Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh) - Chương 474: Cổ Tồn Ngộ người đàn ông lụn bại này!

Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh) Chương 474: Cổ Tồn Ngộ người đàn ông lụn bại này!


Hoà Tuệ trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, được Cổ Tồn Ngộ dắt lên xe.

Chiếc xe Rolls Royce, Hoà Tuệ đã sống được hơn hai mươi năm, từ trước đến giờ chưa từng ngồi chiếc xe nào đắt đỏ như này, lần trước ngồi chiếc xe đắt như vậy, là ngồi chiếc Maybach của chồng Vi Lan.

Nhưng đó là của nhà người khác, trong lòng Hoà Tuệ không một chút dậy sóng, nhưng bây giờ chiếc xe này, theo lí mà nói là của chồng cô ấy sao?

Hoà Tuệ sắc mặt đen xì đặt dấu hỏi.

Cao Lực ngồi phía trước cùng Cổ Đình Xuyên, Cao Lực lái xe, Cổ Đình Xuyên ngồi trên ghế phụ lái giống như người lớn, không một chút không thích ứng.

Mà phía sau, Hoà Tuệ vẫn chưa hoàn hồn.

Cho đến khi Cổ Tôn Ngộ gọi cô ấy: “Vợ ơi?”

Hoà Tuệ đơ ra, sau đó quay mặt sang nhìn chằm chăm anh ấy hỏi: “Cổ Tôn Ngộ, có phải anh đi cướp ngân hàng không?”

Cố Tôn Ngộ:...Cao Lực đang lái xe phía trước đương nhiên cũng nghe thấy, bà chủ hình như thực sự không biết về gia thế của Boss sao..

Nhưng cũng chỉ là chiếc xe Rolls Royce mà thôi, trong kho tàng xe của Cổ Tôn Ngộ, đây vẫn không được tính là chiếc xe tốt nhất, hôm nay sở dĩ lái chiếc xe này đến đây, là sợ nếu đi xe đắt quá, thì người khác căn bản không phân biệt hàng tốt hàng xấu, nếu đã là vì ra mặt cho bà chủ, vậy nên mới lái chiếc xe nhãn hiệu Rolls Royce này, mọi người đều biết, hơn nữa mọi người đều khao khát có được chiếc Rolls Royce.

Hoà Tuệ vô cùng nôn nóng, bàn tay nhỏ cầm vào tay áo của Cổ Tôn Ngộ, ánh mắt căng thẳng nhìn chằm chằm anh ấy: “Cổ Tôn Ngộ, chiếc xe này rốt cuộc là anh lấy ở đầu ra vậy? Còn nữa, giám đốc của khách sạn Hilton xin lỗi anh là thế nào vậy? Bọn họ đều gọi anh là tổng giám đốc Cổ là chuyện gì vậy?”

Một đống câu hỏi của Hoà Tuệ, Cổ Tồn Ngộ lại bình tĩnh mỉm cười, chìa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé căng thẳng bất an của cô ấy, lòng bàn tay khô khan ấm áp, bao trọn lấy bàn tay nhỏ của cô ấy, điềm đạm lên tiếng: “Bà Cổ, anh Cổ ở trong mắt em, là người mưu phản như vậy sao?” “Tôn Ngộ... em không phải ý đó. Nhưng chiếc xe này đắt như vậy, anh rốt cuộc là lấy ở đâu ra thế?"

Cổ Đình Xuyên đang ngồi ở ghế phụ lái, tức cười nói: “Bố ơi, không lẽ bổ là con trai của gia đình giàu sang quyền thế ẩn hình nào sao, có phải con có một ông nội cực kỳ có tiền không?”Cao Lực mím môi cười, thực sự muốn nói cho bạn nhỏ này biết, không sai, ông nội cháu rất có tiền, đương nhiên, bố cháu càng có tiền hơn, số tiền này, sau này đều là của cháu.

Nhưng ông chủ không phát biểu, Cao Lực cũng không dám lộ tẩy.

Cao Lực nghe thấy Cổ Tôn Ngộ nói: “Chiếc xe này, là anh mượn ở ngân hàng xe đấy.”

Cao Lực bỗng nhiên họ một tiếng, suýt chút nữa thì bị nghẹn.

Boss cũng thật là biết biên tập truyện đấy! Sao lại không đi biên tập truyện nghìn lẻ một đêm chứ!

Hoà Tuệ lại hỏi: “Vậy người lái xe này cũng là mượn từ ngân hàng xe đến sao?”

Cao Lực đơ ra, dè dặt liếc nhìn Cổ Tồn Ngộ từ trong gương chiếu hậu, sau khi nhận được ánh mắt của Cổ Tồn Ngộ, liền vội vàng giải thích với Hoà Tuệ: “Phải, sau khi thuê xe ở ngân hàng xe, sẽ được miễn phí tặng một tài xế giúp mọi người lái xe.

