Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi - Chương 69
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130: (Hoàn)
- Chương 131: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 1
- Chương 132: Phiên ngoại Lam Phi Ỷ 2
- Chương 133: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 3
- Chương 134: Pn 4
- Chương 135: Pn 5
- Chương 136: Pn 6
- Chương 137: Pn 7
- Chương 138: Pn 8
- Chương 139: Pn 9
- Chương 140: PN 10 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 141: PN 11 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 142: PN 12 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 143: Pn 13
- Chương 144: Pn 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi
Chương 69
"Phoebe."
"Em ở đâu?"
"Văn phòng."
"Ồ."
Không bao lâu, Phoebe đã đi vào trong văn phòng tôi. Cô ấy ngồi trên sô pha, nhìn tôi hậm hực. Tôi cười đi đến trước mặt cô ấy, cúi người hôn lên giữa mày.
"Ai chọc chị đây?"
"Đã nói mấy ngày tới không cần đi làm."
"Tôi khoẻ lắm mà, không đi làm không có lương nha."
"Dù sao đã chậm trễ nhiều việc rồi, trễ thêm mấy ngày nữa thì có gì khác?"
Cô ấy nói thật hài hước, tôi bất đắc dĩ lắc đầu.
"Tôi thừa nhận là do hành vi bốc đồng của bản thân ảnh hưởng đến công việc, nhưng mà tôi cũng đang cố gắng nỗ lực đền bù. Được rồi, về nhà thôi."
Chúng tôi sóng vai đi đến bãi đậu xe, lúc này cô ấy mở cốp xe ra. Bên trong có một cái hộp lớn, ra hiểu bảo tôi mở ra xem.
Tôi tò mò mở cái nắp hộp ra, bên trong là một bộ lễ phục màu đen nhung. Áo vest có thêu hoa văn cùng với một chiếc ghim cài hoa hồng màu đỏ, áo sơ mi màu đỏ sậm, còn có một đôi giày da đen bóng.
Tôi có chút bất ngờ, nói thật ra, mặc dù tôi mặc đồ khá trung tính, nhưng mà cái lại trang phục này, làm tôi không dám mặc, mắc công lại đào cái lỗ chui vì xấu hổ.
Ánh mắt cô ấy vẫn luôn nhìn tôi. Cuối cùng mang theo chút không hài lòng hỏi tôi.
"Không thích à?"
"Không, cũng không tồi."
"Họp thường niên cần phải ăn mặc nghiêm chỉnh."
"Ok. Chị đưa, tôi nào đâu không dám mặc. Nhưng mà, lại bắt chị tốn tiền rồi."
"Tiền không đáng nhắc đến, chỉ là tôi thật sự không thể nào chấp nhận cái kiểu cà lơ phất phơ của em được. Coi như cho em một cơ hội làm người nghiêm túc."
"Haha, cảm ơn."
Chúng tôi cũng không về nhà, cô ấy lái xe đưa tôi đi biển hóng gió, cũng lâu rồi cũng không có nhìn cảnh đêm của thành phố này. Cuối cùng, chúng tôi quyết định đi dạo trên bờ biển, nhìn bên đường có người bán hạt dẻ, tôi nhịn không được chạy đến mua một túi, chúng tôi sánh vai ngồi trên băng ghế, cô ấy hiếu kỳ nhìn túi đồ trên tay tôi.
Tôi cười mở túi ra, bóc một hạt lột đút cho cô ấy ăn.
"Đây là thứ mà tôi thích ăn nhất, nhưng mà đã lâu rồi không ăn."
"Tại sao?"
"Bởi vì... không có ai ăn cùng tôi."
"Bây giờ, coi như cũng có người ăn cùng rồi."
"Chị thích ăn à?"
"Ăn ít thì có thể, ăn nhiều bao tử không tiêu."
Tôi gật đầu đã hiểu, lại bóc 1 2 hạt đưa đến bên miệng cô ấy. Cô ấy dựa đầu vào vai tôi, nhìn biển trời tối đen.
"Chờ qua thời gian này hết bận, chúng ta nghỉ phép đi."
"Được, chị muốn đi đâu?"
Tôi cười hỏi cô ấy, cô ấy làm vẻ mặt như trẻ con, suy nghĩ gì đó, sau đó chớp chớp mắt nhìn tôi.
"Nơi nào ấm áp thì đến nơi đó."
"Vậy thì... vẫn là nơi đây nè....ha"
Tôi cười hôn lên trán cô ấy, nhìn đồng hồ thời gian không còn sớm nữa, chúng tôi quay lại xe. Tôi nắm lấy tay cô ấy, xoa xoa rồi thở sưởi ấm.
"Bị đông lạnh rồi phải không?"
Cô ấy cười, trong đó chưa chút dịu dàng nhìn tôi.
"Còn ổn."
"Em ở đâu?"
"Văn phòng."
"Ồ."
Không bao lâu, Phoebe đã đi vào trong văn phòng tôi. Cô ấy ngồi trên sô pha, nhìn tôi hậm hực. Tôi cười đi đến trước mặt cô ấy, cúi người hôn lên giữa mày.
"Ai chọc chị đây?"
"Đã nói mấy ngày tới không cần đi làm."
"Tôi khoẻ lắm mà, không đi làm không có lương nha."
"Dù sao đã chậm trễ nhiều việc rồi, trễ thêm mấy ngày nữa thì có gì khác?"
Cô ấy nói thật hài hước, tôi bất đắc dĩ lắc đầu.
"Tôi thừa nhận là do hành vi bốc đồng của bản thân ảnh hưởng đến công việc, nhưng mà tôi cũng đang cố gắng nỗ lực đền bù. Được rồi, về nhà thôi."
Chúng tôi sóng vai đi đến bãi đậu xe, lúc này cô ấy mở cốp xe ra. Bên trong có một cái hộp lớn, ra hiểu bảo tôi mở ra xem.
Tôi tò mò mở cái nắp hộp ra, bên trong là một bộ lễ phục màu đen nhung. Áo vest có thêu hoa văn cùng với một chiếc ghim cài hoa hồng màu đỏ, áo sơ mi màu đỏ sậm, còn có một đôi giày da đen bóng.
Tôi có chút bất ngờ, nói thật ra, mặc dù tôi mặc đồ khá trung tính, nhưng mà cái lại trang phục này, làm tôi không dám mặc, mắc công lại đào cái lỗ chui vì xấu hổ.
Ánh mắt cô ấy vẫn luôn nhìn tôi. Cuối cùng mang theo chút không hài lòng hỏi tôi.
"Không thích à?"
"Không, cũng không tồi."
"Họp thường niên cần phải ăn mặc nghiêm chỉnh."
"Ok. Chị đưa, tôi nào đâu không dám mặc. Nhưng mà, lại bắt chị tốn tiền rồi."
"Tiền không đáng nhắc đến, chỉ là tôi thật sự không thể nào chấp nhận cái kiểu cà lơ phất phơ của em được. Coi như cho em một cơ hội làm người nghiêm túc."
"Haha, cảm ơn."
Chúng tôi cũng không về nhà, cô ấy lái xe đưa tôi đi biển hóng gió, cũng lâu rồi cũng không có nhìn cảnh đêm của thành phố này. Cuối cùng, chúng tôi quyết định đi dạo trên bờ biển, nhìn bên đường có người bán hạt dẻ, tôi nhịn không được chạy đến mua một túi, chúng tôi sánh vai ngồi trên băng ghế, cô ấy hiếu kỳ nhìn túi đồ trên tay tôi.
Tôi cười mở túi ra, bóc một hạt lột đút cho cô ấy ăn.
"Đây là thứ mà tôi thích ăn nhất, nhưng mà đã lâu rồi không ăn."
"Tại sao?"
"Bởi vì... không có ai ăn cùng tôi."
"Bây giờ, coi như cũng có người ăn cùng rồi."
"Chị thích ăn à?"
"Ăn ít thì có thể, ăn nhiều bao tử không tiêu."
Tôi gật đầu đã hiểu, lại bóc 1 2 hạt đưa đến bên miệng cô ấy. Cô ấy dựa đầu vào vai tôi, nhìn biển trời tối đen.
"Chờ qua thời gian này hết bận, chúng ta nghỉ phép đi."
"Được, chị muốn đi đâu?"
Tôi cười hỏi cô ấy, cô ấy làm vẻ mặt như trẻ con, suy nghĩ gì đó, sau đó chớp chớp mắt nhìn tôi.
"Nơi nào ấm áp thì đến nơi đó."
"Vậy thì... vẫn là nơi đây nè....ha"
Tôi cười hôn lên trán cô ấy, nhìn đồng hồ thời gian không còn sớm nữa, chúng tôi quay lại xe. Tôi nắm lấy tay cô ấy, xoa xoa rồi thở sưởi ấm.
"Bị đông lạnh rồi phải không?"
Cô ấy cười, trong đó chưa chút dịu dàng nhìn tôi.
"Còn ổn."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130: (Hoàn)
- Chương 131: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 1
- Chương 132: Phiên ngoại Lam Phi Ỷ 2
- Chương 133: Phiên Ngoại Lam Phi Ỷ 3
- Chương 134: Pn 4
- Chương 135: Pn 5
- Chương 136: Pn 6
- Chương 137: Pn 7
- Chương 138: Pn 8
- Chương 139: Pn 9
- Chương 140: PN 10 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 141: PN 11 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 142: PN 12 Mộ Tịch Nhiên
- Chương 143: Pn 13
- Chương 144: Pn 4
- bình luận