Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi - Chương 2
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130: (Hoàn)
- Chương 131: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 1
- Chương 132: Phiên ngoại Lam Phi Ỷ 2
- Chương 133: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 3
- Chương 134: Pn 4
- Chương 135: Pn 5
- Chương 136: Pn 6
- Chương 137: Pn 7
- Chương 138: Pn 8
- Chương 139: Pn 9
- Chương 140: PN 10 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 141: PN 11 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 142: PN 12 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 143: Pn 13
- Chương 144: Pn 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi
Chương 2
Đôi môi của cô ấy có ma lực
Tôi nhấp một ngụm cà phê, dán mắt vào người phụ nữ kia, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, rất khó để tôi có thể nhìn rõ được dáng vẻ của người phụ nữ kia, chỉ có thể biết rằng bộ đồ trên người cô ấy rất đẳng cấp chắc chắn giá trị không thấp chút nào.
Bỗng chốc, tôi nhớ ra bản thân hôm nay đến đây vì có hẹn với người ta, lấy điện thoại bấm vào số của Phoebe, tình hình rất chi là tình hình, bên này tôi vừa mới đổ chuông thì người phụ nữ xinh đẹp kia cũng đúng lúc lấy điện thoại ra, bỗng nhiên tôi run lên, thế là cà phê đổ lên người tôi, mẹ kiếp, vào thời khắc mấu chốt không nên như thế chứ.
Tiếng va chạm giữa cái ly và mặt bàn khá lớn, đủ để thu hút ánh nhìn của người phụ nữ kia. Tôi đành kẹp điện thoại vào giữa vai và đầu để giữ lấy nó, còn tay thì mau cầm khăn giấy lau cà phê bị đổ. Khi tôi ngẩn đầu lên nhìn thì Phoebe đã đứng trước mặt tôi.
Tôi kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt mình, bỗng chốc trong lòng nảy ra câu hỏi liệu cuộc sống sắp thay đổi không. Mái tóc dài xoăn buông xoã tự nhiên như thác nước, áo vest màu đen kết hợp với chiếc váy, tôn lên vóc dáng yêu kiều của cô ấy. Gương mặt nét nào ra nét đó còn thêm chiếc mũi thẳng, đôi môi tô son nhạt có một loại hấp dẫn khiến người ta muốn phạm tội.
Tôi sững sờ một lúc trước khi nhận ra rằng mình lại bắt đầu thất thố. Bỏ qua những vết cà phê đã loang ra trên người, tôi lỗ mãng đứng dậy.
"Ừm... phoebe?"
Người phụ nữ mím môi khẽ gật đầu, tôi gọi người phục vụ đến.
"Cô muốn uống gì?"
Phoebe ngồi xuống và nhìn lên người phục vụ.
"Cho tôi một ly cà phê Lam Sơn, thêm sữa không thêm đường, cảm ơn."
Nhìn người phục vụ vừa mới vâng một tiếng rồi rời đi, tôi quay đầu nhìn Phoebe.
"Chào cô, tôi tên là Vương Phi Phàm."
"Chào cô."
Sau khi nhận sự đáp lại ngắn gọn từ phoebe, tôi đột nhiên cảm thấy rằng cuộc gặp gỡ này không chỉ là một sự hớ hênh mà còn rất xấu hổ. Bầu không khí gần như bằng không, chúng tôi ngoại trừ ai khuấy cà phê của người nấy thì căn bản không giao tiếp với nhau.
Không còn lựa chọn nào khác, tôi nhìn lên lần nữa bắt gặp khuôn mặt tuyệt đẹp của Phoebe.
"Tại sao cô lại muốn hẹn hò với tôi?"
Phoebe vươn tay chống đầu, nhướng mày nhìn tôi, nhưng trên mặt không hề có một nụ cười.
"Gặp nhau kiểu này hình như hỏi han chuyện riêng tư của nhau là điều cấm kỵ nhất, cô không hiểu chuyện này sao?"
Câu trả lời của Phoebe chắc chắn đã đẩy tôi vào thế càng xấu hổ hơn nữa, tôi cố gượng cười khẽ phàn nàn trong đầu.
"Nếu sớm biết thế này, có đánh chết tôi cũng chẳng đăng ký tài khoản tìm tình một đêm. Khốn kiếp! Chết tiệt!"
Vì không muốn làm bầu không khí ngột ngạt thêm, tôi đã cố gắng hết sức mỉm cười.
"Đây là lần đầu tôi hẹn như thế này, cho nên nếu có hành vi nào xúc phạm đến cô thì mong cô thứ lỗi."
Rõ ràng là tôi không thể gây ấn tượng với Phoebe bằng một câu nói như vậy. Cô ấy từ đầu đến cuối vẫn duy trì vẻ thờ ơ, còn không cười được một cái, đây chẳng lẽ là người phụ nữ băng sơn trong truyền thuyết?
Phoebe đặt ly cà phê xuống, nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc.
"Cô bao nhiêu tuổi?"
Tôi ngạc nhiên nhìn lại cô ấy, sau đó trả lời một cách thận trọng.
"Qua tháng nữa sẽ 25."
Và thế là Phoebe cau mày.
"Sao lại nhỏ thế?"
"Hả? Rất nhỏ sao? Còn cô thì sao?"
Phoebe lắc đầu im lặng như thể không hài lòng với tuổi của tôi.
"33."
Khi nhận được câu trả lời này, tôi như chết lặng, khoảng cách hai thế hệ... trời ơi...
"Tuổi tác không phải là vấn đề, vấn đề quan trọng là con người."
Tôi phải tự hoà giải, cảm giác như cuộc gặp gỡ này sẽ thất bại, thật là một ngày tồi tệ.
Phoebe vẫy tay.
"Tính tiền."
Tôi vội vàng lấy ví ra và hỏi.
"Cô phải đi à? Tôi không hợp khẩu vị của cô sao?"
Phoebe nhướng mày và nhìn tôi lần nữa.
"Chỗ này không thích hợp lắm, đi theo tôi."
Có cảm giác như bị cướp mất hoa cẩm tú cầu sau đó được trả lại, thế là tôi được chọn à?
Người phục vụ cười đến chỗ phoebe.
"Cô Lam, vẫn như lần trước sao ạ?"
Tôi nghi ngờ nhìn hai người nói chuyện, không biết có ý gì, Phoebe cười và lắc đầu.
"Cô ấy thanh toán."
Nói xong, người phục vụ đưa hóa đơn cho tôi. Tôi lấy tiền giấy ra và đưa cho cô ấy.
"Không cần thối lại."
Việc giữ mặt mũi vẫn cần phải làm, mặc dù tôi nghèo kiết xác, nhưng mà người Trung Quốc rất thích giữ mặt mũi, cho nên tui cũng tự nhiên phải thế.
Tôi nhấp một ngụm cà phê, dán mắt vào người phụ nữ kia, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, rất khó để tôi có thể nhìn rõ được dáng vẻ của người phụ nữ kia, chỉ có thể biết rằng bộ đồ trên người cô ấy rất đẳng cấp chắc chắn giá trị không thấp chút nào.
Bỗng chốc, tôi nhớ ra bản thân hôm nay đến đây vì có hẹn với người ta, lấy điện thoại bấm vào số của Phoebe, tình hình rất chi là tình hình, bên này tôi vừa mới đổ chuông thì người phụ nữ xinh đẹp kia cũng đúng lúc lấy điện thoại ra, bỗng nhiên tôi run lên, thế là cà phê đổ lên người tôi, mẹ kiếp, vào thời khắc mấu chốt không nên như thế chứ.
Tiếng va chạm giữa cái ly và mặt bàn khá lớn, đủ để thu hút ánh nhìn của người phụ nữ kia. Tôi đành kẹp điện thoại vào giữa vai và đầu để giữ lấy nó, còn tay thì mau cầm khăn giấy lau cà phê bị đổ. Khi tôi ngẩn đầu lên nhìn thì Phoebe đã đứng trước mặt tôi.
Tôi kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt mình, bỗng chốc trong lòng nảy ra câu hỏi liệu cuộc sống sắp thay đổi không. Mái tóc dài xoăn buông xoã tự nhiên như thác nước, áo vest màu đen kết hợp với chiếc váy, tôn lên vóc dáng yêu kiều của cô ấy. Gương mặt nét nào ra nét đó còn thêm chiếc mũi thẳng, đôi môi tô son nhạt có một loại hấp dẫn khiến người ta muốn phạm tội.
Tôi sững sờ một lúc trước khi nhận ra rằng mình lại bắt đầu thất thố. Bỏ qua những vết cà phê đã loang ra trên người, tôi lỗ mãng đứng dậy.
"Ừm... phoebe?"
Người phụ nữ mím môi khẽ gật đầu, tôi gọi người phục vụ đến.
"Cô muốn uống gì?"
Phoebe ngồi xuống và nhìn lên người phục vụ.
"Cho tôi một ly cà phê Lam Sơn, thêm sữa không thêm đường, cảm ơn."
Nhìn người phục vụ vừa mới vâng một tiếng rồi rời đi, tôi quay đầu nhìn Phoebe.
"Chào cô, tôi tên là Vương Phi Phàm."
"Chào cô."
Sau khi nhận sự đáp lại ngắn gọn từ phoebe, tôi đột nhiên cảm thấy rằng cuộc gặp gỡ này không chỉ là một sự hớ hênh mà còn rất xấu hổ. Bầu không khí gần như bằng không, chúng tôi ngoại trừ ai khuấy cà phê của người nấy thì căn bản không giao tiếp với nhau.
Không còn lựa chọn nào khác, tôi nhìn lên lần nữa bắt gặp khuôn mặt tuyệt đẹp của Phoebe.
"Tại sao cô lại muốn hẹn hò với tôi?"
Phoebe vươn tay chống đầu, nhướng mày nhìn tôi, nhưng trên mặt không hề có một nụ cười.
"Gặp nhau kiểu này hình như hỏi han chuyện riêng tư của nhau là điều cấm kỵ nhất, cô không hiểu chuyện này sao?"
Câu trả lời của Phoebe chắc chắn đã đẩy tôi vào thế càng xấu hổ hơn nữa, tôi cố gượng cười khẽ phàn nàn trong đầu.
"Nếu sớm biết thế này, có đánh chết tôi cũng chẳng đăng ký tài khoản tìm tình một đêm. Khốn kiếp! Chết tiệt!"
Vì không muốn làm bầu không khí ngột ngạt thêm, tôi đã cố gắng hết sức mỉm cười.
"Đây là lần đầu tôi hẹn như thế này, cho nên nếu có hành vi nào xúc phạm đến cô thì mong cô thứ lỗi."
Rõ ràng là tôi không thể gây ấn tượng với Phoebe bằng một câu nói như vậy. Cô ấy từ đầu đến cuối vẫn duy trì vẻ thờ ơ, còn không cười được một cái, đây chẳng lẽ là người phụ nữ băng sơn trong truyền thuyết?
Phoebe đặt ly cà phê xuống, nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc.
"Cô bao nhiêu tuổi?"
Tôi ngạc nhiên nhìn lại cô ấy, sau đó trả lời một cách thận trọng.
"Qua tháng nữa sẽ 25."
Và thế là Phoebe cau mày.
"Sao lại nhỏ thế?"
"Hả? Rất nhỏ sao? Còn cô thì sao?"
Phoebe lắc đầu im lặng như thể không hài lòng với tuổi của tôi.
"33."
Khi nhận được câu trả lời này, tôi như chết lặng, khoảng cách hai thế hệ... trời ơi...
"Tuổi tác không phải là vấn đề, vấn đề quan trọng là con người."
Tôi phải tự hoà giải, cảm giác như cuộc gặp gỡ này sẽ thất bại, thật là một ngày tồi tệ.
Phoebe vẫy tay.
"Tính tiền."
Tôi vội vàng lấy ví ra và hỏi.
"Cô phải đi à? Tôi không hợp khẩu vị của cô sao?"
Phoebe nhướng mày và nhìn tôi lần nữa.
"Chỗ này không thích hợp lắm, đi theo tôi."
Có cảm giác như bị cướp mất hoa cẩm tú cầu sau đó được trả lại, thế là tôi được chọn à?
Người phục vụ cười đến chỗ phoebe.
"Cô Lam, vẫn như lần trước sao ạ?"
Tôi nghi ngờ nhìn hai người nói chuyện, không biết có ý gì, Phoebe cười và lắc đầu.
"Cô ấy thanh toán."
Nói xong, người phục vụ đưa hóa đơn cho tôi. Tôi lấy tiền giấy ra và đưa cho cô ấy.
"Không cần thối lại."
Việc giữ mặt mũi vẫn cần phải làm, mặc dù tôi nghèo kiết xác, nhưng mà người Trung Quốc rất thích giữ mặt mũi, cho nên tui cũng tự nhiên phải thế.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130: (Hoàn)
- Chương 131: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 1
- Chương 132: Phiên ngoại Lam Phi Ỷ 2
- Chương 133: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 3
- Chương 134: Pn 4
- Chương 135: Pn 5
- Chương 136: Pn 6
- Chương 137: Pn 7
- Chương 138: Pn 8
- Chương 139: Pn 9
- Chương 140: PN 10 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 141: PN 11 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 142: PN 12 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 143: Pn 13
- Chương 144: Pn 4
- bình luận