Hoà Tuệ lúc này mới tin những thứ này, nhưng nhìn chiếc xe xa hoa như vậy, vẻ mặt khắc khổ nói: “Nhưng mà, chiếc xe đắt như vậy, một lần thuê thì bao nhiêu tiền?”

Cổ Tôn Ngộ vẫn chưa nói gì, Cao Lực không kìm được tiếp tục lắc lư, “Một ngày 27 triệu.”

Cao Lực từ trong gương chiếu hậu nhìn thấy Cổ Tôn Ngộ đưa một ánh mắt lạnh lùng đến, Cao Lực bỗng thấy lạnh gáy, anh ấy đã nói sai cái gì rồi sao? Dựa theo giá thị trường, chiếc Rolls Royce cao cấpnày, giá thuê một ngày quả thực phải đến hàng chục triệu, 27 triệu là còn ít đấy.

Hoà Tuệ quả nhiên thấy sót, "Cố Tôn Ngội Tự dưng anh thuế chiếc xe đắt như vậy làm gì chứ! Chúng ta chỉ ngồi có một chuyến, mà đã hết luôn 27 triệu rồi đấy!” 27 triệu, sắp bằng cả một tháng lương của Cố Tôn Ngộ rồi!

Cổ Đình Xuyên ngồi phía trước, cũng không nói giúp bố nữa, phê bình nói: “Bố, tại sao bố không thuê xe nào rẻ một chút chứ, chiếc xe này thuê một ngày 27 triệu, đều sắp bằng tiền ăn ba tháng của con rồi.”

Cổ Tồn Ngộ co miệng lại, hít một hơi, kiềm chế lại cơn nóng nảy, an ủi vợ: “Bà Cổ, em gả cho anh, anh thực sự không muốn để em bị người khác khinh thường.

Hoà Tuệ cắn môi, nhìn chằm chằm anh ấy nói: “Nhưng em lại không có lòng hư vinh, em không cần anh phải làm như vậy. Hơn nữa chuyện lớn như này, tại sao anh không thương lượng với em chứ?”

Bình thường, tính tình của Hoà Tuệ thực sự rất tốt, ít khi nổi nóng với Cổ Tồn Ngộ, kết hôn ba năm, Cổ Tồn Ngộ nói cái gì, cô ấy đều không phản đối, Cổ Tồn Ngộ nói đi về phía đông, thì Hoà Tuệ sẽ đi theo.

Cổ Tồn Ngộ cũng không phải kiểu người không nóng nảy, ở trước mặt Hoà Tuệ, cái tính khí ngạo mạn kia của anh ấy, đã thu lại đủ, nhưng bản tính khó rời, đặc biệt là trong chuyện này, Cổ Tồn Ngộ đương nhiên không cảm thấy mình sai, thì càng không thể nói xin lỗi Hoà Tuệ.Trên cả quãng đường, bầu không khí trong xe lạnh lẽo, ngượng ngùng.

Cao Lực sờ lên mũi, một hồi lâu mới nói một câu: "Hay là... tôi giảm giá cho hai người nhé? 17 triệu?”

Cổ Tồn Ngộ đưa một ánh mắt lạnh lùng qua, Cao Lực vội vàng đóng miệng lại, Boss quay về tập đoàn, chắc sẽ không sa thải anh ấy đấy chứ!

Chiếc xe Rolls Royce, lái đến khu nhà ở.

Sau khi xuống xe, Hoà Tuệ thương lượng với Cao Lực, nói: “Bác tài, anh xem anh nói thuê một ngày là 27 triệu, chúng tôi vừa mới ngồi một tiếng, một ngày là 24 tiếng, chia ra, một tiếng cũng chỉ hơn 1 triệu, cộng thêm tiền xăng dầu, hay là như này đi, tôi đưa anh 3 triệu rưỡi nhé, được không?”

Hoà Tuệ nói rất thà thà, Cao Lực sao lại không đồng ý được chứ, đây là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Cổ thị đấy!

Nhưng trở ngại nằm ở chỗ đây là diễn kịch, vì để diễn một cách chân thật nhất, Cao Lực vẫn là giả bộ nói: “Bà Cổ, cô đây cũng... cũng hơi ít rồi, đây dẫu sao cũng là Rolls Royce, còn là bản hạn chế nữa, cô xem... “Vậy 7 triệu nhé! Không thể nhiều hơn đâu!”

Cao Lực cố ý không tình nguyện nói: “Vậy cũng được, tôi là thấy hai người cũng không dễ dàng gì, nếu là người khác, thì 7 triệu tôi căn bản không cho thuê được đầu

Hoà Tuệ vẻ mặt cảm ơn, “Cảm ơn anh nhiều rồi bác tài l

Hoà Tuệ nhìn vào ví tiền, không có nhiều tiền mặt,

chapter content



chapter content

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận