đầu xuống hôn.

Đầu Đường Lệ Phượng như bùng nổ, mất đi ý thức, trong nháy mắt cô tỉnh ngộ lại, mình bị cưỡng hôn rồi! Đường Lệ Phượng ra sức giãy dụa, nhưng Đỗ Long khỏe hơn cô, dùng một tay bắt lấy hai tay của cô đưa về phía sau lưng, bàn tay còn lại rơi xuống trước ngực Đường Lệ Phượng một cách rất tự nhiên.

-Anh...mau thả tôi ra...

Cái miệng nhỏ nhắn của Đường Lệ Phượng khó khăn lắm mới lấy lại được tự do, trái tim cô hoảng loạn thở hổn hển nói.

Đỗ Long nói:

-Cô còn muốn tự lừa dối lòng mình bao lâu nữa? Tôi biết cô khát vọng sự xâm phạm của tôi như thế nào, hai ngày nay nhìn thấy tôi cùng Thụy Trân ở bên nhau, cô rất thèm muốn đúng không? Đừng phủ nhận, bởi vì tôi có thể đọc được suy nghĩ của cô, ngoan, đừng phản kháng vô ích, tôi sẽ làm cô vui vẻ hơn bọn họ.

Đường Lệ Phượng đang muốn phản bác, môi Đỗ Long lại hạ xuống, nuốt lấy tất cả sự ủy khuất và phản bác của Đường Lệ Phượng. Đỗ Long cảm nhận được sự chống cự của Đường Lệ Phượng cũng giảm đi rất nhiều. Thực ra sự phản kháng của Đường Lệ Phượng đối với hắn cũng không được thể hiện mãnh liệt trên mặt. Đỗ Long buông hai tay của cô ra, dưới kỹ thuật âu yếm của hắn, Đường Lệ Phượng giống như tảng băng cứng cũng dần dần tan ra.

Ngay khi Đỗ Long cởi bỏ quần áo của Đường Lệ Phượng, ý thức của Đường Lệ Phượng được phục hồi, hai tay của cô giữ lấy quần lót đang bị cởi ra, cầu khẩn nói:

-Đừng mà...Cầu xin anh, đừng làm chuyện này với tôi một lần nữa, chúng ta không thể phạm thêm sai lầm nữa!

Chẳng biết từ lúc nào hai người đã nằm trên mặt đất, quần áo của Đỗ Long và Đường Lệ Phượng đều ở dưới cơ thể họ. Đỗ Long ôn nhu xoa bóp da thịt mềm mại trước ngực nàng, dán vào vành tai Đường Lệ Phượng nói:

-Đây không phải là sai lại càng sai, đây là đâm lao phải theo lao, tiểu Phượng...Tôi biết cô có ý với tôi, không phải sao?

Đường Lệ Phượng khóc không ra nước mắt, đúng là cô có cảm tình với Chu Dịch Thăng, nhưng điều đó sao có thể trở thành lý do để hắn cường bạo cô? Chu Dịch Thăng không những là ma quỷ mà còn là một tên lưu manh, vô lại!

Nhưng điều không thể phủ nhận chính là, sự phản kháng của Đường Lệ Phượng ngày càng vô lực, sự phản kháng của cô hoàn toàn bị Đỗ Long coi là đang cùng hắn**. Đỗ Long đã quen chơi trò bạo lực với Lâm Nhã Hân nên sự phản kháng này ngược lại càng làm hắn hưng phấn. Tay của Đường Lệ Phượng bị đẩy ra, quần của cô bị Đỗ Long dùng sức lột ra.

Dưới ánh mặt trời, cơ thể xinh đẹp của Đường Lệ Phượng giống như là được phủ thêm một lớp ánh vàng, đẹp đến mức không gì sánh được, cho dù Đỗ Long đã nhìn qua cơ thể nhiều mỹ nữ nhưng giờ phút này cũng phải ngây người ra nhìn.

Đường Lệ Phượng dùng hai tay bụm mặt, cúi đầu xuống khóc sụt sùi, cơ thể không có gì che chắn bại lộ trước mặt Đỗ Long. Ngực trắng như tuyết, cái eo nhỏ nhắn, cặp mông màu mỡ, một đôi**thon dài đẹp đến mức làm người ta chảy nước miếng, đôi chân trắng như ngọc làm người ta quyến luyến không muốn rời.

Làm cho ngưới ta lưu luyến nhất vẫn là cặp tuyết trắng và trong rừng cây thấp thoáng... giữa hai chân là gò đất nhỏ...và suối nước nóng thần bí...
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận