Tương Ngữ - Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
Chương trước- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tương Ngữ
Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
Hai ngày nay không bay Tân Châu, Kiều Vũ Tụng thỉnh thoảng vẫn theo dõi dự báo thời tiết ở Nhạc Đường.
Dự báo thời tiết cho thấy mùng 5 trời sẽ đổ tuyết. Vì thế Kiều Vũ Tụng vừa cảm động vừa vui mừng, xem ra Ông Trời đã nhìn thấu tâm nguyện của bọn họ, mới lựa chọn để có một khung cảnh mùa đông tương tự.
Mùng 3, Kiều Vũ Tụng bay đến thành phố Tây, nhưng Tống Vũ Tiều không có đi theo anh. Cậu đến đơn vị một chuyến. Buổi tối đến sân bay Tích Tân đón Kiều Vũ Tụng tan làm đã là rạng sáng ngày mùng 4.
Về đến nhà thì trời đã khuya, màn đêm thăm thẳm.
Họ thu xếp xong hành lý trở về Nhạc Đường đến ba giờ sáng mới đi ngủ.
Mặc dù vậy, Kiều Vũ Tụng vẫn khẩn trương và lo lắng. ANh căng thẳng từ đầu đến cuối, nghĩ thầm: bình minh đến một ngày có nghĩa là Tống Vũ Tiều còn ở nhà ít đi một ngày, anh hoảng sợ liền ôm chặt lấy Tống Vũ Tiều bên cạnh, bắt đầu thuyết phục bản thân đi ngủ.
Vậy mà, Tống Vũ Tiều thật sự ôm lại anhi, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh trấn an.
Vì vậy, Kiều Vũ Tụng biết Tống Vũ Tiều cũng không có ngủ được.
Vì đi ngủ trễ nên trên máy bay và tàu cao tốc, phần lớn thời gian họ dùng để ngủ bù.
Sau khi xuống tàu cao tốc, vẫn còn cảm thấy buồn ngủ.
Xung quanh ga có nhiều phương tiện gọi xe trực tuyến, nhưng họ lại chọn đến khu vực chờ taxi.
Chu Mỹ Kỳ bỗng nhiên điện thoại tới, hỏi Tống Vũ Tiều đang tới chỗ nào.
"Đang ở ga tàu cao tốc, con đưa Kiều Vũ Tụng về nhà trước." Tống Vũ Tiều trả lời.
Chu Mỹ Kỳ lặng im vài giây, nói: "Nó là người lớn đã hơn ba mươi, lại còn về nhà, làm sao có thể lạc đường?"
Nghe được sự bất mãn của bà, Tống Vũ Tiều nhíu mày lại. Cậu liếc nhìn Kiều Vũ Tụng bên cạnh, nói: "Con sẽ gọi lại cho Mẹ sau, con cúp máy trước."
Kiều Vũ Tụng nhìn thấy vẻ mặt không thoải mái của Tống Vũ Tiều, liền quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?" Anh đoán không phải việc của đơn vị, nếu không Tống Vũ Tiều sẽ không cúp điện thoại nhanh như vậy.
"Mẹ em hỏi khi nào thì về nhà." Tống Vũ Tiều trả lời.
Một tia mất mát thoáng qua trong đầu Kiều Vũ Tụng, anh nói: "Nếu không, em về nhà trước đi.Anh sẽ đến tìm em sau."
Tống Vũ Tiều do dự một chút, nói: "Cũng không muộn, em đưa anh về trước. Không sao đâu, đừng lo, bọn họ đã quen rồi. Hơn nữa, cho dù bây giờ quay lại, em cũng sẽ không nói những điều tốt đẹp về anh trước mặt họ."
Nghe được một nửa, Kiều Vũ Tụng vốn có ý muốn thuyết phục, nhưng Tống Vũ Tiều cuối cùng đã nói như vậy, anh thấy buồn cười nói: "Cái gì vậy, quá hẹp hòi!"
"Không phải em hẹp hòi, mà là mẹ em hẹp hòi. Anh thực sự nghĩ rằng nếu em nói những điều tốt đẹp về anh, thì bà ấy sẽ nghĩ rằng anh tốt sao? Phụ nữ đã bất bình thì bao nhiêu lời hay cũng không thể được xua tan được." Tống Vũ Tiều hờ hững nhún vai.
Nghe vậy, Kiều Vũ Tụng nhớ đến mẹ của mình, đột nhiên cảm thấy buồn buồn: "Được rồi. Dù sao, anh muốn ở cùng với em một thời gian."
Ai mà không muốn ở cùng Tống Vũ Tiều lâu hơn? Kiều Vũ Tụng có thể hiểu được tâm tình của Chu Mỹ Kỳ. Dù sao, sau này thời gian dài xa cách Tống Vũ Tiều, người đau buồn đâu phải chỉ có một mình anh.
Tống Vũ Tiều là con một, dù biết sứ mệnh quan trọng nhưng trong lòng cha mẹ vốn không vĩ đại như vậy, cũng không thể vô tư, này cũng không cách nào có thể an ủi nỗi buồn ly biệt.
Họ chỉ ở Nhạc Đường trong 3 ngày. Chu Mỹ Kỳ đương nhiên hi vọng Tống Vũ Tiều sẽ ở nhà lâu hơn, hi vọng cậu xuống tàu lập tức trở về nhà, có thể thông cảm được.
Một mặt, Kiều Vũ Tụng có thể hiểu được cảm giác này, sẵn sàng để Tống Vũ Tiều quay trở về nhà lập tức, mặt khác, trong lòng vẫn không nhịn được muốn nắm lấy từng giây từng phút ở bên nhau. Tống Vũ Tiều nói không lập tức trở lại, anh vừa vui mừng vừa áy náy, luôn cảm thấy mình đã cướp đi thời gian gần gũi của dì Chu và con trai.
"Đã nói là sẽ có tuyết, nhưng lại không có." Kiều Vũ Tụng nhìn ngoài cửa xe, có chút chán nản.
Tống Vũ Tiều khẽ cười: "Tuyết sao? chờ về Tích Tân rồi xem sau."
"Chuyện này làm sao mà giống nhau được?" Kiều Vũ Tụng vẫn hy vọng có thể nhìn thấy tuyết rơi tại Nhạc Đường.
Tài xế nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, nói, "Nhạc Đường rất nhiều năm chưa có tuyết rơi. Lần cuối tuyết rơi là mười mấy năm trước, đúng không? Mười bốn năm trước, trong thảm họa bão tuyết, Woa, bão tuyết rất lớn nha. Xe cào tuyết là mượn từ bên ngoài tới."
Kiều Vũ Tụng nói: "Năm đó đúng là tuyết rất lớn."
Tài xế ngạc nhiên nói: "Anh đã gặp qua rồi?"
"Tôi là người địa phương, năm đó tôi còn đi học ở chỗ này." Kiều Vũ Tụng bật cười.
Anh ta liếc nhìn, rồi lại cười: "Chắc không phải đâu, người Nhạc Đườnghiếm thấy đẹp trai như vậy. Ha ha! Nghe khẩu âm của mọi người cũng không giống, tôi còn tưởng là người phương Bắc. Hai người đều ở Nhạc Đường?"
Kiều Vũ Tụng ngượng ngùng nhìn Tống Vũ Tiều một cái: "Ừm."
"Về ăn Tết sao?" Tài xế nói: "Về ăn Tết là tốt rồi,Nhạc Đường tuy nhỏ, nhưng có rất nhiều người mới đến. Đến Tết mùa Xuân thì tất cả đều trở về nhà, mỗi người đều áo gấm về làng. Nhìn những người đi dạo trên phố mua sắm cũng khác với người bình thường. Ha ha ha! "
Kiều Vũ Tụng không thấy có gì buồn cười trong câu chuyện của tài xế, nên chỉ miễn cưỡng cười với anh ta. Anh chăm chú vào Tống Vũ Tiều, nhìn thấy trong mắt Tống Vũ Tiều mang theo ý cười, rõ ràng là đang cười anh nhiều hơn. Thấy vậy, Kiều Vũ Tụng lườm cậu một cái sắc bén.
Trở lại khu phố thương mại cổ, tình trạng tắc đường còn nghiêm trọng hơn lần trước, taxi chỉ đậu được ở ngã tư.
Tống Vũ Tiều yêu cầu tài xế đợi một lát, cậu xuống xe để giúp Kiều Vũ Tụng lấy hành lý.
Kiều Vũ Tụng liếc mắt nhìn thời gian, thấy đã gần đến giờ ăn tối, nói: "Em mau trở về đi."
"Liền bây giờ?" Tống Vũ Tiều nhướng mày.
Anh bối rối, bị câu hỏi chặn lại như vậy. Một lúc lâu sau, anh hỏi: " buổi tối anh đến tìm em? Hay là em đến đây?" Anh cảm thấy không thích hợp thuê phòng ở bên ngoài đón Tết Nguyên Đán.
Tống Vũ Tiều suy nghĩ một chút, nói: "Muộn một chút em đến, ở nhà anh thuận tiện hơn."
Kiều Vũ Tụng cũng nghĩ như vậy, dù sao thì sao Kiều Chấn Hải cùng Từ Ngạo Quân đều biết mối quan hệ của họ, nhưng anh vẫn chưa gặp ba của Tống Vũ Tiều. Nếu quả thật muốn đến nhà Tống Vũ Tiều, thì không nên vội vã như vậy vào ban đêm. Ít nhất anh phải đến thăm hỏi với một món quà gặp mặt, vào một ngày thích hợp.
Khóe mắt nhìn thấy đèn xe taxi nhấp nháy sau xe, Kiều Vũ Tụng chần chờ: "Em nghĩ buổi tối chúng ta có nên ở nhà cùng ba mẹ không? Đã lâu mọi người không được gặp nhau, thật hiếm khi được trở về nhà một lần."
"Em đã nghĩ tới rồi." Nhìn thấy ánh mắt anh lấp lánh, Tống Vũ Tiều khẽ mĩm cười "Tuy nhiên, em lại cảm thấy anh quan trọng hơn một tí. Bọn họ đã có nhau trong đời, bất kể tốt xấu thế nào,đều làm bạn đờicủa đối phương hơn nửa cuộc đờirồi. Vì em hy vọng chúng ta có thể giống như họ, dài lâu như thế, vậy thì nên dành nhiều thời gian cho anh hơn."
"Sau cùng, nếu anh nghĩ kỹ lại, em đã từng quay lại Nhạc Đường để về nhà, hiện tại thì không tính. Chúng ta có nhà riêng của mình, đúng không?"
Lý lẽ của cậu luôn là một sự sắp đặt, làm cảm giác áy náy của Kiều Vũ Tụng sắp biến mất. Kiều Vũ Tụng cười khổ, nghĩ: Mẹ của Tống Vũ Tiều sẽ rất tức giận và buồn bực nếu nghe cậu nói như vậy. Nhưng đồng thời, anh cũng không thể phủ nhận rằng trái tim mình đang rất ấm áp.
"Vậy anh đợi em. Không cần mang theo quần áo, cứ mặc của anh đi." Kiều Vũ Tụng nói xong, muốn nói lại thôi.
Tống Vũ Tiều gật đầu: "Được. Ngày mai nếu không có chuyện gì, em đưa anh về nhà, ăn cơm với ba mẹ em."
Kiều Vũ Tụng đang muốn hỏi liệu anh có cơ hội gặp gỡ với ba mẹ cậu trước khi Tống Vũ Tiều đi Thành phố Tây hay không? nhưng Tống Vũ Tiều đã nói trước. Anh nghe rồi lại thấy lo lắng, nhưng cũng thấy thật tuyệt, gật đầu nói: "Được."
Dự báo thời tiết cho thấy mùng 5 trời sẽ đổ tuyết. Vì thế Kiều Vũ Tụng vừa cảm động vừa vui mừng, xem ra Ông Trời đã nhìn thấu tâm nguyện của bọn họ, mới lựa chọn để có một khung cảnh mùa đông tương tự.
Mùng 3, Kiều Vũ Tụng bay đến thành phố Tây, nhưng Tống Vũ Tiều không có đi theo anh. Cậu đến đơn vị một chuyến. Buổi tối đến sân bay Tích Tân đón Kiều Vũ Tụng tan làm đã là rạng sáng ngày mùng 4.
Về đến nhà thì trời đã khuya, màn đêm thăm thẳm.
Họ thu xếp xong hành lý trở về Nhạc Đường đến ba giờ sáng mới đi ngủ.
Mặc dù vậy, Kiều Vũ Tụng vẫn khẩn trương và lo lắng. ANh căng thẳng từ đầu đến cuối, nghĩ thầm: bình minh đến một ngày có nghĩa là Tống Vũ Tiều còn ở nhà ít đi một ngày, anh hoảng sợ liền ôm chặt lấy Tống Vũ Tiều bên cạnh, bắt đầu thuyết phục bản thân đi ngủ.
Vậy mà, Tống Vũ Tiều thật sự ôm lại anhi, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh trấn an.
Vì vậy, Kiều Vũ Tụng biết Tống Vũ Tiều cũng không có ngủ được.
Vì đi ngủ trễ nên trên máy bay và tàu cao tốc, phần lớn thời gian họ dùng để ngủ bù.
Sau khi xuống tàu cao tốc, vẫn còn cảm thấy buồn ngủ.
Xung quanh ga có nhiều phương tiện gọi xe trực tuyến, nhưng họ lại chọn đến khu vực chờ taxi.
Chu Mỹ Kỳ bỗng nhiên điện thoại tới, hỏi Tống Vũ Tiều đang tới chỗ nào.
"Đang ở ga tàu cao tốc, con đưa Kiều Vũ Tụng về nhà trước." Tống Vũ Tiều trả lời.
Chu Mỹ Kỳ lặng im vài giây, nói: "Nó là người lớn đã hơn ba mươi, lại còn về nhà, làm sao có thể lạc đường?"
Nghe được sự bất mãn của bà, Tống Vũ Tiều nhíu mày lại. Cậu liếc nhìn Kiều Vũ Tụng bên cạnh, nói: "Con sẽ gọi lại cho Mẹ sau, con cúp máy trước."
Kiều Vũ Tụng nhìn thấy vẻ mặt không thoải mái của Tống Vũ Tiều, liền quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?" Anh đoán không phải việc của đơn vị, nếu không Tống Vũ Tiều sẽ không cúp điện thoại nhanh như vậy.
"Mẹ em hỏi khi nào thì về nhà." Tống Vũ Tiều trả lời.
Một tia mất mát thoáng qua trong đầu Kiều Vũ Tụng, anh nói: "Nếu không, em về nhà trước đi.Anh sẽ đến tìm em sau."
Tống Vũ Tiều do dự một chút, nói: "Cũng không muộn, em đưa anh về trước. Không sao đâu, đừng lo, bọn họ đã quen rồi. Hơn nữa, cho dù bây giờ quay lại, em cũng sẽ không nói những điều tốt đẹp về anh trước mặt họ."
Nghe được một nửa, Kiều Vũ Tụng vốn có ý muốn thuyết phục, nhưng Tống Vũ Tiều cuối cùng đã nói như vậy, anh thấy buồn cười nói: "Cái gì vậy, quá hẹp hòi!"
"Không phải em hẹp hòi, mà là mẹ em hẹp hòi. Anh thực sự nghĩ rằng nếu em nói những điều tốt đẹp về anh, thì bà ấy sẽ nghĩ rằng anh tốt sao? Phụ nữ đã bất bình thì bao nhiêu lời hay cũng không thể được xua tan được." Tống Vũ Tiều hờ hững nhún vai.
Nghe vậy, Kiều Vũ Tụng nhớ đến mẹ của mình, đột nhiên cảm thấy buồn buồn: "Được rồi. Dù sao, anh muốn ở cùng với em một thời gian."
Ai mà không muốn ở cùng Tống Vũ Tiều lâu hơn? Kiều Vũ Tụng có thể hiểu được tâm tình của Chu Mỹ Kỳ. Dù sao, sau này thời gian dài xa cách Tống Vũ Tiều, người đau buồn đâu phải chỉ có một mình anh.
Tống Vũ Tiều là con một, dù biết sứ mệnh quan trọng nhưng trong lòng cha mẹ vốn không vĩ đại như vậy, cũng không thể vô tư, này cũng không cách nào có thể an ủi nỗi buồn ly biệt.
Họ chỉ ở Nhạc Đường trong 3 ngày. Chu Mỹ Kỳ đương nhiên hi vọng Tống Vũ Tiều sẽ ở nhà lâu hơn, hi vọng cậu xuống tàu lập tức trở về nhà, có thể thông cảm được.
Một mặt, Kiều Vũ Tụng có thể hiểu được cảm giác này, sẵn sàng để Tống Vũ Tiều quay trở về nhà lập tức, mặt khác, trong lòng vẫn không nhịn được muốn nắm lấy từng giây từng phút ở bên nhau. Tống Vũ Tiều nói không lập tức trở lại, anh vừa vui mừng vừa áy náy, luôn cảm thấy mình đã cướp đi thời gian gần gũi của dì Chu và con trai.
"Đã nói là sẽ có tuyết, nhưng lại không có." Kiều Vũ Tụng nhìn ngoài cửa xe, có chút chán nản.
Tống Vũ Tiều khẽ cười: "Tuyết sao? chờ về Tích Tân rồi xem sau."
"Chuyện này làm sao mà giống nhau được?" Kiều Vũ Tụng vẫn hy vọng có thể nhìn thấy tuyết rơi tại Nhạc Đường.
Tài xế nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, nói, "Nhạc Đường rất nhiều năm chưa có tuyết rơi. Lần cuối tuyết rơi là mười mấy năm trước, đúng không? Mười bốn năm trước, trong thảm họa bão tuyết, Woa, bão tuyết rất lớn nha. Xe cào tuyết là mượn từ bên ngoài tới."
Kiều Vũ Tụng nói: "Năm đó đúng là tuyết rất lớn."
Tài xế ngạc nhiên nói: "Anh đã gặp qua rồi?"
"Tôi là người địa phương, năm đó tôi còn đi học ở chỗ này." Kiều Vũ Tụng bật cười.
Anh ta liếc nhìn, rồi lại cười: "Chắc không phải đâu, người Nhạc Đườnghiếm thấy đẹp trai như vậy. Ha ha! Nghe khẩu âm của mọi người cũng không giống, tôi còn tưởng là người phương Bắc. Hai người đều ở Nhạc Đường?"
Kiều Vũ Tụng ngượng ngùng nhìn Tống Vũ Tiều một cái: "Ừm."
"Về ăn Tết sao?" Tài xế nói: "Về ăn Tết là tốt rồi,Nhạc Đường tuy nhỏ, nhưng có rất nhiều người mới đến. Đến Tết mùa Xuân thì tất cả đều trở về nhà, mỗi người đều áo gấm về làng. Nhìn những người đi dạo trên phố mua sắm cũng khác với người bình thường. Ha ha ha! "
Kiều Vũ Tụng không thấy có gì buồn cười trong câu chuyện của tài xế, nên chỉ miễn cưỡng cười với anh ta. Anh chăm chú vào Tống Vũ Tiều, nhìn thấy trong mắt Tống Vũ Tiều mang theo ý cười, rõ ràng là đang cười anh nhiều hơn. Thấy vậy, Kiều Vũ Tụng lườm cậu một cái sắc bén.
Trở lại khu phố thương mại cổ, tình trạng tắc đường còn nghiêm trọng hơn lần trước, taxi chỉ đậu được ở ngã tư.
Tống Vũ Tiều yêu cầu tài xế đợi một lát, cậu xuống xe để giúp Kiều Vũ Tụng lấy hành lý.
Kiều Vũ Tụng liếc mắt nhìn thời gian, thấy đã gần đến giờ ăn tối, nói: "Em mau trở về đi."
"Liền bây giờ?" Tống Vũ Tiều nhướng mày.
Anh bối rối, bị câu hỏi chặn lại như vậy. Một lúc lâu sau, anh hỏi: " buổi tối anh đến tìm em? Hay là em đến đây?" Anh cảm thấy không thích hợp thuê phòng ở bên ngoài đón Tết Nguyên Đán.
Tống Vũ Tiều suy nghĩ một chút, nói: "Muộn một chút em đến, ở nhà anh thuận tiện hơn."
Kiều Vũ Tụng cũng nghĩ như vậy, dù sao thì sao Kiều Chấn Hải cùng Từ Ngạo Quân đều biết mối quan hệ của họ, nhưng anh vẫn chưa gặp ba của Tống Vũ Tiều. Nếu quả thật muốn đến nhà Tống Vũ Tiều, thì không nên vội vã như vậy vào ban đêm. Ít nhất anh phải đến thăm hỏi với một món quà gặp mặt, vào một ngày thích hợp.
Khóe mắt nhìn thấy đèn xe taxi nhấp nháy sau xe, Kiều Vũ Tụng chần chờ: "Em nghĩ buổi tối chúng ta có nên ở nhà cùng ba mẹ không? Đã lâu mọi người không được gặp nhau, thật hiếm khi được trở về nhà một lần."
"Em đã nghĩ tới rồi." Nhìn thấy ánh mắt anh lấp lánh, Tống Vũ Tiều khẽ mĩm cười "Tuy nhiên, em lại cảm thấy anh quan trọng hơn một tí. Bọn họ đã có nhau trong đời, bất kể tốt xấu thế nào,đều làm bạn đờicủa đối phương hơn nửa cuộc đờirồi. Vì em hy vọng chúng ta có thể giống như họ, dài lâu như thế, vậy thì nên dành nhiều thời gian cho anh hơn."
"Sau cùng, nếu anh nghĩ kỹ lại, em đã từng quay lại Nhạc Đường để về nhà, hiện tại thì không tính. Chúng ta có nhà riêng của mình, đúng không?"
Lý lẽ của cậu luôn là một sự sắp đặt, làm cảm giác áy náy của Kiều Vũ Tụng sắp biến mất. Kiều Vũ Tụng cười khổ, nghĩ: Mẹ của Tống Vũ Tiều sẽ rất tức giận và buồn bực nếu nghe cậu nói như vậy. Nhưng đồng thời, anh cũng không thể phủ nhận rằng trái tim mình đang rất ấm áp.
"Vậy anh đợi em. Không cần mang theo quần áo, cứ mặc của anh đi." Kiều Vũ Tụng nói xong, muốn nói lại thôi.
Tống Vũ Tiều gật đầu: "Được. Ngày mai nếu không có chuyện gì, em đưa anh về nhà, ăn cơm với ba mẹ em."
Kiều Vũ Tụng đang muốn hỏi liệu anh có cơ hội gặp gỡ với ba mẹ cậu trước khi Tống Vũ Tiều đi Thành phố Tây hay không? nhưng Tống Vũ Tiều đã nói trước. Anh nghe rồi lại thấy lo lắng, nhưng cũng thấy thật tuyệt, gật đầu nói: "Được."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
- bình luận